Chương 33: Tạ Đình
Thiên Tằm Thổ Đậu
19/03/2013
“Chúng ta vốn đang dạo chơi ở trong này, kết quả gặp phải đám hỗn đản của Tạ gia, Lâm Hà tỷ muốn mua chút đồ, nhưng những tên hỗn đản ấy lại cố ý quấy rối, Lâm Hà tỷ tức giận đến nỗi không nhịn được nên động thủ. . ."
"Nhưng mà đầu lĩnh bên phía Tạ gia là xú nữ nhân Tạ Đình, nàng ta chính là muội muội của Tạ Doanh Doanh, thực lực hiện tại đã đạt đến Tầng 7 Thối Thể, hơn nữa bọn họ có nhiều người… trong lúc hỗn loạn, Lâm Hà tỷ bị nữ nhân kia nhân cơ hội đánh một bạt tai."
Ba người nhanh chóng chạy về phía bên trong, Lâm Sơn nhân cơ hội đem chuyện xảy ra lúc trước kể lại tỉ mỉ một lượt, sau khi nói xong hai tay của hắn vẫn nắm chặt, trong lòng hiển nhiên là cực kỳ phẫn nộ.
Lâm Động khẽ cau mày, tiểu bối của Tạ gia đúng là quá kiêu ngạo, Lâm Hà tỷ nói như thế nào cũng là nữ hài tử, đánh người không đánh mặt, chuyện này có lẽ đơn thuần chỉ là muốn gây rối thôi.
"Người của Tạ gia đúng là rất đáng ghét."
Thanh Đàn ở một bên cũng có chút tức giận, cho dù như thế nào, thân là người của Lâm gia thì đều phải đứng chung một chiến tuyến.
"Nhanh hơn một chút đi."
Lâm Động gật gật đầu, chân bắt đầu tăng tốc.
***
Sâu trong Giao dịch phường có một quảng trường được xây bằng đá, xung quanh đó có mấy cửa hàng tương đối phồn vinh, các loại vũ khí, áp giáp, thậm chí cả tinh hạch yêu thú cũng có thể tìm thấy.
Chỗ này được xem như là một địa phương tương đối cao cấp trong Giao dịch phường, người có thể đến chỗ này phần lớn đều là những người có thân phận, mà giờ phút này có không ít người quây quanh bên ngoài quảng trường, nhìn hai nhóm nhân mã ở bên trong.
Tuổi tác của hai nhóm nhân mã này đều không lớn, nhưng bầu không khí vô cùng gay gắt và căng thẳng.
Tạ gia cùng Lâm gia ở Thanh Dương Trấn cũng được xem như hai đại thế lực, hơn nữa đại đa số người cũng đều biết rằng hai nhà Lôi - Tạ đối với Lâm gia có chút chèn ép, bởi vậy lúc nhìn thấy đám tiểu bối hai nhà đối chọi gay gắt cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
"Lâm Hà, đưa Hồ Tinh Liên kia cho ta, bằng không, hôm nay các ngươi sẽ không dễ rời nơi này đâu."
Đầu lĩnh bên tiểu bối Tạ gia là một thiếu nữ cao gầy mặc cẩm y hoa lệ, nàng đang đứng một cách ngạo nghễ, trên khuôn mặt trái xoan trắng ngần lộ ra một chút trào phúng, môi có vẻ hơi mỏng, nhìn qua cũng cảm nhận thấy sự khắc nghiệt.
"Đưa cho ngươi?"
Ở phía đối diện với thiếu nữ, Lâm Hà cười lạnh, trên gương mặt còn có một dấu tay đỏ nhạt, chính là lúc trước xú nữ nhân trước mặt thừa dịp nàng bị cản trở lén hạ thủ.
Sau khi cười lạnh, Lâm Hà trực tiếp đem cái dây chuyền màu trắng đang cầm trong tay dứt làm đôi, kỳ thật trong lòng nàng cũng hiểu rõ, thứ này dù sao cũng chỉ là trang sức mà thôi, lấy thân phận của Tạ Đình sao có thể quá mức để ý, chuyện hôm nay chẳng qua đối phương đang cố ý gây sự mà thôi.
Đúng như Lâm Hà dự đoán, lúc nhìn thấy Lâm Hà dứt đứt dây chuyền, lông mày nhỏ bé của Tạ Đình kia chỉ nhướng lên, cười như không cười nói:
"Tính cách của nhiên kiên cường, nhưng mà hôm nay xem ra ngươi muốn đối nghịch cùng bổn tiểu thư rồi."
"Tạ Đình, ngươi cũng không nên quá phận đó."
Ở bên cạnh Lâm Hà, Lâm Hoành tức giận nói, trông hắn cũng có chút thảm hại, chắc là vừa rồi đã trải qua một trận ẩu đả.
"Quá đáng thì các ngươi làm thế nào? Nếu không phải Tạ gia ta rộng lượng, Lâm gia các ngươi có thể sinh sống ở Thanh Dương trấn này hay sao?"
Nghe vậy, khóe miệng Tạ Đình hiện lên một nụ cười châm chọc.
"Hắc hắc, ta thấy hay là tiếp tục đánh bọn chúng một lần nữa đi, để cho chúng biết, sau này khi gặp người của Tạ gia chúng ta thì phải vòng qua đường khác mà đi."
Ở bên cạnh Tạ Đình, một gã thiếu niên mặc y phục màu vàng cười quái dị nói.
"Đúng thế."
Thanh âm của thiếu niên mặc y phục màu vàng vừa dứt, một thiếu niên khác đứng ở bên cạnh cũng cười gật đầu, từ vị trí đứng của hai người này có thể nhận ra, trong lớp tiểu bối Tạ gia họ có địa vị không thấp.
Nghe được lời nói của hai người, Lâm Hoành sắc mặt hơi trầm xuống, bên bọn họ chỉ có hắn cùng với Lâm Hà là Tầng 7 Thối Thể, mà đối phương lại có đến ba người, nếu như xảy ra xung đột, thì người chịu thiệt đương nhiên là người bên mình.
"Cũng tốt, giáo huấn bọn họ một lần, để cho bọn họ biết địa vị của Tạ gia ta , người từ bên ngoài tới không thể nào so sánh được."
Tạ Đình cũng cười một tiếng, giống như một tiểu ác ma nhìn chằm chằm Lâm Hà, nói.
Nhìn thấy Tạ Đình cũng đồng ý, những tiểu bối khác của Tạ gia cũng không khỏi có chút phấn chấn, không có ý tốt nhìn chằm chằm nhóm người Lâm Hà.
"Động thủ!"
Trên cơ thể Tạ Đình và hai người vừa nói chuyện đã có những vòng sáng hiện lên, ba người đạp chân lên mặt đất, thân hình như tên bắn lao tới chỗ Lâm Hoành và Lâm Hà, mà những tiểu bối Tạ gia còn lại cũng xông lên, cản những tiểu bối khác của Lâm gia lại.
Nhìn ba người Tạ Đình trực tiếp vọt tới, sắc mặt Lâm Hà cùng với Lâm Hoành cũng thoáng có chút khó coi, hai người đối phó ba người, tóm lại sẽ có chút thua thiệt.
"Xuy!"
Nhưng mà, lúc ba người Tạ Đình xuất hiện ở trước mặt hai người Lâm Hà, đang muốn động thủ thì đột nhiên có tiếng xé gió từ một bên truyền đến, ba người vội vàng né tránh, thấy ba hòn đá nặng nề đập vào trên cây cột ở bên cạnh, phát ra những thanh âm trầm thấp.
"Ai?!"
Đột nhiên xuất hiện kẻ muốn nhúng tay, làm cho ba người Tạ Đình nhướng mày, ánh mắt chuyển qua, thì nhìn thấy ba đạo thân ảnh đang bước nhanh đến, người đi phía trước chính là Lâm Sơn vốn bị đánh cho thảm hại, chật vật bỏ trốn.
"Lâm Động!"
Nhìn thấy người ở phía sau Lâm Sơn, Lâm Hà cùng Lâm Hoành cùng kêu lên một tiếng, trong mắt đều hiện lên vẻ vui mừng.
"Không có việc gì chứ?"
Lâm Động mang theo hai người đi vào trong đám người, nhìn thoáng qua Lâm Hà, khi nhìn thấy dấu đỏ trên gương mặt nàng, chân mày hắn nhíu chặt lại.
"Lâm Động? Ngươi chính là người đột nhiên nổi lên từ trong Lâm gia sao?"
Ánh mắt Tạ Đình nhìn lướt qua Lâm Động, trên miệng nở một nụ cười, nói.
"Sao đệ lại tới đây?"
Lâm Hà vui mừng nhưng lại có chút lo lắng, cho dù Lâm Động có tới nơi này, thì bọn họ cũng chỉ ngang bằng với đối phương mà thôi.
"Tới đây tham quan một chút, vô tình gặp được Lâm Sơn."
Lâm Động cười nói, từ lúc mới tới đến giờ, hắn chưa từng liếc nhìn đám người Tạ Đình lần nào, cũng chẳng thèm hỏi xem đối phương là ai.
Hành động của Lâm Động đã khiến cho Tạ Đình nổi giận, cái kiểu nói chuyện này nàng rất ít khi phải chịu, mà lúc trong lòng đang tức giận, một người ở một bên thấp giọng nói vào tai nàng điều gì đó.
"Phì, ta còn tưởng là ai, thì ra là con trai của của người đã từng là phế nhân của Lâm gia, Lâm Khiếu."
Tạ Đình cười lạnh nói.
Sau khi nàng nói những lời này, thân thể Lâm Động rõ ràng dừng lại một chút, sau đó xoay người, lần đầu đem ánh mắt đặt ở trên gương mặt của Tạ Đình, cuối cùng nở một nụ cười, cất bước đi về phía Tạ Đình.
"Cẩn thận."
Nhìn thấy Lâm Động hành động như vậy, Lâm Hà vội vàng nói, đối phương có tới 3 gã Tầng 7 Thối Thể.
"Hắc hắc, để cho ta thử xem, vị thiên tài mới nổi của Lâm gia gần đây có bao nhiêu cân lượng."
Nhìn thấy Lâm Động cất bước đi tới, vị thiếu niên mặc áo vàng kia cũng không khỏi cười lạnh một tiếng, sau đó cất bước tiến lên một chút, tia sáng nhàn nhạt ở trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ.
"Bịch!"
Khi tên thiếu niên áo vàng đánh về phía Lâm Động, thì một thanh âm vang trầm thấp lập tức vang lên, sau đó một thân ảnh trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người bay ngược trở ra, nặng nề rơi trên mặt đất, cực kỳ thảm hại.
Nhìn thấy thiếu niên mặc y phục màu vàng vừa mới lao ra, đã bị đánh bay ngược trở lại thảm hại ngã xuống đất, vẻ mặt không ít người đều hiện lên sự kinh ngạc, thậm chí ngay cả những người ở xung quanh vây xem, cũng đem ánh mắt kinh dị nhìn về phía Lâm Động, có thể dễ dàng đả bại một người có cảnh giới Tầng 7 Thối Thể Thất, xem ra vị thiên tài mới nổi của Lâm gia này thật đúng là có một chút bản lĩnh.
"Tạ Chấn!"
Sắc mặt Tạ Đình cùng với đám tiểu bối Tạ gia khi nhìn thấy thiếu niên mặc áo vàng trực tiếp bị Lâm Động một chưởng đẩy bay trở lại, đều có biến hóa, trở nên âm trầm.
"Dám đánh người của Tạ gia ta, con mẹ nó, muốn chết!"
Một gã thiếu niên cũng đạt đến Tầng 7 Thối Thể, trong mắt dâng lên một cổ lửa giận, hắn lập tức lao tới, nhưng cũng bị đánh bay về phía sau.
"Tê. . ."
Lúc này đây, không ít người đều là hít vào một hơi lạnh, lần đầu tiên có lẽ là vận may, nhưng mà lần thứ hai chắc chắn không phải là trùng hợp...
"Thối Thể tầng thứ 8…"
Bọn người Lâm Hà cùng Lâm Hoành ngơ ngác nhìn bóng lưng Lâm Động, có thể dễ dàng đả bại đối thủ Tầng 7 Thối Thể, vậy thực lực của Lâm Động, tất nhiên là đã tiến vào tầng thứ 8 rồi!
"Ngươi… Ngươi muốn làm gì? Tỷ tỷ của ta và những người khác đang ở gần đây, nếu không muốn bị đánh thì mau dẫn người cút nhanh đi!"
Nhìn thấy Lâm Động dễ dàng giải quyết xong hai người Tạ Chấn, rồi đi đến trước mặt nàng, sắc mặt Tạ Đình trở nên tái nhợt, nhưng mà vẫn ngang ngạnh như cũ, lạnh lẽo nhìn Lâm Động, nàng thật sự không tin Lâm Động dám động thủ đánh nàng!
Nhìn khuôn mặt ở trước mặt giống như một trái dưa trắng nõn, Lâm Động cười lên một tiếng, hàn quang trong mắt hiện lên, giơ bàn tay lên.
"Dừng tay!"
Trong khi Lâm Động giơ bàn tay lên, một thanh âm yêu kiều khẩn cấp đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một đạo kình phong trực tiếp bắn tới Lâm Động.
"Ba!"
Lúc thanh âm yêu kiều kia vang lên, ánh mắt Lâm Động cũng hơi trầm xuống, bàn tay trực tiếp tát xuống, trong sự kinh ngạc của mọi người, nhanh chóng tát Tạ Đình một cái, thanh âm cái tát vang dội làm cho cả quảng trường lập tức trở nên yên tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.