Chương 1726: Hắn lấy ngươi!
Chúc Long Ngữ
11/01/2014
Mục đích Sở Nam giả dạng Liên Thành Song rất đơn giản, chỉ là muốn đục
nước béo cò, giảm một chút phiền toái mà thôi, hơn nữa cũng để dễ dàng
cứu người con gái trước mắt này.
Nhưng là Sở Nam chưa từng nghĩ tới đạt được chỗ tốt từ trong tay Hỗ trưởng lão, hơn nữa chỗ tốt này không hề nhỏ, mà là cực lớn. Đối với trận hồn, Sở Nam biết rất ít, trận chi nghịch trong cơ thể trong cơ thể hắn còn không có hoàn toàn biết làm thế nào sinh ra?
Vậy chớ nói chi là cách khiến Trận Chi Nghịch Hồn trở nên mạnh mẻ, thậm chí là giống như Địa Luân Bàn Hồn, có thể cùng nói chuyện cùng hắn.
Mà giờ khắc này, thanh âm tiến vào trong lổ tai đang cặn kẽ trình bày cho Sở Nam, đó là phương pháp cường hóa trận hồn Trận hồn biến. Mặc dù Sở Nam còn không có phục hồi tinh thần lại, nhưng Sở Nam đã ghi nhớ rõ ràng lời Hỗ trưởng lão, phảng phất giống như khắc trong lòng.
Trong mắt Lôi Nhụy hiện lên vẻ oán hận, nhưng trong lòng thì đầy u mê, nhưng cũng đã có chút manh mối.
Quá trình này kéo dài suốt nửa canh giờ, sau khi nói xong Hỗ trưởng lão hỏi:
- Đã nhớ chưa?
- Sư tôn, đệ tử đã nhớ toàn bộ.
- Tốt!
Hỗ trưởng lão nhìn Liên Thành Song, tỏ vẻ càng vui mừng. Thấy Sở Nam lập tức lâm vào trầm tư, càng vui mừng hơn, thầm nghĩ:
- Dù sao Trận hồn biến cũng đã truyền hco hắn, vậy thì cũng giúp hắn một tay!
Ý niệm vừa ra, hai tay Hỗ trưởng lão ngưng tụ thành một quang đoàn, đánh vào quyền phải của Sở Nam. Sở Nam thấy động tác của Hỗ trưởng lão, vốn theo phản xạ định ra tay, nhưng hắn mạnh mẽ đè nén được:
- Đối phương vừa truyền Trận hồn biến, sao đã có thể ngay lập tức nhìn thấu thân phận của ta?
Quang đoàn kia vừa tiến vào tay phải, lập tức bị Trận Chi Nghịch Hồn cắn nuốt, toàn thân Sở Nam chấn động, trong mắt hiện vẻ vui mừng. Quang đoàn kia tất cả đều là tinh hoa trận pháp, nếu như coi Trận Chi Nghịch Hồn là người, vậy quang đoàn kia chính là linh đan diệu dược, có thể cố bản bổi nguyên, thoát thai hoán cốt, gia tăng thực lực... quan trọng nhất chính là trăm lợi mà không có một hại!
Trận Chi Nghịch Hồn nhanh chóng trở nên mạnh mẻ trở nên mạnh mẻ.
Sở Nam cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vừa rồi hắn đang suy nghĩ Trận hồn biến có mục đích là để ngậm miệng lại, nói càng nhiều, sơ hở càng nhiều, dù sao thì cường giả Cổ chi cảnh cũng không phải là ngồi không, nếu bớt được lời nào thì tốt lời đó!
Đây chính là kỳ ngộ của ta sao? Thần hồn bách biến quả thực quá lợi hại, ngay cả cường giả Cổ chi cảnh cũng bị lừa gạt, nếu đổi lại là phương pháp khác, hơi thở, giọng nói... không đạt tới mức y hệt, e là vừa hiện thân đã bị lão già này khám phá. Lão già này đối tốt với ta như vậy quả thực là ta có chút không đành lòng ra tay.
Sở Nam thầm nhủ trong lòng, nói thì nói như vậy, nhưng Sở Nam hiểu rất rõ nếu Hỗ trưởng lão biết mình là giả mạo, không phải đệ tử của hắn, vậy chuyện đầu tiên Hỗ trưởng lão làm chính là diệt mình, nói không chừng còn muốn biến huyết nhục của chính mình thành một phần trận pháp.
Thu lại suy nghĩ trong lòng, Sở Nam cúi người vái Hỗ trưởng lão ba phát, nói:
- Đệ tử tại đây xin thế nhất định sẽ phát dương quang đại sở học của sư tôn truyền cho.
- Ukm.
Hỗ trưởng lão rất hài lòng với hành động của Sở Nam, lại không biết Sở Nam đang nghĩ:
- Người thề chính là Liên Thành Song!
Ánh mắt Hỗ trưởng lão rơi vào người Lôi Nhụy, sát cơ hiện lên, đột nhiên lại sinh ra chủ ý khác, quay đầu nhìn Sở Nam. Sở Nam sợ hãi trong lòng, càng hiện lên vẻ suy tư, thỉnh thoảng còn hiện lên vẻ vui mừng, giống như vừa hiểu được điều gì. Hỗ trưởng lão gật đầu, nhìn Lôi Nhụy, nói:
- Hiện giờ ngươi có một cơ hội để sống, ngươi có muốn nắm lấy hay không?
- Muốn giết cứ giết, ba nam nhân vây giết một nữ tử yếu nhược như ta sao có thể coi là anh hùng?
Lôi Nhụy giọng nói như băng, ánh mắt quét qua ba người trước mặt, khi tới Sở Nam, nàng càng thêm khẳng định người bị lão râu dê gọi thành Thành Song này chính là Sở Nam, bởi đối phương ánh mắt chớp động ba cái.
Nhất thời Lôi Nhụy hiểu ra, vẻ mặt càng giận dữ hơn, sau đó nhìn về Thổ Phách, Lôi Nhụy biết động tác của Sở Nam tuyệt không thoát khỏi mắt lão già kia, vì vậy tuyệt không thể để lão già đó sinh nghi.
Lúc này Hỗ trưởng lão đang rất cao hứng vì ý nghĩ mới, hắn không trả lời Lôi Nhụy mà nói:
- Ngươi không muốn làm thị nữ vậy thì làm thê tử, như thế nào?
- Ta chết cũng không để ngươi nguyện ý!
- Lão phu còn chưa nói xong, người cưới ngươi đương nhiên không phải lão phu!
- Hả?
Trong vẻ tức giận, Lôi Nhụy hiện lên chút nghi ngờ, Hỗ trưởng lão chỉ vào Sở Nam nói:
- Là hắn cưới ngươi, ngươi cứ nhìn đệ tử của lão phu xem, tướng mạo anh tuấn, thiên phú hơn người, thực lực không kém, lại có Trận hồn, nếu không có điều gì bất ngờ vậy hắn chính là chủ nhân truyền thừa Trận tông, thân phận lại là đệ tử chân truyền Đại Đạo tông, tiền đồ vô lượng, đã xứng với huyết mạch vương giả Lôi tộc như ngươi rồi!
Hỗ trưởng lão muốn tác hợp thứ nhất là vì muốn Liên Thành Song càng thêm trung thành, cảm ơn ân đức, thứ hai đương nhiên là muốn khống chế được Lôi tộc.
Lôi Nhụy và Sở Nam đều sửng sốt.
Hỗ trưởng lão thấy Sở Nam kinh ngạc, nói:
- Thành Song, ngươi không muốn?
Sở Nam vội vàng khom người, cung kính nói:
- Toàn bộ đều do sư tôn làm chủ, sư tôn bảo gì vậy đệ tử liền làm theo!
Thanh âm chém đinh chặt sắt, vô cùng có khí phách.
Hỗ trưởng lão vuốt râu dê, gật đầu, nhìn về phía Lôi Nhụy:
- Còn ngươi?
Lôi Nhụy oán hận nhìn Hỗ trưởng lão, Hỗ trưởng lão xem thường nói:
- Môn hạ của lão phu tuyệt đối không kém thanh niên tài tuấn của Lôi tộc, qua thôn này sẽ không còn phòng trọ(cơ hội này qua sẽ không còn cơ hội khác!).
- Ta thích ai liên quan gì tới lão?
- Đương nhiên không liên quan, chỉ có điều nếu không đồng ý ngươi sẽ chết. Nếu Lôi Chú Đỉnh biết ngươi chết nhất định sẽ rất thương tâm, hơn nữa còn đưa tới không ít phiền toái cho Lôi tộc...
Hỗ trưởng lão phân tích lợi hại, ánh mắt Lôi Nhụy hiên lên vẻ thù hận, nhưng đã yếu hơn trước, Hỗ trưởng lão trì hoán công kích, nói tiếp, làm tan rã ý chí của Lôi Nhụy.
Khiến hận ý bớt vài phần Lôi Nhụy đương nhiên làm được, nàng sẽ làm theo yêu cầu của đối phương, nhưng cũng không thể tùy tiện đáp ứng, bằng không lão già kia sẽ sinh nghi!
Nhưng là Sở Nam chưa từng nghĩ tới đạt được chỗ tốt từ trong tay Hỗ trưởng lão, hơn nữa chỗ tốt này không hề nhỏ, mà là cực lớn. Đối với trận hồn, Sở Nam biết rất ít, trận chi nghịch trong cơ thể trong cơ thể hắn còn không có hoàn toàn biết làm thế nào sinh ra?
Vậy chớ nói chi là cách khiến Trận Chi Nghịch Hồn trở nên mạnh mẻ, thậm chí là giống như Địa Luân Bàn Hồn, có thể cùng nói chuyện cùng hắn.
Mà giờ khắc này, thanh âm tiến vào trong lổ tai đang cặn kẽ trình bày cho Sở Nam, đó là phương pháp cường hóa trận hồn Trận hồn biến. Mặc dù Sở Nam còn không có phục hồi tinh thần lại, nhưng Sở Nam đã ghi nhớ rõ ràng lời Hỗ trưởng lão, phảng phất giống như khắc trong lòng.
Trong mắt Lôi Nhụy hiện lên vẻ oán hận, nhưng trong lòng thì đầy u mê, nhưng cũng đã có chút manh mối.
Quá trình này kéo dài suốt nửa canh giờ, sau khi nói xong Hỗ trưởng lão hỏi:
- Đã nhớ chưa?
- Sư tôn, đệ tử đã nhớ toàn bộ.
- Tốt!
Hỗ trưởng lão nhìn Liên Thành Song, tỏ vẻ càng vui mừng. Thấy Sở Nam lập tức lâm vào trầm tư, càng vui mừng hơn, thầm nghĩ:
- Dù sao Trận hồn biến cũng đã truyền hco hắn, vậy thì cũng giúp hắn một tay!
Ý niệm vừa ra, hai tay Hỗ trưởng lão ngưng tụ thành một quang đoàn, đánh vào quyền phải của Sở Nam. Sở Nam thấy động tác của Hỗ trưởng lão, vốn theo phản xạ định ra tay, nhưng hắn mạnh mẽ đè nén được:
- Đối phương vừa truyền Trận hồn biến, sao đã có thể ngay lập tức nhìn thấu thân phận của ta?
Quang đoàn kia vừa tiến vào tay phải, lập tức bị Trận Chi Nghịch Hồn cắn nuốt, toàn thân Sở Nam chấn động, trong mắt hiện vẻ vui mừng. Quang đoàn kia tất cả đều là tinh hoa trận pháp, nếu như coi Trận Chi Nghịch Hồn là người, vậy quang đoàn kia chính là linh đan diệu dược, có thể cố bản bổi nguyên, thoát thai hoán cốt, gia tăng thực lực... quan trọng nhất chính là trăm lợi mà không có một hại!
Trận Chi Nghịch Hồn nhanh chóng trở nên mạnh mẻ trở nên mạnh mẻ.
Sở Nam cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vừa rồi hắn đang suy nghĩ Trận hồn biến có mục đích là để ngậm miệng lại, nói càng nhiều, sơ hở càng nhiều, dù sao thì cường giả Cổ chi cảnh cũng không phải là ngồi không, nếu bớt được lời nào thì tốt lời đó!
Đây chính là kỳ ngộ của ta sao? Thần hồn bách biến quả thực quá lợi hại, ngay cả cường giả Cổ chi cảnh cũng bị lừa gạt, nếu đổi lại là phương pháp khác, hơi thở, giọng nói... không đạt tới mức y hệt, e là vừa hiện thân đã bị lão già này khám phá. Lão già này đối tốt với ta như vậy quả thực là ta có chút không đành lòng ra tay.
Sở Nam thầm nhủ trong lòng, nói thì nói như vậy, nhưng Sở Nam hiểu rất rõ nếu Hỗ trưởng lão biết mình là giả mạo, không phải đệ tử của hắn, vậy chuyện đầu tiên Hỗ trưởng lão làm chính là diệt mình, nói không chừng còn muốn biến huyết nhục của chính mình thành một phần trận pháp.
Thu lại suy nghĩ trong lòng, Sở Nam cúi người vái Hỗ trưởng lão ba phát, nói:
- Đệ tử tại đây xin thế nhất định sẽ phát dương quang đại sở học của sư tôn truyền cho.
- Ukm.
Hỗ trưởng lão rất hài lòng với hành động của Sở Nam, lại không biết Sở Nam đang nghĩ:
- Người thề chính là Liên Thành Song!
Ánh mắt Hỗ trưởng lão rơi vào người Lôi Nhụy, sát cơ hiện lên, đột nhiên lại sinh ra chủ ý khác, quay đầu nhìn Sở Nam. Sở Nam sợ hãi trong lòng, càng hiện lên vẻ suy tư, thỉnh thoảng còn hiện lên vẻ vui mừng, giống như vừa hiểu được điều gì. Hỗ trưởng lão gật đầu, nhìn Lôi Nhụy, nói:
- Hiện giờ ngươi có một cơ hội để sống, ngươi có muốn nắm lấy hay không?
- Muốn giết cứ giết, ba nam nhân vây giết một nữ tử yếu nhược như ta sao có thể coi là anh hùng?
Lôi Nhụy giọng nói như băng, ánh mắt quét qua ba người trước mặt, khi tới Sở Nam, nàng càng thêm khẳng định người bị lão râu dê gọi thành Thành Song này chính là Sở Nam, bởi đối phương ánh mắt chớp động ba cái.
Nhất thời Lôi Nhụy hiểu ra, vẻ mặt càng giận dữ hơn, sau đó nhìn về Thổ Phách, Lôi Nhụy biết động tác của Sở Nam tuyệt không thoát khỏi mắt lão già kia, vì vậy tuyệt không thể để lão già đó sinh nghi.
Lúc này Hỗ trưởng lão đang rất cao hứng vì ý nghĩ mới, hắn không trả lời Lôi Nhụy mà nói:
- Ngươi không muốn làm thị nữ vậy thì làm thê tử, như thế nào?
- Ta chết cũng không để ngươi nguyện ý!
- Lão phu còn chưa nói xong, người cưới ngươi đương nhiên không phải lão phu!
- Hả?
Trong vẻ tức giận, Lôi Nhụy hiện lên chút nghi ngờ, Hỗ trưởng lão chỉ vào Sở Nam nói:
- Là hắn cưới ngươi, ngươi cứ nhìn đệ tử của lão phu xem, tướng mạo anh tuấn, thiên phú hơn người, thực lực không kém, lại có Trận hồn, nếu không có điều gì bất ngờ vậy hắn chính là chủ nhân truyền thừa Trận tông, thân phận lại là đệ tử chân truyền Đại Đạo tông, tiền đồ vô lượng, đã xứng với huyết mạch vương giả Lôi tộc như ngươi rồi!
Hỗ trưởng lão muốn tác hợp thứ nhất là vì muốn Liên Thành Song càng thêm trung thành, cảm ơn ân đức, thứ hai đương nhiên là muốn khống chế được Lôi tộc.
Lôi Nhụy và Sở Nam đều sửng sốt.
Hỗ trưởng lão thấy Sở Nam kinh ngạc, nói:
- Thành Song, ngươi không muốn?
Sở Nam vội vàng khom người, cung kính nói:
- Toàn bộ đều do sư tôn làm chủ, sư tôn bảo gì vậy đệ tử liền làm theo!
Thanh âm chém đinh chặt sắt, vô cùng có khí phách.
Hỗ trưởng lão vuốt râu dê, gật đầu, nhìn về phía Lôi Nhụy:
- Còn ngươi?
Lôi Nhụy oán hận nhìn Hỗ trưởng lão, Hỗ trưởng lão xem thường nói:
- Môn hạ của lão phu tuyệt đối không kém thanh niên tài tuấn của Lôi tộc, qua thôn này sẽ không còn phòng trọ(cơ hội này qua sẽ không còn cơ hội khác!).
- Ta thích ai liên quan gì tới lão?
- Đương nhiên không liên quan, chỉ có điều nếu không đồng ý ngươi sẽ chết. Nếu Lôi Chú Đỉnh biết ngươi chết nhất định sẽ rất thương tâm, hơn nữa còn đưa tới không ít phiền toái cho Lôi tộc...
Hỗ trưởng lão phân tích lợi hại, ánh mắt Lôi Nhụy hiên lên vẻ thù hận, nhưng đã yếu hơn trước, Hỗ trưởng lão trì hoán công kích, nói tiếp, làm tan rã ý chí của Lôi Nhụy.
Khiến hận ý bớt vài phần Lôi Nhụy đương nhiên làm được, nàng sẽ làm theo yêu cầu của đối phương, nhưng cũng không thể tùy tiện đáp ứng, bằng không lão già kia sẽ sinh nghi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.