Vú Em Là Thú Nhân

Chương 12: Thấy dã thú "đánh dã chiến".

Thái hậu trở về

20/05/2015

Nhất Nhị Tam bị cảm, mũi thò lò, khi hô hấp thỉnh thoảng sẽ thổi thành một cái bong bóng. Bụng hắn cũng không ấm áp như bình thường mà rất lạnh lẽo.

Nguyễn Nhu hơi buồn bực, cô là con người yếu ớt mà còn chưa bị bệnh đâu, tam trường thú cao to khỏe mạnh thế này mà lại bị bệnh trước.

Nhất Nhị Tam bị bệnh cho nên không có tinh thần, đến mở mắt nhắm mắt cũng làm biếng. Buổi sáng hắn ngủ nướng, không chịu ra ngoài săn thú, cố mở mắt thấy Nguyễn Nhu không có ý định bỏ trốn, vì vậy liền xoay người ngủ tiếp.

Nguyễn Nhu tìm thuốc cảm mạo trong ba lô, pha thêm chút nước đút cho Nhất Nhị Tam uống, nhưng dù thế nào thì Nhất Nhị Tam cũng không chịu há miệng uống, giống như thuốc cảm là thuốc độc vậy.

Nguyễn Nhu thật bất đắc dĩ, đành phải bò ra ngoài hang động, vào rừng cây tìm chút thảo dược. Cô không dám đi quá xa, sợ gặp phải mấy loại sinh vật tấn công như cây hoa ăn thịt, không có Nhất Nhị Tam bên cạnh, cô không thể tự bảo vệ mình được.

Trong một chỗ ẩm ướt của khu rừng, Nguyễn Nhu tìm được một loại lá bóng loáng, cây rất lớn, tên là cây gỗ cua, tuy rằng chuyên dùng để hạ nhiệt khi phát sốt, nhưng dùng để chữa cảm mạo cũng được.

Nguyễn Nhu dùng móng tay bóc một chút vỏ cây ra chuẩn bị mang về hang động cho Nhất Nhị Tam ăn. Trên đường quay về hang động, cô lại phát hiện ra cây cải wasabi, nhịn không được dừng bước ngắt lấy một chút.

Sau khi nghiền nát cây cải wasabi này, không những có thể tiêu diệt kí sinh trùng trong cơ thể, mà nhờ vị cay nồng mà nó còn có thể làm gia vị khi nấu nướng. Có thứ gia vị tuyệt vời này, cô không còn phải ăn thứ thịt nướng vô vị kia nữa.



Trong khi hái cải wasabi, Nguyễn Nhu cũng nghĩ tới một vấn đề.

Khu rừng này thật kì quái. Theo lý mà nói thì cải wasabi là thực vật sinh trưởng ở Nhật Bản, cây gỗ cua sinh trưởng ở châu Mỹ. Hai loại thực vật này không có khả năng cùng sinh trưởng trong một môi trường được. Nhưng bây giờ một tay cô cầm cây cải wasabi, một tay cầm vỏ cây gỗ cua.

. . . . . . . Loại cảm giác này thật kì diệu. Giống như con người bên trên thì mặc áo ngực nữ, bên dưới lại mặc quần lót nam.

Nguyễn Nhu thường hay tự suy đoán và đặt giả thuyết. Đối mặt với hiện tượng này, cô bắt đầu tự suy nghĩ rồi tự giải thích luôn.

Hay là mảnh đất này là một dải đất lý tưởng? . . . Nói cách khác tất cả loài động thực vật đều có thể sinh trưởng trong cùng một môi trường?

Nguyễn Nhu rất hưng phấn và kích động với suy đoán của chính mình, đồng thời có chút không dám tin tưởng.

Nếu trước kia nói đến "Đại lục lý tưởng" chắc chắn cô sẽ không tin. Nhưng sau khi xuyên đến dị thế, gặp tam trường thú, rồi tao ngộ hoa ăn thịt, biết đâu lại xuất hiện cái "đại lục lý tưởng" nữa thì sao.

Nguyễn Nhu khẽ lắc đầu, quyết định tạm thời không nghĩ nhiều. Nhất Nhị Tam vẫn đợi cô trong hang động kia kìa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vú Em Là Thú Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook