Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 272: An bài

Chúc Long Ngữ

22/03/2013



Sau một trận chém giết, chỉ còn lại hơn hai trăm tên cường đạo.

Bọn họ thấy Bạch Cốt vẫn sống sót, chuẩn bị đi tới giao ra nhẫn trữvật để giữ lấy tính mạng.

Nhưng, Bạch Sát bỗng nhiên nói chỉ có thể còn ba mươi sáu người sống sót!

Có tên cường đạo nổi giận, mở miệng mắng lớn, tỏ vẻ bất mãn cùng phản kháng. Nhưng chưa kịp mắng xong thì hắn đã ngãxuống đất.

Người xuất thủ không phải Sở Nam, mà chính là những tên cườngđạo khác. Bọn họ đều hiểu rõ tình huống hiện tại, thầm hận lúc trước đã quá ngu xuẩn. Nếu lúc đầu tất cả liều mạng xông lên vẫn có thể chạy thoát được. Nhưng hiện tại thì khác, hơn hai trăm ngườiđều rất mệt mỏi, sao có thể đánh lại Bạch Sát!

Phương pháp giữ mạng duy nhất hiện giờ là trở thành một trong ba mươi sáu người cuối cùng!

Sau một hồi chém giết, tất cả đều đã dùng hết nguyên lực, thể lực cũng không còn, căn bản không thi triển được bất cứ vũ kỹ gì. Tất cả như dã thú, lao vào nhau, vật lộn, cắn xé lẫn nhau.

Sau một canh giờ, trong Ô Long cốc ngoại trừ Sở Nam cùng TửMộng Nhân chỉ còn Bạch Cốt và ba mươi sáu tên cường đạo còn sống. Đám cường đạo còn sống không ai còn có thể bước đi, tất cảtoàn thân đẫm máu, bò, lê lết tới trước mặt Sở Nam.

- Hạ tâm ma huyết thệ, vĩnh viễn không phản bội!

Sở Nam nói.

Lúc này, ba mươi sáu tên cường đạo chỉ còn thở thoi thóp, sao dám cự tuyệt, lập tức hạ tâm ma huyết thệ. Sau đó, Sở Nam mới cho bọn hắn sử dụng đan dược.

Thây chất khắp Ô Long cốc, từng cơn gió thổi qua mang theo mùi máu tươi gay mũi. Sở Nam ra tay, Cực Dương chân hỏa tạo thành hình một đầu man ngưu, chạy khắp Ô Long cốc. Man ngưu đi qua chỗ nào thì chỗ đó cháy thành tro bụi, không còn thấy thi thể cùng máu tươi đâu nữa.

Bạch Cốt cùng ba mươi sáu tên cường đạo đều sợ hãi nhìn man ngưu bằng lửa kia. Bạch Sát so với trong suy nghĩ của họ thì lợi hại hơn rất nhiều. Giờ bọn họ biết cho dù tấn công ngay từ lúc đầu thìcũng không ai có thể chạy thoát được.



Đến đây, một bang phái cường đạo nhị lưu đã diệt vong!

Bởi vì nguyên nhân ba mươi bảy tên cường đạo, Sở Nam và TửMộng Nhân lưu lại trong Ô Long cốc hai ngày. Trong thời gian này, Sở Nam kiểm tra thu hoạch của bản thân. Hắn thu được nguyên thạch thượng phẩm hơn ngàn viên, nguyên thạch trung phẩm quávạn, nguyên thạch hạ phẩm không tính nổi, thú hạch cùng đan dược cũng rất nhiều, nhưng đa số chỉ là cấp thấp.

Hắn cũng thu được không ít vũ kỹ, vũ quyết. Nhưng đại đa số đều là Huyền giai hạ phẩm, trung phẩm, thậm chí là Hoàng giai. Công pháp cao cấp không có nổi một quyển.

Dù sao, ngoài Ô Long cốc còn có mấy chục bang phái tam lưu ở chung quanh, thu hoạch như vậy là rất hợp lí. Nhưng với Sở Nam mà nói, Thiên La Địa Võng trận cùng khối lệnh bài màu đen kia mới là thu hoạch lớn nhất.

Thừa dịp đám cường đạo khôi phục thương thế, Sở Nam lấy hắcđản ra. Vẫn như các lần trước, hắn nhỏ máu tươi lên, sau đó đem nó bỏ vào đống nguyên thạch.

Nhưng lần này nguyên thạch xung quanh hắc đản không giảm bớt, Sở Nam và Tử Mộng Nhân cảm thấy kỳ lạ, Tử Mộng Nhân hưng phấn nói:

- Tên ngốc, thứ trong hắc đản sắp đi ra phải không?

Sở Nam ngưng thần cảm nhận, chỉ thấy bên trong tỏa ra sinh mệnh lực càng ngày càng lớn, trả lời:

- Ta cũng không rõ lắm.

- Vậy chúng ta chờ một chút.

Hai người chờ tới quá nửa đêm, nhưng hắc đản không có chút biến hóa, giống như đã ăn uống no đủ, đang lăn ra ngủ, Tử Mộng Nhân bĩu môi:

- Lại bị hắc đản lừa một vố!

Sở Nam lặng thinh, đem hắc đản thu vào nhẫn trữ vật, lại lấy trọng kiếm ra, dùng máu nuôi nấng. Hiện tại hắn không tìm được phương pháp luyện chế lại trọng kiếm để gia tăng sức nặng của nó, xóa bỏđặc tính không cần thiết.

Vì vậy, Sở Nam chỉ đành sử dụng biện pháp này, bởi mỗi lần hắn dùng máu tươi nuôi nấng đều cảm thấy trọng kiếm đang rất vui vẻ, giống như khi hắn chiếm được rất nhiều nguyên thạch thượng phẩm.

Trong hai ngày, Sở Nam xem qua tất cả những vũ kỹ, vũ quyết kia một lần. Mặc dù hắn không thể tu luyện, nhưng hắn có thể tham khảo chúng, từ đó sáng tạo ra vũ kỹ thích hợp cho riêng mình. Giống như khi ở Tây Xuyên thành, Sở Nam học được Tam Hỏa Vân chưởng, hắn kết hợp nó với Liệt Nguyên quyền, sáng tạo ra một môn vũ kỹ mới gọi là Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa.



Hai ngày sau, thương thể của Bạch Cốt cùng ba mươi sáu tên cường đạo đã khôi phục hoàn toàn, tinh thần phấn chấn. Sở Nam triệu tập bọn họ lại, tất cả đều quỳ một chân. Sở Nam đưa cho chúng mỗi người một chiếc nhẫn trữ vật, trong đó chứa nguyên thạch, đan dược cùng công pháp.

- Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi nghe theo Bạch Cốt phân phó.

Sở Nam nói. Hắn căn bản cũng chưa từng nghĩ tới mang ba mươi bảy tên cường đạo này theo. Thứ nhất là không tiện làm việc, thứhai là theo hắn nguy hiểm rất lớn. Nếu xảy ra chuyện gì, hắn có thểmang Tử Mộng Nhân chạy trốn, nhưng mang theo ba mươi bảy người này sẽ rất vướng chân vướng tay.

Tất cả mọi người kể cả Bạch Cốt đều không ngờ Sở Nam sẽ nói vậy. Bạch Cốt chăm chú nhìn Sở Nam, trong mắt lóe ra dị quang.

Sở Nam nói tiếp:

- Ta chỉ có một yêu cầu, trong vòng một năm ít nhất các ngươi cũng phải tăng lên tới Võ Tướng cao cấp, hơn nữa phải mở rộng thành một trăm người. Hơn nữa, tất cả đều phải trải qua trăm trận, là tinh anh trong tinh anh. Tiếp nữa, ta đề nghị các ngươi không nên tiếp tục làm cường đạo. Nhưng các ngươi có thể làm như ta, đi cướp bóc của cường đạo. Ngoại trừ hai điều này, các ngươi làm gìta cũng không quản. Trong nhẫn trữ vật đầy đủ nguyên thạch cho các ngươi sử dụng. Hãy rời khỏi Ô Long cốc, cuộc sống về sau tự lo cho tốt.

Nói xong, Sở Nam xoay người, nắm tay Tử Mộng Nhân rời khỏi. Khi hai người đã đi rất xa, Sở Nam truyền một câu tới tai đám BạchCốt:

- Khi nào cần, ta sẽ tự đi tìm các ngươi!

Bạch Cốt gật đầu, nói:

- Vì trở thành cường giả, vì được trở về nhà, ta nhất định sẽ hoàn thành!

Tử Mộng Nhân đối với mọi hành động của Sở Nam đều không có ýkiến. Ngược lại, nàng có chút tò mò nhưng cũng không hỏi gì. Nàng tin Sở Nam làm vậy là có lí do của riêng hắn.

Sở Nam làm vậy cũng là nhờ giáo huấn từ Nghịch Thiên bang. Nhưng hắn cũng không quên lời thề, Nghịch Thiên bang sẽ lại được thành lập một lần nữa, sẽ lại quật khởi. Hiện tại, hắn mới chỉ là gieo xuống một hạt giống mà thôi.

Hai người đi tới mục tiêu tiếp theo: Yến Sơn Thập Nhị Đạo!

Tin tức Ô Long cốc bị diệt nhanh chóng lan truyền ra, tới tai Lăng trưởng lão, tới tai Võ Vương Thiên Nhất tông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook