Chương 887: Họa Địa Vi Sát
Chúc Long Ngữ
13/05/2013
Âm thanh lạnh như băng của Sở Nam vừa dứt, Vũ Thiên Thanh liền đáp:
- Cho dù lửa của ngươi có mãnh liệt hơn thì cũng không thể đốt thành một đường sinh cơ cho ngươi đâu, vị trí mà ngươi đang đứng là một trận pháp, chính là đại sát trận, cái tên rất dễ nhớ, Họa Địa Vi Sát! Thiên Cương Địa Sát cũng ở cùng một chỗ, có 108 loại biến hóa, Họa Địa Vi Sát tụ tập Ngũ Hành, đại hỏa của ngươi tất nhiên không thể dủy diệt được hồng thủy rồi.
- Họa Địa Vi Sát? Ta ngược lại muốn xem đại sát trận này là gì mà có thể khiến ngươi tự tin như vậy!
- Được được, hưởng thụ đi, Thủy Sát.
Vũ Thiên Thanh vừa thốt ra hai chữ “Thủy Sát”, Sở Nam lập tức cảm giác được một mảnh đại dương mênh mông không biết từ đâu chợt xuất hiện trong trận, ập đến Thánh Sát hỏa diễm của Sở Nam.
Không cần phải nói, nước của đại dương mênh mông này quả thật có chút lợi hại, vừa mới xuất hiện liền dìm ngập một phần Thánh Sát hỏa diễm, nước của đại dương mênh mông không chỉ dìm ngập hỏa diễm mà còn mang theo sát uy giết chóc thôn phệ Sở Nam, Vũ Thiên Thanh thấy vậy, tự cho là nắm chắc thắng lợi, nói:
- Sở thiếu chủ, tư vị Thủy Sát như thế nào?
- Thực sự mà nói thì không được tốt lắm.
Dứt lời, Sở Nam khẽ đạo tay, Thánh Sát hỏa diễm đầy trời bị đại dương mênh mông bao phủ chỉ trong chất lát biến thành chất lỏng, hóa thành viêm tương, viêm tương tràn ra bốn phía, những nơi viêm tương đi qua, tất cả đều biến thành sương mờ, nước biển trực tiếp bị nhiệt độ của viêm tương làm cho bốc hơi.
- Hít…
- Lão Nhị gầy và lão Tam béo ngược lại hít một hơi khí lạnh, Vũ Thiên Thanh nhíu chặt mày, một màn trước mắt quả thật ngoài dự liệu của hắn, nhưng hắn cũng không quá mức lo lắng, nếp nhăn lập tức giãn ra, cười nói:
- Hay cho thiếu chủ Sở gia, không ngờ có thể biến hỏa diễm thành viêm tương, chỉ có điều, thiếu chủ Sở gia à, ta muốn hỏi một chút, ngươi có thể phóng thích được bạo nhiêu viêm tương? Ngươi có thể duy trì viêm tương được bao lâu? Thủy Sát này của ta, chỉ cần trận không phá thì Thủy Sát là bất diệt.
Bộ dạng Vũ Thiên Thanh giống như ăn chắc Sở Nam rồi, hắn chuyển ánh mắt đến nhẫn trữ vật trong tay, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu như những nhẫn trữ vật này ở trong tay ngươi thì ta còn có thể lo lắng, nhưng bây giờ, ta còn cần lo lắng nữa sao? Tốc độ của ngươi không tệ, nhưng ở trong Họa Địa Vi Sát trận, thì làm sao có thể chạy thoát? Làm sao có thể né tránh Thủy Sát? Trong Thủy Sát trận, không có chỗ nào có thể ẩn nấp!
Lúc Vũ Thiên Thanh đang lẩm bẩm, đột nhiên phát hiện màu sắc của ngọn lửa kia phát sinh biến hóa, biến thành một mảnh hueyets hồng, sau đó hắn lập tức nhìn thấy nước bên trong Họa Địa Vi Sát trận lập tức bốc hơi sạch sẽ, không còn dư lại chút nào. Mặc dù Họa Địa Vi Sát trận vẫn không ngừng tạo ra nước, thi triển Thủy Sát, nhưng mỗi chút nước tạo thành lập tức bị thiêu đốt sạch sẽ.
Vũ Thiên Thanh ngồi trên ghế trợn mắt há hốc mồm, đây chính là tình huống mà hắn chưa từng gặp qua, lắp bắp:
- Lửa kia rốt cuộc là lửa gì? Không chỉ có Thánh Sát hỏa diễm, còn có… trên người hắn sao có thể có nhiều loại viêm tương và pháp bảo lợi hại như vậy? Nhưng vừa rồi không hề thấy hắn xuất ra pháp bảo gì a, quan trọng nhất là, để làm được điều này thì hắn hẳn sẽ bị hao một lượng lớn năng lượng, nhưng nhìn bộ dạng của hắn, giống như chẳng có gì đáng nói vậy.
Vô số nghi vấn tự nhiên sinh ra, nhưng lại không có đáp án, Vũ Thiên Thanh hung hăng nói:
- Thủy Sát không được, vậy thì Thổ Sát! Hỏa Sinh Thổ, mượn hỏa nguyên viêm tương của ngươi để tăng uy lực Thổ Sát, sau đó lại diệt viêm tương của ngươi!
Thanh âm vừa dứt, xuất hiện trước mặt Sở Nam chính là hậu thổ phô thiên lấp địa, lực đạo bên trong không phải tầm thường, mà hậu thổ này lại có sự sắc bén của kim mang, hậu thổ phô thiên cái địa vừa xuất hiện liền đem viêm tương đầy trời tách ra thành từng khối, quả nhiên đúng như lời Vũ Thiên Thanh nói, hậu thổ kia mượn Họa Địa Vi Sát trận mà thôn hấp năng lượng viêm tương. Nếu cứ tiếp tục như vậy, viêm tương chắc chắn sẽ không công tự phá.
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, nói:
- Muốn mượn hỏa? Vậy thì cho ngươi mượn!
Lập tức, viêm tương càng tăng lên, màu sắc hiện ra ba màu hồng bạch lam, mà bên trong liệt viêm lại lộ ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo, hàn khí này trực tiếp xuyên qua Họa Địa Vi Sát trận, tập kích nội tâm ba người Vũ Thiên Thanh.
Vũ Thiên Thanh đại kinh:
- Tam sắc hỏa, cái này…
Lúc Vũ Thiên Thanh còn đang lẩm bẩm thì những hậu thổ kia đã hấp thu liệt hỏa đến cực hạn, đột nhiên gặp phải hỏa nguyên băng hàn, cực hàn và cực nhiệt tiếp xúc với nhau, trực tiếp vỡ ra, vỡ nát bấy, sau đó hóa thành hư vô.
Nhất thời, trong Họa Địa Vi Sát liền phát ra âm thanh sụp đổ, đợi sau khi Vũ Thiên Thanh hoàn hồn thì hậu thổ trong trận đã không còn, chỉ còn lại viêm tương cực hàn cực nhiệt mênh mông.
- Còn có cái gì Sát thì cũng lên đi!
Thanh âm lạnh lùng của Sở Nam từ trong viêm tương truyền ra, lão Tam mập mạp cả kinh, lập tức giận dữ hét lên:
- Lão Đại, không đùa với hắn nữa, trực tiếp phát động chiêu thức tối đại của Họa Địa Vi Sát trận đi, tiêu diệt tiểu tử này, để xem hắn còn dám càn rỡ hay không!
- Đúng vậy lão đại, tốt nhất trực tiếp khiến cho hắn chết gầy!
Lão Nhị oán hận nói, lão Tam nghe thấy vậy, ánh mắt sáng lên, vội bổ sung:
- Để cho hắn chết béo!
Sau đó hai người lại liếc nhìn nhau, cùng nói:
- Nửa chết gầy, nửa chết béo!
Vũ Thiên Thanh tính toán thời gian, nếu lão quái vật đuổi trở về thì sẽ là một chuyện rất phiền toái, vì vậy cũng hạ quyết tâm, nói:
- Thiếu chủ Sở gia, ngươi thật sự rất vinh hạnh, hôm nay Họa Địa Vi Sát trận chỉ đối phó với một mình ngươi.
- Có thủ đoạn gì thì cứ xuất ra đi!
- Cuồng vọng!
- Cho dù lửa của ngươi có mãnh liệt hơn thì cũng không thể đốt thành một đường sinh cơ cho ngươi đâu, vị trí mà ngươi đang đứng là một trận pháp, chính là đại sát trận, cái tên rất dễ nhớ, Họa Địa Vi Sát! Thiên Cương Địa Sát cũng ở cùng một chỗ, có 108 loại biến hóa, Họa Địa Vi Sát tụ tập Ngũ Hành, đại hỏa của ngươi tất nhiên không thể dủy diệt được hồng thủy rồi.
- Họa Địa Vi Sát? Ta ngược lại muốn xem đại sát trận này là gì mà có thể khiến ngươi tự tin như vậy!
- Được được, hưởng thụ đi, Thủy Sát.
Vũ Thiên Thanh vừa thốt ra hai chữ “Thủy Sát”, Sở Nam lập tức cảm giác được một mảnh đại dương mênh mông không biết từ đâu chợt xuất hiện trong trận, ập đến Thánh Sát hỏa diễm của Sở Nam.
Không cần phải nói, nước của đại dương mênh mông này quả thật có chút lợi hại, vừa mới xuất hiện liền dìm ngập một phần Thánh Sát hỏa diễm, nước của đại dương mênh mông không chỉ dìm ngập hỏa diễm mà còn mang theo sát uy giết chóc thôn phệ Sở Nam, Vũ Thiên Thanh thấy vậy, tự cho là nắm chắc thắng lợi, nói:
- Sở thiếu chủ, tư vị Thủy Sát như thế nào?
- Thực sự mà nói thì không được tốt lắm.
Dứt lời, Sở Nam khẽ đạo tay, Thánh Sát hỏa diễm đầy trời bị đại dương mênh mông bao phủ chỉ trong chất lát biến thành chất lỏng, hóa thành viêm tương, viêm tương tràn ra bốn phía, những nơi viêm tương đi qua, tất cả đều biến thành sương mờ, nước biển trực tiếp bị nhiệt độ của viêm tương làm cho bốc hơi.
- Hít…
- Lão Nhị gầy và lão Tam béo ngược lại hít một hơi khí lạnh, Vũ Thiên Thanh nhíu chặt mày, một màn trước mắt quả thật ngoài dự liệu của hắn, nhưng hắn cũng không quá mức lo lắng, nếp nhăn lập tức giãn ra, cười nói:
- Hay cho thiếu chủ Sở gia, không ngờ có thể biến hỏa diễm thành viêm tương, chỉ có điều, thiếu chủ Sở gia à, ta muốn hỏi một chút, ngươi có thể phóng thích được bạo nhiêu viêm tương? Ngươi có thể duy trì viêm tương được bao lâu? Thủy Sát này của ta, chỉ cần trận không phá thì Thủy Sát là bất diệt.
Bộ dạng Vũ Thiên Thanh giống như ăn chắc Sở Nam rồi, hắn chuyển ánh mắt đến nhẫn trữ vật trong tay, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu như những nhẫn trữ vật này ở trong tay ngươi thì ta còn có thể lo lắng, nhưng bây giờ, ta còn cần lo lắng nữa sao? Tốc độ của ngươi không tệ, nhưng ở trong Họa Địa Vi Sát trận, thì làm sao có thể chạy thoát? Làm sao có thể né tránh Thủy Sát? Trong Thủy Sát trận, không có chỗ nào có thể ẩn nấp!
Lúc Vũ Thiên Thanh đang lẩm bẩm, đột nhiên phát hiện màu sắc của ngọn lửa kia phát sinh biến hóa, biến thành một mảnh hueyets hồng, sau đó hắn lập tức nhìn thấy nước bên trong Họa Địa Vi Sát trận lập tức bốc hơi sạch sẽ, không còn dư lại chút nào. Mặc dù Họa Địa Vi Sát trận vẫn không ngừng tạo ra nước, thi triển Thủy Sát, nhưng mỗi chút nước tạo thành lập tức bị thiêu đốt sạch sẽ.
Vũ Thiên Thanh ngồi trên ghế trợn mắt há hốc mồm, đây chính là tình huống mà hắn chưa từng gặp qua, lắp bắp:
- Lửa kia rốt cuộc là lửa gì? Không chỉ có Thánh Sát hỏa diễm, còn có… trên người hắn sao có thể có nhiều loại viêm tương và pháp bảo lợi hại như vậy? Nhưng vừa rồi không hề thấy hắn xuất ra pháp bảo gì a, quan trọng nhất là, để làm được điều này thì hắn hẳn sẽ bị hao một lượng lớn năng lượng, nhưng nhìn bộ dạng của hắn, giống như chẳng có gì đáng nói vậy.
Vô số nghi vấn tự nhiên sinh ra, nhưng lại không có đáp án, Vũ Thiên Thanh hung hăng nói:
- Thủy Sát không được, vậy thì Thổ Sát! Hỏa Sinh Thổ, mượn hỏa nguyên viêm tương của ngươi để tăng uy lực Thổ Sát, sau đó lại diệt viêm tương của ngươi!
Thanh âm vừa dứt, xuất hiện trước mặt Sở Nam chính là hậu thổ phô thiên lấp địa, lực đạo bên trong không phải tầm thường, mà hậu thổ này lại có sự sắc bén của kim mang, hậu thổ phô thiên cái địa vừa xuất hiện liền đem viêm tương đầy trời tách ra thành từng khối, quả nhiên đúng như lời Vũ Thiên Thanh nói, hậu thổ kia mượn Họa Địa Vi Sát trận mà thôn hấp năng lượng viêm tương. Nếu cứ tiếp tục như vậy, viêm tương chắc chắn sẽ không công tự phá.
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, nói:
- Muốn mượn hỏa? Vậy thì cho ngươi mượn!
Lập tức, viêm tương càng tăng lên, màu sắc hiện ra ba màu hồng bạch lam, mà bên trong liệt viêm lại lộ ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo, hàn khí này trực tiếp xuyên qua Họa Địa Vi Sát trận, tập kích nội tâm ba người Vũ Thiên Thanh.
Vũ Thiên Thanh đại kinh:
- Tam sắc hỏa, cái này…
Lúc Vũ Thiên Thanh còn đang lẩm bẩm thì những hậu thổ kia đã hấp thu liệt hỏa đến cực hạn, đột nhiên gặp phải hỏa nguyên băng hàn, cực hàn và cực nhiệt tiếp xúc với nhau, trực tiếp vỡ ra, vỡ nát bấy, sau đó hóa thành hư vô.
Nhất thời, trong Họa Địa Vi Sát liền phát ra âm thanh sụp đổ, đợi sau khi Vũ Thiên Thanh hoàn hồn thì hậu thổ trong trận đã không còn, chỉ còn lại viêm tương cực hàn cực nhiệt mênh mông.
- Còn có cái gì Sát thì cũng lên đi!
Thanh âm lạnh lùng của Sở Nam từ trong viêm tương truyền ra, lão Tam mập mạp cả kinh, lập tức giận dữ hét lên:
- Lão Đại, không đùa với hắn nữa, trực tiếp phát động chiêu thức tối đại của Họa Địa Vi Sát trận đi, tiêu diệt tiểu tử này, để xem hắn còn dám càn rỡ hay không!
- Đúng vậy lão đại, tốt nhất trực tiếp khiến cho hắn chết gầy!
Lão Nhị oán hận nói, lão Tam nghe thấy vậy, ánh mắt sáng lên, vội bổ sung:
- Để cho hắn chết béo!
Sau đó hai người lại liếc nhìn nhau, cùng nói:
- Nửa chết gầy, nửa chết béo!
Vũ Thiên Thanh tính toán thời gian, nếu lão quái vật đuổi trở về thì sẽ là một chuyện rất phiền toái, vì vậy cũng hạ quyết tâm, nói:
- Thiếu chủ Sở gia, ngươi thật sự rất vinh hạnh, hôm nay Họa Địa Vi Sát trận chỉ đối phó với một mình ngươi.
- Có thủ đoạn gì thì cứ xuất ra đi!
- Cuồng vọng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.