Chương 93: Cổ đại sư
Thiên Tằm Thổ Đậu
19/03/2013
Nhìn thấy đoàn người của Lâm gia đứng dậy, không ít người trong đại sảnh ngạc nhiên, họ không nghĩ tới khi Lâm gia đã biết Lôi Báo thành công bước vào Thiên Nguyên cảnh mà vẫn không nể mặt đối phương chút nào.
Tuy nói rằng ở đây có không ít thế lực không muốn gia nhập cái Thương minh này, nhưng mà bọn họ đều ngại thực lực cường hãn của Lôi Báo, cho nên không muốn làm chim đầu đàn, một khi Lôi Báo mà nổi giận thì con chim đầu đàn đó sẽ bị thiêu cháy.
La Thành và đám người Cuồng Đao Võ Quán cũng vì chuyện Lôi Báo bộc lộ thực lực mà biến sắc, nhưng mà khi chứng kiến thái độ của Lâm Chấn Thiên, hắn chần chừ rồi cắn răng một cái, đứng dậy, chắp tay nói:
"Cuồng Đao Võ Quán ta cũng không muốn."
Tuy rằng cục diện không đúng như La Thành đã dự liệu, nhưng hắn cũng không muốn Cuồng Đao Võ Quán do mình cực khổ dựng lên trở thành tay chân cho hai nhà Lôi Tạ, cái lợi của Thương minh sẽ rơi vào trong tay hai nhà Lôi Tạ, còn đám khác chỉ hớt được chút canh mà thôi.
Cuồng Đao Võ Quán tỏ thái độ đã khiến cho một số thế lực lớn khác ồ lên, từ một góc độ nào đó mà nói, Cuồng Đao Võ Quán là một thế lực mạnh nhất sau hai nhà Lôi Tạ, sự lựa chọn của bọn họ đúng là đã làm khó hai nhà Lôi Tạ rồi.
Trong đại sảnh, đã có không ít người dao động, có hai con chim lớn đầu đàn này, quyết định của bọn họ đã không còn kiên định như trước.
Giữa đại sảnh, Lôi Báo mặt trầm như nước, bây giờ không ai nhận ra hỉ nộ trong tim của hắn, đôi mắt trũng sâu kia giống như đao phong nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên, một lát sau, hắn nở một nụ cười lạnh, loại tình huống này cũng nằm trong dự liệu của hắn, cho nên hắn không bất ngờ, mà cũng đang cần một con chim đầu đàn như thế này.
Muốn thực sự cột chặt đám người ở đây làm thủ hạ cho hắn, thì cái thủ đoạn giết gà dọa khỉ không thể nào thiếu, mà “con gà” này Lâm gia là thế lực thích hợp nhất.
"Nếu Lâm gia không muốn đồng hành với chúng ta, vậy lão phu cũng không ép buộc."
Đợi cho đại sảnh yên lặng lại một chút, thanh âm khàn khàn của Lôi Báo chậm rãi vang lên, nhưng ngay sau đó, khuôn mặt hắn trở nên lạnh lùng như băng.
"Nhưng mà, việc Lâm gia ngươi giết Lôi Hình của Lôi gia ta, hôm nay các ngươi phải cho lão phu một giải thích hợp lý!"
Khi Lôi Báo nói xong chữ cuối cùng, một cỗ Nguyên Lực mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn tuôn ra, giống như cuồng phong ép cho những người ở xung quanh không thở nổi.
"Cuối cùng cũng muốn động thủ sao!"
Nhìn thấy Lôi Báo có hành động như vậy, trong đầu những người ở đây đều có suy nghĩ như vậy, bọn họ đã sớm dự đoán, trong tiệc cưới hôm nay thảo nào cũng sẽ có một cuộc tranh phong.
"Lâm gia xui xẻo rồi."
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trong cơ thể Lôi Báo tuôn ra, những thế lực trước đây có giao hảo với Lâm gia đều âm thầm thở dài mộth ơi, hiện giờ Lôi Báo đang cần lập uy, mà Lâm gia lại vừa vặn trở thành đối tượng của chúng.
Sắc mặt Lâm Chấn Thiên vẫn bình tĩnh, hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Lôi Báo, đột nhiên cười nhạt, nói:
"Lôi Báo đã nhiều năm như vậy rồi mà ngươi vẫn không biết xấu hổ như xưa, Lôi Phích và Lôi Hình dẫn theo người đánh lén Lâm Động, bị nó giết ngược một người, đấy chỉ là gieo gió gặt bão mà thôi, đáng lý ra lão phu phải bảo ngươi giao Lôi Phích ra mới đúng!"
Lâm Chấn Thiên nói như vậy khiến cho những người trong đại sảnh cả kinh, ánh mắt của họ không hẹn mà cùng nhìn về thiếu niên đang đứng ở trong góc, hiển nhiên không ngờ tới một người tuổi còn nhỏ như vậy mà lại có thể giết Lôi Hình, chắc chắn hắn phải là cao thủ Thiên Nguyên.
"Chớ có cho rằng ngươi bước chân vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh là muốn làm gì thì làm, muốn đem Lâm gia ta ra lập uy, Lôi gia các ngươi chưa đủ tư cách!"
Sắc mặt Lâm Chấn Thiên lúc này đột nhiên trở nên lạnh lùng, hắn bước lên phía trước một bước, Nguyên Lực vốn nhẫn nhịn lúc này bộc phát ra dữ dội, cái bàn tròn trước mặt ngay lập tức bị nổ tung thành những mảnh gỗ nhỏ.
"Lại là một Nguyên Đan cảnh? !"
Ngay lúc Lâm Chấn Thiên thể hiện bản lĩnh, trong phòng khác lập tức ồ lên, những ánh mắt kinh hãi dừng ở trên người của lão. Tới giờ bọn họ mới hiểu, vì sao khi Lâm gia phải đối mặt với sự liên thủ của hai nhà Lôi Tạ mà vãn không sợ hãi, hóa ra Lâm gia cũng có một vị cường giả Nguyên Đan cảnh!
"Lâm gia này ẩn nhẫn quá tốt!"
Không ít người hai mặt nhìn nhau, thế mới biết trước kia họ đã xem thường gia tộc này.
"Lão gia hỏa này cũng tiến vào Nguyên Đan cảnh? !"
Đối mặt với khí thế cường hãn của Lâm Chấn Thiên, đám người hai nhà Lôi Tạ biến sắc, hiển nhiên họ không bao giờ ngờ tới điều này, đây đúng là việc nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
"Ta vốn đang nghĩ, sao Lâm gia lại có gan lớn tới như vậy khi khiêu khích hai nhà chúng ta, hóa ra lão quỷ ngươi cũng đã bước chân vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh."
Lôi Báo nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên, sắc mặt hắn nghiêm túc, Lâm Chấn Thiên hiển lộ thực lực đúng là đã làm lão trở tay không kịp, đối mặt với một cường giả Nguyên Đan cảnh không còn dễ dàng như trước kia.
Lúc này, cho dù là lão cũng cảm thấy khó giải quyết, cái con gà này đúng là khó đối phó.
Nhưng mà, điều này cũng chỉ khó giải quyết mà thôi, với tính cẩn thận của Lôi Báo, vì chuyện hôm nay hắn đã có sự chuẩn bị đầy đủ.
Nghĩ tới những gì mình đã sắp xếp, Lôi Báo cảm thấy yên tâm hơn một chút, sắc mặt hắn hiện lên sự độc ác, thực lực của Lâm gia càng mạnh, thì sát ý trong tim hắn càng nhiều, hắn cũng rõ, nếu như để cho Lâm gia an bình phát triển, vậy thì Lôi gia bọn họ sẽ bị qua mặt mất.
Lâm Động đứng sau Lâm Chấn Thiên, ánh mắt của hắn luôn nhìn chằm chằm vào Lôi Báo, khi Lâm Chấn Thiên thể hiện thực lực Tiểu Nguyên Đan cảnh, tuy lão có kinh ngạc nhưng lại không hoảng sợ.
Cảnh tượng này, làm cho Lâm Động khẽ cau mày, lúc ánh mắt hắn đảo qua chỗ ngồi của hai nhà Lôi Tạ thì lập tức trở nên nghiêm túc.
Vị trí mà Lâm Động nhìn vào là một cái ghế rồi, ở trên đó có một nam tử mặc quần áo màu vàng xám, hơn nữa không ai ở bên cạnh nói với hắn lời nào, nam tử này đang mỉm cười, không ai chú ý tới hắn, nhưng mà Lâm Động lại cảm nhận được trên thân hình người này có một loại ba động quen thuộc.
Tinh Thần Lực!
"Người này, không phải là người của hai nhà Lôi Tạ!"
Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt Lâm Động lóe lên, xem ra vì chuyện hôm nay, hai nhà Lôi Tạ đã nhọc lòng rồi.
"Lâm Chấn Thiên, ngươi đem tên Lâm Động đã giết Lôi Hình ra đây, chuyện cũ ta có thể bỏ qua!"
Thanh âm trầm thấp của Lôi Báo lại một lần nữa vang lên.
"Hắc, nếu như ngươi đem Lôi Phích giao ra đây, Lâm gia ta cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ!"
Lâm Chấn Thiên cười lạnh nói.
Nghe thấy hai người này đấu khẩu với nhau, tất cả mọi người đều biết, việc hòa đàm đã không thể nào có rồi . .
"Phù."
La Thành thở ra một hơi, sau đó vung tay lên, mang theo nhân mã của Cuồng Đao Võ Quán, đứng ở bên cạnh của Lâm gia, hành động này đã thể hiện lập trường của họ.
"Tốt."
Nhìn thấy cảnh tượng này, trên khuôn mặt âm trầm của Lôi Báo cũng nở một nụ cười, hắn nhìn chằm chằm vào La Thành, nói:
"La quán chủ, chẳng lẽ ngươi cho rằng khi Lâm Chấn Thiên đột phá tới Tiểu Nguyên Đan Cảnh là có thể chống lại Lôi gia chúng ta à?"
"Mọi người đều hiểu trong lòng của ngươi đang suy nghĩ cái gì, mà chính ngươi cũng hiểu, nếu như chúng ta đứng ở phía Lôi gia của các ngươi, sợ rằng sau này Cuồng Đao Võ Quán của chúng ta xương cũng chẳng có mà ăn."
La Thành thản nhiên nói.
"Đã như vậy, La quán chủ đừng có hối hận."
Sau khi nói xong câu này, sắc mặt Lôi Báo trở nên lạnh băng, hắn xoay người lại, chắp tay về một chỗ ngồi, khách khí nói:
"Cổ đại sư, sự tình có chút biến hóa, đành phải phiền đại sư xuất thủ tương trợ."
Nghe thấy Lôi Báo nói thế, tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả Lâm Chấn Thiên sắc mặt cũng biến đổi, lão đưa mắt tới vị trí này, chỉ thấy ở nơi đó có một trung niên nam tử mặc quần áo màu xám vàng, yên lặng ngồi từ trước.
"Ai. . . Lôi Báo, xem ra uy vọng của Lôi gia ngươi ở Thanh Dương trấn cũng không được cao như trong tưởng tượng của ta, nhưng mà cũng được, nếu như đã ủng hộ các ngươi, vậy thì ta sẽ giúp các ngươi giải quyết đám phiền phức này."
Trong cái nhìn của mọi người, nam tử kia mỉm cười, chợt ngẩng đầu lên, đôi mắt của hắn sáng rực, không ít người đang nhìn vào hắn đột nhiên cảm thấy đau nhức ở trong đầu.
"Phù Sư!"
Lâm Chấn Thiên hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, không ai ngờ rằng, Lôi gia lại có một vị Phù Sư trợ trận!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.