Chương 1721: Hắn đã tới
Chúc Long Ngữ
10/01/2014
Sở Nam lien tiếp đánh ra trận quyền, nhưng khi nghe tới cái tên Liên Thành Song, Sở Nam theo phản xạ biết được hai người đối diện đang nói hắn, hay đúng hơn là nói người thanh niên bị hắn đánh chết.
Thấy hai người đã ngừng đánh sát chiêu, trong lòng Sở Nam càng them khẳng định, vì vậy dừng tay, tươi cười với hai người đối diện xem như chào hỏi, nói:
- Không ngờ hai ngươi còn tới trước ta.
Sở Nam cũng chỉ nói hàm hồ, hai người trước mặt nhận ra hắn nhưng hắn không biết bọn họ, nếu không rất dễ lộ sơ hở. Trong hoàn cảnh này, Sở Nam không khỏi nhớ tới Tam Vĩ Hồng Hồ, nếu có Tam Vĩ Hồng Hồ ở đây thì đã có thể đào móc rất nhiều trí nhớ của Liên Thành Song.
Tên mặc quần áo vải bên trái nói:
- Điều này còn phải cảm ơn sư phụ ngươi, bằng không dựa vào ta và Từ Kiệt muốn tới đây cũng cần tốn nhiều sức lực!
- Sư phụ đã vào trong?
Sở Nam chỉ về phía Ma thú trận, hai người khẽ gật đầu, Từ Kiệt nói:
- Ngũ sư thúc trước khi vào trong đã bảo ta và Đường Sinh ở đây ôm cây đợi thỏ, chờ nữ nhân kia ra liền chém chết nàng.
- Từ Kiệt, Đường Sinh…
Trong lòng Sở Nam nhớ kỹ hai tên này, miệng lại hỏi:
- Một nữ nhân sao?
Đường Sinh không lập tức trả lời, nhưng ánh mắt chuyển sang nhìn Thổ Phách, nói:
- Hắn là ai? Ta cảm giác trên người hắn có khí tức Thổ nguyên khí, vừa rồi là hắn rống lên sao?
Trong giọng nói cũng tràn ngập vẻ khinh thường.
Thổ Phách vẫn còn cảm giác uy phong vì vừa tiến vào Thần tổ cảnh vô cùng khó chịu với ngữ khí này, nhưng hắn cũng chỉ đành nhịn, hắn không thể phá hỏng kế hoạch của đại nhân, miệng nói:
- Hai vị đại nhân, vừa rồi là ta có mắt không thấy thái sơn, hai vị đại nhân đại lượng, xin hãy bỏ qua cho ta!
Trong miệng xin tha thứ, nhưng trong lòng hắn oán hận:
- Hai tên khốn kiếp, dám xem thường ta, Liên Thành Song đã chết, các ngươi sớm muộn cũng chết. Đợi khi đại nhân chém chết các ngươi, sẽ đem tu vi của các ngươi cho ta, khi đó ta liền có thể trở thành cường giả Thần tổ cảnh đỉnh phong!
Sở Nam liếc mắt nhìn Thổ Phách, nói:
- Hắn gọi là Thổ Phách, là một tên nhi tử của tộc trưởng Thổ tộc, trên đường ta gặp hắn, vì vậy thu hắn làm tùy tùng, giúp ta làm chút việc vặt!
Đường Sinh và Từ Kiệt không hề hoài nghi lời Sở Nam, chỉ nhìn Thổ Phách cười đầy thâm ý. Thổ Phách đương nhiên hiểu rõ bọn hắn đang cười gì, cũng chỉ đành giả bộ tươi cười, nhưng trong lòng thì hận không thể lập tức chém hai người trước mặt thành trăm mảnh.
Cười một chút, Từ Kiệt lại nhìn về phía Sở Nam, phát hiện một việc quan trọng, vội hỏi:
- Ngươi sao vậy? Sao tu vi lại giảm xuống?
Sở Nam lộ vẻ cười khổ:
- Năm tên cao thủ Thần tổ cảnh vây giết, ta dung bí pháp, vì vậy tu vi tạm thời rơi xuống.
- Năm tên?
Đường sinh cau mày.
- Là ai?
- Ba tên Thủy tộc, hai tên Hỏa tộc.
- Bọn họ không muốn sống nữa sao, dám ra tay với đệ tử Đại Đạo tông!
Từ Kiệt lông mày hiện vẻ tàn nhẫn, nhưng đầu lông mày hiện lên chút vui mừng, Đường Sinh cũng như vậy, Sở Nam thấy tình huống này, thầm nghĩ trong lòng:
- Quả nhiên là nơi nào có người, nơi đó có ân oán, hai người bọn họ nhất định là vì việc tu vi của ta giảm xuống mà vui mừng, như vậy rất tốt…
Đệ tử Đại Đạo tông đi tới di tích trận tông biểu hiện bên ngoài mặc dù rất hòa hợp, nhưng trong thực tế đều muốn nhận lấy truyền thừa trận tông, dù sao phần trọng thưởng kia quá mức mê người, mà Liên Thành Song tu vi rơi xuống, đồng nghĩa với việc bọn họ thiếu một đối thủ cạnh tranh, tỉ lệ nhận được truyền thừa Trận tông cao hơn.
Sở Nam làm như không thấy, tiếp tục hỏi chủ đề lúc trước:
- Nữ nhân kia có lai lịch gì mà khiến hai ngươi ở đây chờ đợi!
Đè sự vui sướng trong lòng, Đường Sinh nói:
- Nữ nhân này địa vị không nhỏ, là Lôi tộc, hơn nữa còn là Tử Lôi, vương giả nhất mạch, thân phận so với tên Thổ tộc này cao hơn không chỉ ngàn vạn lần!
Đường Sinh thản nhiên nói, trong lòng Sở Nam lập tức chấn động, thầm nghĩ trong đầu:
- Màu tím, vương giả lôi đình!
Hắn lập tức nghĩ tới:
- Nàng tới đây rồi sao?
Tuy rằng Sở Nam chưa gặp Lôi Nhụy, nhưng tình cảnh hiện tại khiến hắn khôi khỏi phỏng đoán, với lại dựa theo tâm tình của sấm sét màu tím, còn có cả Lôi Ngoan, hắn sớm đã xác định người cho hắn sấm sét tím là một phụ nữ.
Sở Nam nghĩ tới đây, Từ Kiệt lại tiếp:
- Kỳ thật ngũ sư thúc cũng chỉ là phòng ngừa vạn nhất, bằng vào bản lãnh của Ngũ sư thúc, giết nàng ta quá dễ dàng!
- Sư thúc của võ giả Thần tổ cảnh? Đây chẳng phải chính là cường giả Cổ chi cảnh sao? Nàng gặp nạn…
Trong lòng hắn lóe lên suy nghĩ:
- Nàng cho ta sấm sét tím, nhiều lần cứu mạng ta, hiện giờ nàng gặp nạn, ta phải giúp nàng!
Sở Nam tất nhiên hiểu rõ sự lợi hại của cường giả Cổ chi cảnh, nhưng đại ân khi trước khiến hắn không thể bỏ qua, vì vậy hắn hạ quyết tâm, nói:
- Ta đi xem thủ pháp phá trận của sư phụ, hiện tại tu vi giảm xuống, phải nắm chặt cơ hội tăng lên thực lực!
Nói xong, Sở Nam không để hai người nói gì them, xông vào Ma thú trận. Thổ Phách cũng không dám có chút chậm trễ, hắn sợ mình trước mặt hai người Đường Sinh lộ ra chân tướng. Hai người Đường Sinh thấy Sở Nam tiến vào, không khỏi suy nghĩ:
- Tăng thực lực, đừng mất mạng vô ích là được!
Nghĩ xong, hai người nhìn nhau, mỉm cười, Từ Kiệt nói:
- Hi vọng thực lực của hắn có thể tăng lên.
- Đúng vậy.
Ngay lập tức, hai người càng thêm thích chí.
Cùng lúc đó, Lôi Nhụy trong không gian tầng sáu có cảm giác càng mãnh liệt hơn:
- Hắn lại gần ta hơn, hiện giờ hắn đang ở đâu, có thể thông qua Ma thú trận sao?
Trong lòng suy nghĩ, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai:
- Tiểu nữ oa, đừng chạy, ngươi trốn không thoát, bất luận thế nào thì cũng phải chết, còn không bằng ngoan ngoãn bị ta một chưởng đánh chết, như vậy chẳng phải thoải mái hơn sao?!!
- Lôi nộ!
Lôi Nhụy trở tai tế ra sát chiêu, sấm sét thô to gào thét trong không gian kiếm trận. Ngũ trưởng lão bày trận ngăn cản, đợi năng lượng hao tổn, lại tiếp tục truy đuổi:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, huống chi là trong kiếm trận!
Hư không vô tận, vẫn là trong một động phủ, một lão giả đang khom lưng nói:
- Động chủ, Đại Đạo tông hình như thiếu đi không ít người, ta phái người khiêu khích gây sự nhưng không mấy đệ tử tinh anh đi ra, nhất là những cao thủ chân chính thì không thấy một ai.
- Một người cũng không thấy, thật kỳ quái, rốt cục Đại Đạo tông đang làm gì?
- Những người kia có tính toán ra thứ gì không?
- Không, bọn họ bảo Túc lão nhiễu loạn, không để bọn họ tính toán ra.
- Hừ!
Động chủ hừ lạnh, không gian ngưng kết lại, sau đó nói:
- Bất kể dùng phương phái gì đều phải biết Đại Đạo tông đang làm trò quỷ gì, nếu khiêu khích không được, vậy giết người!
Thấy hai người đã ngừng đánh sát chiêu, trong lòng Sở Nam càng them khẳng định, vì vậy dừng tay, tươi cười với hai người đối diện xem như chào hỏi, nói:
- Không ngờ hai ngươi còn tới trước ta.
Sở Nam cũng chỉ nói hàm hồ, hai người trước mặt nhận ra hắn nhưng hắn không biết bọn họ, nếu không rất dễ lộ sơ hở. Trong hoàn cảnh này, Sở Nam không khỏi nhớ tới Tam Vĩ Hồng Hồ, nếu có Tam Vĩ Hồng Hồ ở đây thì đã có thể đào móc rất nhiều trí nhớ của Liên Thành Song.
Tên mặc quần áo vải bên trái nói:
- Điều này còn phải cảm ơn sư phụ ngươi, bằng không dựa vào ta và Từ Kiệt muốn tới đây cũng cần tốn nhiều sức lực!
- Sư phụ đã vào trong?
Sở Nam chỉ về phía Ma thú trận, hai người khẽ gật đầu, Từ Kiệt nói:
- Ngũ sư thúc trước khi vào trong đã bảo ta và Đường Sinh ở đây ôm cây đợi thỏ, chờ nữ nhân kia ra liền chém chết nàng.
- Từ Kiệt, Đường Sinh…
Trong lòng Sở Nam nhớ kỹ hai tên này, miệng lại hỏi:
- Một nữ nhân sao?
Đường Sinh không lập tức trả lời, nhưng ánh mắt chuyển sang nhìn Thổ Phách, nói:
- Hắn là ai? Ta cảm giác trên người hắn có khí tức Thổ nguyên khí, vừa rồi là hắn rống lên sao?
Trong giọng nói cũng tràn ngập vẻ khinh thường.
Thổ Phách vẫn còn cảm giác uy phong vì vừa tiến vào Thần tổ cảnh vô cùng khó chịu với ngữ khí này, nhưng hắn cũng chỉ đành nhịn, hắn không thể phá hỏng kế hoạch của đại nhân, miệng nói:
- Hai vị đại nhân, vừa rồi là ta có mắt không thấy thái sơn, hai vị đại nhân đại lượng, xin hãy bỏ qua cho ta!
Trong miệng xin tha thứ, nhưng trong lòng hắn oán hận:
- Hai tên khốn kiếp, dám xem thường ta, Liên Thành Song đã chết, các ngươi sớm muộn cũng chết. Đợi khi đại nhân chém chết các ngươi, sẽ đem tu vi của các ngươi cho ta, khi đó ta liền có thể trở thành cường giả Thần tổ cảnh đỉnh phong!
Sở Nam liếc mắt nhìn Thổ Phách, nói:
- Hắn gọi là Thổ Phách, là một tên nhi tử của tộc trưởng Thổ tộc, trên đường ta gặp hắn, vì vậy thu hắn làm tùy tùng, giúp ta làm chút việc vặt!
Đường Sinh và Từ Kiệt không hề hoài nghi lời Sở Nam, chỉ nhìn Thổ Phách cười đầy thâm ý. Thổ Phách đương nhiên hiểu rõ bọn hắn đang cười gì, cũng chỉ đành giả bộ tươi cười, nhưng trong lòng thì hận không thể lập tức chém hai người trước mặt thành trăm mảnh.
Cười một chút, Từ Kiệt lại nhìn về phía Sở Nam, phát hiện một việc quan trọng, vội hỏi:
- Ngươi sao vậy? Sao tu vi lại giảm xuống?
Sở Nam lộ vẻ cười khổ:
- Năm tên cao thủ Thần tổ cảnh vây giết, ta dung bí pháp, vì vậy tu vi tạm thời rơi xuống.
- Năm tên?
Đường sinh cau mày.
- Là ai?
- Ba tên Thủy tộc, hai tên Hỏa tộc.
- Bọn họ không muốn sống nữa sao, dám ra tay với đệ tử Đại Đạo tông!
Từ Kiệt lông mày hiện vẻ tàn nhẫn, nhưng đầu lông mày hiện lên chút vui mừng, Đường Sinh cũng như vậy, Sở Nam thấy tình huống này, thầm nghĩ trong lòng:
- Quả nhiên là nơi nào có người, nơi đó có ân oán, hai người bọn họ nhất định là vì việc tu vi của ta giảm xuống mà vui mừng, như vậy rất tốt…
Đệ tử Đại Đạo tông đi tới di tích trận tông biểu hiện bên ngoài mặc dù rất hòa hợp, nhưng trong thực tế đều muốn nhận lấy truyền thừa trận tông, dù sao phần trọng thưởng kia quá mức mê người, mà Liên Thành Song tu vi rơi xuống, đồng nghĩa với việc bọn họ thiếu một đối thủ cạnh tranh, tỉ lệ nhận được truyền thừa Trận tông cao hơn.
Sở Nam làm như không thấy, tiếp tục hỏi chủ đề lúc trước:
- Nữ nhân kia có lai lịch gì mà khiến hai ngươi ở đây chờ đợi!
Đè sự vui sướng trong lòng, Đường Sinh nói:
- Nữ nhân này địa vị không nhỏ, là Lôi tộc, hơn nữa còn là Tử Lôi, vương giả nhất mạch, thân phận so với tên Thổ tộc này cao hơn không chỉ ngàn vạn lần!
Đường Sinh thản nhiên nói, trong lòng Sở Nam lập tức chấn động, thầm nghĩ trong đầu:
- Màu tím, vương giả lôi đình!
Hắn lập tức nghĩ tới:
- Nàng tới đây rồi sao?
Tuy rằng Sở Nam chưa gặp Lôi Nhụy, nhưng tình cảnh hiện tại khiến hắn khôi khỏi phỏng đoán, với lại dựa theo tâm tình của sấm sét màu tím, còn có cả Lôi Ngoan, hắn sớm đã xác định người cho hắn sấm sét tím là một phụ nữ.
Sở Nam nghĩ tới đây, Từ Kiệt lại tiếp:
- Kỳ thật ngũ sư thúc cũng chỉ là phòng ngừa vạn nhất, bằng vào bản lãnh của Ngũ sư thúc, giết nàng ta quá dễ dàng!
- Sư thúc của võ giả Thần tổ cảnh? Đây chẳng phải chính là cường giả Cổ chi cảnh sao? Nàng gặp nạn…
Trong lòng hắn lóe lên suy nghĩ:
- Nàng cho ta sấm sét tím, nhiều lần cứu mạng ta, hiện giờ nàng gặp nạn, ta phải giúp nàng!
Sở Nam tất nhiên hiểu rõ sự lợi hại của cường giả Cổ chi cảnh, nhưng đại ân khi trước khiến hắn không thể bỏ qua, vì vậy hắn hạ quyết tâm, nói:
- Ta đi xem thủ pháp phá trận của sư phụ, hiện tại tu vi giảm xuống, phải nắm chặt cơ hội tăng lên thực lực!
Nói xong, Sở Nam không để hai người nói gì them, xông vào Ma thú trận. Thổ Phách cũng không dám có chút chậm trễ, hắn sợ mình trước mặt hai người Đường Sinh lộ ra chân tướng. Hai người Đường Sinh thấy Sở Nam tiến vào, không khỏi suy nghĩ:
- Tăng thực lực, đừng mất mạng vô ích là được!
Nghĩ xong, hai người nhìn nhau, mỉm cười, Từ Kiệt nói:
- Hi vọng thực lực của hắn có thể tăng lên.
- Đúng vậy.
Ngay lập tức, hai người càng thêm thích chí.
Cùng lúc đó, Lôi Nhụy trong không gian tầng sáu có cảm giác càng mãnh liệt hơn:
- Hắn lại gần ta hơn, hiện giờ hắn đang ở đâu, có thể thông qua Ma thú trận sao?
Trong lòng suy nghĩ, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai:
- Tiểu nữ oa, đừng chạy, ngươi trốn không thoát, bất luận thế nào thì cũng phải chết, còn không bằng ngoan ngoãn bị ta một chưởng đánh chết, như vậy chẳng phải thoải mái hơn sao?!!
- Lôi nộ!
Lôi Nhụy trở tai tế ra sát chiêu, sấm sét thô to gào thét trong không gian kiếm trận. Ngũ trưởng lão bày trận ngăn cản, đợi năng lượng hao tổn, lại tiếp tục truy đuổi:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, huống chi là trong kiếm trận!
Hư không vô tận, vẫn là trong một động phủ, một lão giả đang khom lưng nói:
- Động chủ, Đại Đạo tông hình như thiếu đi không ít người, ta phái người khiêu khích gây sự nhưng không mấy đệ tử tinh anh đi ra, nhất là những cao thủ chân chính thì không thấy một ai.
- Một người cũng không thấy, thật kỳ quái, rốt cục Đại Đạo tông đang làm gì?
- Những người kia có tính toán ra thứ gì không?
- Không, bọn họ bảo Túc lão nhiễu loạn, không để bọn họ tính toán ra.
- Hừ!
Động chủ hừ lạnh, không gian ngưng kết lại, sau đó nói:
- Bất kể dùng phương phái gì đều phải biết Đại Đạo tông đang làm trò quỷ gì, nếu khiêu khích không được, vậy giết người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.