Chương 144: Tổ Phù
Thiên Tằm Thổ Đậu
19/03/2013
"Ầm!"
Tinh Thần Lực ba động mạnh mẽ như hồng thủy cuộn trào mãnh liệt, từ trong tầng thứ 8 Phù Sư Tháp quét ra ngoài, tinh thần uy áp của nơi này bị đánh bay, uy áp không còn là mấy.
Trước tấm bia đá, hai mắt Lâm Động giống như sao sáng, lấp lánh dọa người, sau một lát, độ sáng và Tinh thần lực ba động mới giảm bớt và dần biến mất.
"Phù. . ."
Lâm Động phun ra một luồng khí trắng thật dài, đứng dậy, tinh thần uy áp vốn bị biến mất nay đột nhiên phủ xuống, nhưng mà hiện giờ Tinh thần lực của Lâm Động đã tăng mạnh, tinh thần uy áp này chỉ khiến hai vai hắn hơi trùng xuống, không làm khó được thân hình.
"Có lẽ là do dòng xoáy Linh Phù đã biến mất."
Tinh thần uy áp này khiến cho Lâm Động giật mình, trong Nê Hoàn Cung bây giờ đã có ba viên Bản Mệnh Linh Phù, hấp lực không còn nữa làm cho tinh thần uy áp phủ xuống.
"Tam ấn Phù Sư. . ."
Cảm nhận được cái tinh thần uy áp đã từng khiến cho mình chết đi sống lại, nay không còn bao nhiêu lực uy hiếp, Lâm Động cười cười, tam ấn Phù sư đúng là mạnh hơn nhị ấn Phù sư nhiều lắm, nếu như không thì hiện giờ hắn đã bị tinh thần uy áp này đè dán xuống sàn tháp rồi.
"Đây đúng là một nơi tu luyện tốt. . ."
Lâm Động duỗi thắt lưng một lát, hành trình vào trong Phù Sư Tháp này đã có thu hoạch cực kỳ phong phú, không chỉ có được Khí cấp tinh thần bí kỹ, mà quan trọng nhất là chỉ trong vòng 1 tháng hắn đã thuận lợi đột phá tới tam ấn Phù Sư, điều này mới chính là một giấc mộng khiến cho Lâm Động giật mình
Với sự kỳ dị của Bản Mệnh Linh Phù, thực lực của Lâm Động hiện giờ chỉ là tam ấn Phù sư, nhưng sức mạnh chân chính đã có thể sánh ngang với một tứ ấn Phù sư phổ thông. Tứ ấn Phù sư có thể chống lại được cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, cho nên hiện giờ Lâm Động đã có thực lực giao thủ với cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, tuy rằng không thể bằng nhưng cũng không còn kiêng kỵ như trước kia.
Tuy nói Phù Sư Tháp là một nơi tu luyện Tinh thần lực cực kỳ tốt, nhưng ở chỗ này kiên trì hơn 20 ngày đã là cực hạn của Lâm Động rồi, huống chi bây giờ dòng xoáy Linh Phù đã biến mất, kiểu gì hắn cũng sẽ bị tinh thần uy áp ở đây đẩy ra ngoài.
"Cũng nên ra ngoài thôi."
Lâm Động thì thào tự nói một tiếng, đang định xoay người, ánh mắt hắn đột nhiên nhìn về phía bức tường tinh thần lên tầng thứ 9, đây chính là con đường bước tới tầng cuối cùng.
Lâm Động chăm chú nhìn vào cái bức tường tinh thần, sắc mặt biến đổi liên tục, đối với tầng 9 Phù Sư Tháp, hắn cực kỳ tò mò, tầng thứ 8 đã có Khí cấp tinh thần bí kỹ, vậy ở tầng thứ 9 sẽ có vật gì?
Đứng tại chỗ, Lâm Động do dự trong chốc lát, nếu như nói không tò mò gì với tầng thứ 9, đương nhiên là nói dối, nhưng mà cũng chẳng ai biết được, trong tầng thứ 9 nguy hiểm tới mức nào?
"Tới thử một lần cũng tốt, dù sao cũng phải ra ngoài, nếu như thất bại thì cùng lắm bị đẩy ra ngoài ngay lập tức mà thôi."
Chần chừ một lúc lâu, Lâm Động mới cắn răng, vất vả lắm mới lên được tầng thứ 8, nếu như bỏ qua tầng thứ 9 thì thực là đáng tiếc.
Nếu đã quyết định, Lâm Động không còn chần chờ, nhanh chóng bước tới vị trí của bức tường tinh thần.
Tuy nói dòng xoáy Linh Phù đã biến mất, nhưng với Tinh thần lực hiện giờ của Lâm Động muốn kháng cự đương nhiên có thể làm được, mất một thời gian mới tới được bức tường tinh thần, Lâm Động hơi trầm ngâm sau đó mới bước vào.
"Đông!"
Khi Lâm Động xông vào bức tường tinh thần tầng thứ 9, một thanh âm trầm thấp từ trong đó truyền ra, một cỗ áp lực cực kỳ khủng bố xuất hiện, khiến cho thân hình Lâm Động như muốn bắn ra ngoài.
"Hừ!"
Nhận thấy lực bài xích đã xuất hiện, Lâm Động hừ lạnh một tiếng, ba viên Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung nhất thời phát ra một cỗ Tinh thần lực hùng hậu, trực tiếp kháng cự lại lực bài xích của bức tường tinh thần.
Tinh thần ba động hỗn loạn không ngừng từ trong bức tường tinh thần khuếch tán ra xung quanh, thân hình Lâm Động lúc này như được đóng đinh ở trong đó, nếu cẩn thận quan sát vẫn có thể phát hiện, không phải là hắn không nhúc nhích, mà tốc độ của hắn cực kỳ chậm, không ngừng tiến vào trong bức tường tinh thần.
Cứ giằng cơ như vậy chừng 10 phút, mỗi một nhích chân tưởng chừng như rất nhỏ, nhưng cho dù tinh thần ba động mạnh tới mức nào, cũng không thể ép Lâm Động lùi bước.
"Phá cho ta!"
Trải qua quá trình giằng co liên tục, Lâm Động đã hơi mất kiên nhẫn, có tia sáng xẹt qua hai mắt, ba viên Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung hơi co lại sau đó căng phồng lên.
"Ầm!"
Ba viên Bản Mệnh Linh Phù bành trướng tuôn ra một cỗ Tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, giống như một cơn lốc trực tiếp ép cái vũng bùn sền sệt này dạt ra ngoài.
Tận dụng khoảnh khắc Tinh thần lực sền sệt bị đẩy ra, Lâm Động nhanh chóng bước vào trong, thân hình chỉ lóe lên một cái đã biến mất.
Một lát sau, Lâm Động xuất hiện, hắn thấy trước mắt tối sầm, phải mất một thời gian mới khôi phục lại được, ngay lập tức hắn đảo mắt nhìn xung quanh.
Phù Sư Tháp tầng thứ 9 vô cùng phổ thông, diện tích cực nhỏ, chỉ rộng chừng 10 trượng mà thôi, trên mặt đất phủ đầy bụi, nếu so sánh với tầng dưới thì ở đây vô cùng bừa bãi.
Lâm Động nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà ngẩn người, hiển nhiên là hắn bất ngờ, không ngờ tầng thứ 9 thần bí lại phổ thông như vậy, chẳng có chút thần kỳ nào.
Cau mày, Lâm Động tỉ mỉ quan sát tầng thứ chín, một lát sau hắn nhìn chăm chú vào hai bức tường của tháp, ở trên đó có rất nhiều đường nét mờ mờ, có chút khó hiểu, trải qua một phen quan sát kỹ lưỡng, Lâm Động nhận ra những đường nét mờ mờ này dường như là phù văn cổ xưa cực kỳ phức tạp.
Phù văn cổ xưa phức tạp làm cho Lâm Động váng đầu hoa mắt, nhưng nó dường như lại ẩn chứa đạo lý của thiên địa, làm cho người nhìn trầm mê trong đó, thật là thần kỳ.
Lâm Động trước tiên nhìn vào phù văn ở bức tường bên trái, hắn đột nhiên phát hiện, cái phù văn cổ xưa giống như bình thường kia đang tản mát ra một cỗ hấp lực, Bản Mệnh Linh Phù ở trong Nê Hoàn Cung của hắn đang có dấu hiệu muốn bay ra ngoài.
Nhận thấy cảnh tượng quỷ dị này, lông tơ trên người Lâm Động dựng đứng cả lên, vội vàng lùi ra phía sau, hắn quá bất ngờ, phù văn bình thường trông giống như một bức tranh của người nào đó vẽ trên tường, cũng không phải do Tinh thần lực ngưng tụ, sao lại có năng lực quỷ dị như vậy?
"Lực hút. . ."
Khi nhận ra loại năng lực quỷ dị này, sắc mặt Lâm Động hơi đổi, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm vòa những phù văn cổ xưa trên tường, hắn đã cảm nhận được một sự tương đồng giữa những phù văn trên tường và Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung!
Đương nhiên, đây chỉ là một chỗ giống nhau, Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung của hắn không phức tạp thâm ảo như phù văn cổ xưa kia, giống như nó được đơn giản hóa đi vô số lần, trong lòng Lâm Động lúc này kinh hãi dậy sóng.
Lẽ nào, Bản Mệnh Linh Phù mà hắn tu luyện có mối quan hệ đặc biệt nào đó phù văn cổ xưa thần bí ở đây?
Nhớ lại năng lực quỷ dị của Bản Mệnh Linh Phù, sắc mặt của Lâm Động trở nên cổ quái, không hiểu phù văn cổ xưa kia là thứ gì?
"Phù văn này đến tột cùng là thứ gì?"
Lâm Động thì thào tự nói, nhìn lên tường quan sát loại năng lực quỷ dị đáng sợ của phù văn, nếu như những phù văn bực này bị người ta ngưng luyện thành Bản Mệnh Phù Văn, vậy nó sẽ có năng lực nghịch thiên như thế nào?
Phát hiện cổ phù thần bí làm cho lòng Lâm Động rối như tư vò, hắn không nghĩ ở đây có thể gặp được thứ này, hơn nữa dường như Bản Mệnh Linh Phù của hắn có mối quan hệ đặc biệt nào đó với phù văn kia.
Lâm Động há miệng, đảo mắt qua những phù văn ở trên tường, một lát sau, hắn nhìn chăm chú vào một góc, ở nơi đó có một số chữ viết, chắc là đã tồn tại qua vô số năm, cho nên hơi mờ, Lâm Động phải nhìn một lúc lâu mới nhận rõ được hai chữ.
Tổ Phù.
Nhìn hai chữ không rõ kia, trong lòng Lâm Động hiện lên một sự kính nể, thậm chí ngay cả ba viên Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung cũng chấn động rất nhỏ.
"Tổ Phù. . . Là cái gì?"
Lâm Động nhìn chằm chằm vào hai chữ kia, thì thào tự nói.
"Trong thiên địa, Phù Sư lấy Tinh Thần Lực ngưng tụ Bản Mệnh Chi Phù, tạo ra vô số phân nhánh, có đẳng cấp khác nhau, nhưng Phù ấn cường đại nhất trong thiên địa chính là Tổ Phù, Tổ Phù không phải do con người sáng tạo ra, mà do quy tắc của thiên địa ngưng tụ thành, mỗi một viên Tổ Phù đều có năng lực thông thiên, Tổ Phù Giả là loại người cường đại nhất trong thiên địa."
Trong lúc Lâm Động đang ngỡ ngàng, đột nhiên có một thanh âm quen thuộc vang lên trong đầu, thanh âm này là của Tiểu Điêu.
"Ngươi đã tỉnh rồi?"
Nghe được thanh âm này, Lâm Động vui mừng hỏi.
"Ừ. . ."
Trên bả vai của Lâm Động có một đạo ánh sáng ngưng tụ, thân hình Tiểu Điêu hiện ra, nó nhìn chằm chằm vào những phù văn cổ xưa trên hai bức tường, thở dài thì thào nói:
"Đúng là không ngờ, ở một nơi nho nhỏ như thế này lại có sự tồn tại của Tổ Phù. . ."
Tiếp nào, tiếp nào mọi người, 4 vote nữa lại có 1 chương, Oanh làm hết sức, mong các bạn tiếp tục vote 5 sao nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.