Chương 2290: Có cá tính..
Mạc Mặc
30/11/2019
- Cứu... Cứu ta sao? Hỏa Quỷ trợn to con ngươi đang dần dần mất đi thần thái, vẻ mặt ngạc nhiên.
Dương Khai nới cổ áo hắn ra, lắc mình một cái biến mất.
Chiến trường hoa dã tràn đầy mùi máu tươi, khắp nơi ngổn ngang, còn có nhiều tay chân nội tạng vương vãi trông hết sức thê thảm.
- Dương thiếu... Diệp Tinh Hàm bay trở về với sắc mặt trắng bệch, quan sát xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Dương Khai đâu, liền lo lắng nhìn về phía Hoa Thanh Ti hỏi: - Tỷ tỷ, Dương thiếu đi đâu rồi?
Hoa Thanh Ti cùng pháp thân liếc nhìn nhau, thân thể mềm mại nhoáng lên một cái liền hiện ra phía sau Diệp Tinh Hàm, đưa tay biến thành chưởng đao, hung hăng chém vào gáy của nàng.
Diệp Tinh Hàm không hề nghĩ rằng Hoa Thanh Ti sẽ ra tay đối với nàng, dù sao trong mắt của nàng, Hoa Thanh Ti và Dương Khai chính là một nhóm, cho nên không chút phòng bị, một nhát chém bằng tay này khiến nàng lập tức mềm nhũn té xuống đất.
- Ngươi giết chết nàng sao? Pháp thân hoảng sợ.
- Làm gì có chuyện đó? Hoa Thanh Ti trợn mắt, bĩu môi nói: - Chỉ đánh ngất xỉu thôi. Nàng dừng lại một chút, vẻ mặt nghi ngờ nhìn pháp thân, hỏi: - Ngươi làm cái gì vậy?
Nói chuyện nãy giờ, nàng chợt phát hiện pháp thân đi tới trước thi thể Phong Quỷ, đưa tay nhéo nhéo.
Pháp thân toét miệng cười, nói: - Còn có thể làm cái gì chứ, đây chính là vật đại bổ a! Chậc chậc, Đạo Nguyên tam tầng cảnh đó.
Hoa Thanh Ti nghe vậy vẻ mặt xinh đẹp hơi trắng ra, nhớ ra cái gì đó, cả kinh kêu lên: - Ngươi lại muốn thi triển cái công pháp tà ác cắn nuốt tinh hoa máu thịt của hắn sao?
Pháp thân nói: - Tận dụng phế vật mà thôi.
- Thật khiến ta buồn nôn, đừng có làm trước mặt ta, bằng không ta với ngươi tuyệt giao! Hoa Thanh Ti khinh bỉ nói.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Dương Khai xuất hiện trở lại, hướng về phía pháp thân cùng Hoa Thanh Ti nói: - Trở vào thôi.
Nói rồi, hắn liền nhìn Diệp Tinh Hàm đang té xỉu dưới đất, tỏ vẻ hiểu ra, gật gật đầu nói: - Đánh ngất xỉu cũng tốt.
Hắn huy động tay, hút Diệp Tinh Hàm vào trong Huyền Giới Châu, đồng thời mở cửa Huyền Giới Châu ra, để Hoa Thanh Ti cùng pháp thân đi vào trong đó.
Tại vườn thuốc bên trong Tiểu Huyền Giới, Dương Khai và pháp thân lần nữa hiện ra.
Giờ phút này, khí tức Hỏa Quỷ trông rất uể oải, sinh cơ mờ đi, nhìn là biết không sống nổi, Huyết Đao vẫn đang cắm sờ sờ nơi ngực, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương chảy ra. Tuy nhìn thê thảm, nhưng hắn vẫn châm chọc cười lớn: - Bổn tọa đã bị thương trí mạng, trong thiên hạ này ngoại trừ một số ít thánh dược trị thương chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thì không ai có thể cứu được sống ta! Ta khuyên ngươi đừng cố gắng làm gì, khụ khụ...
Hắn xong hắn lại ho lại sù sụ, mũi miệng đều chảy ra máu tươi.
Dương Khai hừ hừ nói: - Làn cho ngươi khôi phục như lúc ban đầu thì không thể nào, nhưng nếu như kéo dài tính mạng của ngươi thì chắc chắn không thành vấn đề.
Hắn đi thẳng tới trước mặt Hỏa Quỷ, đưa tay trách miệng Hỏa Quỷ ra, sau đó lấy ra một vốc linh đan trị thương đổ vào.
Hỏa Quỷ cũng cứng đầu, không chịu thỏa hiệp, đầu lắc như trống bỏi. Nhưng hiện tại tu vi của hắn bị phong bế, sao có thể tránh được Dương Khai chứ, chỉ vùng vẫy một hồi, liền không thể không đem những linh đan kia nuốt vào bụng.
Ánh mắt của hắn vô cùng oán độc, cũng tràn đầy vẻ châm chọc, hiển nhiên là cảm thấy với thủ đoạn của Dương Khai hoàn toàn không có khả năng kéo dài tánh mạng của mình. Bởi vì hắn cảm nhận rõ hơn ai hết sinh cơ của mình đang mất đi nhanh chóng, cảm giác chết dần tuy khiến người ta không rét mà run, nhưng chung quy vẫn còn hơn phải chịu hành hạ trong tay địch nhân.
Hắn dõi mắt nhìn Dương Khai đang khoanh chân ngồi trước mặt mình, hai tay bấm niệm pháp quyết, ấn một chưởng vào ngực hắn.
Bàn tay kia đặt trên Huyết Đao, rút chuôi đao đang cắm trong ngực hắn, khiến cho máu tươi tuôn ra ào ào. Hỏa Quỷ không nhịn được kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể run rẩy kịch liệt, cảm thấy như thể hắn sẽ chết ngay tức khắc vậy.
Nhưng ngay sau đó, Hỏa Quỷ chợt chấn động, bởi vì hắn cảm thấy một luồng sinh cơ nồng đậm mà tinh thuần đang tràn vào cơ thể, khiến hắn chậm rãi từ quỷ môn quan trở về.
Vết thương nơi ngực tê tê, nhưng đã không còn chảy máu nữa, sinh cơ mất đi cũng được bổ sung trong nháy mắt.
Hắn trừng mắt nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh vườn thuốc có một gốc cây xanh biếc cao không quá nửa thân người, tỏa ra khí tức xanh biếc, mắt thường cũng có thể thấy được. Khí tức kia đang được Dương Khai thi triển bí thuật, dẫn dắt truyền vào trong cơ thể hắn.
- Đây... là thứ gì! Mặc dù Hỏa Quỷ biết bản thân hắn sớm hay muộn cũng phải chết không thể nghi ngờ, nhưng vẫn sợ run rẩy cả người. Bởi vì không ngờ hắn lại cảm nhận được sinh cơ khó có thể tưởng tượng được trên cây non kia. Chính nhờ khí tức xanh biếc phát ra từ cây non kia mới khiến hắn tránh khỏi tử vong.
Trong nháy mắt hắn cảm thấy rúng động, ý thức được cây non kia nhất định rất có lai lịch.
- Bất Lão Thụ, không biết ngươi đã nghe qua chưa! Dương Khai ngoác miệng nhìn hắn cười, nụ cười tràn đầy mùi vị tà ác.
- Bất Lão Thụ? Thân thể Hỏa Quỷ run lên, kinh hãi nhìn Dương Khai, hét lớn:
- Ngươi thúi lắm! Bất Lão Thụ là do thiên địa dưỡng dục mà thành, có tác dụng thay xương đắp thịt, nghe đồn nếu luyện hóa Bất Lão Thụ, sẽ có thể đạt được bất tử bất diệt thân. Thần vật bực này, ngươi làm sao mà có...
- Cũng biết thật nhiều a. Dương Khai lặng lẽ cười.
- Đây là Bất Lão Thụ sao? Ngươi lừa được ai chứ? Hỏa Quỷ không thèm liếc một cái, nói.
- Tin hay không tùy ngươi.
Dương Khai nhìn hắn, cười âm hiểm nói: - Đã có sức lực cãi nhau với ta, không tệ không tệ, xem ra trong lúc nhất thời sẽ không chết được.
Hắn vừa nói xong, Hỏa Quỷ lập tức trơ ra, vẻ mặt trông rất đặc sắc.
Hắn hoảng sợ phát hiện, chỉ cần được khí tức xanh biếc trên cây non kia truyền tới, thương thế của mình sẽ có chuyển biến tốt lên, không chảy máu nữa, còn lâu mới chết được. Nếu như có thể hái lá của nó ăn vào... không phải hắn sẽ lập tức có thể sinh long hoạt hổ, hồi phục thương thế như cũ sao?
Cái suy nghĩ này vừa hiện ra, Hỏa Quỷ sợ chết trân tại chỗ, mồ hôi trên trán nhỏ xuống dòng dòng.
Mặc dù hắn không muốn tin, nhưng thực tế cho thấy, rất có khả năng cây non này chính là Bất Lão Thụ trong truyền thuyết kia!
- Ực!
Hỏa Quỷ không nhịn được nuốt nước miếng một cái, ánh mắt lập tức trở nên nóng bỏng, nhìn chằm chằm vào Bất Lão Thụ.
Dương Khai cũng không quản hắn, mà nhìn pháp thân nói:
- Người này giao cho ngươi, cần phải tra khảo hắn một chút.
- Yên tâm! hắn sẽ lên tiếng! Pháp thân âm hiểm cười hắc hắc, âm thanh truyền vào tai Hỏa Quỷ, khiến hắn rợn cả tóc gáy.
Quay đầu nhìn lại, thấy Dương Khai đã không còn bóng dáng, chỉ còn người đá to lớn kia đang khoanh chân ngồi dưới đất, trên tay còn cầm một thi thể.
- Phong Quỷ... Hỏa Quỷ đau thương nhìn thi thể Phong Quỷ, trong lòng dâng lên cảm giác đồng cảm, một lát sau, hắn lạnh lùng nhìn pháp thân nói: - Không cần biết ngươi là thứ quỷ gì, nhưng đừng mơ tưởng hỏi được bất kỳ tin tức gì từ trong miệng bổn tọa!
- Có cá tính! Pháp thân khen: - Ta thích nhất người có cá tính, yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi.
Hỏa Quỷ không ngừng cười lạnh, hiển nhiên sẽ không dễ dàng tin lời pháp thân nói.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, không ngờ pháp thân thật sự không để ý tới hắn nữa, cũng không nghiêm hình bức cung hắn, mà chỉ đưa thi thể Phong Quỷ trên tay đặt ở trước mặt, sau đó hai tay đặt phía trên, che kín thi thể lại.
- Ngươi muốn làm gì Phong Quỷ?! Sắc mặt Hỏa Quỷ đại biến, cáu kỉnh quát hỏi.
- Ta muốn làm gì sao... hắc hắc hắc hắc... Pháp thân cười lên một trận quái dị.
Trán của Hỏa Quỷ nổi đầy gân xanh, cảm thấy rất bối rối. Pháp thân không đáp mà lại hỏi ngược lại, hơn nữa còn đem vấn đề hắn đưa ra hỏi ngược lại, khiến hắn rất tức giận.
Nhưng trong khi Hỏa Quỷ còn đang nóng giận, chợt thấy vẻ mặt pháp thân trở nên hơi ngưng trọng, miệng quát lớn: - Phệ Thiên Chiến Pháp!
Trong khoảnh khắc, con ngươi Hỏa Quỷ trợn trừng, hai hàm răng run rẩy va vào nhau lập cập, thở hổn hển, hoảng sợ lên tiếng: - Phệ... Phệ Thiên Chiến Pháp?
..
Hỏa Quỷ cũng không có cá tính như pháp thân nói trước đó, những gì hắn vừa thấy đã vượt ra khỏi khả năng thừa nhận của hắn.
Hắn có thể không chút do dự cắm Huyết Đao vào tim của mình, đón nhận cái chết, nhưng sau khi thấy pháp thân thi triển Phệ Thiên Chiến Pháp đối với thi thể Phong Quỷ, phòng tuyến trong nội tâm của hắn lập tức sụp đổ.
Không có ai nguyện ý đang sống sờ sờ lại bị cắn nuốt hết tinh hoa máu thịt đến chết cả, loại chết kiểu này không khỏi cũng quá thê thảm đi.
Cho nên rất nhanh hắn lập tức khai tuốt ra tất cả.
Bốn người bọn chúng đúng là võ giả của Huyết Đao, cũng đúng là đã nhận được mệnh lệnh cấp trên bắt sống Dương Khai mang về tổng đà. Về phần rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, Hỏa Quỷ cũng không biết, bốn người bọn họ chỉ phụng mệnh hành sự mà thôi. Phân chia cấp bậc bên trong Huyết Đao vô cùng khắc nghiệt, không đạt tới cấp bậc nhất định căn bản không thể tiếp xúc được những bí mật tương ứng.
Thậm chí ngay cả người nào ra lệnh rốt bọn chúng cũng không biết, bọn chúng chỉ ở trong một thời gian, không gian đặc thù nhận được chỉ thị mà thôi.
Mà thông qua lần khai thác thông tin này, Dương Khai cũng biết quy mô Huyết Đao khổng lồ vượt quá tưởng tượng của hắn. Thành viên Huyết Đao gồm đủ loại, phân tán trong khắp các đại tông môn trong các địa vực, bình thường căn bản không thể phát hiện ra dấu vết, chỉ khi nhận được nhiệm vụ mới hóa thân thành thành viên Huyết Đao, đi ra ngoài hành sự.
Nhiệm vụ vừa kết thúc, liền lần nữa mai danh ẩn tích, không ai có thể truy ra.
Mà khi pháp thân hỏi đến tổng đà Huyết Đao Nam Vực ở nơi nào, Hỏa Quỷ chưa kịp mở miệng trả lời bỗng nhiên thức hải chợt nổ tung, tắt hơi bỏ mình. Có vẻ như hắn đã bị cường giả hạ đạt cấm chế gì đó, một khi nói đến bí mật của Huyết Đao, cấm chế này sẽ bị xúc động phát nổ, tránh cho tin tức tiết lộ ra ngoài.
Sau khi nghe được pháp thân truyền đạt lại thông tin, sắc mặt Dương Khai âm trầm gần như có thể đọng lại một lớp băng mỏng trên mặt.
Tuy lần đầu tiên hắn mới tiếp xúc với tổ chức Huyết Đao này, nhưng từ thực lực và biểu hiện của tứ quỷ cho thấy, Huyết Đao cũng không phải dễ trêu chọc. Hiện tại hắn bị người ta để mắt tới, nhưng ngay cả nguyên nhân cũng không biết, càng chưa nói đến việc không nắm được thông tin của địch nhân bao nhiêu.
Điều này khiến cho tâm trạng của hắn rất không tốt, luôn có một loại cảm giác như bị mắc nghẹn ở trong cổ họng.
Huyết Đao xuất thủ, không chết không thôi! Nhiệm vụ lần này thất bại, nhất định Huyết Đao sẽ không từ bỏ ý đồ, chắc chắn sẽ có địch nhân cường đại hơn đến tìm hắn, hắn có thể giải quyết được Phong Lôi Hỏa Sơn tứ quỷ, nhưng lần sau thì sao? Nếu Huyết Đao điều động cường giả Đế Tôn Cảnh phải làm thế nào?
Trong lúc nhất thời, Dương Khai trầm tư lo lắng.
Dương Khai nới cổ áo hắn ra, lắc mình một cái biến mất.
Chiến trường hoa dã tràn đầy mùi máu tươi, khắp nơi ngổn ngang, còn có nhiều tay chân nội tạng vương vãi trông hết sức thê thảm.
- Dương thiếu... Diệp Tinh Hàm bay trở về với sắc mặt trắng bệch, quan sát xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Dương Khai đâu, liền lo lắng nhìn về phía Hoa Thanh Ti hỏi: - Tỷ tỷ, Dương thiếu đi đâu rồi?
Hoa Thanh Ti cùng pháp thân liếc nhìn nhau, thân thể mềm mại nhoáng lên một cái liền hiện ra phía sau Diệp Tinh Hàm, đưa tay biến thành chưởng đao, hung hăng chém vào gáy của nàng.
Diệp Tinh Hàm không hề nghĩ rằng Hoa Thanh Ti sẽ ra tay đối với nàng, dù sao trong mắt của nàng, Hoa Thanh Ti và Dương Khai chính là một nhóm, cho nên không chút phòng bị, một nhát chém bằng tay này khiến nàng lập tức mềm nhũn té xuống đất.
- Ngươi giết chết nàng sao? Pháp thân hoảng sợ.
- Làm gì có chuyện đó? Hoa Thanh Ti trợn mắt, bĩu môi nói: - Chỉ đánh ngất xỉu thôi. Nàng dừng lại một chút, vẻ mặt nghi ngờ nhìn pháp thân, hỏi: - Ngươi làm cái gì vậy?
Nói chuyện nãy giờ, nàng chợt phát hiện pháp thân đi tới trước thi thể Phong Quỷ, đưa tay nhéo nhéo.
Pháp thân toét miệng cười, nói: - Còn có thể làm cái gì chứ, đây chính là vật đại bổ a! Chậc chậc, Đạo Nguyên tam tầng cảnh đó.
Hoa Thanh Ti nghe vậy vẻ mặt xinh đẹp hơi trắng ra, nhớ ra cái gì đó, cả kinh kêu lên: - Ngươi lại muốn thi triển cái công pháp tà ác cắn nuốt tinh hoa máu thịt của hắn sao?
Pháp thân nói: - Tận dụng phế vật mà thôi.
- Thật khiến ta buồn nôn, đừng có làm trước mặt ta, bằng không ta với ngươi tuyệt giao! Hoa Thanh Ti khinh bỉ nói.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Dương Khai xuất hiện trở lại, hướng về phía pháp thân cùng Hoa Thanh Ti nói: - Trở vào thôi.
Nói rồi, hắn liền nhìn Diệp Tinh Hàm đang té xỉu dưới đất, tỏ vẻ hiểu ra, gật gật đầu nói: - Đánh ngất xỉu cũng tốt.
Hắn huy động tay, hút Diệp Tinh Hàm vào trong Huyền Giới Châu, đồng thời mở cửa Huyền Giới Châu ra, để Hoa Thanh Ti cùng pháp thân đi vào trong đó.
Tại vườn thuốc bên trong Tiểu Huyền Giới, Dương Khai và pháp thân lần nữa hiện ra.
Giờ phút này, khí tức Hỏa Quỷ trông rất uể oải, sinh cơ mờ đi, nhìn là biết không sống nổi, Huyết Đao vẫn đang cắm sờ sờ nơi ngực, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương chảy ra. Tuy nhìn thê thảm, nhưng hắn vẫn châm chọc cười lớn: - Bổn tọa đã bị thương trí mạng, trong thiên hạ này ngoại trừ một số ít thánh dược trị thương chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thì không ai có thể cứu được sống ta! Ta khuyên ngươi đừng cố gắng làm gì, khụ khụ...
Hắn xong hắn lại ho lại sù sụ, mũi miệng đều chảy ra máu tươi.
Dương Khai hừ hừ nói: - Làn cho ngươi khôi phục như lúc ban đầu thì không thể nào, nhưng nếu như kéo dài tính mạng của ngươi thì chắc chắn không thành vấn đề.
Hắn đi thẳng tới trước mặt Hỏa Quỷ, đưa tay trách miệng Hỏa Quỷ ra, sau đó lấy ra một vốc linh đan trị thương đổ vào.
Hỏa Quỷ cũng cứng đầu, không chịu thỏa hiệp, đầu lắc như trống bỏi. Nhưng hiện tại tu vi của hắn bị phong bế, sao có thể tránh được Dương Khai chứ, chỉ vùng vẫy một hồi, liền không thể không đem những linh đan kia nuốt vào bụng.
Ánh mắt của hắn vô cùng oán độc, cũng tràn đầy vẻ châm chọc, hiển nhiên là cảm thấy với thủ đoạn của Dương Khai hoàn toàn không có khả năng kéo dài tánh mạng của mình. Bởi vì hắn cảm nhận rõ hơn ai hết sinh cơ của mình đang mất đi nhanh chóng, cảm giác chết dần tuy khiến người ta không rét mà run, nhưng chung quy vẫn còn hơn phải chịu hành hạ trong tay địch nhân.
Hắn dõi mắt nhìn Dương Khai đang khoanh chân ngồi trước mặt mình, hai tay bấm niệm pháp quyết, ấn một chưởng vào ngực hắn.
Bàn tay kia đặt trên Huyết Đao, rút chuôi đao đang cắm trong ngực hắn, khiến cho máu tươi tuôn ra ào ào. Hỏa Quỷ không nhịn được kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể run rẩy kịch liệt, cảm thấy như thể hắn sẽ chết ngay tức khắc vậy.
Nhưng ngay sau đó, Hỏa Quỷ chợt chấn động, bởi vì hắn cảm thấy một luồng sinh cơ nồng đậm mà tinh thuần đang tràn vào cơ thể, khiến hắn chậm rãi từ quỷ môn quan trở về.
Vết thương nơi ngực tê tê, nhưng đã không còn chảy máu nữa, sinh cơ mất đi cũng được bổ sung trong nháy mắt.
Hắn trừng mắt nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh vườn thuốc có một gốc cây xanh biếc cao không quá nửa thân người, tỏa ra khí tức xanh biếc, mắt thường cũng có thể thấy được. Khí tức kia đang được Dương Khai thi triển bí thuật, dẫn dắt truyền vào trong cơ thể hắn.
- Đây... là thứ gì! Mặc dù Hỏa Quỷ biết bản thân hắn sớm hay muộn cũng phải chết không thể nghi ngờ, nhưng vẫn sợ run rẩy cả người. Bởi vì không ngờ hắn lại cảm nhận được sinh cơ khó có thể tưởng tượng được trên cây non kia. Chính nhờ khí tức xanh biếc phát ra từ cây non kia mới khiến hắn tránh khỏi tử vong.
Trong nháy mắt hắn cảm thấy rúng động, ý thức được cây non kia nhất định rất có lai lịch.
- Bất Lão Thụ, không biết ngươi đã nghe qua chưa! Dương Khai ngoác miệng nhìn hắn cười, nụ cười tràn đầy mùi vị tà ác.
- Bất Lão Thụ? Thân thể Hỏa Quỷ run lên, kinh hãi nhìn Dương Khai, hét lớn:
- Ngươi thúi lắm! Bất Lão Thụ là do thiên địa dưỡng dục mà thành, có tác dụng thay xương đắp thịt, nghe đồn nếu luyện hóa Bất Lão Thụ, sẽ có thể đạt được bất tử bất diệt thân. Thần vật bực này, ngươi làm sao mà có...
- Cũng biết thật nhiều a. Dương Khai lặng lẽ cười.
- Đây là Bất Lão Thụ sao? Ngươi lừa được ai chứ? Hỏa Quỷ không thèm liếc một cái, nói.
- Tin hay không tùy ngươi.
Dương Khai nhìn hắn, cười âm hiểm nói: - Đã có sức lực cãi nhau với ta, không tệ không tệ, xem ra trong lúc nhất thời sẽ không chết được.
Hắn vừa nói xong, Hỏa Quỷ lập tức trơ ra, vẻ mặt trông rất đặc sắc.
Hắn hoảng sợ phát hiện, chỉ cần được khí tức xanh biếc trên cây non kia truyền tới, thương thế của mình sẽ có chuyển biến tốt lên, không chảy máu nữa, còn lâu mới chết được. Nếu như có thể hái lá của nó ăn vào... không phải hắn sẽ lập tức có thể sinh long hoạt hổ, hồi phục thương thế như cũ sao?
Cái suy nghĩ này vừa hiện ra, Hỏa Quỷ sợ chết trân tại chỗ, mồ hôi trên trán nhỏ xuống dòng dòng.
Mặc dù hắn không muốn tin, nhưng thực tế cho thấy, rất có khả năng cây non này chính là Bất Lão Thụ trong truyền thuyết kia!
- Ực!
Hỏa Quỷ không nhịn được nuốt nước miếng một cái, ánh mắt lập tức trở nên nóng bỏng, nhìn chằm chằm vào Bất Lão Thụ.
Dương Khai cũng không quản hắn, mà nhìn pháp thân nói:
- Người này giao cho ngươi, cần phải tra khảo hắn một chút.
- Yên tâm! hắn sẽ lên tiếng! Pháp thân âm hiểm cười hắc hắc, âm thanh truyền vào tai Hỏa Quỷ, khiến hắn rợn cả tóc gáy.
Quay đầu nhìn lại, thấy Dương Khai đã không còn bóng dáng, chỉ còn người đá to lớn kia đang khoanh chân ngồi dưới đất, trên tay còn cầm một thi thể.
- Phong Quỷ... Hỏa Quỷ đau thương nhìn thi thể Phong Quỷ, trong lòng dâng lên cảm giác đồng cảm, một lát sau, hắn lạnh lùng nhìn pháp thân nói: - Không cần biết ngươi là thứ quỷ gì, nhưng đừng mơ tưởng hỏi được bất kỳ tin tức gì từ trong miệng bổn tọa!
- Có cá tính! Pháp thân khen: - Ta thích nhất người có cá tính, yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi.
Hỏa Quỷ không ngừng cười lạnh, hiển nhiên sẽ không dễ dàng tin lời pháp thân nói.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, không ngờ pháp thân thật sự không để ý tới hắn nữa, cũng không nghiêm hình bức cung hắn, mà chỉ đưa thi thể Phong Quỷ trên tay đặt ở trước mặt, sau đó hai tay đặt phía trên, che kín thi thể lại.
- Ngươi muốn làm gì Phong Quỷ?! Sắc mặt Hỏa Quỷ đại biến, cáu kỉnh quát hỏi.
- Ta muốn làm gì sao... hắc hắc hắc hắc... Pháp thân cười lên một trận quái dị.
Trán của Hỏa Quỷ nổi đầy gân xanh, cảm thấy rất bối rối. Pháp thân không đáp mà lại hỏi ngược lại, hơn nữa còn đem vấn đề hắn đưa ra hỏi ngược lại, khiến hắn rất tức giận.
Nhưng trong khi Hỏa Quỷ còn đang nóng giận, chợt thấy vẻ mặt pháp thân trở nên hơi ngưng trọng, miệng quát lớn: - Phệ Thiên Chiến Pháp!
Trong khoảnh khắc, con ngươi Hỏa Quỷ trợn trừng, hai hàm răng run rẩy va vào nhau lập cập, thở hổn hển, hoảng sợ lên tiếng: - Phệ... Phệ Thiên Chiến Pháp?
..
Hỏa Quỷ cũng không có cá tính như pháp thân nói trước đó, những gì hắn vừa thấy đã vượt ra khỏi khả năng thừa nhận của hắn.
Hắn có thể không chút do dự cắm Huyết Đao vào tim của mình, đón nhận cái chết, nhưng sau khi thấy pháp thân thi triển Phệ Thiên Chiến Pháp đối với thi thể Phong Quỷ, phòng tuyến trong nội tâm của hắn lập tức sụp đổ.
Không có ai nguyện ý đang sống sờ sờ lại bị cắn nuốt hết tinh hoa máu thịt đến chết cả, loại chết kiểu này không khỏi cũng quá thê thảm đi.
Cho nên rất nhanh hắn lập tức khai tuốt ra tất cả.
Bốn người bọn chúng đúng là võ giả của Huyết Đao, cũng đúng là đã nhận được mệnh lệnh cấp trên bắt sống Dương Khai mang về tổng đà. Về phần rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, Hỏa Quỷ cũng không biết, bốn người bọn họ chỉ phụng mệnh hành sự mà thôi. Phân chia cấp bậc bên trong Huyết Đao vô cùng khắc nghiệt, không đạt tới cấp bậc nhất định căn bản không thể tiếp xúc được những bí mật tương ứng.
Thậm chí ngay cả người nào ra lệnh rốt bọn chúng cũng không biết, bọn chúng chỉ ở trong một thời gian, không gian đặc thù nhận được chỉ thị mà thôi.
Mà thông qua lần khai thác thông tin này, Dương Khai cũng biết quy mô Huyết Đao khổng lồ vượt quá tưởng tượng của hắn. Thành viên Huyết Đao gồm đủ loại, phân tán trong khắp các đại tông môn trong các địa vực, bình thường căn bản không thể phát hiện ra dấu vết, chỉ khi nhận được nhiệm vụ mới hóa thân thành thành viên Huyết Đao, đi ra ngoài hành sự.
Nhiệm vụ vừa kết thúc, liền lần nữa mai danh ẩn tích, không ai có thể truy ra.
Mà khi pháp thân hỏi đến tổng đà Huyết Đao Nam Vực ở nơi nào, Hỏa Quỷ chưa kịp mở miệng trả lời bỗng nhiên thức hải chợt nổ tung, tắt hơi bỏ mình. Có vẻ như hắn đã bị cường giả hạ đạt cấm chế gì đó, một khi nói đến bí mật của Huyết Đao, cấm chế này sẽ bị xúc động phát nổ, tránh cho tin tức tiết lộ ra ngoài.
Sau khi nghe được pháp thân truyền đạt lại thông tin, sắc mặt Dương Khai âm trầm gần như có thể đọng lại một lớp băng mỏng trên mặt.
Tuy lần đầu tiên hắn mới tiếp xúc với tổ chức Huyết Đao này, nhưng từ thực lực và biểu hiện của tứ quỷ cho thấy, Huyết Đao cũng không phải dễ trêu chọc. Hiện tại hắn bị người ta để mắt tới, nhưng ngay cả nguyên nhân cũng không biết, càng chưa nói đến việc không nắm được thông tin của địch nhân bao nhiêu.
Điều này khiến cho tâm trạng của hắn rất không tốt, luôn có một loại cảm giác như bị mắc nghẹn ở trong cổ họng.
Huyết Đao xuất thủ, không chết không thôi! Nhiệm vụ lần này thất bại, nhất định Huyết Đao sẽ không từ bỏ ý đồ, chắc chắn sẽ có địch nhân cường đại hơn đến tìm hắn, hắn có thể giải quyết được Phong Lôi Hỏa Sơn tứ quỷ, nhưng lần sau thì sao? Nếu Huyết Đao điều động cường giả Đế Tôn Cảnh phải làm thế nào?
Trong lúc nhất thời, Dương Khai trầm tư lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.