Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2584: Mắt nhắm mắt mở

Mạc Mặc

24/06/2020

Thánh sứ này còn chưa kiểm tra kỹ, chỉ thấy không gian bên đó bỗng vặn vẹo, một bóng người hiện ra.

Thánh sứ giật mình cả kinh, 8 người mình rõ ràng phong tỏa phạm vi 10 dặm, đừng nói người, một con muỗi cũng không thể bay vào. Cách 50 dặm còn có 32 lộ Yêu Vương trấn thủ, tầng tầng ngăn chặn, làm sao còn có kẻ chạy vào?

Hơn nữa nhìn khí tức đó lại là một con người?

Vậy cũng được?

Thánh sứ này vừa sợ vừa giận, gấp gáp hét lớn: - Tiểu tặc phương nào, dám xông vào cấm địa, nộp mạng cho ta!

Dứt lời, hắn xông tới, yêu khí tuôn trào đánh về phía Dương Khai, ở giữa không trung đánh xuống một chưởng. Đây là một chiêu giận dữ của Đế Tôn tam tầng cảnh, uy lực không kém.

Dương Khai đứng đó, cảm thấy xương cốt toàn thân bị nén răng rắc, lần đầu tự thân cảm nhận thực lực khủng bố của cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh.

Hắn cũng không hốt hoảng, mắt lạnh nhìn Yêu tộc kia đánh tới, đợi cho vừa vặn, mới vung tay.

Vụt vụt vụt...

Giống như thần binh trời giáng, Thạch linh trưởng lão dẫn đầu, tộc Thạch linh rung động ra sân.

Nhưng lại không thấy bóng tộc Mộc linh, cả trăm tộc nhân Mộc linh chạy đâu không biết, làm cho Dương Khai khó hiểu.

Rống....

Tiếng rống giận trời long đất lở, Tiểu Tiểu một bước nhảy ra, thân cao nửa người đột nhiên biến lớn, tiếng nổ bùm bùm, hóa thành người đá khổng lồ cao ba trượng, áo giáp đá sáng bóng, cực kỳ cứng cỏi, có thể chống đỡ công kích hủy thiên diệt địa.

Hám Thiên Trụ vác trên vai hắn cũng dài ra to ra, đón đầu Thánh sứ Yêu tộc quét ra một gậy.

Tiếng sấm nổ vang vọng, uy lực một gậy này kéo theo uy thế thiên địa.

Thánh sứ Yêu tộc xông tới nhảy mắt rối loạn, mới nãy thấy chỉ mỗi mình Dương Khai, hắn không do dự liền xông lên, chém giết Dương Khai, loại trừ hậu họa. Nào ngờ chỉ chớp mắt, lại đột nhiên xuất hiện nhiều người đá như thế.

Căn bản không cho hắn có thời gian phản ứng, Tiểu Tiểu một gậy đập tới.

Thánh sứ Yêu tộc này cũng rất giỏi, trong vội vàng đã dừng lại, yêu nguyên trào ra, hóa thành tầng phòng hộ che bên ngoài, hai tay đan chéo ngang trước ngực.

Oành....

Hám Thiên Trụ nện xuống, Thánh sứ Yêu tộc cảm thấy lực lượng vượt xa tưởng tượng đánh tới, phá nát yêu nguyên, xương tay nứt vỡ, người không khống chế văng ra ngoài.

Còn ở trên không đã phun ra ngụm máu, bay xa mấy trăm trượng mới không dễ dàng gì ổn định thân hình.

Lực lượng khủng bố của tộc Thạch linh đúng là cuồng bạo như thế, ngay cả Thánh sứ Yêu tộc Đế Tôn tam tầng cảnh dính một đòn trực diện, cũng tuyệt đối không dễ chịu.

- Thạch... linh!

Thánh sứ Yêu tộc hai mắt đỏ rực, dù chịu thiệt, nhưng chỉ bị chút thương mà thôi, không đáng ngại, ngược lại kích thích sát khí tuôn trào.

Vụt vụt vụt...



Những bóng người nghe được động tĩnh từ các hướng bay tới, đứng bên phía Thánh sứ Yêu tộc, cộng thêm hắn, tổng cộng là 8 người.

Đây là tám Thánh sứ bên cạnh bốn đại Thánh Tôn.

Tám vị cường giả Yêu tộc rõ ràng đều biết tộc Thạch linh, dù sao trước kia bốn đại Thánh Tôn muốn thu phục tộc Thạch linh là do bọn họ truyền tin với nhau, gặp mặt không chỉ một lần.

Một vị Thánh sứ lưng hùm vai gấu, nhìn phía trước, híp mắt hừ lạnh nói: - Trưởng lão, các ngươi có ý gì?

Tộc Thạch linh đứng gần Huyết Môn, trưởng lão nhấc tay nện gậy xuống, ồm ồm nói: - Tương lai tộc ta ở đây, ngươi nói ý của lão hủ thế nào?

Ánh mắt Thánh sứ này phát lạnh, trầm giọng nói: - Trưởng lão, đừng có nhầm lẫn, chọc giận bốn vị Thánh Tôn, ngươi nên biết sẽ có hậu quả gì. Thành viên tộc Thạch linh ít ỏi, ngươi cũng không muốn diệt tộc như thế chứ.

Trưởng lão cười ha hả, vuốt râu đá, nói: - Tộc nhân tộc ta chịu khí vận thiên địa mà sinh, muốn diệt tộc nhân ta, trừ khi ý chí thiên địa phủ xuống, những người khác chỉ sợ không có bản lĩnh này!

Một vị Thánh sứ khác nghiến răng: - Chúng ta phụng lệnh trông coi nơi này, không cho phép kẻ nào đến gần, trưởng lão đang làm khó chúng ta?

Trưởng lão thản nhiên nói: - Còn không phải làm khó, nếu các vị có thể mắt nhắm mắt mở, tộc Thạch linh ta nhất định mang ơn.

- Nằm mơ nói mộng! Thánh sứ bị thương giận dữ quát. - Tự ý xông vào cấm địa Huyết Môn, hôm nay các ngươi chết chắc rồi!

Trưởng lão thở dài, nói: - Huyết Môn dị biến, chính là cơ hội tốt cho sinh linh Cổ Địa tái hiện huy hoàng của tổ tiên, chỉ cần có thể phá phong ấn Huyết Môn, vào bên trong, sẽ có cơ hội thu hoạch căn nguyên thánh linh. Tám vị quanh năm theo cạnh bốn đại Thánh Tôn, hẳn cũng biết về bí mật Huyết Môn. Thay vì chiến đấu sinh tử với tộc ta, không bằng mọi người liên thủ, cùng dùng lực lượng căn nguyên trong Huyết Môn, chẳng phải hay sao!

- Thật là không biết trưởng lão cũng biết nói chuyện như vậy, hôm nay bổn tọa thật mở rộng tầm mắt. Thánh sứ bị thương hừ lạnh, thần sắc châm chọc.

Trưởng lão nói: - Hôm nay tộc Thạch linh ta dốc hết lực lượng, nhất định phải lấy được bí mật Huyết Môn, kẻ dám cản trở tương lai tộc ta, giết không tha! Tám vị đại nhân phải suy nghĩ cho kỹ.

Vừa nghe vậy, tám sứ đều biến sắc.

Trước kia tiếp xúc với trưởng lão, chỉ cảm thấy lão già này già quá rồi, nói chuyện cũng khó khăn, làm người ta không thèm để ý, nhưng hôm nay biểu hiện cứng rắn như vậy, sát khí bừng bừng, thật làm người ta bất ngờ.

Thánh sứ to con thở dài, nói: - Trưởng lão đã cố chấp, vậy chúng ta phải đắc tội.

Thực lực của tộc Thạch linh quả thật không ai dám coi thường, nếu thật đánh với những người đá khổng lồ này, bọn họ cũng không nắm chắc chiến thắng.

Nói rồi, Thánh sứ đỡ một gậy của Tiểu Tiểu mà bị thương chợt biến sắc, quát: - Loài người đê tiện, ngươi đang làm gì?

Mọi người cả kinh, vội nhìn về phía người xuất hiện đầu tiên, chỉ thấy người kia vung tay múa lên, không ngừng đánh ra ấn quyết huyền diệu, ở bên cạnh hắn, không gian cũng trở nên vặn vẹo, muốn sụp bất cứ lúc nào.

Cảnh tượng này làm cho tám sư vô cùng khiếp sợ, không hiểu loài người này nắm giữ thần thông huyền diệu gì, làm cho không gian biến hóa đến thế.

Dương Khai vẫn không ngừng tay, quay đầu nhe răng cười: - Phá giải phong ấn, Thánh sứ đại nhân hỏi thật là kỳ lạ.

- To gan! Thánh sứ thần sắc đại biến, giận dữ quát: - Mau dừng lại, bằng không bổn tọa nhất định băm nát xác ngươi.

Dương Khai hừ lạnh:

- Bổn thiếu phá giải phong ấn, là bởi vì tương lai thánh linh Cổ Địa các ngươi, ngươi không cảm kích còn thôi, còn muốn giết ta, vậy là lý gì!

- Nhãi con loài người đừng có ăn nói bừa bãi, chuyện Cổ Địa nào đến lượt ngươi xen vào!

Trưởng lão liền lớn giọng: - Tiểu hữu này là khách quý tộc Thạch linh ta, là lão hủ nhờ đến phá giải phong ấn.



- Chỉ là Đế Tôn nhất tầng cảnh nhỏ nhoi, còn nói phá giải phong ấn Huyết Môn? Đúng là trò cười!

Trưởng lão nói: - Tiểu hữu này tinh thông lực lượng không gian, bên trong Huyết Môn là một cái tiểu thiên địa độc lập, chỉ cần hắn có thể xé rách hàng rào không gian, tự nhiên có thể mở ra phong ấn.

- Lực lượng không gian! Tám sứ cả kinh.

Trưởng lão nói tiếp: - Tám vị đại nhân, bên trong Huyết Môn phong ấn rất nhiều căn nguyên thánh linh, các vị cũng cảm nhận được huyết mạch cộng hưởng. Nếu hắn thật phá vỡ phong ấn, cũng có lợi lớn cho các ngươi.

Thánh sứ to con nói: - Chúng ta làm sao không biết chuyện này, chỉ là Thánh Tôn có lệnh...

Trưởng lão cười ha ha, nói: - Các Thánh Tôn hiện tại không có ở đây, bọn họ đi xa mấy ngàn dặm, không thấy được.

- Các Thánh Tôn không có ở đây?

Tám sứ đều sững sờ, sau đó quay đầu nhìn lại chỗ bốn vị Thánh Tôn, phát hiện bên đó thật không bóng người.

Thoáng cái, trong lòng mọi người đều rục rịch.

Không ai muốn thấp hơn người ta một bậc, dù cho tám sứ hết mức trung thành với bốn đại Thánh Tôn, nhưng nếu có thể làm thực lực của mình tiến thêm một bước, không ai muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Nếu thật tên loài người kia xé rách hàng rào không gian, mở ra Huyết Môn, có lẽ bọn họ thật sự có thể đi vào thừa kế lực lượng căn nguyên thánh linh của tổ tiên, tái hiện chiến lực huy hoàng của tổ tiên.

Chỉ là... ai đảm bảo được tên loài người kia nhất định phá giải được phong ấn? Lỡ như thất bại, các Thánh Tôn trở về biết được đám người mình góp công không góp sức, không chừng sẽ bị giáng tội.

Tám sứ nhìn nhau, đều muốn nhìn ra ý tưởng của người khác.

Thánh sứ to con đi lên một bước, nhàn nhạt nói: - Xin lỗi, trưởng lão dù nói mê người, nhưng lệnh của Thánh Tôn không thể trái, đắc tội!

Dứt lời, tám sứ đều xông lên, hóa thành tám đạo hào quang xông về phía tộc Thạch linh.

- Chặn chúng lại! Trưởng lão vung gậy lên, chỉ tới trước.

Theo hiệu lệnh, ngoài Tiểu Tiểu ra, Thạch Nhất đến Thạch Bát đều nhảy ra, ngăn cản một vị Thánh sứ.

Thoáng cái, ở gần Huyết Môn tuôn trào yêu nguyên yêu khí ngập đầy, các Thạch linh cùng tám sứ đánh loạn xạ, kinh thiên động địa.

Nhưng tám Thạch linh tham gia chiến đấu nhanh chóng phát hiện dị thường, bởi vì tám sư không thi triển toàn bộ thực lực, bọn họ dễ dàng ngăn cản được công kích.

Các Thạch linh dù trí thông minh không cao, nhưng không phải ngốc, dù sao đã sống nhiều năm, nào còn không hiểu tám sứ có tính toán gì.

Trong lòng đều mừng thầm, đều đánh với đối thủ đến trời trăng biến sắc, trên núi cát bay đá chạy, nhìn rất náo nhiệt.

Dương Khai thấy thế, trong lòng có tính toán, hiểu được tám sự này cũng bị lời của trưởng lão làm động lòng, lúc này ra tay cũng chỉ làm cho ra dáng mà thôi, miễn cho bốn vị Thánh Tôn truy cứu sau này.

Nhưng nói đi phải nói lại, dù bọn họ dốc hết sức, cũng không làm gì được tộc Thạch linh.

Nếu tám sứ chịu đóng kịch, hắn không cần lo lắng cố kỵ, lập tức tập trung vào phá giải phong ấn Huyết Môn, dốc hết thần thông không gian.

Tiểu Tiểu cùng trưởng lão canh chừng bên cạnh, luôn luôn chú ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Luyện Điên Phong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook