Vũ Khí Hình Người

Chương 387: Khách Sạn Tránh Tai Ương (62): Cô bằng lòng.

Húy Tật

27/07/2024

Edit: Ry

Mọi thứ được lên kế hoạch hoàn chỉnh.

Đây có lẽ là cơ hội cuối cùng cho cô tranh thủ làm gì đó vì bản thân.

Nhưng đối mặt với Lý Phát Tài, nữ sinh vẫn khó nén được sự sợ hãi và căm hận.

Lúc mới bắt đầu trao đổi, mọi thứ rất "thuận lợi". Dù sao mục đích của nữ sinh chưa bao giờ là tiền bồi thường, cô chỉ đang cố hướng dẫn gã nói ra sự thật mình từng phạm tội.

Nhưng Lý Phát Tài có vẻ rất cảnh giác, gã luôn tránh né, ậm ờ bỏ qua đoạn mấu chốt nhất.

Cuối cùng nữ sinh vẫn quá sốt ruột. Thấy Lý Phát Tài định bỏ đi, cô kích động, ý chỉ dẫn trong lời nói quá rõ ràng... Khiến gã chú ý.

Lý Phát Tài vốn đã nghi ngờ nữ sinh muốn lừa mình, vì con nhỏ này không mấy quan tâm chuyện bồi thường, mà...

Một khi ý nghĩ này sinh ra, nghi ngờ cũng mọc thành cụm.

Gã đoán được trên người cô có mang máy ghi âm, thế là cứng rắn lục soát toàn thân cô gái.

Sức mạnh giữa họ vốn đã chênh lệch, huống hồ thiếu nữ vẫn còn có bóng ma tâm lý với Lý Phát Tài, có giãy giụa cũng không làm được gì.

--- Cái bút ghi âm kia bị tìm ra.

Lý Phát Tài tức xanh mặt, mà nữ sinh cũng mặt cắt không còn giọt máu.

Cô nhào tới muốn cướp lại bút ghi âm, nhưng không thành.

Ngược lại còn khiến ánh mắt Lý Phát Tài nhìn mình càng thêm u ám, trộn lẫn sát khí.

Lý Phát Tài không muốn phải ngày ngày lo sợ.

Một quả bom luôn muốn tố cáo mình, còn có "chứng cứ phạm tội" là cái thai, thật sự quá nguy hiểm.

Thế là ác niệm bùng nổ trong đầu, mà gã cũng không hề che giấu, ác ý sắc bén như đao kiếm đâm vào người nữ sinh.

Cô cũng mơ hồ nhận ra.

Thấy sự hung bạo trong mắt gã, cô run rẩy, vô thức ngồi bệt xuống sàn.

Lúc này nữ sinh mới biết ở một mình với một gã vô đạo đức vô lương tâm như Lý Phát Tài là chuyện nguy hiểm cỡ nào. Cô không muốn lấy lại bút ghi âm nữa, đứng dậy định chạy ra ngoài.

Lại không nhanh bằng phản ứng của Lý Phát Tài ---

Tay cô bị gã hung tợn bóp chặt, sức lực lớn đến mức làm cô mất thăng bằng, bị gã kéo lê trên mặt đất ra tới ban công.

Đoạn kí ức này quá thảm thiết, cảm xúc trong đó mãnh liệt tới mức khiến những người đứng xem như người chơi cũng thấy sợ hãi, và không cam lòng.

Nữ sinh gần như nằm bò trên đất, bị gã cứng rắn lôi đi, tay chân đầu gối bị ma sát chảy cả máu.

Nhưng sự giãy giụa ở giây phút mấu chốt này lại không phải trở ngại với một gã đàn ông trưởng thành.

Cô bị gã túm tới đè ở lan can ban công.

Quay đầu lại, nhìn thấy hai mươi tầng lầu bên dưới, cô gần như chết lặng.

"Làm ơn, tôi xin anh, đừng... Tôi sẽ không tố cáo nữa, không bao giờ..."

Trong phút tuyệt vọng, trong những khoảnh khắc cuối đời, nữ sinh chỉ có thể cầu cứu kẻ đã hại mình.

Cô bám chặt vào lan can, dùng sức tới độ móng bật cả ra, đau đớn vô cùng, cô lại không dám buông tay ---

Nhưng có nỗ lực tới mấy cũng vô dụng.

Lý Phát Tài dùng sức cả buổi cũng không thành công, càng thêm tàn ác.

Gã hung tợn trừng nữ sinh, dùng sức đấm đạp hai cánh tay cô, nhân lúc nữ sinh kêu đau, dứt khoát nhấc bổng nửa người dưới của cô lên, ném xuống lầu.

Tư thế như vậy làm nữ sinh không bám được lan can nữa.



Gần như cả người cô treo bên ngoài tòa nhà, đầu chúi xuống, thấy được rõ phong cảnh bên dưới.

Mặt cỏ xanh như tấm đệm, hoa lá dạt dào, bên trên khung cảnh đẹp như thiên đường ấy lại đang diễn ra một vụ huyết án cực kì tàn ác.

Độ cao này nhìn một chút đã hoa mắt.

Cô sợ tới mức muốn ngất, nước mắt không khống chế được tuôn ra.

Giây phút đó, nữ sinh hối hận vô cùng.

Vì sợ đánh cỏ động rắn, cô chọn tới đây một mình, bằng không Lý Phát Tài sẽ không chịu gặp.

Nhưng cô không ngờ gã lại độc ác như vậy, dám giết người.

Khoảng khắc cuối cùng trong đời, ham muốn được sống mãnh liệt thúc giục cô chịu đựng nhục nhã, tiếp tục cầu xin kẻ thù của mình tha thứ ---

Tất nhiên là vô dụng.

Lý Phát Tài buông tay.

Cô rơi xuống, đầu chạm đất.

...

Là thịt bắn tung tóe như hoa.

Là máu vương vãi đầy trời như sương.

Các người chơi toát mồ hôi lạnh tỉnh dậy khỏi kí ức của nữ quỷ, vẫn còn chưa hết sợ, cảm giác đầu chạm đất ở góc nhìn thứ nhất thật sự quá chấn động.

Lý Phát Tài... Thật sự là một đống rác hình người.

Bọn họ nhìn lại, thấy được đôi mắt, hay là lỗ máu đáng sợ của nữ quỷ.

Cô hung tợn nhìn chằm chằm Ông Chú, khủng khiếp vô cùng ---

Cô gằn từng chữ nhấn mạnh: "Tôi không tự sát."

"Tôi bị Lý Phát Tài giết chết."

"Là gã..." Sau lưng nữ quỷ sôi trào vô số oán khí. Bọn chúng tấn công xiềng xích đang trói buộc cô, làm nó không ngừng chấn động như sắp gãy: "Giết tôi!"

Câu lên án này như tiếng khóc đứt ruột gan.

Chất lỏng đặc dính không ngừng chảy ra từ hai cái lỗ trên khuôn mặt nữ quỷ.

Cô chưa từng muốn chết.

Cô muốn tiếp tục sống.

Chỉ một chút nữa thôi, chỉ thiếu một chút nữa thôi là cô có thể trở lại cuộc sống bình thường. Thế nhưng Lý Phát Tài lại giết cô.

Giết cô xong còn che giấu chứng cứ, khiến tất cả cho rằng cô vì mang thai, không chịu được kích thích nên tự sát.

Đến cả cha mẹ cô cũng bị Lý Phát Tài che mắt, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, hối hận vô cùng. Họ hận bản thân không nhìn ra được con gái có vấn đề, hận bản thân không thể giúp con gái vượt qua được ám ảnh.

Bọn họ cho rằng tất cả đã kết thúc.

Cặp vợ chồng trung niên chỉ sau một đêm đã bạc cả đầu, luôn u uất đau buồn, dù đang đỡ lấy nhau cũng không tránh được lảo đảo, già đi rất nhiều.

Đương nhiên họ biết không phải tất cả đều là lỗi của mình. Kẻ thủ ác họ nên hận là tên tội phạm cưỡng hiếp kia, nhưng mỗi đêm mở mắt, họ vẫn thầm oán bản thân vô dụng ---

Nếu họ có quyền lực hơn, có thể tống cổ Lý Phát Tài vào ngục giam, có phải đã gỡ bỏ được phần nào khúc mắc của con gái không?

Nếu bọn họ cẩn thận hơn, nhạy cảm hơn, phát hiện con gái muốn tự sát, mỗi ngày làm bạn với con bé, có phải bi kịch này đã không xảy ra không?

Những hối hận này cắn xé giày vò tâm hồn họ từng ngày.



Ban đầu khi mới biến thành quỷ, oán khí của nữ sinh không đậm như vậy. Thậm chí vì chưa có thần trí, cô chỉ là một oan hồn chưa tiêu tán, ngơ ngẩn cảm giác được một nỗi hận thù và không cam lòng cực kì mãnh liệt.

Đến ngày giỗ đầu, cô nhìn thấy cha mẹ ngồi trước ảnh thờ của mình.

Bọn họ thật sự già đi rất nhiều, đôi vợ chồng thương yêu hòa thuận cả đời lúc này lại chỉ trích lẫn nhau. Cuối cùng không cãi nổi nữa, đau đớn khóc ầm lên trước bàn thờ.

Họ hàng thân thích tới khuyên họ giữ gìn sức khỏe, nhưng nỗi đau người đầu bạc tiễn người đầu xanh đâu có dễ xóa nhòa?

Họ oán hận bản thân, thậm chí oán hận con gái, gần như là mệt mỏi hỏi: Tại sao con lại tự sát? Tại sao không chịu nghĩ là trên thế giới này còn người yêu thương con?

Linh hồn của nữ sinh lơ lửng ngay trước bàn thờ.

Quỷ không biết đau lòng, nên cô không khóc.

Nhưng cô thật sự cảm giác trái tim như bị ngàn lưỡi đao mổ xẻ, oán hận nồng đậm thấm sâu vào mọi ngóc ngách, che đậy tất cả cảm xúc.

"Con không tự sát."

"Con không muốn chết."

"Con muốn tiếp tục sống với ba mẹ, con cũng thương ba mẹ mà..."

Cô không ngừng giải thích, nhưng từ đầu đến cuối không ai chịu nghe.

Không ai nghe được.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn cha mẹ dần héo mòn trong bi thương.

Tra tấn và oán hận ngày qua ngày như vậy, oán niệm của nữ quỷ cũng dần rõ ràng, biến cô thành con quỷ cùng hung cực ác.

"Tôi muốn giết gã."

Khi đó nữ sinh mới nhớ ra tại sao mình chết.

Là Lý Phát Tài giết cô.

Đây cũng là thông tin quan trọng nhất mà Lý Phát Tài đã che giấu.

Với nữ quỷ, chấp niệm duy nhất khiến cô trở thành lệ quỷ chính là sự căm thù với Lý Phát Tài.

Cô sẽ không bao giờ có thể buông bỏ nỗi hận với gã, không thể từ bỏ sát niệm, càng không thể cam đoan mình sẽ không làm gì gã. Thế nên nguy hiểm vĩnh viễn không được xóa bỏ.

Ý nghĩ trong đầu cô lúc này là: Đề nghị của cô gái kia cũng rất tốt, chỉ cần mình đồng ý, cô ấy sẽ báo thủ thay mình...

Nhưng cô lại không thể đồng ý.

Người và quỷ khác biệt.

Quỷ là hình thành của thù hận, không thể buông bỏ chấp niệm.

Các người chơi đã rõ đầu đuôi, thế nên chỉ biết im lặng.

Nữ quỷ và Lý Phát Tài là quan hệ tử thù không thể xóa bỏ. Dù có muốn chui lỗ hổng của quy tắc, nữ quỷ cũng không thể lừa gạt bản thân bỏ qua cho Lý Phát Tài.

Xiềng xích bắt đầu chấn động. Nữ quỷ tiến lên muốn tiếp cận người chơi, nhưng lại bị đống xích ghìm chặt không thể nhúc nhích.

Cô ngẩng khuôn mặt be bét máu thịt, nhìn chằm chằm Bé Năm, hỏi lại: "Cô nói thật chứ?"

Bé Năm sửng sốt, hiểu ý nữ quỷ thì gật đầu: "Thật."

Cô không lừa cô ấy.

"Vậy giết tôi đi. Hoàn thành nhiệm vụ." Hai cái lỗ máu như đôi mắt cố chấp âm u nhìn Bé Năm ---

"Sau đó, giết Lý Phát Tài."

Nếu như đây là phương pháp giải quyết duy nhất.

Cô bằng lòng hi sinh để đạt được ước nguyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Khí Hình Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook