Chương 1652: Điên cuồng liều mạng
Chúc Long Ngữ
25/12/2013
Trong nội tâm Sở Nam lúc này cũng không cảm thấy dễ chịu, thế cục rất không ổn, hắn tế ra thần niệm, dùng tinh thần lực vẽ ra phù văn, đồng thời đem tất cả Hư Hỏa tiến vào đan điền, lúc này thần hồn Sở Nam bị áp chế sít sao, thân thể cảm thấy bị dày vò, Sở Nam toàn lực luyện hóa Hư Hỏa, từ trong túi đại linh thú lấy ra Tiểu Hắc, hắn cảm thấy có chút khó khăn, chỉ cần hắn buông lỏng, Hư Hỏa từ đan điền thân thể, thần hồn của hắn, sẽ đốt sạch sẽ, tu vi của hắn từ đó cũng giảm nhiều, rớt xuống Vũ Thần chi cảnh.
Sở Nam vẽ phù văn, Hư Hỏa nhập vào đan điền.
Nhưng lúc này Sở Nam cảm thấy nghi hoặc.
- Hư Hỏa, lúc tại trên người Dục ác nhân, cũng không có mạnh như vậy, bằng không, Dục ác nhân sớm đã bị đốt thành tro rồi? Vì sao vào trong cơ thể, trong đan điền của ta, lại trở nên mạnh mẽ như thế? Là nguyên nhân tu vi của ta thấp sao? Cũn là có thể do thần hồn của ta, so với nàng cường đại hơn nhiều.
Những nghi vấn này, Sở Nam không biết, có thể Sở Nam biết rõ, nếu lúc này để cho lục đại ác nhân hướng hắncoong kích, vậy hắn sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thậm chí vạn kiếp bất phục.
Lúc này trong trận huyết kiếm phong tỏa kéo ra có vài khe hở, lục đại ác nhân phong tỏa tạo ra lỗ thủng, một thanh huyết kiếm, phong tỏa trận, làm cho không gian chung quanh, ngổn ngang lộn xộn, không hề theo quy tắc mà hiện ra vết nứt không gian.
Cũng không đến ba tức thời gian, huyết kiếm cũng bởi vì năng lượng hao hết, sau đó vỡ vụn thành hư vô.
Cửu Võ sắc mặt vài phần tái nhợt, vài phần ửng đỏ, còn có mấy phần phẫn nộ, nhưng vô luận như thế nào, sau khi hắn nhìn thấy huyết kiếm vỡ vụn, không chút do dự lại phun ra máu tươi, quát:
- Huyết kiếm, ra!
- Huyết kiếm, ra!
- Huyết kiếm, ra!
...
Mỗi khi huyết kiếm tán đi, Cửu võ ngưng tâm tụ ý, tế kiếm, Cửu Võ phun ra máu tươi, đúng là thời điểm không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ không tế ra máu huyết, thi triển bí pháp như vậy.
Máu huyết tổn thất đối với thân mình tổn thương phi thường lớn, nếu không có phương pháp đặc thù, máu huyết khôi phục cũng không dễ dàng, có thể Cửu Võ cũng không quan tâm, tuy hắn không biết Hư Hỏa đến tột cùng là cái thứ gì, nhưng thấy được Điện chủ kinh hoàng thất thố như vậy, hiển nhiên Hư Hỏa rất lợi hại rồi, Sở Nam bên kia dốc sức liều mạng nuốt Hư Hỏa luyện hóa, đúng là đến thời khắc mấu chốt, không thể chịu nổi ảnh hưởng, cho nên không thể quấy nhiễu, vạn nhất để cho Lục đại ác nhân công tới, hậu quả không thể ghánh nổi.
Cửu Võ lúc này cũng như con thỏ, hắn chỉ muốn đem tất cả lực lượng, dốc sức liều mạng, huyết kiếm không ngừng tế ra, phong tỏa trận vết rách càng lúc càng lớn, từ Chiến Thần côn nện xuống, Phong tỏa trận đã bị phá.
Đương nhiên, trong lúc này Thiên Long hồn cùng Thiên Lang hồn chống lại đám ác nhân, Long Giác trên đầu, nhắm đỉnh đầu đám ác nhân tạo ra không ít tổn thương, có thể Thiên Long hồn lúc này không có lùi bước, dùng cái Long Giác ngăn cản công kích, đồng thời, không ngừng công kích linh hồn Buồn ác nhân.
Thiên Lang hồn chống lại, Buồn ác nhân, há to cái miệng ra.
Hành giả chống lại Hỉ ác nhân, Điện chủ chống lại Yêu ác nhân, Chiến Thần chống lại Thu ác nhân, ngăn ở trước mặt Cửu Võ, lúc này Nộ ác nhân nhìn Cửu Võ nói ra:
- Tiểu tử, máu huyết cũng không thể chảy loạn, giống như ngươi phun ra mấy ngụm máu tươi, là đi đời nhà ma rồi, mặc dù là Bất Tử, cũng phải trọng thương, không biết lúc nào mới có thể khôi phục lại? Vì một người khác mà đi tìm chết, ngươi không hối hận sao?
- Huyết kiếm! Tâm Kiếm! Ý kiếm! Thân kiếm! Bốn Kiếm Tề ra! Kiếm ra Vô Hối!
Nộ ác nhân nói không có thể tan rã mất một tia ý chí của Cửu Võ, ngược lại làm cho Cửu Võ lập tức liều mạng, Nộ ác nhân nhìn thấy Cửu Võ điên cuồng, trong nội tâm cũng không khỏi giật mình một cái, sau đó mang cảm xúc công kích, quy tắc công kích, cùng tế ra.
Lúc này Nộ ác nhân bị chém lui bốn bước lớn, trên người thêm một vết rách thật sâu, lúc này, mới thật sự lại làm cho Nộ ác nhân kinh hãi rồi, Cửu Võ tu vi so với hắn có chênh lệch cực xa, bên trong kiếm cũng không có ẩn chứa một loại quy tắc hắn quen thuộc, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn bị trảm lui, bị chém bị thương.
- Bên trong kiếm của hắn, ẩn chứa chính là cái gì? Mà uy lực to lớn như thế.
Trong lòng Nộ ác ý nghĩ chợt loé lên, nhưng trong miệng lại cười nói:
- Tiểu tử, cho dù ngươi dốc sức liều mạng, cũng là vô dụng rồi, ngươi cứu không được hắn, nếu hắn muốn cái chết, nhất định sẽ chết.
- Bốn Kiếm Tề ra, Trảm! Trảm! Trảm! Trảm!
Cửu Võ liều mạng tế kiếm chém ra, đã có giáo huấn trước rồi, hắn tuy đã bước vào Chân tổ cảnh, có thể tinh lực chủ yếu tại cảm xúc công kích lên, đối với quy tắc, liền có vẻ xem nhẹ, cho nên cho tới bây giờ còn chưa hoàn toàn bước vào cửa thứ nhất, nhưng dùng Chân tổ cảnh thi triển ra, mặc dù là không thuần thục, uy năng cũng không thể coi thường được.
Nhưng dưới sự va chạm, Nộ ác nhân bị trảm liệt rồi, lúc này Nộ ác nhân mắt bắn tinh mang, lại nhìn về phía Cửu Võ, phát hiện máu huyết tiểu tử này sắp phun ra sạch sẽ.
- Muốn lấy ta làm đá mài đao? Đáng chết!
Nộ ác nhân nổi giận, hắn có thể cảm giác tâm tình của mình, đối với người liều mạng mà nói, ảnh hưởng không phải quá lớn, hắn tựa như một thanh kiếm.
- Không được, trước hết lại để cho tâm cảnh của hắn xuất hiện sơ hở đã.
Lúc này, Sở Nam nhìn Cửu Võ quát:
- Ngươi dùng dùng tính mệnh cứu hắn, có thể lúc trước hắn muốn ngươi đi chịu chết, hắn có hành động như thế, ngươi không phẫn nộ sao?
Cửu Võ nhìn chằm chằm Nộ ác nhân, Nộ ác nhân thấy lời của mình đã có hiệu quả, tranh thủ thời gian tế ra Nộ tình công kích, muốn Cửu Võ phẫn giận lên, nêu như vậy, Nộ ác nhân đ thu thập Cửu Võ cũng dễ dàng hơn nhiều.
- Phẫn nộ, cũng là kiếm!
- Cái gì?
Cửu Võ không để ý tới máu tươi của mình, quát lạnh:
- Nộ kiếm, trảm!
Kiếm rít phá không.
Nộ ác nhân cảm xúc công kích bị chém nát bấy, bản thân còn bị cắn trả, Nộ ác nhân sắc mặt đại biến.
- Đây là cảm xúc công kích? Không, cũng không phải, hẳn là trong kiếm hắn ẩn chứa gì đó, cũng may kiếm của hắn rất nhanh đã diệt.
- Nộ kiếm, trảm!
- Nộ kiếm, trảm!
- Nộ kiếm, trảm!
Cửu Võ liền tế ba kiếm trảm, lại để cho tính toán của Nộ ác nhân lần nữa thất bại, trên thân người Nộ ác nhân đã có vài vết thương sâu tận xương cốt rồi, Cửu Võ nhìn như chiếm thượng phong, kỳ thật đã đến gần Võ như chi cảnh, vốn muốn tiếp tục thừa thắng xông lên, nhưng cũng đãị lấy hết sức rồi, lúc này hắn suy yếu, chèo chống không nổi, máu huyết càng lúc càng khô kiệt.
Nộ ác nhân nhìn thấy thân thể Cửu Võ bắt đầu lay động, sau đó cuồng tiếu nói:
- Tiểu tử, ngươi tiếp tục phun ra máu huyết, không phun ra kiếm của ngươi, tiếp tục chém người như thế nào? Chém không được rồi sao? Tiểu tử, ta cho ngươi biết, ngươi nhất định phải chết, ngươi chắc phải chết không thể nghi ngờ, bất quá, ngươi không cần sợ, trước khi ngươi chết một bước, lập tức ta sẽ đưa người kia đến bồi ngươi.
Lúc này Nộ ác nhân lại thấy Cửu Võ ổn định thân thể, tế ra vài giọt máu huyết, dùng thanh âm khàn giọng quát:
- Kiếm tử, chém.
Nói xong, thân thể Cửu Võ như cọc gỗ, té xuống.
Sở Nam vẽ phù văn, Hư Hỏa nhập vào đan điền.
Nhưng lúc này Sở Nam cảm thấy nghi hoặc.
- Hư Hỏa, lúc tại trên người Dục ác nhân, cũng không có mạnh như vậy, bằng không, Dục ác nhân sớm đã bị đốt thành tro rồi? Vì sao vào trong cơ thể, trong đan điền của ta, lại trở nên mạnh mẽ như thế? Là nguyên nhân tu vi của ta thấp sao? Cũn là có thể do thần hồn của ta, so với nàng cường đại hơn nhiều.
Những nghi vấn này, Sở Nam không biết, có thể Sở Nam biết rõ, nếu lúc này để cho lục đại ác nhân hướng hắncoong kích, vậy hắn sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thậm chí vạn kiếp bất phục.
Lúc này trong trận huyết kiếm phong tỏa kéo ra có vài khe hở, lục đại ác nhân phong tỏa tạo ra lỗ thủng, một thanh huyết kiếm, phong tỏa trận, làm cho không gian chung quanh, ngổn ngang lộn xộn, không hề theo quy tắc mà hiện ra vết nứt không gian.
Cũng không đến ba tức thời gian, huyết kiếm cũng bởi vì năng lượng hao hết, sau đó vỡ vụn thành hư vô.
Cửu Võ sắc mặt vài phần tái nhợt, vài phần ửng đỏ, còn có mấy phần phẫn nộ, nhưng vô luận như thế nào, sau khi hắn nhìn thấy huyết kiếm vỡ vụn, không chút do dự lại phun ra máu tươi, quát:
- Huyết kiếm, ra!
- Huyết kiếm, ra!
- Huyết kiếm, ra!
...
Mỗi khi huyết kiếm tán đi, Cửu võ ngưng tâm tụ ý, tế kiếm, Cửu Võ phun ra máu tươi, đúng là thời điểm không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ không tế ra máu huyết, thi triển bí pháp như vậy.
Máu huyết tổn thất đối với thân mình tổn thương phi thường lớn, nếu không có phương pháp đặc thù, máu huyết khôi phục cũng không dễ dàng, có thể Cửu Võ cũng không quan tâm, tuy hắn không biết Hư Hỏa đến tột cùng là cái thứ gì, nhưng thấy được Điện chủ kinh hoàng thất thố như vậy, hiển nhiên Hư Hỏa rất lợi hại rồi, Sở Nam bên kia dốc sức liều mạng nuốt Hư Hỏa luyện hóa, đúng là đến thời khắc mấu chốt, không thể chịu nổi ảnh hưởng, cho nên không thể quấy nhiễu, vạn nhất để cho Lục đại ác nhân công tới, hậu quả không thể ghánh nổi.
Cửu Võ lúc này cũng như con thỏ, hắn chỉ muốn đem tất cả lực lượng, dốc sức liều mạng, huyết kiếm không ngừng tế ra, phong tỏa trận vết rách càng lúc càng lớn, từ Chiến Thần côn nện xuống, Phong tỏa trận đã bị phá.
Đương nhiên, trong lúc này Thiên Long hồn cùng Thiên Lang hồn chống lại đám ác nhân, Long Giác trên đầu, nhắm đỉnh đầu đám ác nhân tạo ra không ít tổn thương, có thể Thiên Long hồn lúc này không có lùi bước, dùng cái Long Giác ngăn cản công kích, đồng thời, không ngừng công kích linh hồn Buồn ác nhân.
Thiên Lang hồn chống lại, Buồn ác nhân, há to cái miệng ra.
Hành giả chống lại Hỉ ác nhân, Điện chủ chống lại Yêu ác nhân, Chiến Thần chống lại Thu ác nhân, ngăn ở trước mặt Cửu Võ, lúc này Nộ ác nhân nhìn Cửu Võ nói ra:
- Tiểu tử, máu huyết cũng không thể chảy loạn, giống như ngươi phun ra mấy ngụm máu tươi, là đi đời nhà ma rồi, mặc dù là Bất Tử, cũng phải trọng thương, không biết lúc nào mới có thể khôi phục lại? Vì một người khác mà đi tìm chết, ngươi không hối hận sao?
- Huyết kiếm! Tâm Kiếm! Ý kiếm! Thân kiếm! Bốn Kiếm Tề ra! Kiếm ra Vô Hối!
Nộ ác nhân nói không có thể tan rã mất một tia ý chí của Cửu Võ, ngược lại làm cho Cửu Võ lập tức liều mạng, Nộ ác nhân nhìn thấy Cửu Võ điên cuồng, trong nội tâm cũng không khỏi giật mình một cái, sau đó mang cảm xúc công kích, quy tắc công kích, cùng tế ra.
Lúc này Nộ ác nhân bị chém lui bốn bước lớn, trên người thêm một vết rách thật sâu, lúc này, mới thật sự lại làm cho Nộ ác nhân kinh hãi rồi, Cửu Võ tu vi so với hắn có chênh lệch cực xa, bên trong kiếm cũng không có ẩn chứa một loại quy tắc hắn quen thuộc, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn bị trảm lui, bị chém bị thương.
- Bên trong kiếm của hắn, ẩn chứa chính là cái gì? Mà uy lực to lớn như thế.
Trong lòng Nộ ác ý nghĩ chợt loé lên, nhưng trong miệng lại cười nói:
- Tiểu tử, cho dù ngươi dốc sức liều mạng, cũng là vô dụng rồi, ngươi cứu không được hắn, nếu hắn muốn cái chết, nhất định sẽ chết.
- Bốn Kiếm Tề ra, Trảm! Trảm! Trảm! Trảm!
Cửu Võ liều mạng tế kiếm chém ra, đã có giáo huấn trước rồi, hắn tuy đã bước vào Chân tổ cảnh, có thể tinh lực chủ yếu tại cảm xúc công kích lên, đối với quy tắc, liền có vẻ xem nhẹ, cho nên cho tới bây giờ còn chưa hoàn toàn bước vào cửa thứ nhất, nhưng dùng Chân tổ cảnh thi triển ra, mặc dù là không thuần thục, uy năng cũng không thể coi thường được.
Nhưng dưới sự va chạm, Nộ ác nhân bị trảm liệt rồi, lúc này Nộ ác nhân mắt bắn tinh mang, lại nhìn về phía Cửu Võ, phát hiện máu huyết tiểu tử này sắp phun ra sạch sẽ.
- Muốn lấy ta làm đá mài đao? Đáng chết!
Nộ ác nhân nổi giận, hắn có thể cảm giác tâm tình của mình, đối với người liều mạng mà nói, ảnh hưởng không phải quá lớn, hắn tựa như một thanh kiếm.
- Không được, trước hết lại để cho tâm cảnh của hắn xuất hiện sơ hở đã.
Lúc này, Sở Nam nhìn Cửu Võ quát:
- Ngươi dùng dùng tính mệnh cứu hắn, có thể lúc trước hắn muốn ngươi đi chịu chết, hắn có hành động như thế, ngươi không phẫn nộ sao?
Cửu Võ nhìn chằm chằm Nộ ác nhân, Nộ ác nhân thấy lời của mình đã có hiệu quả, tranh thủ thời gian tế ra Nộ tình công kích, muốn Cửu Võ phẫn giận lên, nêu như vậy, Nộ ác nhân đ thu thập Cửu Võ cũng dễ dàng hơn nhiều.
- Phẫn nộ, cũng là kiếm!
- Cái gì?
Cửu Võ không để ý tới máu tươi của mình, quát lạnh:
- Nộ kiếm, trảm!
Kiếm rít phá không.
Nộ ác nhân cảm xúc công kích bị chém nát bấy, bản thân còn bị cắn trả, Nộ ác nhân sắc mặt đại biến.
- Đây là cảm xúc công kích? Không, cũng không phải, hẳn là trong kiếm hắn ẩn chứa gì đó, cũng may kiếm của hắn rất nhanh đã diệt.
- Nộ kiếm, trảm!
- Nộ kiếm, trảm!
- Nộ kiếm, trảm!
Cửu Võ liền tế ba kiếm trảm, lại để cho tính toán của Nộ ác nhân lần nữa thất bại, trên thân người Nộ ác nhân đã có vài vết thương sâu tận xương cốt rồi, Cửu Võ nhìn như chiếm thượng phong, kỳ thật đã đến gần Võ như chi cảnh, vốn muốn tiếp tục thừa thắng xông lên, nhưng cũng đãị lấy hết sức rồi, lúc này hắn suy yếu, chèo chống không nổi, máu huyết càng lúc càng khô kiệt.
Nộ ác nhân nhìn thấy thân thể Cửu Võ bắt đầu lay động, sau đó cuồng tiếu nói:
- Tiểu tử, ngươi tiếp tục phun ra máu huyết, không phun ra kiếm của ngươi, tiếp tục chém người như thế nào? Chém không được rồi sao? Tiểu tử, ta cho ngươi biết, ngươi nhất định phải chết, ngươi chắc phải chết không thể nghi ngờ, bất quá, ngươi không cần sợ, trước khi ngươi chết một bước, lập tức ta sẽ đưa người kia đến bồi ngươi.
Lúc này Nộ ác nhân lại thấy Cửu Võ ổn định thân thể, tế ra vài giọt máu huyết, dùng thanh âm khàn giọng quát:
- Kiếm tử, chém.
Nói xong, thân thể Cửu Võ như cọc gỗ, té xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.