Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1623: Bọn hắn nào có mặt mũi!

Chúc Long Ngữ

17/12/2013

Toàn trường, yên tĩnh như chết chóc!

Lúc trước đám võ giả đến từ bên hô đánh hô giết không có để Sở Nam vào mắt, một mực miệt thị, coi đủ loại cử chỉ của Sở Nam chính là cuồng vọng, nghĩ ra các loại phương pháp chọc giận Sở Nam, mắt nhìn cái động máu ngay tại đan điền Tuần trưởng lão kia tập thể liền trầm mặc xuống.

Trong ánh mắt cuồng hiện vẻ khiếp sợ, khiếp sợ thực lực của Sở Nam, càng khiếp sợ chính là Sở Nam thật sự dám hạ tử thủ, người kia dù sao cũng là trưởng lão Đại Vân môn, Thượng Tổ cảnh, mà Sở Nam tu vi chỉ có Võ Thần!

Vượt cấp chém giết!

Mọi người đều híp hai mắt lại, trong nội tâm đều tự có tính toán riêng, bọn hắn phủi mông rời đi là chuyện không có khả năng, một người chết còn chưa đủ chấn nhiếp nổi bọn hắn, bọn hắn đang tự định giá như thế nào mới có thể bảo trụ được cái mạng của mình, hơn nữa còn muốn cướp lấy món dị bảo kia.

Mà Sở Nam lại bước tới, hướng Tề gia thiếu chủ đi tới. Tề gia thiếu chủ sợ tới bờ môi run rẩy không thôi, không tự chủ được mà lui về phía sau, vừa lui còn vừa nói ra:

- Ngươi... đứng lại, đừng tưởng ta sợ ngươi, ta cũng có thể vượt cấp giết người!

- A, vậy sao?

Sở Nam lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cỗ kinh ngạc này sau khi hợp lại một chỗ lại biểu lộ ra ý tứ không phải là khiếp sợ mà là khinh thường.

Tề gia thiếu chủ thấy rõ ràng, đổi lại ngày xưa hắn sớm đã giết tới rồi, nhưng hiện tại tâm hắn sớm đã loạn cho nên không dám vọng động chút nào, cả người theo đó run rẩy mà nói ra:

- Đương... đương nhiên... rồi.

Kỳ thật, Tề gia thiếu chủ đúng là từng vượt cấp giết người, đó là một gã võ giả vừa mới bước vào Chân Tổ cảnh không đến năm năm! Bất quá, vượt cấp giết người của hắn, nói cho đúng chính là dùng pháp bảo đập chết đối thủ, vốn hắn ném ra nguyên một đống lớn pháp bảo, đem tên Chân Tổ cảnh cường giả kia nổ tới đầu hoa mắt choáng, sau đó mặc sức chém giết.

Tề gia thiếu chủ lúc trước cuồng vọng như vậy cũng là vì có một đại lượng pháp bảo ủng hộ, nhưng mà hôm nay chỗ dựa của hắn đã mất linh rồi!

Mặc kệ hắn ném ra bao nhiêu thì đều như "dùng bánh bao ném chó", tất cả đều bị con thỏ kia nuốt vào miệng.

- Được rồi, ngươi có thể vượt cấp giết người, chúng ta đây lại so sánh một chút, xem ai vượt nhiều giai hơn, thế nào?

Sở Nam cười nói.

Tề gia thiếu chủ mãnh liệt lùi một bước dài, Tuần trưởng lão tu vi còn cao hơn hắn chỉ một quyền liền mất mạng thì xá chi hắn khi đã mất đi lợi thế pháp bảo? Cùng Sở Nam so sánh? Đây không thể nghi ngờ chính là muốn tìm chết rồi.

Tề gia thiếu chủ nhìn Sở Nam đã tập trung vào hắn, dưới hoảng hốt hắn liền nghĩ tới cái gì đó mà nói ra:

- Sở Nam, ngươi đừng có đắc ý, ngươi đã đắc tội Đại Vân môn lại tiếp tục đắc tội Tề gia ta, ngươi biết hậu quả như thế nào chứ?

- Hậu quả gì?

- Chết không có chỗ chôn!



- Nếu ta buông tha ngươi, hậu quả của ta là cái gì?

Nghe thế, bước chân Tề gia thiếu chủ liền trở nên trì trệ. Hắn cho rằng Sở Nam đã "mềm nhũn" ra, trong ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, trong bụng thầm nhủ:

"Buông tha ta, làm thế cũng là chết không có chỗ chôn, khiến ta xấu mặt như thế còn muốn sống sao? Tuyệt đối là không thể!"

Nhưng ngoài miệng lại nói ra:

- Vậy ngươi có thể tiếp tục sống sót, nếu ngươi có thể...

- Ta có thể đem bảo vật đưa cho ngươi như lời nói, sẽ hưởng vô tận vinh hoa phú quý, đúng ko?

- Không sai!

Tề gia thiếu chủ nội tâm hơi ổn định lại.

Sở Nam mạnh mẽ tiến tới trước mặt Tề gia thiếu chủ, Tề gia thiếu chủ nghĩ muốn lui lại nhưng lại phát hiện ra bản thân không thể nhúc nhích được, chỉ nghe Sở Nam nói:

- Chính là Thượng Tổ cảnh tu vi, lại là trưởng lão, Đại Vân môn kia mạnh mẽ bao nhiêu? Cho dù Đại Vân môn toàn phái xuất động tới giết ta, ta há lại sợ hãi? Đồng dạng, kẻ ngu ngốc như ngươi cũng có thể làm được thiếu chủ, Tề gia ngươi là cái đại gia tộc gì sao? Tề gia ngươi dám giết ta, ta cũng đủ sức khiến Tề gia diệt môn!

Bị mấy chục cái Định Thần Phù Văn vây quanh, Tề gia thiếu chủ nghe xong những lời này cả người liền phát lạnh, hắn không thể động đậy được, chỉ mặc cho người ta chém giết.

Tề gia thiếu chủ gần như muốn khóc rồi, hắn không muốn cứ như vậy mà chết đi, nhưng mà hắn ngay cả khóc cũng không được!

Sở Nam dùng thần niệm hoạ ra Định Thần Phù Văn là bản bình thường, Định Thần Phù Văn dị bản hắn thí nghiệm ra còn chưa có dùng qua, ai biết đến lúc đó sẽ phát sinh ra cái tình huống gì. Sở Nam từng chữ từng chữ nói ra một:

- Ngươi tin hay không?

Tề gia thiếu chủ làm sao không dám tin?

Tuần trưởng lão đã chết, hắn thực không muốn theo gót Tuần trưởng lão, đáng tiếc hắn lại không thể biểu đạt ra được, Sở Nam nói thêm:

- Nhìn vẻ mặt phẫn nộ của ngươi như vậy, xem ra ngươi không tin rồi! Đã như vậy...

Tề gia thiếu chủ khóc không ra nước mắt, ba gã Chân Tổ cảnh cường giả đang bị ba con mèo nhỏ cuốn lấy thấy vậy liền la lớn:

- Mọi người ngàn vạn lần không nên để hắn hù doạ, hắn muốn tiêu diệt từng bộ phận, mọi người cùng nhau ra tay, trước chém giết hắn, sau muốn bảo bối gì còn không phải dễ dàng như trở bàn tay sao? Nhiều người như vậy cùng tiến lên, hắn chỉ có một con đường chết, mọi người...

Lời này nói ra khiến cho những kẻ kia nội tâm đại động.

Sở Nam nói với Tề gia thiếu chủ:

- Ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi không nắm được vậy thật sự sẽ chỉ còn một con đường chết.



Nói xong, Sở Nam lui về bên cạnh khoả vẫn tinh!

Đúng lúc này, chừng ba mươi người kia đồng loạt giết tới, Tề gia thiếu chủ tốc độ không chậm, hô lớn:

- Tề gia Tam Thập Lục Trảm!

- Vân Quyển Sát!

- Quy tắc chi ý, cuốn!

...

Chứng kiến đám sát chiêu sắc mặt trung niên nhân chợt biến hoá, bộ dáng như sắp sửa muốn ra tay nhưng chứng kiến vẻ mặt Sở Nam trấn định vô cùng thì hắn ngừng bước chân lại.

Tú Hoa Nương mỉa mai nói:

- Các ngươi thật không biết xấu hổ, nhiều người khi dễ một người như vậy.

- Bọn hắn nào có mặt mũi!

Sở Nam nói, vẻ mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.

Hắn vừa rồi nói thật nhẹ nhàng nhưng đối mặt với nhiều người như vậy cũng không phải dễ dàng gì, cũng phải khiến hắn liều mạng. Trong lúc nói chuyện hắn đã tế ra Âm Dương long quyển phong, hai tay đồng thời dùng lực đem khoả vẫn tinh đẩy về phía Tề gia thiếu chủ, Sở Nam nói:

- Ngươi không phải thích chơi đá sao? Hòn đá này liền tặng cho ngươi chơi đùa!

Sau đó, năng lượng hắc động cùng thần niệm hắc động huyễn hoá ra, lập tức cả hai dung hợp làm một, còn có một thác nước từ trên trời giáng xuống.

Sở Nam nói:

- Thuỷ quy tắc, ban cho ngươi huỷ diệt, Bá khí, nghịch thiên tam ý!

Đám người Tề gia thiếu chủ không ngờ Sở Nam xuất thủ nhanh như vậy, mãnh liệt như vậy, hơn nữa những công kích này lại là những thứ bọn hắn chưa từng gặp qua. Thác nước ẩn hàm ba loại ý cảnh nhanh chóng lao đến, uy năng thôn phệ của hắc động, Âm Dương long quyển phong luyện hoá, Quy tắc đệ nhị trọng của Kim thúc kia, dưới Thuỷ quy tắc của Sở Nam lập tức tan vỡ.

Tam Thập Lục Trảm của Tề gia thiếu chủ toàn bộ chém lên trên khoả vẫn tinh đang phá không lao tới nhưng một chút ảnh hưởng cũng không có, nó vẫn lấy một tốc độ cực kỳ nhanh hướng hắn đánh tới.

Tề gia thiếu chủ trong tâm đại sợ nhưng lập tức lại là đại hỉ!

Tam Thập Lục Trảm của hắn mạnh mẽ như vậy nhưng hòn đá kia lại không tổn hao gì nói rõ hòn đá này rất đặc thù, Tề gia thiếu chủ tự nhiên muốn thu lấy nó, thậm chí còn có ý muốn mượn nó chém giết Sở Nam một hai.

Lập tức, Tề gia thiếu chủ kích phát ra tất cả pháp bảo phòng ngự, hai tay hướng khoả vẫn tinh chộp tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook