Chương 462: Điên cuồng thôn phệ
Chúc Long Ngữ
10/05/2013
Cỗ lực lượng va chạm đó vô cùng cường đại, có lẽ khắp thiên hạ cũng chỉ có Sở Nam dám làm như vậy.
Vũng xoáy ngũ sắc vẫn không hề nhỏ lại, ngược lại còn ngày càng lớn hơn, còn cánh tay phải đâm vào trong vũng xoáy hắc thủy, Sở Nam chỉ cảm thấy nước bao quanh lấy, cuồn cuộn không ngừng, chỉ giây lát sau đã bao trùm lấy toàn thân người hắn.
Thủy nguyên lực từ trong vũng xoáy hắc thủy điên cuồng tuôn vào trong cơ thể Sở Nam.
Nhưng cơ thể Sở Nam lúc này đang xoay chuyển theo chiều ngược lại, cỗ thủy nguyên lực này tuôn vào liền phá vỡ sự cân bằng đó, Sở Nam cảm thấy nỗi đau thấu tâm can, giống như có một lưỡi dao sắc bén từ cánh tay đâm thẳng vào trong tim hắn, đôi mắt hắn nhòa đi, giống như có vô số hung thú đang xông vào cơ thể, răng nanh không ngừng cắn xé trên cơ thể hắn, cảm giác đau đớn ngày càng tăng lên gấp bội, thần niệm cũng bị xé nát tan tành.
Đúng lúc đó, hạt châu tử ở trong đan điền của Sở Nam đột nhiên lơ lửng bay lên, cỗ thủy nguyên lực cuồng bạo đột nhiên trở nên ngoan ngoãn chảy về phía hạt châu tử, rồi bị thôn phệ, tiếp đó liền được tuôn vào trong vũng xoáy đang chuyển động ngược chiều.
Đột nhiên, vũng xoáy ngũ sắc lớn lên gấp đôi, bao bọc lấy Sở Nam.
Vũng xoáy hắc thủy dần xoay chuyển chậm lại, ngày càng chậm, thủy nguyên lực Sở Nam hấp thu vào trong cơ thể càng nhiều, vũng xoáy ngũ sắc ngày càng lớn, vũng xoáy hắc thủy càng chuyển động chậm lại, rồi dần dần dứng im.
Đương nhiên là chỉ ở phần thấp nhất.
Nhưng tất cả nhưng điều đó đã đủ khiến sắc mặt Hắc Quân lại trở nên âm trầm.
Vốn dĩ năng lượng ở đáy của vũng xoáy lớn nhất, nhưng xoay chuyển ngược lại như vậy khiến cho năng lượng ở phía trên lại trở nên cường đại nhất, tuy phần dưới đáy đã gần như đứng im, nhưng phần phía trên của vũng xoáy hắc thủy vẫn xoay chuyển vùn vụt, vẫn đang ngang ngạnh đối đầu với Sở Nam.
- Nếu San Hô Huyền Lam Kình ở đây thì tốt biết mấy, để nó nuốt hết số nước đen này vào bụng, không còn nước đen, cho dù có trận pháp thì cũng sao có thể tạo thành vũng xoáy hắc thủy được nữa.
Sở Nam vừa nghĩ như vậy nhưng lập tức phủ định, bởi San Hô Huyền Lam Kình không phải bách độc bất xâm, nuốt bao nhiêu nước đen này vào bụng, cho dù thân thể nó có dài mấy chục trượng thì cũng bị ngộ độc chết.
Tuy San Hô Huyền Lam Kình cũng không được, nhưng Sở Nam vẫn không từ bỏ ý nghĩ này, nguồn gốc của trận pháp là nguyên lực, vũng xoáy hắc thủy phải có nước đen mới có thể xoay chuyển được, điều này cũng giống như một võ giả, võ giả phải có thân thể, có sinh mệnh mới có thể thi triển ra được vũ kỹ cường đại, mới có thể tu luyện được võ quyết, mới có thể làm được mọi chuyện, nếu không có thân thể, không có sinh mệnh thì cũng chẳng thể làm được gì.
Sở Nam đang nghĩ cách làm thế nào khiến nước đen mất đi.
Đúng lúc đó, Hắc Quân đã mệnh lệnh cho đầu rồng xông lên, gây cho Sở Nam chút ít khó khăn, quả trứng đen cũng bay ra, ngăn trước mặt đầu rồng, Hắc Quân không đích thân ra tay, mục đích của hắn chỉ là khiến Sở Nam phân tâm, khiến hắn không thể đấu lại được với vũng xoáy hắc thủy, cuối cùng rơi vào tay hắn.
Sở Nam mượn lực ra tay, vũng xoáy ngũ sắc không ngừng lớn lên, đã bao trùm lấy một nửa thân người Sở Nam, khiến Sở Nam như một chiến thần sừng sững giữa tầng không.
Trong đầu Sở Nam chợt xuất hiện một ý nghĩ điên cuồng:
- San Hô Huyền Lam Kình có thể hấp thu được nước không có độc, Hàn Ngọc Lam Viêm có thể hấp thu được cả biển lửa, vậy tại sao ta không thể thôn phệ được chỗ nước đen này?
Ý nghĩ này quả thực điên cuồng, điên cuồng gấp trăm vạn lần tất cả những ý nghĩ trước đó của hắn.
Nhưng tình thế bắt buộc, Sở Nam không thể không điên cuồng, nếu hắn không điên cuồng, hắn sẽ không còn cơ hội hưởng thụ niềm vui được hô hấp, sẽ không còn được nghe thấy những thanh âm của thế giới này nữa.
Sở Nam không phải người sau khi đã có chủ ý thì vẫn còn băn khoăn do dự, hắn nghĩ là làm, cho dù thất bại thì như hắn vẫn thường nghĩ: “ta vốn dĩ tám tuổi đã phải chết, nhưng ta đã cố gắng sống thêm được mười năm, đã đủ vốn rồi, hơn nữa Thủy Nguyên Bản Tinh là nguyên mạch cực tốt, chưa biết chừng có thể khiến cho đám nước đen này....
Bởi vậy, Sở Nam thân giữa vũng xoáy hắc thủy, được vũng xoáy bao bọc lấy thân liền mở to miệng, một cỗ hấp lực từ miệng cuốn ra.
Tay trái hấp thu thủy nguyên lực ở trong nước đen.
Còn miệng hắn thì lại hút nước, nước đen thực sự.
Điên cuồng hút vào, từng ngụm nước đen tuôn vào trong miệng hắn, qua cổ họng, xuống bụng.
Hắc Quân thầm chấn kinh, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra nụ cười âm lãnh:
- Đúng là nghé con không sợ cọp, suy nghĩ ngông cuồng, muốn hút nước? Còn muốn hút cạn? Thật là cuồng vọng, cả một dòng sông nước đen, ngươi có thể hút hết được sao? Chỉ e không lâu sau, bụng ngươi sẽ nổ tung, xem ra lão phu phải chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Lúc này, đáy của vũng xoáy hắc thủy đã thuận theo vũng xoáy ngũ sắc, dần xoay chuyển ngược lại.
Nhưng bụng Sở Nam cũng đã căng phình lên, cho dù là bụng của một bà bầu mang thai chín tháng, mang cùng một lúc mấy thai thì cũng không thể so sánh được với bụng của Sở Nam. Lúc này, Sở Nam không còn cảm thấy đau đớn nữa, mà là sự khó chịu, khó chịu đến khủng khiếp.
- Ha ha ha...
Hắc Quân nhìn thấy cảnh đó, không khỏi ôm bụng cười vang:
- Ma Đạo Tử, không ngờ ngươi cũng có ngày mang bầu, ngươi cả đời anh minh, nhưng chỉ cần một lần mang bầu thế này là đã đủ để hủy hết cả rồi.
Sở Nam không cười, không tức giận, không oán hận, ánh mắt lộ ra vẻ cuồng ngạo, dáng vẻ đầy kiên nghị tiếp tục hút nước đen vào trong bụng. Tuy ở những nơi nứt vỡ trên thân thể Sở Nam, từ thất khiếu của hắn không ngừng có nước đen chảy ra, nhưng so với tốc độ hút điên cuồng của hắn thì có thể không cần tính tới. Khi thân thể Sở Nam từ một thùng nước biến thành một quả bóng tròn xoe, sắp vỡ tung đến nơi....
Thì hạt châu tử đó, liền động.
Vô số nước đen tuôn vào trong hạt châu tử, châu tử không giống như Hàn Ngọc Lam Viêm Vương thôn phệ biển lửa, sau khi hút nước đen vào liền nhả ra, nước đen theo huyết nhục xuất hiện dưới hai chân Sở Nam.
Hạt châu tử sau khi thôn phệ nước đen, dường như đang chầm chậm biến hóa.
Nước đen sau khi từ hạt châu tử đi ra đã không còn bị trận pháp khống chế, sau khi xuất hiện dưới hai chân Sở Nam liền xoay chuyển ngược chiều kim đồng hồ, trở thành một cỗ lực lượng trợ giúp Sở Nam chống lại vũng xoáy hắc thủy, áp lực của vũng xoáy hắc thủy lập tức giảm đi quá nửa, vũng xoáy dưới chân xoay chuyển ngày càng nhanh, lấy trục là vũng xoáy ngũ sắc trong đan điền của Sở Nam, xoay chuyển ngày càng nhanh, lôi kéo ngày càng nhiều nước đen xoay chuyển theo chiều ngược lại.
Vũng xoáy ngũ sắc vẫn không hề nhỏ lại, ngược lại còn ngày càng lớn hơn, còn cánh tay phải đâm vào trong vũng xoáy hắc thủy, Sở Nam chỉ cảm thấy nước bao quanh lấy, cuồn cuộn không ngừng, chỉ giây lát sau đã bao trùm lấy toàn thân người hắn.
Thủy nguyên lực từ trong vũng xoáy hắc thủy điên cuồng tuôn vào trong cơ thể Sở Nam.
Nhưng cơ thể Sở Nam lúc này đang xoay chuyển theo chiều ngược lại, cỗ thủy nguyên lực này tuôn vào liền phá vỡ sự cân bằng đó, Sở Nam cảm thấy nỗi đau thấu tâm can, giống như có một lưỡi dao sắc bén từ cánh tay đâm thẳng vào trong tim hắn, đôi mắt hắn nhòa đi, giống như có vô số hung thú đang xông vào cơ thể, răng nanh không ngừng cắn xé trên cơ thể hắn, cảm giác đau đớn ngày càng tăng lên gấp bội, thần niệm cũng bị xé nát tan tành.
Đúng lúc đó, hạt châu tử ở trong đan điền của Sở Nam đột nhiên lơ lửng bay lên, cỗ thủy nguyên lực cuồng bạo đột nhiên trở nên ngoan ngoãn chảy về phía hạt châu tử, rồi bị thôn phệ, tiếp đó liền được tuôn vào trong vũng xoáy đang chuyển động ngược chiều.
Đột nhiên, vũng xoáy ngũ sắc lớn lên gấp đôi, bao bọc lấy Sở Nam.
Vũng xoáy hắc thủy dần xoay chuyển chậm lại, ngày càng chậm, thủy nguyên lực Sở Nam hấp thu vào trong cơ thể càng nhiều, vũng xoáy ngũ sắc ngày càng lớn, vũng xoáy hắc thủy càng chuyển động chậm lại, rồi dần dần dứng im.
Đương nhiên là chỉ ở phần thấp nhất.
Nhưng tất cả nhưng điều đó đã đủ khiến sắc mặt Hắc Quân lại trở nên âm trầm.
Vốn dĩ năng lượng ở đáy của vũng xoáy lớn nhất, nhưng xoay chuyển ngược lại như vậy khiến cho năng lượng ở phía trên lại trở nên cường đại nhất, tuy phần dưới đáy đã gần như đứng im, nhưng phần phía trên của vũng xoáy hắc thủy vẫn xoay chuyển vùn vụt, vẫn đang ngang ngạnh đối đầu với Sở Nam.
- Nếu San Hô Huyền Lam Kình ở đây thì tốt biết mấy, để nó nuốt hết số nước đen này vào bụng, không còn nước đen, cho dù có trận pháp thì cũng sao có thể tạo thành vũng xoáy hắc thủy được nữa.
Sở Nam vừa nghĩ như vậy nhưng lập tức phủ định, bởi San Hô Huyền Lam Kình không phải bách độc bất xâm, nuốt bao nhiêu nước đen này vào bụng, cho dù thân thể nó có dài mấy chục trượng thì cũng bị ngộ độc chết.
Tuy San Hô Huyền Lam Kình cũng không được, nhưng Sở Nam vẫn không từ bỏ ý nghĩ này, nguồn gốc của trận pháp là nguyên lực, vũng xoáy hắc thủy phải có nước đen mới có thể xoay chuyển được, điều này cũng giống như một võ giả, võ giả phải có thân thể, có sinh mệnh mới có thể thi triển ra được vũ kỹ cường đại, mới có thể tu luyện được võ quyết, mới có thể làm được mọi chuyện, nếu không có thân thể, không có sinh mệnh thì cũng chẳng thể làm được gì.
Sở Nam đang nghĩ cách làm thế nào khiến nước đen mất đi.
Đúng lúc đó, Hắc Quân đã mệnh lệnh cho đầu rồng xông lên, gây cho Sở Nam chút ít khó khăn, quả trứng đen cũng bay ra, ngăn trước mặt đầu rồng, Hắc Quân không đích thân ra tay, mục đích của hắn chỉ là khiến Sở Nam phân tâm, khiến hắn không thể đấu lại được với vũng xoáy hắc thủy, cuối cùng rơi vào tay hắn.
Sở Nam mượn lực ra tay, vũng xoáy ngũ sắc không ngừng lớn lên, đã bao trùm lấy một nửa thân người Sở Nam, khiến Sở Nam như một chiến thần sừng sững giữa tầng không.
Trong đầu Sở Nam chợt xuất hiện một ý nghĩ điên cuồng:
- San Hô Huyền Lam Kình có thể hấp thu được nước không có độc, Hàn Ngọc Lam Viêm có thể hấp thu được cả biển lửa, vậy tại sao ta không thể thôn phệ được chỗ nước đen này?
Ý nghĩ này quả thực điên cuồng, điên cuồng gấp trăm vạn lần tất cả những ý nghĩ trước đó của hắn.
Nhưng tình thế bắt buộc, Sở Nam không thể không điên cuồng, nếu hắn không điên cuồng, hắn sẽ không còn cơ hội hưởng thụ niềm vui được hô hấp, sẽ không còn được nghe thấy những thanh âm của thế giới này nữa.
Sở Nam không phải người sau khi đã có chủ ý thì vẫn còn băn khoăn do dự, hắn nghĩ là làm, cho dù thất bại thì như hắn vẫn thường nghĩ: “ta vốn dĩ tám tuổi đã phải chết, nhưng ta đã cố gắng sống thêm được mười năm, đã đủ vốn rồi, hơn nữa Thủy Nguyên Bản Tinh là nguyên mạch cực tốt, chưa biết chừng có thể khiến cho đám nước đen này....
Bởi vậy, Sở Nam thân giữa vũng xoáy hắc thủy, được vũng xoáy bao bọc lấy thân liền mở to miệng, một cỗ hấp lực từ miệng cuốn ra.
Tay trái hấp thu thủy nguyên lực ở trong nước đen.
Còn miệng hắn thì lại hút nước, nước đen thực sự.
Điên cuồng hút vào, từng ngụm nước đen tuôn vào trong miệng hắn, qua cổ họng, xuống bụng.
Hắc Quân thầm chấn kinh, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra nụ cười âm lãnh:
- Đúng là nghé con không sợ cọp, suy nghĩ ngông cuồng, muốn hút nước? Còn muốn hút cạn? Thật là cuồng vọng, cả một dòng sông nước đen, ngươi có thể hút hết được sao? Chỉ e không lâu sau, bụng ngươi sẽ nổ tung, xem ra lão phu phải chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Lúc này, đáy của vũng xoáy hắc thủy đã thuận theo vũng xoáy ngũ sắc, dần xoay chuyển ngược lại.
Nhưng bụng Sở Nam cũng đã căng phình lên, cho dù là bụng của một bà bầu mang thai chín tháng, mang cùng một lúc mấy thai thì cũng không thể so sánh được với bụng của Sở Nam. Lúc này, Sở Nam không còn cảm thấy đau đớn nữa, mà là sự khó chịu, khó chịu đến khủng khiếp.
- Ha ha ha...
Hắc Quân nhìn thấy cảnh đó, không khỏi ôm bụng cười vang:
- Ma Đạo Tử, không ngờ ngươi cũng có ngày mang bầu, ngươi cả đời anh minh, nhưng chỉ cần một lần mang bầu thế này là đã đủ để hủy hết cả rồi.
Sở Nam không cười, không tức giận, không oán hận, ánh mắt lộ ra vẻ cuồng ngạo, dáng vẻ đầy kiên nghị tiếp tục hút nước đen vào trong bụng. Tuy ở những nơi nứt vỡ trên thân thể Sở Nam, từ thất khiếu của hắn không ngừng có nước đen chảy ra, nhưng so với tốc độ hút điên cuồng của hắn thì có thể không cần tính tới. Khi thân thể Sở Nam từ một thùng nước biến thành một quả bóng tròn xoe, sắp vỡ tung đến nơi....
Thì hạt châu tử đó, liền động.
Vô số nước đen tuôn vào trong hạt châu tử, châu tử không giống như Hàn Ngọc Lam Viêm Vương thôn phệ biển lửa, sau khi hút nước đen vào liền nhả ra, nước đen theo huyết nhục xuất hiện dưới hai chân Sở Nam.
Hạt châu tử sau khi thôn phệ nước đen, dường như đang chầm chậm biến hóa.
Nước đen sau khi từ hạt châu tử đi ra đã không còn bị trận pháp khống chế, sau khi xuất hiện dưới hai chân Sở Nam liền xoay chuyển ngược chiều kim đồng hồ, trở thành một cỗ lực lượng trợ giúp Sở Nam chống lại vũng xoáy hắc thủy, áp lực của vũng xoáy hắc thủy lập tức giảm đi quá nửa, vũng xoáy dưới chân xoay chuyển ngày càng nhanh, lấy trục là vũng xoáy ngũ sắc trong đan điền của Sở Nam, xoay chuyển ngày càng nhanh, lôi kéo ngày càng nhiều nước đen xoay chuyển theo chiều ngược lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.