Vũ Động Càn Khôn

Chương 4: Bí mật của hồ nước

Thiên Tằm Thổ Đậu

19/03/2013



"Ảo giác, ảo giác, nhất định là ảo giác!"

Nhìn cánh tay ngây ngô sửng sốt trong chốc lát, Lâm Động đột nhiên nhắm mắt lại, dồn dập hít vài hơi, đợi cho tâm tình bình tĩnh trở lại, hắn tiếp tục vuốt ve bàn tay của mình.

Lướt qua bàn tay, hắn có cảm giác như nó đã có chất sừng, tuy rằng chưa chân chính đạt tới mức cứng như gỗ đá, nhưng cũng đã cứng hơn mấy lần so với trước kia!

Đây chính xác là dấu hiệu đạt tới Thối Thể tầng 4, chỉ cần đợi cho da cứng lại, thì chính là Tầng 4 hàng thật giá thật!

Nhưng mà. . . Lâm Động há miệng, trên khuôn mặt lại hiện lên thần sắc giống như gặp quỷ, hôm nay hắn mới tiến vào tầng 3 Thối Thể, vậy mà mới chỉ chừng nửa ngày, đã trực tiếp tiến vào tầng 4 rồi, chuyện này sao có thể?

Thình lình xảy ra biến hóa, làm cho Lâm Động có cảm giác choáng váng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, không ngừng đi tới đi lui bên cạnh hồ nước. Nếu như hắn thực sự tu luyện với tốc độ này, vậy thì 3 vị trí đầu trong Tộc Bỉ có là cái gì đâu? Đối với Thập Niên Tộc Hội cũng không còn sợ hãi nữa.

"Nhưng. . . Làm sao có thể chứ?"

Tuy rằng mừng như điên, nhưng dù sao Lâm Động cũng đã trưởng thành hơi sớm, bởi vậy sau một lát thì hắn khôi phục lại bình tĩnh, bắt đầu nhớ lại những chuyện phát sinh từ đầu tới cuối, trong sơn động không có gì kỳ quái, cho nên ánh mắt của hắn đảo qua một vòng rồi dừng lại ở trên hồ nước.

"Cái hồ nước này, chẳng nhẽ có điều cổ quái?"

Lâm Động ngạc nhiên, sau đó lại lắc đầu, cái hồ nước này hắn đã tắm ở đây không biết bao nhiều lần, nhưng tình huống như hôm nay thì quả thực lần đầu tiên xảy ra!

Rốt cục là có chuyện gì xảy ra vậy?

Chắc chắn không phải là tác dụng của Xích Tham, nó chỉ là một cây nhất phẩm linh dược mà thôi, có thể khiến hắn đạt tới Thối Thể tầng thứ 3 trong 10 ngày, hiệu quả đã là tột cùng rồi.

"Chắc chắn phải có một điều gì đó."

Lâm Động chăm chú mím môi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vài phần bướng bỉnh, hắn cũng rõ tầm quan trọng của việc này, nếu như có thể phát hiện ra điều ảo diệu bên trong, việc này sẽ trở thành việc vô cùng trọng yếu với hắn.



"Hôm nay mệt hơn so với trước đây. . . nhưng đây cũng không phải là lần duy nhất… mình ngủ ở chỗ này mà? Trước đây mình cũng đã ngủ. . ."

Lâm Động ngồi xổm bên bờ hồ, chau mày nhìn xuồng, trong lúc trầm tư, bàn tay của hắn vẫn không tự chủ được vuốt ve cánh tay, một lát sau, bàn tay đột nhiên cứng đờ, ánh mắt của hắn chuyển sang nhìn vào cánh tay, ở đó, hình như có vết máu. . .

"Máu?"

Ánh mắt Lâm Động lóe sáng, đột nhiên sờ vào bờ đá của hồ nước, từ trong đó móc ra một thanh chủy thủ, nó được Lâm Động cất ở đây đã lâu.

Chủy thủ lóe lên rồi xẹt qua đầu ngón tay, một giọt máu đỏ sẫm máu chảy ra, sau đó Lâm Động chần chờ một chút, cẩn thận từng li từng tí nhỏ nó vào trong hồ nước.

"Tí tách!"

Giọt máu rơi xuống mặt hồ, tiếng động thanh thúy vang lên trong sơn động, ánh mắt của Lâm Động không dám chớp nhìn vào nơi mà giọt máu rơi xuống.

Khi giọt máu rơi xuống hồ nước tạo thành một ba động vòng tròn nhỏ, màu đỏ chậm rãi khuếch tán, sau đó ánh mắt của Lâm Động đã trở nên khiếp sợ, bởi vì mặt hồ yên tĩnh bây giờ đã nổi lên rất nhiều những bong bóng, trong đó còn có thể nhìn thấy những dịch thể màu hồng nhạt bắt đầu lan tỏa.

Lâm Động giật mình, bàn tay run rẩy đưa vào trong hồ nước, nhất thời những cái bong bóng kia nở rộ, những tia dịch thể màu hồng nhạt bám vào trên cánh tay, lặng lẽ chui vào những lỗ chân lông của hắn.

Khi những dịch thể này chui vào, bàn tay Lâm Động cảm giác được sự nóng bỏng, cái loại cảm giác này giống y hệt như lúc trước, hơn nữa bây giờ hắn còn có thể cảm giác được, khi những dịch thể màu đỏ chui vào trong cánh tay tạo thành một luồng lực lượng ấm áp di chuyển bên trong lớp da, làm cho da dẻ của hắn càng ngày càng cứng rắn.

"Quả nhiên là như vậy!"

Nhận thấy được biến hóa của bàn tay, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Động tràn đầy vẻ mừng rỡ như điên, hắn đoán không có sai, cái hồ nước này chỉ cần nhiễm máu là có thể hiện ra năng lực đặc thù!

Lâm Động nắm chặt tay lại, lớp da trên bàn tay của hắn đã cứng hơn những chỗ khác rất nhiều, mà đó là hiệu quả do một giọt máu trong một thời gian ngắn ngủi, loại hiệu quả này có thể nói là thần hiệu, dựa theo Lâm Động đánh giá, loại hiệu quả thần hiệu này ngay cả Tam phẩm linh dược cực kỳ sang quý có bán trong Thanh Dương trấn cũng không thể nào so sánh được!

"Nhưng mà vì sao nước hồ này lại có hiệu quả mà ngay cả Tam phẩm linh dược cũng không so sánh được?"



Mấy năm nay hắn đã tìm hiểu kỹ càng nước trong hồ, đây là nước do nham thạch trong sơn động thẩm thấu ra, có thể nói chỉ là nước suối phổ thông, tuy nói nó trong và mắt hơn, nhưng Lâm Động cũng dám khẳng định, nước suối này không có hiệu quả gì kỳ lạ, nhưng loại chuyện vừa phát sinh trên thân mình thì giải thích như thế nào đây?

Lâm Động day day cái trán, thở dài một tiếng, cái hồ nước này đã khiến cho tâm tình hắn rung động cực lớn, cho nên hắn cứ nằm xuống cạnh hồ nước. Mặc dù không thể phát hiện ra nguyên nhân kỳ diệu của cái hồ nước này, nhưng cho dù thế nào đi nữa, đây cũng là một điều tốt vô cùng đối với Lâm Động.

Do Lâm Khiếu bị thương nên cần rất nhiều linh dược để bồi dưỡng thân thể, mà linh dược thì lại quá xa xỉ, với tính cách cực kỳ ngoan cố của hắn sẽ không bao giờ nhận sự giúp đỡ của Lâm gia, cho nên thường ngày cũng chỉ có thể một mình vào núi, giết mãnh thú hoặc là dựa vào sự may mắn để tìm linh dược, đương nhiên thu nhập không đáng là bao, không đủ cho Lâm Động có điều kiện tu luyện giống như những đứa trẻ khác trong Lâm gia.

Mà bây giờ với tác dụng của hồ nước này đã trở thành nguyên nhân trọng yếu đối với sự đột phá của Lâm Động.

"Tác dụng của hồ nước, nhất định phải giữ bí mật!"

Lâm Động nắm chặt nắm đấm lại, việc này không phải vì hắn cần hồ nước để tu luyện, mà hắn cũng vô cùng hiểu rõ, nếu như tin tức này truyền ra ngoài, sẽ dẫn tới nhiều phiền phức, thậm chí, các thế lực khác trong Thanh Dương trấn cũng đỏ mắt tìm đến, tới lúc đó, Lâm gia sẽ phải đối mặt với một tai họa không nhỏ.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội!

Đạo lý này, Lâm Động mặc dù nhỏ, nhưng lại hiểu được.

Lâm Động mím môi, trong lòng đã có chủ ý, khi hắn đứng dậy, ánh mắt đột nhiên dừng lại, nhẹ nhàng “a” một tiếng, ánh mắt chuyển thẳng lên đỉnh chóp của sơn động, ở nơi đó hình như có một tia sáng lóe qua làm hắn phải giật mình.

Loại tình huống này, nếu như bình thường, thì Lâm Động có gặp cũng sẽ không để ý, nhưng bây giờ, cái hồ nước kia đã đánh động tâm tình của hắn, bởi vậy bất cứ thứ gì trong ngọn núi này cũng sẽ khiến hắn quan tâm.

Ánh mắt của Lâm Động lập tức tập trung vào cái điểm sáng vừa lóe lên đó, hắn không dám chớp mắt một lần nào, trong cái nhìn chăm chú của hắn, cái điểm sáng kia lại xuất hiện tạo thành một điểm sáng nhỏ rơi xuống, trực tiếp rơi xuống hồ nước.

Cái điểm sáng kia rơi xuống mặt hồ, tạo thành một vòng tròn ba động nhỏ.

Lâm Động kinh ngạc nhìn cái điểm sáng nhỏ kia rơi xuống hồ nước, chợt nuốt một ngụm nước bọt, trước khi điểm sáng kia rơi xuống, hắn đã mơ hồ nhìn thấy trong đó có một dịch thể màu đỏ thẫm, loại chất lỏng đó. . . giống như loại dịch thể màu hồng nhạt vừa mới thẩm thấu qua lỗ chân lông của Lâm Động!

"Xem ra bí mật ở phía trên kia. . ."

Quang mang trong mắt của Lâm Động trở nên sáng rực rỡ, hắn ngẩng đầu nhìn lên đỉnh chóp của sơn động, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Động Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook