Vũ Động Càn Khôn

Chương 56: Dương Cương Khí trong đất

Thiên Tằm Thổ Đậu

19/03/2013



"Phụ thân!"

Nhìn thấy thân ảnh đứng trước mặt mình, Lâm Động vui mừng, vội vàng kêu lên.

"Cái tên tiểu thứ thối này, ta chỉ cho phép con đi xem, tại sao lại xông vào bên trong làm gì!"

Lâm Khiếu khi nhìn thấy tín hiệu đã phải vội vàng xông tới, hiện giờ hắn quay đầu lại nhìn Lâm Động giận tái mặt nói.

"Tam gia, ngài đừng vội vã trách cứ Lâm Động thiếu gia, nếu như không phải thiếu gia dẫn chúng tôi vào trong này, sợ rằng Thiết Mộc Trang đã bị Lôi gia hủy đi rồi."

Tần Ưng ở bên cạnh vội vàng đi tới chỉ vào một khu đất nói.

Nghe vậy, Lâm Khiếu cả kinh đưa mắt nhìn theo hướng mà Tần Ưng chỉ, thấy trong khu vực trồng Thiết Mộc mùi thuốc nước bốc lên nồng nặc, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi.

"Lâm Khiếu, Thiết Mộc Trang này tuy rằng là vật đặt cược của Lôi gia chúng ta, nhưng mà chúng ta vẫn còn chưa bàn giao thì nó vẫn là đồ của Lôi gia, các ngươi hôm nay xông vào bên trong đúng là không coi Lôi gia chúng ta ra gì mà!"

Khi sắc mặt Lâm Khiếu cực kỳ khó coi thì ở phía xa xa có một tiếng quát vọng tới, ngay sau đó hai người Lôi Anh mang theo hơn 10 người khác nhanh chóng lao tới chỗ này.

"Hừ, nếu chúng ta không xông vào thì sợ rằng này Thiết Mộc Trang này đã bị Lôi gia các ngươi hủy hoại hoàn toàn rồi!"

Lâm Khiếu sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào đám người Lôi Anh, cười lạnh nói.

Nghe được câu nói này, sắc mặt Lôi Anh cùng với Lôi Nhạ hơi đổi, đưa mắt nhìn về phía khuc vực trồng Thiết Mộc, hai hàng lông mày hơi cau lại, thầm mắng những đám người canh giữ ở đây vô dụng.

"Tam đệ, xảy ra chuyện gì vậy?"

Lúc này Lâm Khẳng cũng mang theo hảo thủ của Lâm gia vọt tới, chứng kiến cảnh tượng đôi bên hằm hè nhau thì trầm giọng nói.

Lâm Khiếu đem chuyện phát sinh đơn giản nói lại một lần, Lâm Khẳng nghe tới đoạn Lôi gia muốn hủy hoại hoàn toàn kết cấu và tính chất đất ở Thiết Mộc Trang thì tâm tình dù có tốt tới mấy cũng bừng bừng lửa giận, thủ đoạn này đúng là quá ti tiện mà.

"Lôi gia thật đúng là có thủ đoạn, kéo dài lâu như vậy hóa ra là tính rút củi dưới đáy nồi, hủy hoại toàn bộ sức sống của Thiết Mộc Trang này!"

Lâm Khẳng mắt lộ hàn quang, nhìn chằm chằm vào đám người Lôi Anh, lạnh lùng nói.

Đám hảo thủ Lâm gia thấy vậy cũng nắm chặt vũ khí, ánh mắt giận dữ nhìn đám người của Lôi gia, chỉ cần một lời không hợp là xông vào chém giết.

Nhìn thấy kế hoạch đã bị khám phá, sắc mặt đám người Lôi Anh cũng không được tự nhiên, cho nên hắn cũng chẳng cần che giấu làm gì nữa, cười nhạt nói:

"Thiết Mộc Trang thành quả kinh doanh nhiều năm của Lôi gia chúng ta, Lâm gia các ngươi lại muốn ngồi mát ăn bát vàng, thế gian làm gì có chuyện nào tốt như vậy."

Nghe được câu nói này, đám người Lâm Khẳng giận tím mặt.

"Phẩm chất của Lôi gia đúng là làm cho ta bội phục, từ giờ trở đi Thiết Mộc Trang này đã là của Lâm gia chúng ta, các vị, xin mời, nếu như không phục thì có thể giao lưu một chút!"

Lâm Khiếu dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Lôi gia nói.



"Ngươi!"

Nghe vậy, da mặt đám người Lôi Anh co lại, nhưng mà nghĩ tới trước kia Lâm Khiếu đã có thực lực Thiên Nguyên cảnh trung kỳ, nên cố nén lửa giận, nếu như bây giờ đánh nhau bọn họ chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi.

"Hắc, Lâm gia các ngươi nếu đã cảm thấy có hứng thú với Thiết Mộc Trang như vậy, vậy thì cho các ngươi đó, nhưng mà hãy kinh doanh nó cho tốt, những thứ này, ngày sau Lôi gia chúng ta sẽ lấy lại toàn bộ."

Lôi Anh dùng ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Khiếu, đột nhiên cười lạnh một tiếng, không nói gì thêm, vung tay lên mang theo đám người của mình rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của đám người Lôi Anh, sắc mặt đám người bên Lâm Khiếu vẫn không khá hơn chút nào, Thiết Mộc Trang này đã bị hủy hoại thành thế này, cho dù Thiết Mộc vẫn có thể thu hoạch, nhưng sản lượng sẽ giảm bớt cực nhiều.

"Đúng là đám súc sinh!"

Lâm Khẳng lẩm bẩm mắng một câu.

Lâm Khiếu cũng khẽ thở dài một tiếng, nói:

"Trước tiên chúng ta đi kiểm tra xem khu vực trồng Thiết Mộc bị hủy thành cái dạng gì đã."

"Dạ!"

Thấy hắn nói như vậy, đám hộ vệ xung quanh cũng chia nhau ra, chạy ào ào vào trong khu rừng trồng Thiết Mộc.

Trải qua khoảng hơn nửa giờ điều tra, đám người này mới trở về, nhưng sau khi nghe báo cáo, sắc mặt của Lâm Khiếu và Lâm Khẳng vô cùng khó coi.

Lâm Động ở bên cạnh cũng nhíu chặt mày, Thiết Mộc Trang đã kinh doanh nhiều năm, Thiết Mộc bị chặt cũng có thể trồng lại, nhưng tổn thất lớn nhất chính là tính chất đất nơi này đã bị hủy, sau này cho dù vẫn có thể trồng Thiết Mộc, nhưng mà sản lượng sẽ giảm xuống cực lớn.

"Ai, đem chuyện này thông báo cho phụ thân thôi, ngươi cực kỳ coi trọng Thiết Mộc Trang này, nếu như biết được tình hình hiện nay sợ rằng sẽ tức giận không nhỏ đâu."

Lâm Khiếu thở dài một hơi, nhìn về phía Lâm Khẳng, nói.

"Đúng."

Lâm Khẳng cũng khổ gật đầu cười, bây giờ cũng chỉ còn cách làm như vậy mà thôi.

Thấy hai người vừa phẫn nộ vừa chán nản, Lâm Động cũng thầm than, chiêu này của Lôi gia đúng là vô cùng độc ác.

. . .

Sau khi tin tức truyền về Lâm gia, sau nửa ngày Lâm Chấn Thiên đã mang theo một đám người tới Thiết Mộc Trang, nhìn khu rừng có mùi hôi thối đáng sợ, sắc mặt của lão đỏ bừng.

Lâm Động ngồi trên một vách núi đá bên cạnh khu rừng, cúi đầu nhìn mấy căn nhà phía dưới, lúc này Lâm Chấn Thiên đang gầm lên phẫn nộ, những tiếng gào này mặc dù ở xa nhưng mà vẫn vọng lại. Lâm Động không khỏi rụt cổ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lâm Chấn Thiên nổi giận như thế này, xem ra lần này Lôi gia đã làm cho người không chịu đựng nổi nữa rồi.

"Thật đáng sợ."

Ở bên cạnh, Thanh Đàn thè lưỡi, thấp giọng nói, vừa nãy nàng cũng theo Lâm Chấn Thiên tới đây.

Lâm Động cười khổ một tiếng, đứng dậy nói:



"Đi dạo xung quanh một chút thôi, lửa giận của gia gia còn lâu mới hết, cái tội này cứ giao cho phụ thân và mấy thúc bá gánh chịu."

"Được."

Thanh Đàn gật đầu cười.

Lâm Động bảo Thanh Đàn ngồi ở trên lưng Tiểu Viêm, sau đó hắn đi trước dẫn đường vào sâu bên trong khu rừng của Thiết Mộc Trang.

Thiết Mộc Trang có diện tích cực lớn, cảnh sắc cực kỳ tú lệ, nếu không có những mùi hôi thối từ bên ngoài truyền vào, thì đây đúng là một nơi vô cùng thích hợp để ngắm cảnh.

"Thiết Mộc Trang có đất đen rất đặc biệt, chính là điều kiện để trồng Thiết Mộc, có người nói rằng, cách đâu rất lâu, Thiết Mộc Trang chính là một ngọn núi lửa, đất đen này được phun ra từ dưới lòng đất. Nhưng mà bây giờ núi lửa đã tắt, đất đen cũng có hạn, lần này bị Lôi gia bị hủy hoại không ít, sản lượng của Thiết Mộc cũng giảm đi nhiều, cho nên gia gia mới có thể nổi giận như vậy."

Vừa đi trong khu rừng, Lâm Động vừa giải thích cho thiếu nữ bên cạnh hiểu.

"A."

Thanh Đàn khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn bốn phía, nói: "Hình như nơi này có nhiệt độ cao hơn bên ngoài."

"Hả?"

Nghe vậy, Lâm Động ngẩn ra, hắn thử cảm nhận nhưng mà chẳng thấy gì khác, sau khi suy nghĩ một chút hắn đã hiểu, Âm Sát khí trong cơ thể Thanh Đàn vô cùng khủng bố, cực kỳ nhạy cảm với nhiệt độ bên ngoài.

"Ở đây độ ẩm rất cao, sao có thể nóng hơn được?"

Lâm Động vô cùng kinh ngạc, trầm ngâm một chút rồi ngồi xổm người xuống, tay phải nắm lấy một vốc đất, nhưng mà khi bàn tay của hắn nắm lấy loại đất này, thân hình hắn chợt run lên, trong đôi mắt hiện lên sự kinh hãi.

"Trong mảnh đất này lại có một tia Dương Cương Khí!"

Khi Lâm Động cầm nắm đất, hắn đã cảm nhận được Thạch Phù trong lòng bàn tay truyền ra một hấp lực, nắm đất bên trong tay hắn truyền tới một dòng khí lưu cực kỳ ít, tuy ít nhưng nó lại nóng rực như mặt trời, khác hẳn với Âm Sát khí!

Luồng khí này giống hệt như Dương Cương Khí, là thứ mà cao thủ Thiên Nguyên cảnh rất cần để hấp thu!

"Tại sao có thể như vậy?"

Lâm Động kinh ngạc vô cùng, tuy nói nơi này chỉ có một luồng Dương Cương Khí cực kỳ ít, nếu hắn không có Thạch Phù thì cũng không thể nào cảm nhận được.

Lâm Động ngẩng đầu nhìn vào sâu bên trong, khẽ nhíu chân mày, sau đó bước nhanh thêm mấy trăm bước nữa rồi đưa tay cầm một nắm đất.

"Càng đi vào bên trong, Dương Cương Khí ẩn chứa trong đất lại càng mạnh."

Nhận thấy sự thay đổi này, sự kinh ngạc trong lòng Lâm Động càng lúc càng lớn, trong đất sao có thể lẫn Dương Cương Khí được?

"Trừ phi. . . ở dưới lòng đất có một thứ gì đó có thể tán phát ra Dương Cương Khí, mới có thể khiến cho đất đai nơi này có hiện tượng như vậy. . ."

Ánh mắt Lâm Động sáng ngời, hai chân điểm một cái xuống đất bay vào bên trong thêm một đoạn.

Bí mật này của Thiết Mộc Trang hình như vẫn chưa có ai phát hiện thì phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Động Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook