Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 263: Dùng lực phá hủy

Chúc Long Ngữ

22/03/2013



Sở Nam bước một bước, lập tức rơi vào trong trận. Người áo đen, bốn người Trương Vũ liền thở dài một hơi.

Vừa rồi vị trí ẩn nấp của bọn chúng đều cách Sở Nam ngoài mười thước. Vì vậy Sở Nam không phát hiện được.

Nhưng bốn người Trương Vũ lại chúng kiến Sở Nam một quyền liền đánh chết một tên Võ Tướng cao cấp, hơn nữa nhìn bộ dạng thì vô cùng nhẹ nhàng, giống như tùy tiện vung tay, không tốn chút sức lực.

Võ Tướng cao cấp này bọn họ cũng không xem vào đâu. Nhưng một tên Võ Quân sơ cấp muốn đối phó với mười tên Võ Quân cao cấp cũng phải tốn không ít công phu, đâu như tên biến thái kia, giết họ chẳng khác nào bóp chết một con kiến.

Tuy đám người Trương Vũ dựa vào khí tức có thể biết được Bạch Sát là một tên Võ Quân nhưng bọn chúng cũng không tin, bọn chúng cho rằng Sở Nam tuyệt đối là Võ Vương, nhưng ngờ một loại võ quyết nào đó che dấu mới khiến người khác cảm nhận sai.

Mặc kệ như vậy, Bạch Sát đã vào trận, bọn chúng cũng an lòng, cho rằng tên Bạch Sát kia chết không còn gì nghi ngờ!

Bốn người nhanh chóng nhập trận, đóng tại bốn hướng đông tây nam bắc. Tuy trong trận tràn đầy sương mù nhưng bốn người bọn hắn vẫn nhìn rất rõ, chỉ là đang chờ cơ hội, ra tay một lần giết chết Bạch Sát. Chỉ cần Bạch Sát chết, tên Hắc Sát còn lại sẽ dễ như trở bàn tay.

Mà Sở Nam đột nhiên rơi vào sát trận, lúc đầu cũng có chút kinh ngạc. Đao quang kiếm quang trong sát trận giống như thực chất, hơn nữa uy lực không nhỏ. Yếu có thể sánh với một kích toàn lực của Võ Tướng cao cấp, mạnh có thể sánh với Võ Quân trung giai, còn mạnh nhất thì tương đương với Nam Bá Thiên thi triển Trảm Vân Thức.

Những thứ còn lại, cự thạch ít nhất cũng có năm sáu ngàn cân, nặng thì hơn vạn cân. Gai đất nhỏ thì sánh với một kích của chân khí trung phẩm, mạnh thì ngang với pháp khí trung phẩm.

Tuyệt sát chi trận như này, đừng nói là một tên Võ Quân, cho dù là năm gã tiến vào cũng quá nửa là chết trong trận.

Cũng khó trách Trương Vũ xem sứ giả áo đen là đòn sát thủ, đồng thời bọn hắn cho rằng Sở Nam tất phải chết.

Trong sát trận, Sở Nam không còn chút lo lắng, trong lòng bình tĩnh vô cùng.

Đối mặt với đao quang kiếm quang xông tới đòi mạng người, Sở Nam cũng không lập tức ta tay. Tình huống này hắn chưa từng gặp, hắn không dám có chút manh động vì hắn cảm thấy lần này nguy hiểm hơn cả khi đồng thời đánh với bốn tên Võ Quân.

Sở Nam phát huy thân pháp tới tận cùng, tránh né đao quang kiếm quang, cự thạch gai đất, tập trung xem xét tìm lối thoát khỏi nơi quỷ dị này.



Người áo đen chứng kiến động tác của Sở Nam, tinh quang trong mắt lóe lên. Không ngờ trong sương mù dày đặc như vậy mà Bạch Sát có thể né tránh nhiều đao quang kiếm quang như vậy. Hơn nữa, còn giống như hắn biết trước quỹ tích của chúng, sớm làm ra động tác né tránh.

- Điều này nghĩa là gì?

Người áo đen bỗng giật mình kinh hãi:

- Thần thức! Tên Bạch Sát này đã sinh ra thần thức, hắn không phải Võ Quân, hắn là… là Võ Vương!

Không trách người áo đen suy nghĩ như vậy. Trên Thiên Vũ đại lục, mọi người đều biết chỉ có cường giả Võ Vương mới có được thần thức thần niệm, Võ Quân tuyệt đối không thể sinh ra thần niệm.

Ngoại trừ thần niệm ra thì điều khiến người áo đen kinh ngạc chính là tấn công từ bốn phương tám hướng đánh tới nhưng Bạch Sát vẫn né tránh được toàn bộ.

Tuy nói có thần niệm có thể tranh thủ được một chút thời gian, nhưng đối mặt với công kích như vũ bão thế này muốn tránh thoát toàn bộ là không có khả năng. Nhưng hết từ lần này tới lần khác, những công kích này đều hoàn toàn vô dụng!

Đám người Trương Vũ lại càng không tưởng tượng nổi!

Bọn hắn nào biết Sở Nam ở trong Cương Phong động, công kích liên miên không dứt, chỗ nào cũng có. Tuy rằng Sở Nam không tránh né được toàn bộ nhưng cũng đã được rèn luyện, né tránh rất nhuần nhuyễn.

Sở Nam trong trận chừng mười phút vẫn không thể tìm được đường ra. Hơn nữ, hắn cảm giác được hắn chạy tới chạy lui đều như đi vòng quanh, dậm chân tại chỗ.

Người áo đen nhận ra công kích như vậy không thể tổn thương tới Bạch Sát, nhíu mày, đánh ra một ít tài liệu, đi xung quanh thả vào vị trí đặc thù rất nhiều nguyên thạch thượng phẩm.

Lập tức, công kích trong trận tăng lên!

Sở Nam không tìm được đường ra, cũng không tiếp tục né tránh, lại thấy công kích trong trận gia tăng, hừ lạnh trong lòng:

- Nếu không có đường ra, vậy thì dùng lực phá trận vậy.



Sở Nam lập tức tung quyền. Nắm đấm đánh trúng đao quang kiếm quang, chúng lập tức tiêu tán. Cự thạch rơi xuống, Sở Nam dùng một quyền đánh nát. Gai nhọn chui lên, Sở Nam liên giơ chân đạp xuống, gai nhọn lập tức vỡ vụn, mặt đất cũng chấn động theo.

Tuy nhiên hiện tại những thứ này không thể tạo thành thương tổn cho Sở Nam nhưng hắn lại phát hiện khi chúng bị đánh tan cũng không lập tức tan biến mà ngưng tụ lại một chỗ, tiếp tục tấn công hắn lần nữa.

Biết được điều này, Sở Nam vội vàng tiết kiệm lực lượng, nguyên lực càng ít khi sử dụng.

Tuy rằng sau khi xương cốt hắn biến thành màu vàng kim đã trở nên mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần nhưng những công kích này có thể so sánh với Võ Quân cao cấp, hơn nữa không chỉ có một cái. Khi nguyên lực hắn còn sung túc đương nhiên hắn không cần sợ hãi. Nhưng khi nguyên lực cạn kiệt, thể lực giảm sút, toàn thân kiệt sức giống như khi ở Tây Xuyên thành thì vô cùng nguy hiểm.

Bất quá Sở Nam đã tìm ra biện pháp, hơn nữa hắn cũng rất nắm chắc. Trên đường đi hắn tiêu diệt mười đoàn cường đạo, thu hoạch rất nhiều nguyên thạch. Tuy rằng trong đó đa số là hạ phẩm nhưng số lượng thì khổng lồ.

Sở Nam dùng lực lượng ngăn cản khiến người áo đen kinh hãi vô cùng. Công kích như cuồng phong bạo vũ như vậy lại bị hắn dùng tay không đánh vỡ.

- Điều này…

Hành động của Sở Nam nằm ngoài nhận thứ của đám Trương Vũ:

- Trách không được hn trong thời gian ngắn có thể tiêu diệt mười bang phái cường đạo, tạo thành thanh danh lớn như vậy, thì ra là hắn rất có thực lực!

Người áo đen cũng nổi điên lên. Hắn nuốt đan dược, tiếp tục đánh ra các loại tài liệu, cung cấp nguyên thạch vận hành, lẩm bẩm:

- Ta không tin nguyên lực của ngươi sẽ không cạn kiệt! Liệu ngươi có thể trụ được bao lâu?

Ngoài trận, Thiết Thương Hùng mang Vũ Hạo chạy tới, Tử Mộng Nhân hấp tấp nói:

- Bổn Hùng, mau đánh vào những tài liệu kia, đồng thời dùng toàn lực phá hủy mặt đất cho ta!

- Gầm…!

Thiết Thương Hùng Thất giai rống lên, thân thể bắt đầu thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook