Chương 2076: Hai ngày phá quan
Chúc Long Ngữ
21/03/2014
Bên kia Chiến thần bọn họ cố gắng hết sức ngăn cản, song thù nhìn xung quanh sau đó đứng ở phía sau lưng của Tư Đồ Dật Tiêu thành một bình chướng cuối cùng, mặc dù mọi người cố gắng ngăn chặn, tuy nhiên trị ngọn không trị được gốc không ngăn được ngân sa cự nhân bước dài về phía trước.
Mà ba ngân sắc ngân sa còn lại không biết là bị khống chế vẫn có ý thức, dù sao vừa rồi ngân sa cự nhân được ngưng tụ ra ngày càng nhỏ lại.
Song thù động thủ, mang u nguyệt ném tới, chẳng qua lực của u nguyệt khá yếu, hợp lực trùng cản, mà Thường Ca cũng bị ngân sắc sa ném vào bên trong.
Mấy chục tức thời gian trôi qua cửu võ bọn họ bắt đầu chống đỡ hết nổi, mặc dù có máu tươi tương trợ, nhưng hiệu quả ngày càng kém, nghiêm trọng hơn chính là, ngân sắc tiểu nhân ba thước đột nhiên phá phòng ngự nặng nề, hướng về phía Tư Đồ Dật Tiêu mà đánh giết tới.
Song thù nhìn thấy thế, loạn quyền đánh về phía ngân sắc tiểu nhân, mặc dù uy năng lớn hơn nhiều, nhưng đã không còn kịp nữa, đúng lúc ngân sắc tiểu nhân muốn nhảy tới đầu của Tư Đồ Dật Tiêu thì truyền tới từng khúc âm than.
Mấy chục tức thời gian trôi qua đi, cửu võ bọn họ bắt đầu chống đỡ hết nổi, mặc dù còn có máu tươi tương trợ đọng lại, nhưng hiệu quả ngày càng kém, điều quan trọng hơn chính là, ngân sắc tiểu nhân càng lúc càng đột phá phòng ngự, hướng về phía Tư Đồ Dật Tiêu mà giết tới
Song Thù nhìn thấy thế, liền loạn quyền đánh về phía ngân sắc tiểu nhân, mặc dù uy năng lớn hơn nhiều nhưng tính khả thi đã không còn kịp nữa, đúng lúc ngân sắc tiểu nhân muốn nhảy lên đầu của Tư Đồ Dật Tiêu thì trên không trung truyền tới từng khúc thanh âm.
Khúc thanh âm này dĩ nhiên là do Thường Ca chém tới, cũng chỉ có một âm phù.
Nhưng âm phù này so với quá khứ thì không giống nhau, Thường Ca lấy tình cảm đau buồn tạo ra âm phù xong thì sắc mặt tái nhợt vô cùng, khóe miệng chảy ra từng đợt máu tươi, mà những ngân sắc cự nhân khác dường như không có ảnh hưởng gì, vẫn công kích cửu võ bọn họ.
Song Ngân sắc tiểu sa tấn công Tư Đồ Dật Tiêu lại trì trệ một chút, các ngân sắc tiểu nhân khác cũng khôi phục lại trạng thái cũ, một lần nữa tấn công về phía trước.
Hồ lô xuất, mộng tỉnh.
Một đạo nước bắn lên, đánh về phía ngân sắc tiểu nhân, ngân sắc tiểu nhân lúc này giống hệt như đậu hũ, bị đánh thành trăm vạn nghìn khối, rồi sau đó xuôi xuống nghìn dặm hải vực.
Ở phía trước là một rừng cây, thoạt nhìn vô cùng yên lặng, không có chút động tĩnh nào, lúc này bên kia lại truyền tới thanh âm:
- Qua cự nhân thì khó khăn, vậy thì thử qua rừng cây xem các ngươi có thể đi qua hay không.
Thanh âm này dĩ nhiên là khó chịu nhưng vừa dứt lời thì rong đám đông đã có một đám muỗi ông ông đánh về phía tư đồ dật tiêu bọn họ,
Uy năng mênh mông cuồn cuộn, con sâu nhỏ cũng khoogn dừng lại, cắn xuống miệng bắn ra từng đợt máu tươi.
- Đây là ma thú gì?
Tư Đồ Dật Tiêu sáng đôi mắt lên, muốn chứng kiến cảnh tượng trước mắt:
- Dem những vật kia tiến vào. Xem ra rừng cây này cũng không đủ dữ tợn.
Đúng như theo lời của Tư Đồ Dật Tiêu, thanh âm vờn quanh, khu rừng vẫn không đủ hung tợn.
- Muốn chết.
- Thì ra vừa rồi là các ngươi.
- Không ngờ các ngươi có thể đi ra khỏi rừng cây.
- Ngươi không nghĩ rằng chúng ta sẽ chém đầu ngươi sao?
Tư Đồ Dật Tiêu nói xong, cửu võ bọn họ đã hạ xuống, hắn phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ, cửu võ bọn họ sau đó trở lại, Tư Đồ Dật Tiêu vô ích nhảy lên.
- Các ngươi không phải muốn cứu người soa, tới đi!
Người kia khiêu khích, cửu võ đi tới nói:
- Ta đi trước.
Cây gậy đập phá xuống, nhưng đồng thời, côn của chiến thần cũng biến mất trước mắt, ở phía trước còn truyền tới tiếng cười:
- Còn có người dám vào sao.
- Bất kể mạnh thế nào, cũng phải tăng cường thực lực ứng phó với sở Nam.
- Không được Sở Nam không biết khi nào mới tới, chúng ta phải luyện hoasnhanh chóng.
Giờ phút này, Sở Nam đã nhìn thấy hung man, Tiểu Hắc vọt mạnh trực tiếp xuyên qua hải vực tiến tới.
Mà ba ngân sắc ngân sa còn lại không biết là bị khống chế vẫn có ý thức, dù sao vừa rồi ngân sa cự nhân được ngưng tụ ra ngày càng nhỏ lại.
Song thù động thủ, mang u nguyệt ném tới, chẳng qua lực của u nguyệt khá yếu, hợp lực trùng cản, mà Thường Ca cũng bị ngân sắc sa ném vào bên trong.
Mấy chục tức thời gian trôi qua cửu võ bọn họ bắt đầu chống đỡ hết nổi, mặc dù có máu tươi tương trợ, nhưng hiệu quả ngày càng kém, nghiêm trọng hơn chính là, ngân sắc tiểu nhân ba thước đột nhiên phá phòng ngự nặng nề, hướng về phía Tư Đồ Dật Tiêu mà đánh giết tới.
Song thù nhìn thấy thế, loạn quyền đánh về phía ngân sắc tiểu nhân, mặc dù uy năng lớn hơn nhiều, nhưng đã không còn kịp nữa, đúng lúc ngân sắc tiểu nhân muốn nhảy tới đầu của Tư Đồ Dật Tiêu thì truyền tới từng khúc âm than.
Mấy chục tức thời gian trôi qua đi, cửu võ bọn họ bắt đầu chống đỡ hết nổi, mặc dù còn có máu tươi tương trợ đọng lại, nhưng hiệu quả ngày càng kém, điều quan trọng hơn chính là, ngân sắc tiểu nhân càng lúc càng đột phá phòng ngự, hướng về phía Tư Đồ Dật Tiêu mà giết tới
Song Thù nhìn thấy thế, liền loạn quyền đánh về phía ngân sắc tiểu nhân, mặc dù uy năng lớn hơn nhiều nhưng tính khả thi đã không còn kịp nữa, đúng lúc ngân sắc tiểu nhân muốn nhảy lên đầu của Tư Đồ Dật Tiêu thì trên không trung truyền tới từng khúc thanh âm.
Khúc thanh âm này dĩ nhiên là do Thường Ca chém tới, cũng chỉ có một âm phù.
Nhưng âm phù này so với quá khứ thì không giống nhau, Thường Ca lấy tình cảm đau buồn tạo ra âm phù xong thì sắc mặt tái nhợt vô cùng, khóe miệng chảy ra từng đợt máu tươi, mà những ngân sắc cự nhân khác dường như không có ảnh hưởng gì, vẫn công kích cửu võ bọn họ.
Song Ngân sắc tiểu sa tấn công Tư Đồ Dật Tiêu lại trì trệ một chút, các ngân sắc tiểu nhân khác cũng khôi phục lại trạng thái cũ, một lần nữa tấn công về phía trước.
Hồ lô xuất, mộng tỉnh.
Một đạo nước bắn lên, đánh về phía ngân sắc tiểu nhân, ngân sắc tiểu nhân lúc này giống hệt như đậu hũ, bị đánh thành trăm vạn nghìn khối, rồi sau đó xuôi xuống nghìn dặm hải vực.
Ở phía trước là một rừng cây, thoạt nhìn vô cùng yên lặng, không có chút động tĩnh nào, lúc này bên kia lại truyền tới thanh âm:
- Qua cự nhân thì khó khăn, vậy thì thử qua rừng cây xem các ngươi có thể đi qua hay không.
Thanh âm này dĩ nhiên là khó chịu nhưng vừa dứt lời thì rong đám đông đã có một đám muỗi ông ông đánh về phía tư đồ dật tiêu bọn họ,
Uy năng mênh mông cuồn cuộn, con sâu nhỏ cũng khoogn dừng lại, cắn xuống miệng bắn ra từng đợt máu tươi.
- Đây là ma thú gì?
Tư Đồ Dật Tiêu sáng đôi mắt lên, muốn chứng kiến cảnh tượng trước mắt:
- Dem những vật kia tiến vào. Xem ra rừng cây này cũng không đủ dữ tợn.
Đúng như theo lời của Tư Đồ Dật Tiêu, thanh âm vờn quanh, khu rừng vẫn không đủ hung tợn.
- Muốn chết.
- Thì ra vừa rồi là các ngươi.
- Không ngờ các ngươi có thể đi ra khỏi rừng cây.
- Ngươi không nghĩ rằng chúng ta sẽ chém đầu ngươi sao?
Tư Đồ Dật Tiêu nói xong, cửu võ bọn họ đã hạ xuống, hắn phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ, cửu võ bọn họ sau đó trở lại, Tư Đồ Dật Tiêu vô ích nhảy lên.
- Các ngươi không phải muốn cứu người soa, tới đi!
Người kia khiêu khích, cửu võ đi tới nói:
- Ta đi trước.
Cây gậy đập phá xuống, nhưng đồng thời, côn của chiến thần cũng biến mất trước mắt, ở phía trước còn truyền tới tiếng cười:
- Còn có người dám vào sao.
- Bất kể mạnh thế nào, cũng phải tăng cường thực lực ứng phó với sở Nam.
- Không được Sở Nam không biết khi nào mới tới, chúng ta phải luyện hoasnhanh chóng.
Giờ phút này, Sở Nam đã nhìn thấy hung man, Tiểu Hắc vọt mạnh trực tiếp xuyên qua hải vực tiến tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.