Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 110: Cọng cỏ biến thành bảo vật

Chúc Long Ngữ

22/03/2013



Mãng Sơn Quyết, võ quyết Thổ thuộc tính Huyền cấp trung phẩm.

Phẩm cấp rất thấp, không khác gì hàng vỉa hè, đặc biệt là nằm tại trong đại môn phái như Thần Khí Phái thì lập tức bị đặt ở dưới tận cùng nhất.

Thế nhưng, chính cái võ quyết phẩm cấp thấp này đã mở ra cho Sở Nam một con đường sáng.

Mặc dù Sở Nam vẫn nghĩ mãi không ra tại sao những võ quyết khác không thể kết hợp được với võ quyết Nghịch Càn Khôn, mà bản thân mình lại có thể thuận lợi luyện Mãng Sơn Quyết đến tầng thứ bảy, thế nhưng Sở Nam hiểu rõ, võ quyết có thể kết hợp trợ giúp hắn rất lớn, đến tột cùng là trợ giúp như thế nào thì chính Sở Nam cũng không biết.

Chỉ có điều, từ đó về sau, trong lòng Sở Nam, ngoại trừ gió ra lại có thêm một vấn đề bí ẩn mà hắn phải giải quyết. Hơn nữa, vấn đề này lại không giống “Gió”, có thể để người khác biết rõ, vấn đề này chỉ có mình hắn giải quyết mà thôi.

Thu hồi nghi vấn này lại, Sở Nam lại đem lực chú ý đặt trên Mãng Sơn Quyết.

- Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã luyện đến tầng thứ bảy, ta chẳng lẽ là một tên Yêu nghiệt hay sao?

Sở Nam cười khổ nói.

Kỳ thật, vấn đề về tốc độ tu luyện biến thái này cũng rất dễ giải quyết. Thứ nhất, Sở Nam tu luyện đến tầng thứ ba đã hơn mười năm, đã sớm thâm căn cố đế. Thứ hai, thân thể Sở Nam đã được trải qua tôi luyện bằng Thổ nguyên lực của Cơ Tam Nương, ở dưới đất tại trấn Tự Do liều mạng tu luyện. Thứ ba, bình thường lúc Sở Nam tu luyện đều cùng cự thạch và vách đá tiếp xúc không ít. Thứ tư, Sở Nam đi theo đường luyện tập nhục thể, mơ hồ tương thông với Mãng Sơn Quyết.

Cũng giống như một hạt giống tốt, gặp phải lượng nước vừa đủ, ánh mặt trời vừa đủ, chất dinh dưỡng thích hợp, đương nhiên sẽ điên cuồng nẩy mầm, mọc cành, ra lá, thậm chí là nở hoa kết quả.

Sở Nam thoáng suy tư một chút, rốt cuộc cũng có chút minh bạch, bài trừ mọi tạp niệm, Sở Nam bắt đầu tu luyện tầng thứ bảy của Mãng Sơn Quyết.

Sau nửa canh giờ, trên trán Sở Nam đã thấm đầy mồ hôi, hiển nhiên tòa núi nhỏ tầng thứ bảy này cũng không dễ dàng chinh phục như hắn tưởng.

Phẩm chất tốt nhất của Sở Nam đó chính là sự kiên nghị, tuyệt đối không cúi đầu trước khó khăn, tuyệt đối không khuất phục vận mệnh.

Cứ tu luyện tầng thứ bảy như vậy, ba ngày ba đêm nháy mắt đã trôi qua.

Đệ tử khác nhìn thấy lại lần nữa sợ hãi thàn phục, khẽ bàn luận:

- Ba ngày ba đêm nay Lâm Vân không hề di chuyển chút nào, chẳng lẽ hắn đang tu luyện Mãng Sơn Quyết?

- Thật đúng là khó mà tin nổi, Lâm Vân sư thúc tại sao lại tu luyện loại võ quyết có phẩm cấp thấp như vậy chứ?



Một người đột nhiên lên tiếng:

- Ta nhớ rồi, lực lượng của Lâm Vân sư thúc rất lớn, đã từng dùng một tay chống lại chiến chùy của Thần Chiến sư huynh, còn đánh bay cả chiến chùy của huynh ấy nữa.

- Ồ?

- Thì ra là có chuyện như vậy.

- Chỉ có điều, lực lượng cơ thể thật sự có tác dụng lớn như vậy sao?

- Được rồi, ta còn phải tiếp tục tu luyện Hỏa Vân Quyết của ta nữa.

Ca đám mặc dù đem lực chú ý tập trung vào võ quyết hoặc vũ kỹ trên tay mình, thế nhưng khóe mắt vẫn liếc ngang, một mực tập trung vào Sở Nam, còn như vô tình hoặc cố ý càng lúc càng đến gần Sở Nam, càng lúc càng gần….

Lại sau nửa canh giờ, thân thể Sở Nam rốt cuộc cũng truyền đến một tiếng “Bốp” giống như rang đậu, Sở Nam mở mắt ra, ánh mắt trầm ổn như núi, nguy nga hùng vĩ, miệng khẽ thì thào:

- Tầng thứ bảy cuối cùng cũng đã luyện thành.

- Luyện thành Mãng Sơn Quyết tầng thứ bảy, Sở Nam rõ ràng cảm thấy thân thể cứng cáp, chắc chắn hơn, hắn tin rằng với lực lượng của hắn bây giờ, chỉ vung quyền tuyệt đối có thể đạt đến ngàn cân, nếu như thi triển “Lực bạo” có thể đạt đến 2000 cân, còn thi triển “Toàn lực bạo” hẳn có thể đạt đến 5000 cân.

Mà với thân thể của hắn bây giờ, nếu thi triển “Toàn lực bạo” một lần thì tuyệt đối không xảy ra chuyện gì, hắn thậm chí còn có thể liên tục thi triển “Toàn lực bạo” ba lần, chỉ có điều, thân thể sẽ gặp phải phản phệ, sẽ bị thụ thương rất nặng.

- Ai nói võ quyết phẩm cấp thấp thì sẽ không tu luyện thành lực lượng cường hãn chứ? Xem ra không có chuyện gì là tuyệt đối cả, chỉ cần chăm chỉ thì chắc chắn sẽ có lúc tỏa sáng.

Sở Nam thầm cảm thán một tiếng, đem ánh mắt nhìn về phía tầng thứ tám và tầng thứ chín của Mãng Sơn Quyết.

Vừa nhìn xuống dưới, Sở Nam cau chặt mày, trước tầng bảy của Mãng Sơn Quyết, đều không nói gì đến kinh mạch, mà đến tầng thứ tám và tầng thứ chín thì lại yêu cầu kinh mạch, hơn nữa còn chỉ định những kinh mạch cụ thể, phải tu luyện theo thì mới có thể luyện đến cảnh giới đại thành.

Sở Nam lại gặp khó khăn, Mãng Sơn Quyết trong mắt người khác chỉ là một cọng rơm, chỉ là một thứ bỏ đi, thế nhưng trong mắt hắn lại là khối bảo vật, vậy mà lại không thích hợp với hắn.

- Chẳng lẽ cứ như vậy mà từ bỏ sao?

Sở Nam tự hỏi chính bản thân mình, trong nội tâm tự đáp trả:

- Nếu cứ như vậy mà từ bỏ thì ngươi còn là ngươi nữa sao?

- Đúng vậy, nếu từ bỏ thì ta còn là ta sao?



Sở Nam cười cười, suy nghĩ biện pháp giải quyết, biện pháp thứ nhất là xử lý theo phương pháp trực tiếp nhất, dựa theo yêu cầu của Mãng Sơn Quyết tự tạo ra những kinh mạch đó.

Chỉ có điều việc này có độ khó rất lớn, Sở Nam đã phải hao hết trăm cay nghìn đắng, cuối cùng vẫn phải mượn lực của Võ Hoàng mới đả thông được một thông đạo, nếu như nói dựa theo yêu cầu của tầng thứ tám và tầng thứ chín của võ quyết này, đây quả thật chính là một công trình to lớn, không biết đến năm khỉ tháng ngựa nào mới có thể đả thông được nhiều thông đạo như vậy.

Mặc dù có thể mượn lực lượng của Tử Hoàng, Sở Nam tin rằng có thể đại công cáo thành, Tử Hoàng cũng nhất định sẽ cố gắng tương trợ, thế nhưng Sở Nam cũng không tình nguyện đem lá bài tẩy của mình giao cho người khác nắm giữ, đây chính là bí mật của hắn, hắn không muốn bị người khác nhìn thấu toàn bộ.

Còn nữa, kinh mạch thứ nhất của Sở Nam tuyệt đối không giống kinh mạch của người khác, mà những kinh mạch về sau của Sở Nam cần phải lựa chọn thật thận trọng, muốn mở ra kinh mạch thì phải chọn vị trí tốt nhất, vị trí mà người khác tuyệt không nghĩ đến, cho nên Sở Nam chuẩn bị tìm sách có liên quan đến kinh mạch nghiên cứu một chút, sau đó mới quyết định đả thông kinh mạch nào.

- Nhất định phải tu luyện theo cách đó mới có thể luyện được tầng thứ tám và tầng thứ chín sao?

Sở Nam nghi hoặc, ý đồ sáng tạo ra phương pháp tu luyện khác, Mãng Sơn Quyết đối với căn cơ nhục thể của hắn vô cùng trọng yếu.

- Không thể từ bỏ, dù sao cũng phải có biện pháp.

Sở Nam kiên định nói, đem tâm pháp của tầng thứ tám và tầng thứ chín ghi tạc vào trong đầu, sau đó đem Mãng Sơn Quyết trả lại trên giá sách.

Đúng lúc Sở Nam vừa trả lại Mãng Sơn Quyết thì toàn bộ những đệ tử tầng thứ nhất khác đều giống như ác hổ xuống núi, ùn ùn lao về phía Sở Nam, Sở Nam có chút khó hiểu, lập tức đề phòng, tùy thời có thể ra tay.

Nhưng đúng lúc này, bỗng có người hét lớn:

- Không được tranh đoạt với ta, Mãng Sơn Quyết, ta đã chọn rồi.

- Ai nói ngươi đã chọn? Mãng Sơn Quyết là của ta!

Thì ra những người này đều nhằm vào Mãng Sơn Quyết mà đến.

Sở Nam vô cùng ngạc nhiên, lúc trước bọn hắn không phải ngay cả liếc cũng không thèm liếc hay sao? Như thế nào mà bây giờ tất cả đều tranh nhau đoạt lấy Mãng Sơn Quyết chứ?

Chuyện này đương nhiên đều bởi vì Sở Nam.

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên có một người đi đến, hét lớn:

- Lâm Vân.

Người này…. Chính là nam tử mũi ưng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook