Chương 2365: Làm ra vẻ người từng trải cái gì chứ!
Mạc Mặc
30/11/2019
- Muốn ở trong này cũng có thể, mỗi ngày một ngàn nguyên tinh! Nữ nhân nói tiếp.
Dương Khai khóe miệng co giật một cái, nói: - Chúng ta không phải thanh toán vé tàu rồi sao?
Tuy rằng hiện tại hắn không thiếu nguyên tinh, nhưng với cách làm của nữ nhân này, hắn cũng không thể gật bừa, ở trong phòng còn phải thu lệ phí, điều này đúng là "thấy tiền sáng mắt" mà!
- Vé tàu là vé tàu, tiền phòng là tiền phòng, có căn phòng miễn phí ngươi không ở được?
- Có gì bất đồng? Dương Khai nghĩ không ra, thế nào phòng trên thuyền này còn chia ra thu phí và không thu phí? Gian phòng trước mắt này nhìn cũng không được tốt lắm, dựa vào cái gì thu phí?
Nữ nhân kia nói: - Trong gian phòng này có bố trí Tịnh Linh Trận đặc thù, có thể tinh lọc hóa lực của Tịch Hư Bí Cảnh, tuy rằng cấp bậc không cao lắm, nhưng dùng để tu luyện vẫn được!
Có thể dùng để tu luyện? Dương Khai chấn động trong lòng, cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao võ giả trên thuyền này có thể giữ được tu vi của mình.
Thì ra bởi vì có loại Tịnh Linh Trận này, trước đó hắn tu luyện một lần trên thế giới này, tự nhiên biết lực lượng thần bí tràn ngập trong thiên địa kia, một khi đi vào cơ thể sẽ gây tổn thương cho võ giả, hóa ra lực lượng thần bí đó gọi là hóa lực.
Nữ nhân chỉ nói đơn giản một câu, Dương Khai hiểu rõ rất nhiều chuyện.
Nói như vậy, gian phòng này thu phí ngược lại cũng có thể giải thích, Tịnh Linh Trận bố trí ở trong phòng tinh lọc hóa lực kỳ quái kia, cho nên võ giả ngụ trong phòng này có thể không chút kiêng kỵ hấp thu linh khí thiên địa.
Bất quá rất nhanh Dương Khai phát hiện không ổn, bởi vì linh khí thiên địa trong gian phòng vô cùng mỏng manh, còn xa không thể so sánh với linh khí ở phía ngoài.
Xem ra, Tịnh Linh Trận này cũng không phải không gì không làm được, lúc tinh lọc hóa lực kia, cũng cản trở linh khí thiên địa chảy vào.
Tu luyện trong môi trường như vậy, tuy rằng sẽ không bị nổi khổ của hóa lực, nhưng nếu muốn giữ được tu vi cũng không có khả năng, chỉ có thể làm chậm lại tốc độ thụt lùi tu vi mà thôi, trừ phi có phương pháp khác khôi phục nguyên lực, thí dụ như nguyên tinh các thứ.
Trách không được tất cả võ giả trên lâu thuyền này đều khí tức không ổn định, mặc dù có cảnh giới Đạo Nguyên cảnh, nhưng theo quan sát của Dương Khai, bọn họ căn bản không thể phát huy ra thực lực phải có.
- Rốt cuộc muốn ngụ lại đây hay không? Nữ nhân kia thấy Dương Khai suy nghĩ hồi lâu, không kiên nhẫn hỏi một câu.
- Ở, dĩ nhiên muốn ở lại! Dương Khai vội vàng gật đầu, mặc dù Tịnh Linh Trận này cấp bậc không cao, trong phòng không tốt lắm, nhưng dù sao có thể tinh lọc sạch hóa lực, có chút ít còn hơn không.
Dù sao hắn có không ít nguyên tinh, sau khi giết chết Diêu Xương Quân thu hoạch nguyên tinh trong chiếc nhẫn của lão có hơn trăm triệu.
- Trước giao một tháng, đến lúc đó dư thiếu bao nhiêu bổ sung sau! Nữ nhân đưa tay về phía Dương Khai, nói.
Dương Khai cũng không có dị nghị gì, liền lấy ra 40 ngàn nguyên tinh giao cho nàng.
Nữ nhân với tốc độ cực nhanh thu nguyên tinh vào nhẫn không gian, dặn dò: - Không có chuyện gì không cần chạy loạn khắp nơi, chuyến này chúng ta ra ngoài là có nhiệm vụ trong người, đợi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đưa các ngươi về Thông Thiên Đảo!
Dương Khai gật đầu nói: - Chúng ta biết!
Lúc này nữ nhân mới xoay người đi ra ngoài, đợi đi tới cửa, bỗng nhiên nàng dừng lại, quay đầu nhìn về phía Dương Khai, nói: - Có phải ngươi rất tò mò, tại sao ta phải dẫn ngươi vào trong phòng mới thu nguyên tinh hay không?
Dương Khai ngẩn ra, không rõ nàng hỏi vấn đề này là có ý gì.
Thiếu nữ hừ một tiếng, cũng không có nói tiếp, mà đưa tay về phía Dương Khai nói: - Đưa cho ta một khối nguyên tinh, ta sẽ cho ngươi biết đây là vì cái gì!
Dương Khai trên trán nổi gân xanh, cảm thấy nữ nhân này thật đúng là kẻ mê tiền, làm gì đều phải thu nguyên tinh.
Hắn lạnh nhạt lấy ra một khối nguyên tinh, ném cho nàng.
Nữ nhân thuận tay đón lấy, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười châm chọc, nói: - Ngươi xem kỹ!
Vừa nói, nàng vừa ném khối nguyên tinh kia ra bên ngoài phòng.
"Keng" một tiếng, nguyên tinh rơi trên lối đi.
Nhưng xuất hiện một màn khiến Dương Khai biến sắc, khối nguyên tinh này lại với tốc độ cực nhanh tan ra, trước sau không tới mười hô hấp, cả khối nguyên tinh hạ phẩm liền biến mất, biến thành linh khí không thấy bóng dáng.
Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng, nói: - Mới đến thì nói mới đến, làm ra vẻ người từng trải cái gì chứ!
Sau khi nói xong, nàng bước ra ngoài, thuận tay khép cửa phòng lại.
Dương Khai mặt đỏ lên, biết lời nói dối của mình đã bị nàng khám phá. Hẳn là vừa rồi ở bên ngoài, lúc mình định lấy ra nguyên tinh giao cho đối phương, đối phương đã biết mình cũng không phải là người của thế giới này, nếu không làm sao ngay cả chút thường thức này đều không biết?
- Sư huynh... Lưu Tiêm Vân cũng gương mặt xinh đẹp hơi đổi sắc: - Nguyên tinh kia...
Dương Khai ỉu xìu nói: - Nguyên tinh có lẽ không thể để lộ ra ở bên ngoài Tịnh Linh Trận, nếu không sẽ rất nhanh biến mất!
Nữ nhân kia muốn hắn đưa ra một khối nguyên tinh cuối cùng, hiển nhiên là muốn thí nghiệm cho hắn nhìn thấy.
- Nói như vậy, bọn họ đã biết chúng ta là mới tới địa phương này?
Dương Khai cười gượng nói: - Khẳng định biết rồi! Tuy nhiên cũng không có gì quan trọng, nhìn nữ nhân kia tuy rằng tính tình lạnh lùng một chút, nhưng cũng không phải người xấu. Trước nghỉ ngơi đi, đến lúc đó cùng theo bọn họ trở về Thông Thiên Đảo, rồi hãy dò xét tìm cách rời khỏi nơi này!
- Ừm!
Lưu Tiêm Vân gật gật đầu, đi tới một góc phòng khoanh chân ngồi xuống.
...
Trên boong lâu thuyền, sau khi nữ nhân đi ra, bên cạnh lập tức chui ra hai nam nhân, một trái một phải vây lấy nàng.
Người bên trái trên trán có một vết sẹo lớn, kéo dài từ một bên xương gò má tới khóe miệng, thoạt nhìn rất dữ tợn đáng sợ; còn người bên phải cao lớn vạm vỡ, khí tức hung ác.
- Lăng đại tỷ, hai người kia... ở lại rồi ư? Nam nhân bên trái nhẹ giọng hỏi, cặp mắt lấp lóe không chừng, toát ra tia sáng cực kỳ nguy hiểm, lúc hỏi câu này còn không ngừng lè lưỡi liếm khóe miệng, dường như trước mặt hắn bày ra một mâm thức ăn ngon miệng.
- Ừm! Lăng Âm Cầm lạnh nhạt gật gật đầu, liếc nhìn người này một cái, lạnh lùng nói: - Hỏi dò cái này làm gì?
Nam nhân bên phải cười hắc hắc, nói:
- Lăng đại tỷ làm gì biết rõ còn hỏi vậy! Một nam một nữ kia vừa thấy là biết vừa mới tới Tịch Hư Bí Cảnh, có lẽ là không cẩn thận đi lạc đến đây, người mới đến trên thân cũng không ít thứ tốt!
Nam nhân bên trái cũng gật đầu nói: - Đúng vậy Lăng đại tỷ! Nguyên tinh của chúng ta chỉ còn lại có mấy chục khối, nếu không lấy chút nguyên tinh, tu vi sẽ phải lui ngược. Tỷ cũng biết tình hình trên Thông Thiên Đảo là chuyện gì xảy ra, lúc này bỗng nhiên chạy tới hai con dê béo... Hắc hắc, các huynh đệ đều có chút không nhịn được rồi!
- Đây là ý của hai người các ngươi, hay là ý của mọi người?
Lăng Âm Cầm chợt dừng bước chân, trầm giọng hỏi.
Nam nhân bên trái kia gãi đầu một cái, nói: - Bọn họ tuy rằng đều không nói gì, nhưng khẳng định đều có ý niệm này! Chỉ cần Lăng đại tỷ ra lệnh một tiếng, chúng ta sẽ lập tức xông tới bắt giữ bọn chúng!
- Thúi lắm! Lăng Âm Cầm gầm lên một tiếng, nước miếng văng lên trên mặt nam nhân mặt sẹo kia, hung hãn nói: - Thu hồi lòng tham trong lòng các ngươi cho ta, bớt trêu chọc thị phi cho ta!
Nam nhân mặt sẹo sắc mặt khó chịu lau mặt già một cái, lầu bầu: - Lăng đại tỷ... có lời gì cứ nói, đừng phun nước bọt a...
Lăng Âm Cầm hừ lạnh một tiếng: - Nếu không ta ném ngươi xuống biển cho tĩnh táo một chút?
Nam nhân mặt sẹo hoảng sợ, vội vàng khoát tay: - Cái này thì không cần!
Lăng Âm Cầm hít sâu một hơi, nói: - Người nam nhân kia không phải dễ trêu, các ngươi nếu biết bọn họ mới đến, thì cũng biết người vừa tới nơi này đều không dễ trêu chọc. Bọn họ không giống chúng ta, sinh sống lâu năm ở chỗ này, tu vi đều có chút thụt lùi, căn bản không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Nam nhân kia là tu vi Đạo Nguyên tam tầng cảnh, trên thuyền này ai là đối thủ của hắn? Nếu thật ra tay đối phó hắn, chúng ta tối thiểu cũng phải chết mấy người, các ngươi nguyện ý nhìn thấy chuyện xảy ra như vậy sao?
Hai nam nhân liếc nhìn nhau, lập tức tĩnh táo lại không ít, đều chậm rãi lắc đầu.
Lăng Âm Cầm nói tiếp: - Pháp tắc đầu tiên để sinh tồn trong Tịch Hư Bí Cảnh, là không nên gay chuyện tranh đấu vô vị, điểm này hẳn các ngươi nhớ kỹ, tiêu hao hết nguyên lực cũng không phải dễ dàng có thể bổ sung trở lại như vậy!
- Dạ! Hai người dường như rất phục tòng Lăng Âm Cầm, nghe nàng nói như vậy đều nghiêm túc đáp lại.
- Huống chi, chuyến này chúng ta còn có nhiệm vụ trong người. Yên tâm đi, đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mọi người sẽ có đủ nguyên tinh và tài nguyên tu luyện! Trong lúc nói chuyện, Lăng Âm Cầm tháo nhẫn không gian trên tay mình xuống, đưa cho nam nhân mặt sẹo, nói: - Vừa rồi ta thu của nam nhân kia 40 ngàn nguyên tinh, các ngươi cầm đi chia cho mọi người một phần, mỗi người cũng có được không ít!
- 40 ngàn! Hai người nghe vậy vô cùng vui mừng, dường như 40 ngàn nguyên tinh đối với bọn họ mà nói là một khoản tài phú kinh người.
Chuyện như thế nếu xảy ra ở bên ngoài quả thực là không dám tưởng tượng, bất kỳ một võ giả Đạo Nguyên Cảnh nào chỉ sợ cũng sẽ không xem 40 ngàn nguyên tinh hạ phẩm ở trong mắt, nhưng ở trong Tịch Hư Bí Cảnh này, nguyên tinh chính là vật quý hiếm.
Các võ giả hàng năm sinh sống ở nơi này, tự nhiên cần tiêu hao nguyên tinh, nhưng ở địa phương này cũng không có mỏ nguyên tinh, cứ mãi vào chẳng bằng ra như thế, duy nhất chỉ có số võ giả gặp rủi ro lạc đến đây, mới có thể mang tới nguyên tinh.
Nhưng hàng năm võ giả gặp rủi ro lạc đến đây cũng không bao nhiêu, mang đến nguyên tinh lại nhiều ít không chừng, Thông Thiên Thành có tới mấy trăm ngàn người, sao đủ dùng?
40 ngàn nguyên tinh này đối với võ giả trên lâu thuyền đúng là một khoản tài phú kinh người.
Mà Lăng Âm Cầm lại không chút do dự giao ra toàn bộ, chia cho mọi người, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng là một nữ nhân lại có thể hàng phục mọi người trên lâu thuyền, để bọn họ nghe theo hiệu lệnh của mình.
Lăng Âm Cầm cũng không giấu làm của riêng, loại phẩm chất đạo đức này đủ để chiếm được lòng kính yêu của mọi người.
- Nói một tiếng cho các huynh đệ biết, đừng đánh chú ý vào hai người kia, sau khi về lại Thông Thiên Thành cũng đừng tiết lộ lai lịch của họ. Nếu muốn nguyên tinh, tự mình dùng phương pháp chính đáng lấy từ bọn họ là được! Nhiệm vụ lần này sẽ không hao phí thời gian bao lâu, nếu các ngươi dùng đúng phương pháp, không hẳn không thể chiếm được một số nguyên tinh! Lăng Âm Cầm lại không yên tâm dặn dò một câu, thủ hạ dưới tay mình là hạng người gì, nàng biết rõ hơn ai hết.
- Biết rồi Lăng đại tỷ! Hai người nghe vậy đều vô cùng vui mừng, liếc nhìn nhau sau đó lập tức phóng vọt vào chỗ khoang lâu thuyền.
Không bao lâu, nam nhân mặt sẹo lại quay trở lại, trả nhẫn không gian cho Lăng Âm Cầm, nói: - Lăng đại tỷ, để lại cho tỷ 10 ngàn nguyên tinh, còn dư lại mọi người chia đều... Hà hà... mọi người đều nói cám ơn Lăng đại tỷ ban thưởng!
Lăng Âm Cầm hừ một tiếng, nói: - Đừng để ta rước lấy phiền phức, ta đã cám ơn trời đất rồi!
- Không có, tuyệt đối không có! Nam nhân mặt sẹo nghiêm túc trả lời...
Dương Khai khóe miệng co giật một cái, nói: - Chúng ta không phải thanh toán vé tàu rồi sao?
Tuy rằng hiện tại hắn không thiếu nguyên tinh, nhưng với cách làm của nữ nhân này, hắn cũng không thể gật bừa, ở trong phòng còn phải thu lệ phí, điều này đúng là "thấy tiền sáng mắt" mà!
- Vé tàu là vé tàu, tiền phòng là tiền phòng, có căn phòng miễn phí ngươi không ở được?
- Có gì bất đồng? Dương Khai nghĩ không ra, thế nào phòng trên thuyền này còn chia ra thu phí và không thu phí? Gian phòng trước mắt này nhìn cũng không được tốt lắm, dựa vào cái gì thu phí?
Nữ nhân kia nói: - Trong gian phòng này có bố trí Tịnh Linh Trận đặc thù, có thể tinh lọc hóa lực của Tịch Hư Bí Cảnh, tuy rằng cấp bậc không cao lắm, nhưng dùng để tu luyện vẫn được!
Có thể dùng để tu luyện? Dương Khai chấn động trong lòng, cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao võ giả trên thuyền này có thể giữ được tu vi của mình.
Thì ra bởi vì có loại Tịnh Linh Trận này, trước đó hắn tu luyện một lần trên thế giới này, tự nhiên biết lực lượng thần bí tràn ngập trong thiên địa kia, một khi đi vào cơ thể sẽ gây tổn thương cho võ giả, hóa ra lực lượng thần bí đó gọi là hóa lực.
Nữ nhân chỉ nói đơn giản một câu, Dương Khai hiểu rõ rất nhiều chuyện.
Nói như vậy, gian phòng này thu phí ngược lại cũng có thể giải thích, Tịnh Linh Trận bố trí ở trong phòng tinh lọc hóa lực kỳ quái kia, cho nên võ giả ngụ trong phòng này có thể không chút kiêng kỵ hấp thu linh khí thiên địa.
Bất quá rất nhanh Dương Khai phát hiện không ổn, bởi vì linh khí thiên địa trong gian phòng vô cùng mỏng manh, còn xa không thể so sánh với linh khí ở phía ngoài.
Xem ra, Tịnh Linh Trận này cũng không phải không gì không làm được, lúc tinh lọc hóa lực kia, cũng cản trở linh khí thiên địa chảy vào.
Tu luyện trong môi trường như vậy, tuy rằng sẽ không bị nổi khổ của hóa lực, nhưng nếu muốn giữ được tu vi cũng không có khả năng, chỉ có thể làm chậm lại tốc độ thụt lùi tu vi mà thôi, trừ phi có phương pháp khác khôi phục nguyên lực, thí dụ như nguyên tinh các thứ.
Trách không được tất cả võ giả trên lâu thuyền này đều khí tức không ổn định, mặc dù có cảnh giới Đạo Nguyên cảnh, nhưng theo quan sát của Dương Khai, bọn họ căn bản không thể phát huy ra thực lực phải có.
- Rốt cuộc muốn ngụ lại đây hay không? Nữ nhân kia thấy Dương Khai suy nghĩ hồi lâu, không kiên nhẫn hỏi một câu.
- Ở, dĩ nhiên muốn ở lại! Dương Khai vội vàng gật đầu, mặc dù Tịnh Linh Trận này cấp bậc không cao, trong phòng không tốt lắm, nhưng dù sao có thể tinh lọc sạch hóa lực, có chút ít còn hơn không.
Dù sao hắn có không ít nguyên tinh, sau khi giết chết Diêu Xương Quân thu hoạch nguyên tinh trong chiếc nhẫn của lão có hơn trăm triệu.
- Trước giao một tháng, đến lúc đó dư thiếu bao nhiêu bổ sung sau! Nữ nhân đưa tay về phía Dương Khai, nói.
Dương Khai cũng không có dị nghị gì, liền lấy ra 40 ngàn nguyên tinh giao cho nàng.
Nữ nhân với tốc độ cực nhanh thu nguyên tinh vào nhẫn không gian, dặn dò: - Không có chuyện gì không cần chạy loạn khắp nơi, chuyến này chúng ta ra ngoài là có nhiệm vụ trong người, đợi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đưa các ngươi về Thông Thiên Đảo!
Dương Khai gật đầu nói: - Chúng ta biết!
Lúc này nữ nhân mới xoay người đi ra ngoài, đợi đi tới cửa, bỗng nhiên nàng dừng lại, quay đầu nhìn về phía Dương Khai, nói: - Có phải ngươi rất tò mò, tại sao ta phải dẫn ngươi vào trong phòng mới thu nguyên tinh hay không?
Dương Khai ngẩn ra, không rõ nàng hỏi vấn đề này là có ý gì.
Thiếu nữ hừ một tiếng, cũng không có nói tiếp, mà đưa tay về phía Dương Khai nói: - Đưa cho ta một khối nguyên tinh, ta sẽ cho ngươi biết đây là vì cái gì!
Dương Khai trên trán nổi gân xanh, cảm thấy nữ nhân này thật đúng là kẻ mê tiền, làm gì đều phải thu nguyên tinh.
Hắn lạnh nhạt lấy ra một khối nguyên tinh, ném cho nàng.
Nữ nhân thuận tay đón lấy, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười châm chọc, nói: - Ngươi xem kỹ!
Vừa nói, nàng vừa ném khối nguyên tinh kia ra bên ngoài phòng.
"Keng" một tiếng, nguyên tinh rơi trên lối đi.
Nhưng xuất hiện một màn khiến Dương Khai biến sắc, khối nguyên tinh này lại với tốc độ cực nhanh tan ra, trước sau không tới mười hô hấp, cả khối nguyên tinh hạ phẩm liền biến mất, biến thành linh khí không thấy bóng dáng.
Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng, nói: - Mới đến thì nói mới đến, làm ra vẻ người từng trải cái gì chứ!
Sau khi nói xong, nàng bước ra ngoài, thuận tay khép cửa phòng lại.
Dương Khai mặt đỏ lên, biết lời nói dối của mình đã bị nàng khám phá. Hẳn là vừa rồi ở bên ngoài, lúc mình định lấy ra nguyên tinh giao cho đối phương, đối phương đã biết mình cũng không phải là người của thế giới này, nếu không làm sao ngay cả chút thường thức này đều không biết?
- Sư huynh... Lưu Tiêm Vân cũng gương mặt xinh đẹp hơi đổi sắc: - Nguyên tinh kia...
Dương Khai ỉu xìu nói: - Nguyên tinh có lẽ không thể để lộ ra ở bên ngoài Tịnh Linh Trận, nếu không sẽ rất nhanh biến mất!
Nữ nhân kia muốn hắn đưa ra một khối nguyên tinh cuối cùng, hiển nhiên là muốn thí nghiệm cho hắn nhìn thấy.
- Nói như vậy, bọn họ đã biết chúng ta là mới tới địa phương này?
Dương Khai cười gượng nói: - Khẳng định biết rồi! Tuy nhiên cũng không có gì quan trọng, nhìn nữ nhân kia tuy rằng tính tình lạnh lùng một chút, nhưng cũng không phải người xấu. Trước nghỉ ngơi đi, đến lúc đó cùng theo bọn họ trở về Thông Thiên Đảo, rồi hãy dò xét tìm cách rời khỏi nơi này!
- Ừm!
Lưu Tiêm Vân gật gật đầu, đi tới một góc phòng khoanh chân ngồi xuống.
...
Trên boong lâu thuyền, sau khi nữ nhân đi ra, bên cạnh lập tức chui ra hai nam nhân, một trái một phải vây lấy nàng.
Người bên trái trên trán có một vết sẹo lớn, kéo dài từ một bên xương gò má tới khóe miệng, thoạt nhìn rất dữ tợn đáng sợ; còn người bên phải cao lớn vạm vỡ, khí tức hung ác.
- Lăng đại tỷ, hai người kia... ở lại rồi ư? Nam nhân bên trái nhẹ giọng hỏi, cặp mắt lấp lóe không chừng, toát ra tia sáng cực kỳ nguy hiểm, lúc hỏi câu này còn không ngừng lè lưỡi liếm khóe miệng, dường như trước mặt hắn bày ra một mâm thức ăn ngon miệng.
- Ừm! Lăng Âm Cầm lạnh nhạt gật gật đầu, liếc nhìn người này một cái, lạnh lùng nói: - Hỏi dò cái này làm gì?
Nam nhân bên phải cười hắc hắc, nói:
- Lăng đại tỷ làm gì biết rõ còn hỏi vậy! Một nam một nữ kia vừa thấy là biết vừa mới tới Tịch Hư Bí Cảnh, có lẽ là không cẩn thận đi lạc đến đây, người mới đến trên thân cũng không ít thứ tốt!
Nam nhân bên trái cũng gật đầu nói: - Đúng vậy Lăng đại tỷ! Nguyên tinh của chúng ta chỉ còn lại có mấy chục khối, nếu không lấy chút nguyên tinh, tu vi sẽ phải lui ngược. Tỷ cũng biết tình hình trên Thông Thiên Đảo là chuyện gì xảy ra, lúc này bỗng nhiên chạy tới hai con dê béo... Hắc hắc, các huynh đệ đều có chút không nhịn được rồi!
- Đây là ý của hai người các ngươi, hay là ý của mọi người?
Lăng Âm Cầm chợt dừng bước chân, trầm giọng hỏi.
Nam nhân bên trái kia gãi đầu một cái, nói: - Bọn họ tuy rằng đều không nói gì, nhưng khẳng định đều có ý niệm này! Chỉ cần Lăng đại tỷ ra lệnh một tiếng, chúng ta sẽ lập tức xông tới bắt giữ bọn chúng!
- Thúi lắm! Lăng Âm Cầm gầm lên một tiếng, nước miếng văng lên trên mặt nam nhân mặt sẹo kia, hung hãn nói: - Thu hồi lòng tham trong lòng các ngươi cho ta, bớt trêu chọc thị phi cho ta!
Nam nhân mặt sẹo sắc mặt khó chịu lau mặt già một cái, lầu bầu: - Lăng đại tỷ... có lời gì cứ nói, đừng phun nước bọt a...
Lăng Âm Cầm hừ lạnh một tiếng: - Nếu không ta ném ngươi xuống biển cho tĩnh táo một chút?
Nam nhân mặt sẹo hoảng sợ, vội vàng khoát tay: - Cái này thì không cần!
Lăng Âm Cầm hít sâu một hơi, nói: - Người nam nhân kia không phải dễ trêu, các ngươi nếu biết bọn họ mới đến, thì cũng biết người vừa tới nơi này đều không dễ trêu chọc. Bọn họ không giống chúng ta, sinh sống lâu năm ở chỗ này, tu vi đều có chút thụt lùi, căn bản không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Nam nhân kia là tu vi Đạo Nguyên tam tầng cảnh, trên thuyền này ai là đối thủ của hắn? Nếu thật ra tay đối phó hắn, chúng ta tối thiểu cũng phải chết mấy người, các ngươi nguyện ý nhìn thấy chuyện xảy ra như vậy sao?
Hai nam nhân liếc nhìn nhau, lập tức tĩnh táo lại không ít, đều chậm rãi lắc đầu.
Lăng Âm Cầm nói tiếp: - Pháp tắc đầu tiên để sinh tồn trong Tịch Hư Bí Cảnh, là không nên gay chuyện tranh đấu vô vị, điểm này hẳn các ngươi nhớ kỹ, tiêu hao hết nguyên lực cũng không phải dễ dàng có thể bổ sung trở lại như vậy!
- Dạ! Hai người dường như rất phục tòng Lăng Âm Cầm, nghe nàng nói như vậy đều nghiêm túc đáp lại.
- Huống chi, chuyến này chúng ta còn có nhiệm vụ trong người. Yên tâm đi, đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mọi người sẽ có đủ nguyên tinh và tài nguyên tu luyện! Trong lúc nói chuyện, Lăng Âm Cầm tháo nhẫn không gian trên tay mình xuống, đưa cho nam nhân mặt sẹo, nói: - Vừa rồi ta thu của nam nhân kia 40 ngàn nguyên tinh, các ngươi cầm đi chia cho mọi người một phần, mỗi người cũng có được không ít!
- 40 ngàn! Hai người nghe vậy vô cùng vui mừng, dường như 40 ngàn nguyên tinh đối với bọn họ mà nói là một khoản tài phú kinh người.
Chuyện như thế nếu xảy ra ở bên ngoài quả thực là không dám tưởng tượng, bất kỳ một võ giả Đạo Nguyên Cảnh nào chỉ sợ cũng sẽ không xem 40 ngàn nguyên tinh hạ phẩm ở trong mắt, nhưng ở trong Tịch Hư Bí Cảnh này, nguyên tinh chính là vật quý hiếm.
Các võ giả hàng năm sinh sống ở nơi này, tự nhiên cần tiêu hao nguyên tinh, nhưng ở địa phương này cũng không có mỏ nguyên tinh, cứ mãi vào chẳng bằng ra như thế, duy nhất chỉ có số võ giả gặp rủi ro lạc đến đây, mới có thể mang tới nguyên tinh.
Nhưng hàng năm võ giả gặp rủi ro lạc đến đây cũng không bao nhiêu, mang đến nguyên tinh lại nhiều ít không chừng, Thông Thiên Thành có tới mấy trăm ngàn người, sao đủ dùng?
40 ngàn nguyên tinh này đối với võ giả trên lâu thuyền đúng là một khoản tài phú kinh người.
Mà Lăng Âm Cầm lại không chút do dự giao ra toàn bộ, chia cho mọi người, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng là một nữ nhân lại có thể hàng phục mọi người trên lâu thuyền, để bọn họ nghe theo hiệu lệnh của mình.
Lăng Âm Cầm cũng không giấu làm của riêng, loại phẩm chất đạo đức này đủ để chiếm được lòng kính yêu của mọi người.
- Nói một tiếng cho các huynh đệ biết, đừng đánh chú ý vào hai người kia, sau khi về lại Thông Thiên Thành cũng đừng tiết lộ lai lịch của họ. Nếu muốn nguyên tinh, tự mình dùng phương pháp chính đáng lấy từ bọn họ là được! Nhiệm vụ lần này sẽ không hao phí thời gian bao lâu, nếu các ngươi dùng đúng phương pháp, không hẳn không thể chiếm được một số nguyên tinh! Lăng Âm Cầm lại không yên tâm dặn dò một câu, thủ hạ dưới tay mình là hạng người gì, nàng biết rõ hơn ai hết.
- Biết rồi Lăng đại tỷ! Hai người nghe vậy đều vô cùng vui mừng, liếc nhìn nhau sau đó lập tức phóng vọt vào chỗ khoang lâu thuyền.
Không bao lâu, nam nhân mặt sẹo lại quay trở lại, trả nhẫn không gian cho Lăng Âm Cầm, nói: - Lăng đại tỷ, để lại cho tỷ 10 ngàn nguyên tinh, còn dư lại mọi người chia đều... Hà hà... mọi người đều nói cám ơn Lăng đại tỷ ban thưởng!
Lăng Âm Cầm hừ một tiếng, nói: - Đừng để ta rước lấy phiền phức, ta đã cám ơn trời đất rồi!
- Không có, tuyệt đối không có! Nam nhân mặt sẹo nghiêm túc trả lời...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.