Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1744: dùng thân thử chiêu

Chúc Long Ngữ

15/01/2014

Lam Thu Sinh thần sắc ngưng trọng vạn phần khiến Sở Nam và Lôi Nhụy chú ý, Lôi Nhụy đưa tay đánh ra một đạo thiểm điện, muốn cắt đứt động tác của Lam Thu Sinh, Sở Nam liếc mắt, vội vàng nói với Lôi Nhụy:

- Không cần để ý tới hắn!

- hắn vừa nói Thương Long có thể sánh với cường giả Cổ chi cảnh, nhìn bộ dạng của hắn xem ra là chuẩn bị phát huy ra uy lực của cường giả Cổ chi cảnh!

- Ta biết, cứ để hắn chuẩn bị!

- Rất nguy hiểm!

Lôi Nhụy nhắc nhở, nàng hiểu rõ sự lợi hại của cường giả Cổ chi cảnh hơn Sở Nam. Sở Nam trầm tư, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết, nói:

- Thương Long chân chính có lẽ ta không dám thử, nhưng đầu Thương Long trước mắt chỉ là chín giọt máu mà thôi, cơ hội tốt như vậy sao ta có thể bỏ qua? Cho nên ta muốn thử một lần!

- Thôi được rồi.

Lôi Nhụy thu tay lại, nhưng nàng thầm nghĩ:

- Có lẽ? Dù là Thương Long chân chính cũng chỉ là có lẽ?

Sau đó Lôi Nhụy nhớ tới kinh nghiệm trưởng thành của Sở Nam, trong lòng thoải mái hơn.

Không khí của không gian dưới lòng đất vô cùng ngưng trọng, trận chiến giữa Mộc Thông Tâm và Thổ Phách, Thanh Tùng khuyển cũng không phát ra động tĩnh quá lớn. Lam Thu Sinh khua múa, thời gian chậm rãi trôi qua.

Sắc mặt Lam Thu Sinh ngày càng trở nên tái nhợt, áp lực Hư hỏa ngày càng lớn, mà Thương Long ngày càng giảm nhỏ, nhưng uy năng bộc phát ra càng thêm bức người. Tốc độ thôn phệ hỏa diễm của Sở Nam ngày càng nhanh hơn, trong người đã hình thành thông đạo nước xoáy, thông đạo này tận lực vây quanh xương cốt, từ đó trở đi hỏa diễm ẩn chứa Pháp tắc chi đạo tạo thành tổn thương với Sở Nam cũng yếu bớt.

Đối với Hỏa Diễm cuồng bạo sau khi tới đan điền lại vô cùng an tĩnh, Sở Nam cũng có chút suy đoán, một là có thể do Thần hồn đan điền, một là do hai sợ vật chất cường đại kia!

Bởi vì Sở Nam dùng âm dương ngư luyện hóa xong liền mơ hồ cảm giác được hai sợi vật chất kia dần mạnh mẽ hơn, mặc dù biên độ tăng trưởng rất nhỏ nhưng như vậy cũng đã rất quan trọng với Sở Nam.



Trải qua chừng ba phút, Lam Thu Sinh phun một ngụm máu tươi, khuôn mặt tái nhợt, nhưng trên mặt lại tươi cười, thân thể Thương Long chỉ lớn chín trượng tỏa ra tâm tình hung dữ.

- Đã sắp hoàn thành rồi sao?

Sở Nam tập trung tinh thần đề phòng, cảm thấy bốn phía xung quanh giống như phát sinh biến hóa nào mà hắn không rõ, Lam Thu Sinh nhìn chằm chằm vào Sở Nam nói:

- Nói thực ta vô cùng bội phục ngươi, nếu không phải có chuyện vừa rồi, ta rất muốn kết giao bằng hữu với ngươi, nhưng hiện giờ chỉ có thể ngươi chết ta sống!

- Ta không thể chết!

- Điều này không phải do ngươi!

Lam Thu Sinh cảm xúc mãnh liệt, giờ phút này hắn chắc chắn sẽ thành công, mười ngón tay máu cắm vào thân Thương Long, Thương Long kêu rống lên, Lam Thu Sinh cũng rú thảm, huyết nhục toàn thân nhanh chóng khô héo, tình trạng này chỉ kéo dài hai hơi thở nhưng Lam Thu Sinh đã hóa thành ra bọc xương, Hư hỏa hiện ra.

- Rống~~~

Thương Long nhảy lên, Lam Thu Sinh từ trên không trung ngã xuống, nhìn chằm chằm Sở Nam:

- Ta không biết ngươi làm cái gì, nhưng bất kể ngươi có bao nhiêu thủ đoạn cũng không thể sống sót dưới một chiêu này. Về phần việc ngươi muốn làm ta nhất định sẽ hoàn thành hộ ngươi, ta nhất định sẽ có thể từ trong chiêu này, ngộ ra bí mật tiến vào Cổ chi cảnh!

Nghĩ tới bí mật tiến vào Cổ chi cảnh sắp hiện ra trước mắt, Lam Thu Sinh vô cùng kích động, nếu không phải là đang bị Hư hỏa thiêu đốt, Lam Thu Sinh sẽ lâm vào điên cuồng:

- Tuy rằng thi triển một chiêu này sẽ bị cắn trả rất lớn, nguy hại cực cao, nhưng chỉ cần có thể nắm giữ bí mật kia, tất cả mọi chuyện đều đáng giá.

Khi Lam Thu Sinh đang suy nghĩ, Thương Long tiếp tục nhỏ lại, khi chỉ còn ba trượng, một ngọn lửa màu xanh yếu ớt từ trong miệng Thương Long phun ra, lập tức trời đất biến sắc!

Hỏa diễm phóng về phía Sở Nam.

Ngọn lửa màu xanh chạm vào người Sở Nam, tất cả năng lượng Sở Nam ngưng tụ, súc tích đều biến mất không còn lại chút gì, kinh mạch lực lượng và chu thiên tuần hoàn cũng bị cưỡng ép ngăn cản, thậm chí trong lúc nhất thời Ngũ Hành nguyên dịch cũng không sinh ra, tinh thần trận do tinh thần huyệt khiếu bố trí thành cũng không có tinh thần uy năng nhập vào cơ thể, mặc dù là Trận chi nghịch hồn cũng bắt đầu tìm một chỗ né tránh an toàn.

Huyết nhục thì không cần nói nữa, máu tươi đầm đìa, huyết nhục bắn tung tóe, thân thể Sở Nam điên cuồng lui lại, vào thời khắc này rốt cục Sở Nam cũng cảm nhận được những thủ đoạn mưu lợi kia trước mặt thực lực tuyệt đối căn bản không chịu nổi một kích!



Mộc Thông Tâm thở dài một hơi, Sư Thiên Long trong long hòa hoãn, Lam Thu Sinh liều mạng tế ra một chiêu này mà không thể tiêu diệt đối phương thì e là Sư Thiên Long cũng muốn nổi điên. Lam Thu Sinh thấy vậy, không có cuồng tiếu, hắn đang áp chế Hư hỏa,quan trọng hơn là hắn đang cảm nhận sự huyền bí trong ngọn lửa màu xanh kia.

Lôi Nhụy vốn định cứu giúp, nhưng thấy Sở Nam vẫn chống đỡ được.

- Còn chưa tới thời điểm vạn bất đắc dĩ, nếu thực sự tới thời khắc đo, ta liền…

Lôi Nhụy không nói tiếp, nhưng hai mắt đã biểu lộ tất cả.

Sở Nam điên cuồng lui lại bởi vì năng lượng bị thiêu đốt, Thần hành bách biến không duy trì được, tu vi trở lại cảnh giới Thiên Vũ Thần, khuôn mặt cũng không còn là Liên Thành Song mà trở về khuôn mặt Sở Nam.

Mộc Thông Tâm bị Thanh Tùng khuyển và Thổ Phách vây công, Sư Thiên Long, kể cả Lam Thu Sinh khi chứng kiến bộ dạng chân thật của Sở Nam đều chấn động, kinh hãi quát:

- Ngươi là Sở Nam!

- Hóa ra ngươi là Sở Nam, chẳng trách, nếu sớm biết ngươi là Sở Nam thì ta cũng không đánh chủ ý lên ngươi.

Lam Thu Sinh thì thào, hắn không đánh chủ ý vào Sở Nam không phải hắn sợ Sở Nam. Dù sao Sở Nam chém chết đều là võ giả Chân Tổ cảnh trở xuống, nguyên nhân chủ yếu chính là có ngươi lợi hại hơn, hắn không chọc được người này.

Mộc Thông Tâm và Sư Thiên Long cũng gật đầu phụ họa, mà sát quang lóe lên trong mắt Lôi Nhụy, thân phận của Sở Nam không thể lộ ra, bằng không khi đó sẽ bị cường giả Cổ chi cảnh đuối giết. Cho nên ba người này hôm nay tuyệt đối không thể sống mà rời khỏi.

- Giờ mới biết thì cũng đã muộn, Sở Nam, ngươi nhất định phải sống sót!

Lôi Nhụy âm thầm súc thế, trong lòng nói với Sở Nam.

Ngọn lửa màu xanh thiêu đốt thân thể, sinh tử không rõ, Sở Nam nào có tâm tư quản nhiều việc tới vậy, những mảnh vỡ kia biến thành áo giáp bao trùm lên người nhưng vẫn không thể ngăn cản nôi, xương cốt gặp phải hỏa diễm cũng bị đốt cháy.

Cho dù thống khổ hơn nữa cũng không thể bao trùm giác quan của Sở Nam. Bất kể là chuyện gì xảy ra ý chí của Sở Nam đều không yếu bớt, hắn có thể cảm nhận xương cốt đang phát sinh biến hóa, còn có cả năng lượng kinh mạch thôn phệ trong Ma thú trận, cũng tỏa ra tia sáng yêu dị.

Trận chi nghịch hồn cảm nhận được ý chí của Sở Nam phản kháng lại ngọn lửa màu xanh, đồng thời tiến tới gần kinh mạch năng lượng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook