Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 681: Ba nghìn sáu trăm thước

Chúc Long Ngữ

10/05/2013

Nếu như lúc trước Tư Không Vân nhắc tới Trang sư thúc, còn có Huyền Vô Kỳ chưa từng hiện thân qua, những người này có thể đem Sở Nam trực tiếp đánh giết.

Thời gian, rất nhanh đã trôi qua.

Hắc Quân lúc này đã rất thê thảm, những kiếm quang kia, hắn cũng không tiêu tan, còn đám huyễn thú, hắn cũng không thể làm gì, ngay cả tâm thần của hắn, cũng bị những tiếng kêu rên, cướp đi không ít, tinh lực, lại càng mỏi mệt đến trạng thái không chịu nổi.

Hắn lúc này, chỉ có chống đỡ, không hề có lực hoàn thủ.

- Đây chính là kết quả ngươi phản bội Thiên Nhất tông.

Thanh âm Tư Không Vân tức giận, nổ vang ở bên tai Hắc Quân, Tư Không Vân đã đem "Ma xài chi vẫn" khống chế được rồi, nhưng "Tử khí" kia, hắn vẫn chưa có thể đuổi ra ngoài, chỉ có thể chế trụ, trong lòng của hắn đã nghĩ tới:

- Không ngờ, một giọt tử khí, liền có thể làm cho cao cấp Vũ Đế như ta đây, rơi vào loại tình trạng này, nếu từ Lâm Vân lấy được cách tạo ra đại lượng tử khí, như vậy, Thiên Nhất tông tuyệt đối Vô Địch.

Hắc Quân nghe vậy, liều mạng nói:

- Tư Không Vân, ngươi trước kia không phải nói ta là củi mục sao? Còn ngươi ngay cả một chiêu tôn chủ cũng không ngăn chặn nổi?

Hắc Quân nói ra lời này, hung hăng đâm trúng vào nỗi đau của Tư Không Vân, lúc này sắc mặt hắn âm trầm.

- Đó là hắn đùa bỡn gạt ta.

- Đánh không thắng người ta, lại nói nhân gia đùa bỡn gạt, Tư Không Vân, lúc nào, ngươi cũng trở nên vô sỉ như thế rồi, ngươi còn có thể vô sỉ hơn một chút hay không?

Hắc Quân nghe Tư Không Vân nói, tinh thần lại khôi phục không ít.

- Lâm Vân dám biến hóa thành bộ dáng sư tôn, lão phu sẽ để cho hắn trả giá thật nhiều.

Tư Không Vân nói, trong lòng suy nghĩ Lâm Vân chưa từng thấy sư tôn, làm sao biết bộ dáng sư tôn, sau đó lại nghĩ tới Huyền Băng Môn Lạc Tiêm nhi, trong lòng hắn cũng hiểu.

- Huyền Băng Môn, lão phu đang muốn hạ thủ đối với ngươi, hừ...

Tư Không Vân không biết, Trang sư thúc hắn, đã đi về phía Huyền Băng Môn, nhưng dáng lùn lão giả cũng không phải là lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới, mà là phát hiện một chuyện kỳ quái, đang bí mật điều tra, âm thầm chạy tới Huyền Băng Môn.

- Thật nhiều? Ta xem trả giá thật nhiều chính là ngươi đấy.

- Lâm Vân lâu như vậy không hiện thân, ngươi biết hắn tại sao? Ta dám nói, hắn đã chết.

Hắc Quân bị "Sinh tử bí quyết" khống chế, nếu như Lâm Vân chết mà nói, hắn khẳng định sẽ chết theo, cho nên hắn biết Lâm Vân còn sống, đây cũng là điều mà hắn có thể kiên trì cho đến bây giờ, nhưng Hắc Quân không có nói rõ, mà là kích nói:

- Tư Không Vân, ngươi làm thế nhưng cho là tôn chủ đã chết, vậy ngươi dám rút Chân Vũ Bát quái trận không?

Nghe vậy, Tư Không Vân sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Hắc Quân tiếp tục khích tướng nói:

- Ngươi không dám, Tư Không Vân, ta dùng đầu đánh cuộc, ngươi không dám! Ha ha ha...

Tiếng cười chói tai vô cùng, Tư Không Vân thấy tùy thời cũng có thể giết chết Hắc Quân, mà hắn lại vẫn dám cười nhạo như vậy, trực tiếp từ hắc vụ hiện thân, một cước đá về phía Hắc Quân, hắn tạo ra hoàn cảnh ác liệt hơn, kiếm quang, huyễn thú lại càng thêm lợi hại, làm cho Hắc Quân lúc này hộc máu không dứt, nhưng vẫn cuồng tiếu nói:

- Tư Không Vân, thì ra là ngươi không dám, hơn nữa ngươi còn sợ rồi!

Những lời này, lực công kích càng tăng lên gấp mười lần, Tư Không Vân tức giận.

- Lão phu có sợ ngươi một tiểu tử chưa ráo máu đầu? Lão phu lưu ngươi một mạng, để cho ngươi nhìn xem một chút Lâm Vân cuối cùng chết như thế nào.

Vừa nói lại đá ra một cước, Hắc Quân còn muốn nói, Tư Không Vân lại nói:

- Hắc Quân, đừng kích lão phu nữa, thời điểm Chân Vũ Bát Quái đại trận nên dừng, tự nhiên sẽ ngừng!

Hắc Quân thấy khích tướng chưa xong, chỉ đành phải bỏ qua, không dám chọc Tư Không Vân nữa, sợ chọc giận Tư Không Vân, hắn trực tiếp đá ra một cước, thì sẽ bị chết bi thảm rồi.

Tư Không Vân nhìn thấu Hắc Quân, không khỏi thầm nghĩ:

- Lâm Vân thật còn sống? Ta muốn đi báo cho bọn họ?

Nghĩ đến cái ý niệm trong đầu này, lập tức hắn bỏ đi.

- Nếu như đi báo, ta đây có thể bị...

Dưới nền đất, Sở Nam còn đang rèn luyện, dị Ngũ Hành nước xoáy đem Sở Nam quấn quanh, sinh mệnh lực đầy dẫy mỗi một cái tế bào, khiến cho tế bào vỡ vụn, lập tức có thể chữa trị, tiếp tục tiếp rèn luyện...

Như thế qua đi ba ngày, Sở Nam lặn xuống một trăm thước.



Ba nghìn 400m.

Liên tục ba ngày.

Sở Nam lặn xuống ba nghìn sáu trăm thước, nhưng hắn lặn xuống chút nữa, cũng không làm sao lặn được xuống nữa, giống như gặp phải nền đất cứng rắn vô cùng.

- Di? Dưới đất làm sao cứng như vậy?

Sở Nam kinh ngạc, lấy Long Nha ra đâm, nhưng lại một lần nữa làm cho hắn kinh ngạc, Long Nha cũng không có đâm thấu, lúc này toát ra tia lửa, nhìn thấy lửa kia, Sở Nam tim đập gia tốc, hắn ý thức được nó là cái gì.

- Chẳng lẽ là chỗ kỳ tích?

Lập tức, Sở Nam đem dị Ngũ Hành nguyên lực quán chú vào Long Nha, còn có lực lượng kia, hắn không tiếc rẻ áp súc công tác chuẩn bị này, mất một khắc đồng hồ.

Cuối cùng lực lượng Long Nha đạt đến hai mươi ba lực kinh khủng.

Thân thể Sở Nam tiều tụy, trên mặt cũng tái nhợt vẻ, nhưng tất cả đều được máu tươi che dấu, hắn kích phát ra diệt nguyên minh đằng, ở trên người quấn một vòng.

Cùng lúc đó, dưới chân núi Thiên Nhất Sơn, có một chỗ tương đối bí mật, có một người hỏi:

- Đế Thiếu, chúng ta còn chưa động thủ sao?

Đế Thiếu nhận được Ma ốm báo cáo, không để ý khuyên can, tự mình ra roi thúc ngựa chạy tới, Đế Thiếu hiểu, lần này đối với hắn mà nói, là một cơ hội tốt, nếu như lần này có thể thành công, vậy, sai lầm lúc trước phạm phải, căn bản không tính là cái gì, hơn nữa, hắn ở trong lòng Đế Tôn, cũng nâng cao hơn, bởi vì hai bộ phận khác cũng không có giải quyết, mà hắn ở bên này đã giải quyết xong.

Cũng bởi vì lần này, Đế Thiếu dùng tất cả lực lượng đều mang đến, bao gồm Đế Tôn nhận được tin tức của hắn cùng tình báo, đưa cho hắn một gã trung giai Vũ Đế cùng một gã sơ giai Vũ Đế, trừ lần đó ra, trên tay hắn còn có mấy tên Vũ Hoàng, Vũ vương.

- Trận chiến này, nhất định có thể thành công.

Đế Thiếu thầm nhủ trong lòng, mở miệng nói:

- Không hoảng hốt, mấy ngày nay Thiên Nhất tông quá an tĩnh.

- Vậy thì có cái gì, Thiên Nhất tông phái đi ra lệnh truyền, cũng đã bị chúng ta giết sạch, hiện tại Thiên Nhất tông, chính là bị cô lập, chúng ta giết tới, nhất định có thể thành công, thanh tựu nghiệp lớn muôn đời.

Đế Thiếu còn đang lắc đầu, nhìn tấm hắc vụ kia, nói:

- Chờ hắc vụ kia tản đi, chúng ta liền tấn công vào!

Sau khi nói xong, suy nghĩ một chút, Đế Thiếu lại nói:

- Gặp Lâm Vân kia, đừng vội giết.

- Đế Thiếu

Ma ốm ho khan nói.

- Người này không thể không giết, nếu chúng ta không muốn tái diễn thảm bại trước kia.

- Hỏi trước hắn đã, nếu hắn thần phục, thì cho hắn đường sống, nếu không thần phục, Giết!

Đế Thiếu vừa dứt lời, trong lòng Ma ốm như trút một khối đá tảng, rốt cục trở xuống chỗ cũ, còn khen một câu.

- Đế Thiếu anh minh.

Đế Thiếu phối hợp nói:

- Thần khí phái Lâm Vân, thật là một người tuấn kiệt, nếu là ta có thể khống chế hắn, hôm đó ta định có thể...

Đế Thiếu không có tiếp tục nói hết, Ma ốm cũng trầm tư nói:

- Đế Thiếu, ta không biết ở nơi đâu nghe nói qua, có một loại bí pháp, có thể đem sinh tử người khác, khống chế ở nhất niệm. Mà không phải giống như những dùng độc dược khống chế.

- Thật?

- Ta cũng vậy, không chú ý.

- Tìm, lập tức đi tìm, nhất định phải tìm được loại bí pháp này.

Đế Thiếu hưng phấn, Ma Ốm lên tiếng lĩnh mệnh, sau đó, mọi người, liền nhìn Thiên Cực núi, đang đợi Hắc Vân tiêu tán, chỉ cần Hắc Vân tản ra, bọn họ liền giết lên Thiên Nhất Sơn.

Mà trên mặt đất Tư Không Vân đã không nhịn được, hắn không tin Sở Nam có thể trong lòng đất lâu như vậy mà chưa chết.

- Nguyên lực Lâm Vân, có thể chi trì lâu như vậy? Có thể tiếp nhận được công kích dưới đất như vậy?



Tư Không Vân đánh chết đều không tin, mà hắn càng không tin Sở Nam ở trong lòng đất rèn luyện như vậy, nặn xuống đã đạt tới ba nghìn sáu trăm thước.

Trong lúc này, Sở Nam cầm Long Nha, dùng hết khí lực toàn thân, oanh kích xuống.

Rầm rầm rầm...

Lúc này, Thiên Cực sơn kịch liệt run rẩy muốn sụp đổ, từ dưới đất nổ vang truyền tới phía trên, sau đó truyền vào không trung.

Tư Không Vân đang suy nghĩ, thân thể run lên, trên mặt lập tức di động thần sắc, trong miệng nói:

- Không thể nào...

Đồng thời, hắn thật nhanh hướng chỗ tối chạy đi, hắn cũng đã không thể che giấu, hơn nữa, Tư Không Vân cũng hiểu, hắn không thể giấu diếm.

Đế Thiếu cũng nghe được tiếng vang, thanh âm kia vang ở trong lỗ tai của hắn, trong lòng hắn lúc này giống như là thổi lên nhạc hiệu xung phong vậy, hắn chận lập tức giết tới.

Lúc này Hắc Quân hấp hối, khóe miệng cười thảm.

Dưới đất, Sở Nam bị lực cắn trả, phun ra một ngụm máu tươi, lúc này hắn không chút do dự oanh kích nền đất.

Sở Nam toàn lực phá vỡ một đạo vết nứt, vốn hắn tưởng rằng phía dưới vẫn là bùn đất, nhưng không ngờ là một bí động cực lớn, thân thể Sở Nam lập tức rơi ở không trung, Sở Nam thấy bí động mặc dù trống trải vô cùng, nhưng làm cho hắn thấy một loại khí thế lớn, thậm chí có thể được xưng tụng là hùng vĩ.

Dưới đất ba nghìn sáu trăm thước, làm sao lại có bí động cực lớn như vậy.

Sở Nam chú ý, nhưng bí động kia có tám cái trụ.

Tám cái trụ này cắm xuống đất không biết sâu bao nhiêu, nhưng Sở Nam nhìn thấy, cũng cao gần trăm trượng, trực tiếp đính ở chỗ cao nhất trong bí động, trên tám cái trụ có rất nhiều ký hiệu, Sở Nam đem tám cái trụ nhìn kỹ một lần, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Tám cái Trụ này dùng làm cái gì?

Sở Nam chân mày nhăn lại, trong đầu không ngừng lóe lên.

- Đây là ngọn núi thứ sáu.

Khi hắn nhìn lại một lần nữa, đột nhiên nghĩ đến.

- Chân Vũ Bát quái trận này dùng tám cái trụ duy trì đại trận hay không?

Suy nghĩ đến đây, Sở Nam liền khẳng định, hắn lập tức xuất thủ, "Lực quyền" đánh ra.

- Oanh!

Bí động nổ vang không dứt, nhưng Sở Nam nhìn cây trụ trước mắt có chút giật mình.

Bởi vì những cây trụ này, lông tóc không tổn hao gì, ngay cả một chút vỡ ra cũng không có.

Phải biết rằng, Sở Nam mới đánh ra một quyền kia, là có thêm hơn hai trăm nghìn cân lực, sức lực như thế chính là một sơ giai Vũ Đế không thể phản kháng, tùy ý hắn đập giết cũng tuyệt đối không chịu nổi, nhưng cây trụ trước mắt này vẫn bình yên vô sự.

Sở Nam tất nhiên không tin tà dị, cầm lấy Long Nha áp súc lực lượng, sau đó đâm về cây cột.

Trong lúc Sưor Nam đang muốn đâm vào, trên người cây tản mát ra một vòng tia sáng, cùng phòng ngự vòng sáng võ giả có chút tương tự, Sở Nam cũng đột phá đạo vòng sáng này, nhưng đâm thượng vào cây cột, vẫn không có tạo thành thương tổn.

Sở Nam kinh ngạc càng sâu, trầm tư chốc lát, nhẹ nhàng lấy tay sờ lên cây cột, cây cột không có một chút điểm dị thường nào, hắn bắt đầu thêm lực lượng, cây cột vẫn không có khác thường, làm lực lượng Sở Nam đạt tới uy lực Long Nha công kích vữa lúc trước, trên cây cột lại tản mát ra vòng sáng.

- Cây cột thật quỷ dị.

Sở Nam lại đi ra những cây cột khác.

Mà Sở Nam phá vỡ nhưng cây cột truyền lại thanh âm, không chỉ làm cho Tư Không Vân kinh hãi, cũng đem mọi người Thiên Nhất Sơn kinh động, trừ một đám võ giả đang bế quan tu luyện ra, những người khác đều ngưng tay, ngửa đầu nhìn động thiên.

Ngay sau đó, một đạo mệnh lệnh vang lên.

- Lập tức đi điều tra, xem chuyện gì xảy ra!

Mệnh lệnh truyền xuống, lập tức có một đội võ giả mười người, hướng bí động Sở Nam chạy đi.

Mười người này, tất cả đều là cao cấp Vũ vương.

Thật ra thì tới lúc này, người ra mặt chỉ nhận ra kết cấu Thiên Cực sơn phát sanh biến hóa, nhưng căn bản không có nghĩ đến, có người phá bí động như vậy.

Lúc này, Sở Nam đã đem tám cái cây cột đập phá một lần, vẫn giống lúc trước.

- Có cổ quái, nếu là công kích của ta vào tám cái cột này, sẽ hậu quả có như thế nào?

Nghĩ tới, Sở Nam lúc này nhìn tám cái cây cột cùng thi triển công kích, kết quả chính là tám cái cây cột cũng bộc phát ra vòng sáng, hơn nữa, tám vòng sáng này, còn gắn bó một mảnh, điều càng làm cho Sở Nam kinh hãi chính là vòng sáng này, không chỉ có riêng phòng ngự đơn giản như vậy, còn mang theo lực công kích, bắn ngược một phần công kích Sở Nam lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook