Chương 1730: Hoàn thành
Chúc Long Ngữ
13/01/2014
Tầng 7, tầng 8, tầng 9!
Quả nhiên Hỗ trưởng lão vô cùng lợi hại, rất nhanh tiến vào tầng thứ 10!
Mà Sở Nam và Lôi Nhụy vẫn đang tranh chấp ngày càng kịch liệt, trên mặt Hỗ trưởng lão không hề có chút tức giận, ngược lại ngày càng tươi cười hơn, bởi vì nội dung tranh chấp không phải là ngươi tu vi thấp, ngươi thực lực kém, ta một chiêu liền có thể giết ngươi… nữa mà giờ là bọn họ tranh chấp vũ kỹ này làm sao mới có thể thi triển, làm cách nào mới đạt uy năng lớn nhất.
Quan hệ hai người hòa hoãn đương nhiên khiến Hỗ trưởng lão cảm thấy có hi vọng, khiến hắn cho rằng Sở Nam có thể hoàn thành đại kế chinh phục, vì vậy cũng không làm phiền Sở Nam. Sở Nam chứng kiến Hỗ trưởng lão tốc độ phá trận kinh người, vô cùng kinh ngạc, nhưng không tài nào nhìn thấu phương pháp phá trận.
Trải qua mấy ngày, bọn họ tiến vào tầng mười một. Đây là một không gian Thụ trận, toàn cây là cây, so với Thái Hành lâm Sở Nam từng chứng kiến còn hùng vĩ, khổng lồ, còn tang thương hơn.
Vừa tiến vào, Sở Nam cảm giác được mộc nguyên khí nồng đậm, trong lòng không khỏi khẽ động, cây giống trong đan điền không khỏi chấn động kịch liệt, Sở Nam vội vàng ngăn cản, để tránh cho Hỗ trưởng lão phát giác.
Một lúc sau, Hỗ trưởng lão đại khái phá vỡ một phần ba Trúc trận, Hỗ trưởng lão kinh dị kêu lên:
- Những cây này là thật, Thụ trận này không chỉ là trận pháp nữa rồi, bên trong còn tồn tại sinh linh, chúng ta có thể thu hoạch được chút gì đó!
- Những thứ tốt kia không ngoài sở liệu thì có lẽ hữu dụng với ta.
Sở Nam trước mắt cần tích lũy Mộc chi pháp tắc, trong lòng suy nghĩ, tuy rằng hắn rất động tâm nhưng không biểu lộ ra ngoài, trên mặt hiện vẻ chăm chú. Hắn và Lôi Nhụy đang bàn với nhau làm cách nào mới khiến tử lôi sử dụng như Đế trận quyền.
Sở Nam lơ đãng nhìn Hỗ trưởng lão, Hỗ trưởng lão quay lưng về phía Sở Nam cũng khẽ gật đầu, Sở Nam lập tức nói ra, phân tích tinh túy của Đế trận quyền của Lôi Nhụy nghe. Hành động trưng cầu ý kiến của Hỗ trưởng lão lần này trên thực tế là muốn xem Hỗ trưởng lão giám thị họ đến mức nào.
Tốc độ phá trận của Hỗ trưởng lão cực nhanh, không cần bao nhiêu thời gian Thụ trận cũng sẽ bị phá vỡ. Trong lòng Sở Nam toát ra một ý niệm, mượn cơ hội tỷ thí với Lôi Nhụy, truyền chủ ý vào trong đầu nàng.
Lôi Nhụy nhắm mắt rơi vào trầm tư, tỏ vẻ phối hợp với Sở Nam, nhưng trong mắt Hỗ trưởng lão thì Lôi Nhụy đang suy tư những lời Sở Nam vừa nói!
Sau nửa canh giờ, Hỗ trưởng lão phá vỡ Thụ trận, trước mắt xuất hiện một con thú nhỏ xanh lục đuôi dài, bộ dạng có phần giống sóc, bề ngoài vô hại, nhưng khí tức tỏa ra lại cực kỳ nguy hiểm, hai mắt cảnh giác nhìn nhóm người Sở Nam.
- Hóa ra là Thành Tùng khuyển, dùng công kích của mộc chi pháp tắc trong Thụ trận làm thức ăn, mặc dù vẫn chưa hóa hình người, nhưng thực lực không thể xem thường.
Hỗ trưởng lão thầm nghĩ, đưa tay muốn bắt Thanh Tùng khuyển, Lôi Nhụy lại quát lớn với Sở Nam:
- Nếu ngươi bắt được con Thanh Tùng khuyển này, tặng cho ta, ta sẽ đáp ứng gả cho ngươi!
- Chuyện này là thật?
- Tuyệt không đổi ý! Ta có thể hạ tâm thệ!
Lôi Nhụy đưa tay hạ tâm thệ, Hỗ trưởng lão nghe được hai người đối thoại, lập tức dừng tay, đây là một cơ hội tốt, quăng ánh mắt về phía Sở Nam, mang theo ám chỉ, Lôi Nhụy nói thêm:
- Ngươi không thể xuất thủ tương trợ, bằng không ta sẽ không nhận!
- Một con Thanh Tùng khuyển mà thôi!
Hỗ trưởng lão xem thường nói, Sở Nam giậm chân, bắn ra ngoài. Tình cảnh này Sở Nam hoàn toàn là mạo hiểm, nếu không phải tích lũy Mộc chi pháp tắc quá quan trọng thì hắn sẽ không chém giết trước mặt Hỗ trưởng lão, làm vậy rất dễ bị lòi đuôi. Cũng may mấy ngày gàn đây Sở Nam mượn cơ hội luận bàn với Lôi Nhụy, moi được không ít trận pháp, lại lựa chọn một vài cái để học tập.
- Binh trận quyền!
Sở Nam đánh tới, Thanh Tùng khuyển đuôi dài lay động, trong hư không hiện lên một cây đại thu, bên trong ẩn chưa Mộc chi pháp tắc cực kỳ tinh thuần, đánh về phía Sở Nam, Sở Nam lập tức đánh ra hai quyền!
Đại thụ toái, nhưng trên người Sở Nam tràn ngập máu tươi, mang theo máu tươi, Sở Nam giết tới, dùng quyền bày trận!
Lôi Nhụy không chú ý tới Sở Nam, chỉ chăm chú nhìn Hỗ trưởng lão, phòng ngừa Hỗ trưởng lão âm thầm ra tay, Hỗ trưởng lão cười nói:
- Thanh Tùng khuyển mặc dù là mộc thuộc tính, nhưng có một loại bí pháp có thể khiến Thanh Tùng khuyển hứng chịu sấm sét, sau đó đạt được Lôi thuộc tính!
- Thật sao?
- Lão phu lừa một nữ hài như ngươi làm gì? Hơn nữa lão phu còn biết rõ bí pháp này!
- Ta không tin!
- Đừng kích lão phu, chờ sau khi ngươi gả cho Thành Song, lão phu sẽ nói bí pháp kia cho ngươi!
…
Khi hai người nói chuyện, trên người Sở Nam đã chồng chất vết thương, giống như thụ thương rất nặng, trên mặt ngưng trọng, nhưng trong lòng mừng rỡ. Thanh Tùng khuyển tế ra Mộc chi pháp tắc khiến hắn thu được lợi ích không nhỏ!
Lôi Nhụy nhìn sang, nói:
- Xem ra ta không có cơ hội biết loại bí pháp này.
- Còn chưa kết thúc đâu!
Hỗ trưởng lão đương nhiên nhìn ra Sở Nam đang bố trận, trong lòng nghĩ:
- Xem ra cần truyền thụ một chút vũ kỹ lợi hại cho Thành Song, tranh đoạt truyền thừa Trận tông còn cần tới!
Qua chừng mười phút đồng hồ, Thanh Tùng khuyển rít gào giận dữ, sau đó miệng phun ra một hạt châu màu xanh, bay thẳng về phía Sở Nam. Thanh Tùng khuyển duỗi tiểu trảo, đánh về phía đan điền Sở Nam.
Sở Nam lập tức khiến trận pháp trùng trùng điệp điệp nổ tung, ngăn cản hạt châu màu xanh, hạt châu màu xanh lập tức nổ theo, uy năng hủy diệt phát tán ra. Sở Nam không lui lại, còn gọi ra Trận chi nghịch hồn, phun máu, tốc độ cực nhanh bắt lấy Thanh Tùng khuyển, hai tay tiếp tục bố trận.
Thanh Tùng khuyển không ngừng rít gào, nhưng Sở Nam trả giá bằng một ngụm máu lớn, hai tay bắt lấy Thanh Tùng khuyển, biểu hiện cực lực áp chế, sau đó đi về phía Lôi Nhụy.
Hỗ trưởng lão thấy vậy, cười nói:
- Xem ra bí pháp kia ngươi không muốn cũng phải biết!
- Hắn còn chưa đưa Thanh Tùng khuyển tới trước mặt ta.
Lôi Nhụy tuy rằng cố chấp, nhưng giọng nói có phần cổ quái. Lôi Nhụy và Sở Nam hiện giờ chỉ cách nhau hơn trăm mét, bình thường chỉ trong một phần vạn cái chớp mắt là tới, nhưng hiện giờ Sở Nam tốn thời gian ba phút mới đi đến trước mặt Lôi Nhụy.
- Chưa tự mình đưa Thanh Tùng khuyển… vào trong tay ngươi, ta tuyệt …đối sẽ không ngã xuống!
Sở Nam liên tục giãy dụa, đưa Thanh Tùng khuyển đang sợ hãi kêu lên cho Lôi Nhụy:
- Ngươi là… của ta!
Nói xong, Sở Nam ngửa mặt phun một ngụm máu lớn, ánh mắt đảo một vòng, nhanh chóng ngã xuống, phương hướng chính là người Lôi Nhụy.
Hỗ trưởng lão muốn ra tay hỗ trợ, xem thương thế của Sở Nam nặng tới mức nào, nhưng nhìn khuôn mặt Lôi Nhụy hiện lên vẻ nhu tình, lại ôm lấy Sở Nam liền dừng lại, không đi quấy rầy, trong lòng thì thầm:
- Đã xong!
Cùng lúc đó, Sở Nam và Lôi Nhụy thầm nghĩ trong lòng:
- Đã xong!
Hỗ trưởng lão lấy ra một khỏa đan dược thuần trắng, bắn về phía Lôi Nhụy, nói:
- Cho hắn ăn, rất nhanh sẽ có thể khôi phục!
Lôi Nhụy bắt lấy đan dược, vội vàng đưa vào miệng Sở Nam.
Quả nhiên Hỗ trưởng lão vô cùng lợi hại, rất nhanh tiến vào tầng thứ 10!
Mà Sở Nam và Lôi Nhụy vẫn đang tranh chấp ngày càng kịch liệt, trên mặt Hỗ trưởng lão không hề có chút tức giận, ngược lại ngày càng tươi cười hơn, bởi vì nội dung tranh chấp không phải là ngươi tu vi thấp, ngươi thực lực kém, ta một chiêu liền có thể giết ngươi… nữa mà giờ là bọn họ tranh chấp vũ kỹ này làm sao mới có thể thi triển, làm cách nào mới đạt uy năng lớn nhất.
Quan hệ hai người hòa hoãn đương nhiên khiến Hỗ trưởng lão cảm thấy có hi vọng, khiến hắn cho rằng Sở Nam có thể hoàn thành đại kế chinh phục, vì vậy cũng không làm phiền Sở Nam. Sở Nam chứng kiến Hỗ trưởng lão tốc độ phá trận kinh người, vô cùng kinh ngạc, nhưng không tài nào nhìn thấu phương pháp phá trận.
Trải qua mấy ngày, bọn họ tiến vào tầng mười một. Đây là một không gian Thụ trận, toàn cây là cây, so với Thái Hành lâm Sở Nam từng chứng kiến còn hùng vĩ, khổng lồ, còn tang thương hơn.
Vừa tiến vào, Sở Nam cảm giác được mộc nguyên khí nồng đậm, trong lòng không khỏi khẽ động, cây giống trong đan điền không khỏi chấn động kịch liệt, Sở Nam vội vàng ngăn cản, để tránh cho Hỗ trưởng lão phát giác.
Một lúc sau, Hỗ trưởng lão đại khái phá vỡ một phần ba Trúc trận, Hỗ trưởng lão kinh dị kêu lên:
- Những cây này là thật, Thụ trận này không chỉ là trận pháp nữa rồi, bên trong còn tồn tại sinh linh, chúng ta có thể thu hoạch được chút gì đó!
- Những thứ tốt kia không ngoài sở liệu thì có lẽ hữu dụng với ta.
Sở Nam trước mắt cần tích lũy Mộc chi pháp tắc, trong lòng suy nghĩ, tuy rằng hắn rất động tâm nhưng không biểu lộ ra ngoài, trên mặt hiện vẻ chăm chú. Hắn và Lôi Nhụy đang bàn với nhau làm cách nào mới khiến tử lôi sử dụng như Đế trận quyền.
Sở Nam lơ đãng nhìn Hỗ trưởng lão, Hỗ trưởng lão quay lưng về phía Sở Nam cũng khẽ gật đầu, Sở Nam lập tức nói ra, phân tích tinh túy của Đế trận quyền của Lôi Nhụy nghe. Hành động trưng cầu ý kiến của Hỗ trưởng lão lần này trên thực tế là muốn xem Hỗ trưởng lão giám thị họ đến mức nào.
Tốc độ phá trận của Hỗ trưởng lão cực nhanh, không cần bao nhiêu thời gian Thụ trận cũng sẽ bị phá vỡ. Trong lòng Sở Nam toát ra một ý niệm, mượn cơ hội tỷ thí với Lôi Nhụy, truyền chủ ý vào trong đầu nàng.
Lôi Nhụy nhắm mắt rơi vào trầm tư, tỏ vẻ phối hợp với Sở Nam, nhưng trong mắt Hỗ trưởng lão thì Lôi Nhụy đang suy tư những lời Sở Nam vừa nói!
Sau nửa canh giờ, Hỗ trưởng lão phá vỡ Thụ trận, trước mắt xuất hiện một con thú nhỏ xanh lục đuôi dài, bộ dạng có phần giống sóc, bề ngoài vô hại, nhưng khí tức tỏa ra lại cực kỳ nguy hiểm, hai mắt cảnh giác nhìn nhóm người Sở Nam.
- Hóa ra là Thành Tùng khuyển, dùng công kích của mộc chi pháp tắc trong Thụ trận làm thức ăn, mặc dù vẫn chưa hóa hình người, nhưng thực lực không thể xem thường.
Hỗ trưởng lão thầm nghĩ, đưa tay muốn bắt Thanh Tùng khuyển, Lôi Nhụy lại quát lớn với Sở Nam:
- Nếu ngươi bắt được con Thanh Tùng khuyển này, tặng cho ta, ta sẽ đáp ứng gả cho ngươi!
- Chuyện này là thật?
- Tuyệt không đổi ý! Ta có thể hạ tâm thệ!
Lôi Nhụy đưa tay hạ tâm thệ, Hỗ trưởng lão nghe được hai người đối thoại, lập tức dừng tay, đây là một cơ hội tốt, quăng ánh mắt về phía Sở Nam, mang theo ám chỉ, Lôi Nhụy nói thêm:
- Ngươi không thể xuất thủ tương trợ, bằng không ta sẽ không nhận!
- Một con Thanh Tùng khuyển mà thôi!
Hỗ trưởng lão xem thường nói, Sở Nam giậm chân, bắn ra ngoài. Tình cảnh này Sở Nam hoàn toàn là mạo hiểm, nếu không phải tích lũy Mộc chi pháp tắc quá quan trọng thì hắn sẽ không chém giết trước mặt Hỗ trưởng lão, làm vậy rất dễ bị lòi đuôi. Cũng may mấy ngày gàn đây Sở Nam mượn cơ hội luận bàn với Lôi Nhụy, moi được không ít trận pháp, lại lựa chọn một vài cái để học tập.
- Binh trận quyền!
Sở Nam đánh tới, Thanh Tùng khuyển đuôi dài lay động, trong hư không hiện lên một cây đại thu, bên trong ẩn chưa Mộc chi pháp tắc cực kỳ tinh thuần, đánh về phía Sở Nam, Sở Nam lập tức đánh ra hai quyền!
Đại thụ toái, nhưng trên người Sở Nam tràn ngập máu tươi, mang theo máu tươi, Sở Nam giết tới, dùng quyền bày trận!
Lôi Nhụy không chú ý tới Sở Nam, chỉ chăm chú nhìn Hỗ trưởng lão, phòng ngừa Hỗ trưởng lão âm thầm ra tay, Hỗ trưởng lão cười nói:
- Thanh Tùng khuyển mặc dù là mộc thuộc tính, nhưng có một loại bí pháp có thể khiến Thanh Tùng khuyển hứng chịu sấm sét, sau đó đạt được Lôi thuộc tính!
- Thật sao?
- Lão phu lừa một nữ hài như ngươi làm gì? Hơn nữa lão phu còn biết rõ bí pháp này!
- Ta không tin!
- Đừng kích lão phu, chờ sau khi ngươi gả cho Thành Song, lão phu sẽ nói bí pháp kia cho ngươi!
…
Khi hai người nói chuyện, trên người Sở Nam đã chồng chất vết thương, giống như thụ thương rất nặng, trên mặt ngưng trọng, nhưng trong lòng mừng rỡ. Thanh Tùng khuyển tế ra Mộc chi pháp tắc khiến hắn thu được lợi ích không nhỏ!
Lôi Nhụy nhìn sang, nói:
- Xem ra ta không có cơ hội biết loại bí pháp này.
- Còn chưa kết thúc đâu!
Hỗ trưởng lão đương nhiên nhìn ra Sở Nam đang bố trận, trong lòng nghĩ:
- Xem ra cần truyền thụ một chút vũ kỹ lợi hại cho Thành Song, tranh đoạt truyền thừa Trận tông còn cần tới!
Qua chừng mười phút đồng hồ, Thanh Tùng khuyển rít gào giận dữ, sau đó miệng phun ra một hạt châu màu xanh, bay thẳng về phía Sở Nam. Thanh Tùng khuyển duỗi tiểu trảo, đánh về phía đan điền Sở Nam.
Sở Nam lập tức khiến trận pháp trùng trùng điệp điệp nổ tung, ngăn cản hạt châu màu xanh, hạt châu màu xanh lập tức nổ theo, uy năng hủy diệt phát tán ra. Sở Nam không lui lại, còn gọi ra Trận chi nghịch hồn, phun máu, tốc độ cực nhanh bắt lấy Thanh Tùng khuyển, hai tay tiếp tục bố trận.
Thanh Tùng khuyển không ngừng rít gào, nhưng Sở Nam trả giá bằng một ngụm máu lớn, hai tay bắt lấy Thanh Tùng khuyển, biểu hiện cực lực áp chế, sau đó đi về phía Lôi Nhụy.
Hỗ trưởng lão thấy vậy, cười nói:
- Xem ra bí pháp kia ngươi không muốn cũng phải biết!
- Hắn còn chưa đưa Thanh Tùng khuyển tới trước mặt ta.
Lôi Nhụy tuy rằng cố chấp, nhưng giọng nói có phần cổ quái. Lôi Nhụy và Sở Nam hiện giờ chỉ cách nhau hơn trăm mét, bình thường chỉ trong một phần vạn cái chớp mắt là tới, nhưng hiện giờ Sở Nam tốn thời gian ba phút mới đi đến trước mặt Lôi Nhụy.
- Chưa tự mình đưa Thanh Tùng khuyển… vào trong tay ngươi, ta tuyệt …đối sẽ không ngã xuống!
Sở Nam liên tục giãy dụa, đưa Thanh Tùng khuyển đang sợ hãi kêu lên cho Lôi Nhụy:
- Ngươi là… của ta!
Nói xong, Sở Nam ngửa mặt phun một ngụm máu lớn, ánh mắt đảo một vòng, nhanh chóng ngã xuống, phương hướng chính là người Lôi Nhụy.
Hỗ trưởng lão muốn ra tay hỗ trợ, xem thương thế của Sở Nam nặng tới mức nào, nhưng nhìn khuôn mặt Lôi Nhụy hiện lên vẻ nhu tình, lại ôm lấy Sở Nam liền dừng lại, không đi quấy rầy, trong lòng thì thầm:
- Đã xong!
Cùng lúc đó, Sở Nam và Lôi Nhụy thầm nghĩ trong lòng:
- Đã xong!
Hỗ trưởng lão lấy ra một khỏa đan dược thuần trắng, bắn về phía Lôi Nhụy, nói:
- Cho hắn ăn, rất nhanh sẽ có thể khôi phục!
Lôi Nhụy bắt lấy đan dược, vội vàng đưa vào miệng Sở Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.