Chương 1748: Bí mật, ngón út vẽ phù, hắc ảnh hiện
Chúc Long Ngữ
16/01/2014
- Sở Nam, đúng là diện mạo thật của ngươi vẫn đẹp hơn.
Lôi Nhụy thấy Sở Nam vận chuyển Thần hành bách biến, trở thành bộ dạng Liên Thành Song thì cười nói. Sở Nam cười:
- Ta cũng muốn là chính mình, đáng tiếc thân bất do kỷ.
Những lời này của Sở Nam có hàm nghĩ rất sâu, sự tình của xương cốt, ánh mắt, thủy tinh quan, cửu tiêu tháp… vẫn chưa giải quyết xong, Sở Nam không thể là chính mình!
- Hiện giờ chúng ta đi đâu? Hắc ảnh này căn bản là vô dụng, ta hoài nghi bọn chúng nói thật hay giả!
- Tùy duyên thôi, chuyện này không thể cưỡng cầu được. Hiện giờ không tìm, nói không chừng hắn sẽ tự dẫn thân tới.
- Trừ việc biết ngươi là vận may lớn nhất đời ta thì ta chưa bao giờ gặp được chuyện tốt lớn như vậy.
…
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, sau đó Lôi Nhụ lại nghiên cứu phong cùng lôi, Sở Nam sau khi giao máu tươi cho tiểu hắc và tiểu nữ hài, quán chú năng lượng xong thì cảm nhận lại ngọn lửa màu xanh do Thương Long phun ra, sau hồi lâu, lại lấy một quyển Chế phù lục thu được từ chỗ Lam Thu Sinh ra nghiên cứu.
Đây là ngày thứ ba kể từ sau khi gặp đám người Lam Thu Sinh. Ngày đó, Sở Nam dùng không ít thủ đoạn moi móc được không ít thông tin về Mộc tộc và Lực tộc từ miệng Sư Thiên Long và Mộc Thông Tâm, còn cả một chút vũ quyết tu luyện, đặc biệt là công pháp tăng trưởng lực lượng theo lời Sư Thiên Long khiến Sở Nam có thu hoạch không nhỏ.
Ngoài ra, Mộc Thông Tâm nói ra vũ quyết cũng có thể tham khảo, Sở Nam chuẩn bị tặng cho Tứ Quý. Mặt khác, Mộc Thông Tâm còn nói ra một tin tức vô cùng quan trọng vô tình hắn biết được, đó chính là cao tầng Mộc tộc có người đặc biệt nhằm vào Sở Nam, hơn nữa dường như không chỉ có Mộc tộc.
Nghe được tin tức này, Sở Nam nghĩ tới lần Hỏa kiếp thứ hai chưa tới, lập tức hiểu được, thản nhiên nói:
- Kim Thổ nhị hành pháp tắc ta đã tích lũy đủ, vốn ta tưởng rằng Kim Thổ hai kiếp không giáng xuống là do ta áp chế tốt, xem ra là ta đã tự mình đa tình rồi, hóa ra là đối phương không thèm hạ xuống. Hiện giờ ta đã tích lũy Mộc chi pháp tắc cũng không xê xích gì nhiều! Hỏa Mộc Kim Thổ, đã có từ hành, Thủy tộc cũng hẳn không bỏ qua thịnh hội lần này đi, Ngũ Hành kiếp tụ? Cũng được, tới mạnh mẽ một chút, như vậy mới chứng minh được suy đoán của ta, vật chất cường đại sinh ra như thế nào?
Đương nhiên Sở Nam không hoàn toàn tin tưởng hai người Sư Thiên Long, không loại trừ khả năng trong đó có lời giả dối.
Hư hỏa cắn nuốt sợ hãi của Sư Thiên Long, cắn nuốt tức giận của Mộc Thông Tâm mặc dù tăng cường không ít nhưng cũng không tăng lên một cấp, vận mệnh hai người đó đương nhiên có thể đoán được.
Thổ Phách từ trận chiến này chiếm được không ít chỗ tốt, tu vi Thần Tổ cảnh được củng cố, mặc dù cũng chưa đạt tới trạng thái đỉnh nhưng so với khi vừa tiến vào đã có khác biệt một trời một vực.
Chính vì vậy, Thổ Phách cung kính Sở Nam đã tới mức tận cùng. Có thể nói Sở Nam nếu bảo Thổ Phách tự bạo, nói rằng làm vậy có thể tiến vào Cổ chi cảnh thì Thổ Phách cũng tin tưởng, không chút do dự thi hành. Dù sao ai cũng thấy rõ cảnh Sở Nam chịu một kích kia nhưng vẫn không có chuyện gì.
Trận chiến này, Thiên Long hồn cũng có không ít chỗ tốt, chỉ có Địa luân bàn hồn bị thương, phải đi chưa trị, còn có cả Trận chi nghịch hồn không rõ kết quả!
Sau chín canh giờ, Sở Nam ngẩng đầu lên khỏi Chế phù lục, suy nghĩ kiến thức bên trong một lần:
- Quyển sách này tạo thành rất nhiều dẫn dắt cho ta, chỉ có điều không biết áo choàng có thể giữ phù văn lâu như lá bùa hay không. Chế phù lục này nếu giao cho Phù Chấn, chỉ sợ Phù chấn sẽ cao hứng muốn chết!
Sau đó, Sở Nam lấy ra mấy ngàn tấm phù, thở dài nói:
- May mà đoạt được nhưng đồ này, nếu không để Lam Thu Sinh thi triển ra thì sẽ tạo thành phiền toái rất lớn. Hiện tại tốt tồi, ta có thể dùng những phù này đối phó bọn họ, hẳn là hiệu quả càng tốt hơn.
Sở Nam để phù và hạt châu màu đen vào cùng một chỗ, sau đó lấy bút chế phù của Lam Thu Sinh, chấm chất lỏng vễ phù, vẽ lên một lá phù trống, hắn muốn sau khi thành thục, khi đó mới vẽ lên trên áo choàng.
Vẽ phù đối với Sở Nam không phải là khó, chỉ cần chú ý tinh thần lực, lực khống chế… một chút sai lầm cũng không thể xảy ra, nếu không phù sẽ bị phá hủy. Chỉ có điều đây là do Sở Nam rất tinh thông, vẽ phù trong hư không khó hơn vẽ phù trên lá phù nhiều.
Bởi vì vậy, sau năm ngày Sở Nam đã lô hỏa thuần thanh, lúc này hắn mới cân nhắc vấn đề vẽ phù trên áo choảng. Chỉ có điều có một vấn đề khiến Sở Nam trở tay không kịp chính là phù bút khi vẽ lên áo choàng lập tức bị nổ tung.
- Là do không chịu được áo choàng?
Sở Nam suy đoán, có phần bất đắc dĩ:
- Giờ phải làm sao? Có nên luyện chế lại một thanh phù bút hay không? Đáng tiếc với tài nghệ luyện khí của ta hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể chế tạo thánh khí, ngay cả thần khí cũng không đạt tới, vậy chả phải là còn kém hơn cả phù bút vừa rồi?!!
- Quay một vòng cuối cùng lại trở lại vấn đề luyện khí, nhưng tình hình trước mắt mà công khai luyện khí thì quá nguy hiểm, không cẩn thận rất dễ bị bại lộ thân phận.
Suy nghĩ hồi lâu, Sở Nam chuyển mắt nhìn ngón áp út, thầm nghĩ:
- Nếu nói cường hãn thì ngón áp út vô cùng mạnh mẽ, vốn xương cốt kia có quan hệ với áo choàng, ta có thể thử xem.
Sở Nam dùng ngón út vẽ lên áo choàng, ký hiệu chính là định thần phù văn. Sở dĩ vẽ Định thần phù văn là vì Sở Nam chỉ muốn có một cơ hội chạy trốn, hắn hiểu rõ mình dám đón đỡ công kích của cường giả Ngụy Cổ chi cảnh như Thương Long nhưng đối mặt với lão quái vật như Hỗ trưởng lão thì không đón được, tốt nhất là không nên đỡ.
Lần này không khiến Sở Nam thất vọng, ký hiệu có thể vẽ lên, ngón út cũng không bị bạo liệt. Chỉ có điều, vẽ không dễ dàng, tốc độ cũng rất chậm, trải qua mười hai canh giờ Sở Nam vẫn không vẽ xong Định thần phù văn.
- Mặc dù chỉ còn một chút nhưng muốn hoàn thành ký hiệu này cũng cần nửa canh giờ.
Sở Nam vừa dứt lời, Thổ Phách và Lôi Nhụy nhìn chằm chằm về phía trước, nói:
- Có động tĩnh.
Trong ba hơi thở, lập tức có tiếng hét lớn truyền tới:
- Mau vây lấy Hắc ảnh, không được để cho nó chạy thoát…
Thổ Phách thì thầm:
- Không thể nào, lần này lại như vậy, không có trò nào mới hơn sao?
Thổ Phách hèn mọn nói, nhưng vừa dứt lời trong mắt hắn xuất hiện một bóng đen, Thổ Phách kinh ngạc:
- Thực là Hắc ảnh? Không phải là ta hoa mắt?
- Ba vị phía trước, mau xuất thủ ngăn cản Hắc ảnh, Hắc ảnh này là mấu chốt để chúng ta rời khỏi không gian dưới đất!
Một người chạy như điên, nói với mấy người Sở Nam, Sở Nam nói:
- Vây chặt Hắc ảnh!
Sở Nam đương nhiên không thể để Hắc ảnh tùy ý xông tới, hiện giờ áo choàng còn chưa thu lại, ngón út vẫn đang vẽ. Lôi Nhụy có phần kinh ngạc, bởi đúng như lời Sở Nam nói đùa khi trước, Hắc ảnh xông về phía nàng.
Lôi Nhụy thấy Sở Nam vận chuyển Thần hành bách biến, trở thành bộ dạng Liên Thành Song thì cười nói. Sở Nam cười:
- Ta cũng muốn là chính mình, đáng tiếc thân bất do kỷ.
Những lời này của Sở Nam có hàm nghĩ rất sâu, sự tình của xương cốt, ánh mắt, thủy tinh quan, cửu tiêu tháp… vẫn chưa giải quyết xong, Sở Nam không thể là chính mình!
- Hiện giờ chúng ta đi đâu? Hắc ảnh này căn bản là vô dụng, ta hoài nghi bọn chúng nói thật hay giả!
- Tùy duyên thôi, chuyện này không thể cưỡng cầu được. Hiện giờ không tìm, nói không chừng hắn sẽ tự dẫn thân tới.
- Trừ việc biết ngươi là vận may lớn nhất đời ta thì ta chưa bao giờ gặp được chuyện tốt lớn như vậy.
…
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, sau đó Lôi Nhụ lại nghiên cứu phong cùng lôi, Sở Nam sau khi giao máu tươi cho tiểu hắc và tiểu nữ hài, quán chú năng lượng xong thì cảm nhận lại ngọn lửa màu xanh do Thương Long phun ra, sau hồi lâu, lại lấy một quyển Chế phù lục thu được từ chỗ Lam Thu Sinh ra nghiên cứu.
Đây là ngày thứ ba kể từ sau khi gặp đám người Lam Thu Sinh. Ngày đó, Sở Nam dùng không ít thủ đoạn moi móc được không ít thông tin về Mộc tộc và Lực tộc từ miệng Sư Thiên Long và Mộc Thông Tâm, còn cả một chút vũ quyết tu luyện, đặc biệt là công pháp tăng trưởng lực lượng theo lời Sư Thiên Long khiến Sở Nam có thu hoạch không nhỏ.
Ngoài ra, Mộc Thông Tâm nói ra vũ quyết cũng có thể tham khảo, Sở Nam chuẩn bị tặng cho Tứ Quý. Mặt khác, Mộc Thông Tâm còn nói ra một tin tức vô cùng quan trọng vô tình hắn biết được, đó chính là cao tầng Mộc tộc có người đặc biệt nhằm vào Sở Nam, hơn nữa dường như không chỉ có Mộc tộc.
Nghe được tin tức này, Sở Nam nghĩ tới lần Hỏa kiếp thứ hai chưa tới, lập tức hiểu được, thản nhiên nói:
- Kim Thổ nhị hành pháp tắc ta đã tích lũy đủ, vốn ta tưởng rằng Kim Thổ hai kiếp không giáng xuống là do ta áp chế tốt, xem ra là ta đã tự mình đa tình rồi, hóa ra là đối phương không thèm hạ xuống. Hiện giờ ta đã tích lũy Mộc chi pháp tắc cũng không xê xích gì nhiều! Hỏa Mộc Kim Thổ, đã có từ hành, Thủy tộc cũng hẳn không bỏ qua thịnh hội lần này đi, Ngũ Hành kiếp tụ? Cũng được, tới mạnh mẽ một chút, như vậy mới chứng minh được suy đoán của ta, vật chất cường đại sinh ra như thế nào?
Đương nhiên Sở Nam không hoàn toàn tin tưởng hai người Sư Thiên Long, không loại trừ khả năng trong đó có lời giả dối.
Hư hỏa cắn nuốt sợ hãi của Sư Thiên Long, cắn nuốt tức giận của Mộc Thông Tâm mặc dù tăng cường không ít nhưng cũng không tăng lên một cấp, vận mệnh hai người đó đương nhiên có thể đoán được.
Thổ Phách từ trận chiến này chiếm được không ít chỗ tốt, tu vi Thần Tổ cảnh được củng cố, mặc dù cũng chưa đạt tới trạng thái đỉnh nhưng so với khi vừa tiến vào đã có khác biệt một trời một vực.
Chính vì vậy, Thổ Phách cung kính Sở Nam đã tới mức tận cùng. Có thể nói Sở Nam nếu bảo Thổ Phách tự bạo, nói rằng làm vậy có thể tiến vào Cổ chi cảnh thì Thổ Phách cũng tin tưởng, không chút do dự thi hành. Dù sao ai cũng thấy rõ cảnh Sở Nam chịu một kích kia nhưng vẫn không có chuyện gì.
Trận chiến này, Thiên Long hồn cũng có không ít chỗ tốt, chỉ có Địa luân bàn hồn bị thương, phải đi chưa trị, còn có cả Trận chi nghịch hồn không rõ kết quả!
Sau chín canh giờ, Sở Nam ngẩng đầu lên khỏi Chế phù lục, suy nghĩ kiến thức bên trong một lần:
- Quyển sách này tạo thành rất nhiều dẫn dắt cho ta, chỉ có điều không biết áo choàng có thể giữ phù văn lâu như lá bùa hay không. Chế phù lục này nếu giao cho Phù Chấn, chỉ sợ Phù chấn sẽ cao hứng muốn chết!
Sau đó, Sở Nam lấy ra mấy ngàn tấm phù, thở dài nói:
- May mà đoạt được nhưng đồ này, nếu không để Lam Thu Sinh thi triển ra thì sẽ tạo thành phiền toái rất lớn. Hiện tại tốt tồi, ta có thể dùng những phù này đối phó bọn họ, hẳn là hiệu quả càng tốt hơn.
Sở Nam để phù và hạt châu màu đen vào cùng một chỗ, sau đó lấy bút chế phù của Lam Thu Sinh, chấm chất lỏng vễ phù, vẽ lên một lá phù trống, hắn muốn sau khi thành thục, khi đó mới vẽ lên trên áo choàng.
Vẽ phù đối với Sở Nam không phải là khó, chỉ cần chú ý tinh thần lực, lực khống chế… một chút sai lầm cũng không thể xảy ra, nếu không phù sẽ bị phá hủy. Chỉ có điều đây là do Sở Nam rất tinh thông, vẽ phù trong hư không khó hơn vẽ phù trên lá phù nhiều.
Bởi vì vậy, sau năm ngày Sở Nam đã lô hỏa thuần thanh, lúc này hắn mới cân nhắc vấn đề vẽ phù trên áo choảng. Chỉ có điều có một vấn đề khiến Sở Nam trở tay không kịp chính là phù bút khi vẽ lên áo choàng lập tức bị nổ tung.
- Là do không chịu được áo choàng?
Sở Nam suy đoán, có phần bất đắc dĩ:
- Giờ phải làm sao? Có nên luyện chế lại một thanh phù bút hay không? Đáng tiếc với tài nghệ luyện khí của ta hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể chế tạo thánh khí, ngay cả thần khí cũng không đạt tới, vậy chả phải là còn kém hơn cả phù bút vừa rồi?!!
- Quay một vòng cuối cùng lại trở lại vấn đề luyện khí, nhưng tình hình trước mắt mà công khai luyện khí thì quá nguy hiểm, không cẩn thận rất dễ bị bại lộ thân phận.
Suy nghĩ hồi lâu, Sở Nam chuyển mắt nhìn ngón áp út, thầm nghĩ:
- Nếu nói cường hãn thì ngón áp út vô cùng mạnh mẽ, vốn xương cốt kia có quan hệ với áo choàng, ta có thể thử xem.
Sở Nam dùng ngón út vẽ lên áo choàng, ký hiệu chính là định thần phù văn. Sở dĩ vẽ Định thần phù văn là vì Sở Nam chỉ muốn có một cơ hội chạy trốn, hắn hiểu rõ mình dám đón đỡ công kích của cường giả Ngụy Cổ chi cảnh như Thương Long nhưng đối mặt với lão quái vật như Hỗ trưởng lão thì không đón được, tốt nhất là không nên đỡ.
Lần này không khiến Sở Nam thất vọng, ký hiệu có thể vẽ lên, ngón út cũng không bị bạo liệt. Chỉ có điều, vẽ không dễ dàng, tốc độ cũng rất chậm, trải qua mười hai canh giờ Sở Nam vẫn không vẽ xong Định thần phù văn.
- Mặc dù chỉ còn một chút nhưng muốn hoàn thành ký hiệu này cũng cần nửa canh giờ.
Sở Nam vừa dứt lời, Thổ Phách và Lôi Nhụy nhìn chằm chằm về phía trước, nói:
- Có động tĩnh.
Trong ba hơi thở, lập tức có tiếng hét lớn truyền tới:
- Mau vây lấy Hắc ảnh, không được để cho nó chạy thoát…
Thổ Phách thì thầm:
- Không thể nào, lần này lại như vậy, không có trò nào mới hơn sao?
Thổ Phách hèn mọn nói, nhưng vừa dứt lời trong mắt hắn xuất hiện một bóng đen, Thổ Phách kinh ngạc:
- Thực là Hắc ảnh? Không phải là ta hoa mắt?
- Ba vị phía trước, mau xuất thủ ngăn cản Hắc ảnh, Hắc ảnh này là mấu chốt để chúng ta rời khỏi không gian dưới đất!
Một người chạy như điên, nói với mấy người Sở Nam, Sở Nam nói:
- Vây chặt Hắc ảnh!
Sở Nam đương nhiên không thể để Hắc ảnh tùy ý xông tới, hiện giờ áo choàng còn chưa thu lại, ngón út vẫn đang vẽ. Lôi Nhụy có phần kinh ngạc, bởi đúng như lời Sở Nam nói đùa khi trước, Hắc ảnh xông về phía nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.