Chương 239: Bằng không thì như thế nào?
Chúc Long Ngữ
22/03/2013
ánh lửa bắn ra, đại đao nhô lên cao chém xuống.
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, hàn mang thương đâm về phía trước, kim quang như cầu vồng, so với "Thương phá" Vi Cách lúc trước, uy thế mạnh hơn nhiều.
Lập tức, đại đao không thể cản trở được bị thương đâm rách phòng ngự của người này, sau đó đâm thủng lồng ngực.
Người này tâm thần đều mất, trong mắt không phải khiếp sợ, mà vẫn nhìn chằm chằm vào Ly Hỏa Kiếm trong tay Tử Mộng Nhân, ánh mắt tham lam theo khí tức sinh mệnh biến mất mà ảm đạm đi một chút.
Trong miệng hắn phun ra máu tươi, một quyền Sở Nam đánh tới, quát:
- Ở thời điểm trước ta đã nói rồi, ngươi đáng tội chết, không ngờ các ngươi vẫn dám mưu đồ pháp bảo.
Mà phía sau những võ giả kia, lại đang điên cuồng xông lên.
Người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong.
Lời này thật đúng là chí lý.
Những người này lúc trước muốn đưa Sở Nam vào chỗ chết, nhưng lúc này vì một thanh bảo kiếm hạ phẩm linh khí, bọn chúng càng phấn đấu quên mình, muốn giết người đoạt bảo.
Nếu hai người thực lực ngang nhau, một người có một kiện Linh Khí pháp bảo, có thể đem thực lực tăng lên thật cao, ví dụ như Tử Mộng Nhân, gần đạt tới trung giai Đại Vũ Sư, nếu gặp phải cấp cao võ tướng, thì cơ hội xuất thủ cũng không có, nhưng có Hỏa Ly Kiếm, Tử Mộng Nhân không chỉ có thể ra tay, thậm chí còn đánh cấp cao Võ tướng bị thương.
Hạ phẩm linh khí tại trong tay Đại Vũ Sư võ giả, có thể phát huy ra công hiệu như vậy, nếu ở trong tay Võ quân, uy lực càng lớn hơn, cũng khó trách bọn chúng không muốn sống mà xông lên như vậy.
Sau khi nhìn thấy tình hình như vậy, Sở Nam quay đầu nhìn Tử Mộng Nhân ôn nhu nói:
- Mộng Nhân, ta trước đem bọn ruồi bọ chán ghét bày đuổi đi, rồi nói sau.
- ân...
Tử Mộng Nhân khóe mắt còn có vệt nước mắt.
Đợi đến lúc Tử Mộng Nhân gật đầu, Sở Nam quay người lại, vừa rồi còn nhu tình như nước, lúc này mặt hắn trở nên băng hàn vô cùng.
- Muốn đoạt bảo, muốn thanh danh, thì dùng thực lực của các ngươi tới lấy đi.
Thanh âm nói xong, Sở Nam giơ hàn mang thương lên, trên thân thương vẫn đang còn một thi thể.
Cứ như vậy, hàn mang thương được Sở Nam thúc dục, sau đó thoáng biến mất, rồi lần nữa xuất hiện, tiếp theo là hàn mang thương lại cướp đi tánh mạng một người, trên hàn mang thương là hai cổ thi thể.
Trước một đám cao cấp võ tướng vây công, Sở Nam cũng không có sợ hãi, chỉ cần tốc độ của hắn có thể bảo trì, những người này tuyệt không thể làm thương tổn đến hắn.
Nhưng, Sở Nam muốn bảo trì tốc độ, bảo trì Nhất Kích Tất Sát đối với lực lượng bản thân hắn cùng nguyên lực tiêu hao, cũng rất là nghiêm trọng, Sở Nam muốn lực lượng nguyên lực trong người vãn còn đang sung túc, đem những tánh mạng người này, toàn bộ giết chết.
- Xoáy lực bạo, PHá....
- Xoáy lực bạo, PHá....
...
Lúc này có một tiếng rống giận, lại có ba người bị hàn mang thương đâm thủng, nhìn hàn mang thương lúc này có năm cổ thi thể, những người kia dục vọng tham lam, rốt cục cũng cảm thấy sợ hãi, lui lại.
Mà mục đích như vậy, đúng là điều Sở Nam muốn thấy.
Hàn mang thương dù sao chiều dài có hạn, xiên được năm người chiều dài còn một chút, Sở Nam lao tới, nhảy vào không trung, kéo lê một thương kinh thiên, mang theo năm người xẹt qua.
Lập tức, thân thể năm người kia bạo liệt ra, tất cả đều bị tách thành hai nửa, bay về bốn phương tám hướng.
Mọi người đều sợ, thấy Sở Nam một huyết tinh mà đều bị chấn nhiếp.
Mà lúc này giết chóc cũng không dừng lại, Sở Nam vẫn còn trên không trung, hắn dùng chiêu "Cốt nhục chia lìa" kia, Khai Thiên vũ kỹ, Loạn phong cương trảm vũ kỹ đều thi triển ra, chỉ thấy được máu tươi cùng cốt nhục bay ra, cùng với tiếng kêu rên thê lương liên tục vang lên.
Có người chịu không nổi loại đả kích này, la lớn:
- Vi Cách, ngươi còn không động thủ sao, chúng ta trợ giúp ngươi giết cái ác Ma này.
- Ta giết các ngươi thì là ác Ma, bọn các ngươi giết ta là theo lý lẽ bình thường hay sao? Đáng chết.
Sở Nam rống lên, hàn mang thương như một đạo thiểm điện đâm ra, người này ngay lạp tức đã trở thành một bãi huyết nhục rồi.
Tử vong bao phủ, ánh mắt của bọn chúng rốt cục không nhìn về phía Ly Hỏa Kiếm trong tay Tử Mộng Nhân nữa, lúc này bọn hắn minh bạch, hôm nay còn sống chạy đi cũng đã là rất khó khăn rồi.
Lại có người hô:
- Vi Cách, chúng ta hỗ trợ ngươi giết tên Lâm Vân này, còn kiện hạ phẩm linh khí, chúng ta đều không muốn nữa, tất cả đều cho ngươi, ngươi mau ra tay đi.
Lúc này, bọn chúng chỉ có thể đem hi vọng đặt ở trên người Vi Cách, bởi vì Vi Cách là tiềm hoàng bảng xếp thứ chín, bởi vì Vi Cách lúc trước đã đem Sở Nam chế trụ, còn đem hàn mang thương đâm trúng lồng ngực Sở Nam nữa.
Mà Vi Cách đứng ở bên cạnh, nhưng lúc này vẫn không nhúc nhích, trong ánh mắt của hắn, chỉ có Sở Nam, chỉ có thân ảnh Sở Nam cùng thương nhọn, hắn nhìn Sở Nam một lần nữa sử dụng chiêu vũ kỹ "Xoáy lực bạo, phá", Vi Cách không khỏi nghi hoặc.
- Vì sao hắn sử dụng được chiêu này? Chẳng lẽ hắn cũng học qua phá thương quyết hay sao?
Những người kia không thấy Vi Cách tiến lên tương trợ, mà Sở Nam giết người càng ngày càng hung mãnh, trong lòng bọn hắn đã cảm thấy sợ hãi vô cùng rồi.
Sở Nam lấy thương làm kiếm, lại sử dụng Khai Thiên nhất thức, lúc này có một người dùng nguyên lực toàn thân ngăn cản, sau đó lui về phía sau, nói:
- Lâm Vân, ta là đệ tử nội môn Ngũ Hành môn Thẩm Mạc, nếu ngươi như giết ta, Ngũ Hành môn nhất định cùng ngươi vào thế bất lưỡng lập, nhất định có người lấy tính mệnh của ngươi.
Nghe thấy Thẩm Mạc nói như thế, những võ giả khác tựa như đi trong đêm tối thấy được một tia ánh sáng vậy, liên tiếp nói:
- Lâm Vân, ta là đệ tử trực hệ huyền khí tông, sư phụ ta là tông chủ Huyền khí tông, như giết ta, sau này ngươi phải chết.
- Ta là Hạo Nhiên tông Thành Lỗi...
- Ta là người phái Thanh Thành...
- Ta là người của Huyễn Kiếm môn...
...
Trong lúc nhất thời, đám võ giả đầu báo tên môn phái ra, còn mang tên sư phụ của bọn chúng nữa, mà sư phụ của bọn chúng, không phải trưởng lão thì cũng là chưởng môn, tất cả đều là cường giả tại Bắc Tề quốc, bọn hắn muốn dùng những cái tên này, để dọa Lâm Vân, không để cho hắn giết chóc thêm nữa.
Thế nhưng ngữ khí của bọn hắn, cùng cái bộ dáng kia, chẳng những không áp chế nổi, ngược lại càng làm cho Sở Nam lửa giận tăng lên.
Người đầu tiên báo danh chính là Ngũ Hành môn Thẩm Mạc, nhìn Sở Nam nói:
- Lâm Vân, những người bị chết tại đây đều là người có tông phái, mà bọn họ có thể ở trên tiềm hoàng bảng top 100, đều là đệ tử ưu tú, ngươi giết chết bọn chúng, tương lai sẽ gặp phải hơn hai mươi môn phái vây công, nếu ngươi vẫn muốn giết chúng ta, vậy ngày sau ngươi sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
- Đúng vậy, ngươi nếu buông tha chúng ta, chuyện hôm nay xóa bỏ, bằng không thì...
- Bằng không thì như thế nào?
Sở Nam lạnh lùng hỏi.
- Bằng không thì ngươi phải chết.
Sở Nam lúc này trầm mặc, sau đó hỏi:
- Ngươi là người của Ngũ Hành Tông hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.