Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1182: Lột da của ngươi

Chúc Long Ngữ

29/07/2013

Tỷ tỷ Thiên Quy dừng bước, sau đó cười nhạt một tiếng:

- Tiểu đệ, thật cao hứng khi nhìn thấy ngươi, ngươi vẫn như trước, vẫn…

Vừa nói xong, tỷ tỷ Thiên Quy dường như đối với đôi mắt luôn không để ý của tiểu đệ có gì đó thay đổi, chợt bắn ra tinh quang, nói:

- Không đúng, ngươi thay đổi rồi.

- Bổn Vương thay đổi hay không có liên quan gì đến ngươi?

Thiên Quy sau khi tự xưng với tỷ tỷ hắn hai chữ “bổn Vương” thì lạnh lùng nói:

- Ngươi là đến để chê cười bổn Vương sao? Ngươi đến để chế nhạo bổn Vương phải không?

- Tiểu đệ, ngươi vẫn luôn nghĩ tỷ tỷ như vậy sao?

- Ta không cần ngươi thương hại, ngươi đi đi…

Thiên Quy gầm lên, quay lại nói với Sở Nam:

- Ngươi lập tức hủy tòa núi kia, xem như ta thiếu ngươi một nhân tình lớn!

Thiên Quy không muốn để tỷ tỷ hắn nhìn thấy hai chữ “Thần phục” khắc trên vách đá, nhưng không biết rằng lúc cuồng phong cuốn đến Thần Lai Sơn, tỷ tỷ của Thiên Quy đã đem tất cả tình huống nhìn rõ ràng.

Sở Nam đáp:

- Mặc dù ta rất muốn ngươi thiếu nợ ta một nhân tình, chỉ tiếc cho dù ta có hủy tòa núi này thì cũng vô dụng.

Lúc Sở Nam nói thì Tây Độc cũng giải thích tại sao Thiên Quy lại nói như thế với tỷ tỷ của hắn.

Chuyện rất đơn giản, tỷ tỷ Thiên Quy chính là thiên tài, hơn nữa thứ mà nàng tu luyện không phải là Phong trong Ngũ Hành, còn được ngàn vạn người sủng ái, cho dù là người từ trước đến nay không đổi sắc mặt như Thiên Dương Võ Thần, dù Thiên Quy có liều mạng làm ra mọi chuyện chỉ vì muốn được ông ta thừa nhận, nhưng Thiên Dương Võ Thần lại chỉ dốc lòng chỉ dạy tỷ tỷ Thiên Quy, thậm chí từ một góc độ nào đó mà nói thì thân phận tỷ tỷ Thiên Quy tại Thần Vân thiên quốc, so với địa vị của Quốc chủ còn cao hơn.

Thiên Quy sống dưới cái bóng của tỷ tỷ hắn, hắn vốn cũng là người cực kỳ ưu tú, nhưng so với tỷ tỷ của mình thì hắn lại không khác gì phế vật, một lần hai lần đều không sao, chỉ lưu lại một chút ấn tích mà thôi. Nhưng suốt vài trăm năm, loại ấn tích này đã dần biến thành đại thụ che trời.

Lúc đang nói thì tỷ tỷ Thiên Quy đã đến bên trên Thiết Thương Hùng, nói:

- Ngươi chính là Thiết Thương Hùng mà tiểu đệ ta muốn hàng phục?

- Gia gia là Chiến Thần.

Thiết Thương Hùng rống lên một câu, lại khinh thường nói:

- Chỉ bằng hắn cũng muốn hàng phục gia gia? Đúng là nằm mơ! Gia gia ngược lại đang thiếu một kẻ đi săn thú đây, có thể cân nhắc một chút.

Thanh âm Thiết Thương Hùng vừa dứt, trên không trung, một con rồng do cuồng phong hóa thành liền phóng về phía Thiết Thương Hùng.

Không kịp đề phòng, Thiết Thương Hùng trực tiếp bị hất ngã xuống đất.

Mọi người sững sờ, mặc dù Thiết Thương Hùng không phòng bị, thế nhưng Thiết Thương Hùng tốt xấu gì cũng là Võ Thánh đại viên mãn, da thô thịt dày, lại cực kỳ nặng, vậy mà không chút chống đỡ đã bị hất ngã rồi, từ đó có thể nói uy lực của Phong Long kia thật sự rất lớn.

Tỷ tỷ của Thiên Quy thực sự cũng rất lợi hại, phi thường cường hãn.

- Gia gia của ta chỉ có một, mà ngươi thì hiển nhiên không phải, nếu ngươi còn ở trước mặt ta nói ra hai lời kia, ta sẽ khiến ngươi bị thiếu một lớp da đấy!

Tỷ tỷ Thiên Quy nhàn nhạt nói, bên trong lời nói không chút ngữ khí uy hiếp, khiến người khác có cảm giác như có một làn gió vừa thổi qua.

-DG-: Khác gì chém gió?

Thiết Thương Hùng bị người khác đẩy ngã, cảm thấy vô cùng mất mặt, lại nghe thấy đối phương nói vậy, lập tức nộ hỏa xung thiên, hai bàn chân gấu vỗ vào nhau, cầm một tòa tiểu sơn đánh thẳng về phía tỷ tỷ của Thiên Quy, miệng quát:



- Tiểu nữu, cười một cái cho gia gia xem!

- Phụt…

Nghe thấy lời này của Thiết Thương Hùng, Sở Nam liền phụt cười, lẩm bẩm:

- Chiến Thần này, cũng không biết là học được từ ai.

Cười thì cười, Sở Nam vẫn nhìn chăm chú tòa tiểu sơn, lúc tòa tiểu sơn ở trên mặt đất thì hoàn toàn rất bình thường, nhưng rơi vào tay Thiết Thương Hùng thì trong tòa tiểu sơn đó đã tràn đầy "Pháp tắc" rồi.

Nghe thấy lời nói của Thiết Thương Hùng, lại đối mặt với tòa tiểu sơn, tỷ tỷ Thiên Quy thật sự nở nụ cười, cười cũng rất nhẹ nhàng, cánh tay mảnh mai vung lên, không trung nổi lên ngàn vạn cuồng phong, cuồng phong hóa thành đao trảm lên tòa núi.

Phong đao đến, tiểu sơn liệt.

"Pháp tắc" bên trong tiểu sơn không chút tác dụng, trước mặt phong đao này, tiểu sơn giống như biến thành một khối đậu hủ, một tờ giấy mỏng.

Núi đã hủy, nhưng phong đao vẫn không tiêu tán, tiến đó chém lên người Thiết Thương Hùng, giống như muốn thực hiện lời mà nàng nói lúc trước, đó là lột da Thiết Thương Hùng. Thiết Thương Hùng cấp tốc thối lui, Thiết Thương Hùng vốn không sở trường về tốc độ, làm sao có thể tránh được cuồng phong, trên không trung bay ra vô số lông gấu của Thiết Thương Hùng, ngoài ra còn có chút máu tươi.

Thiên Quy ở một bên nhìn thấy tỷ tỷ hắn chiếm hết thượng phong, nhưng trên mặt lại không có chút cao hứng nào, ngược lại vẻ mặt so với lúc bị Sở Nam hành hạ càng thêm âm độc hơn, giống như muốn vắt ra nước vậy.

Ngay lúc Thiết Thương Hùng sắp bị lột da, một đạo thân ảnh quỷ mị đột nhiên xuất hiện như giống như từ trong hư vô bước ra, chắn trước mặt Thiết Thương Hùng, đem toàn bộ phong đao cản lại, tại thời điểm này xuất thủ tất nhiên chính là Sở Nam.

Sở Nam không sử dụng phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ, chỉ dùng nhục thân ngăn cản, một bên chống đỡ từng đạo phong đao, một bên đánh giá tỷ tỷ Thiên Quy ở khoảng cách gần, nàng ta một thân tố y đơn giản, mái tóc đen như thác nước, trên mặt không hề có chút kinh hoảng nào, cũng không có dấu vết trang điểm, phảng phất do tự nhiên tạo thành, thoạt nhìn bình thản như thảo mộc, như gió nhẹ.

Thế nhưng, trong lòng luôn tĩnh lặng của Sở Nam lại nổi lên rung động, giống như bị gió thổi tạo thành rung động này, điều đó khiến Sở Nam có chút kinh hãi, chỉ có điều kinh hãi và rung động chỉ thoáng qua mà thôi.

Nhục thân của Sở Nam cường hãn, nhưng phong đao của tỷ tỷ Thiên Quy cũng không yếu, để lại trên người Sở Nam ngàn vạn miệng vết thương, miệng vết thương mặc dù phá rách da, cắt vào thịt, nhưng lại không nhập vào xương cốt.

- Phong thật lợi hại!

- Nhục thân thật cường hãn!

Sở Nam và tỷ tỷ Thiên Quy đồng thời nói, sau khi nói xong, bốn mắt lại lần nữa giao nhau, không có nụ cười, cũng không có tình cảm, tỷ tỷ Thiên Quy nhàn nhạt nói:

- Phong này của ta ngay cả "Pháp tắc" cũng có thể phá, thế nhưng lại bị xương cốt của ngươi cản lại.

- Ta đã dốc toàn lực, còn ngươi chỉ xem như vung tay lên mà thôi.

Sở Nam nhàn nhạt đáp.

- Ngươi đã biết vậy, tại sao còn đứng chắn trước mặt nó?

Sở Nam cười đáp:

- Bởi vì ta đã cùng nó đánh cuộc, muốn dẫn nó đi tìm đồng loại của mình, tất nhiên không thể để ngươi đả thương nó!

- Nếu ta muốn thì sao?

Vốn ngữ khí của câu hỏi này là cực kỳ mãnh liệt, nhưng từ miệng tỷ tỷ Thiên Quy phát ra thì lại bình thản như nước.

Sở Nam giang tay ra nói:

- Ta đây đành phải liều mạng tương bồi vậy.

- Chỉ e ngươi không bồi nổi.

Tỷ tỷ Thiên Quy lại nói:



- Mặc dù ngươi không tầm thường, thế nhưng, ngươi vẫn không được.

- Được hay không thì phải thử qua mới biết được.

- Ta vốn muốn lột da Thiết Thương Hùng, ngươi lại thay nó chịu tội, vậy ta sẽ lột da ngươi trước, sau đó đến hắn.

Tỷ tỷ Thiên Quy nói xong, phong đao đột nhiên vỡ vụn, một phong đao hóa thành vô số châm, ập thẳng đến Sở Nam, Sở Nam thấy vậy, mặt không đổi sắc, chỉ nhàn nhạt nói:

- Ta có một chiêu so với lột da còn lợi hại hơn, gọi là Cốt Nhục Phân Ly.

Lời vừa dứt, Sở Nam liền vung tay một cái, thoáng chốc, cơn lốc xuất hiện.

Thiên Quy ở bên cạnh siết chặt hai nắm quyền, nhìn Sở Nam, trong lòng dâng lên một cỗ khát vọng không gì sánh nổi, hi vọng Sở Nam có thể đánh bại tỷ tỷ của hắn, càng hi vọng sẽ có một ngày hắn có thể giống Sở Nam, hướng về phía tỷ tỷ mình khiêu chiến.

Tỷ tỷ Thiên Quy nhìn thấy cơn lốc xuất hiện, trên gương mặt không chút thay đổi cuối cùng cũng xuất hiện một tia dị dạng, lẩm bẩm:

- Thì ra ngươi cũng tu luyện Phong, khó trách ngươi dám có gan đứng trước mặt ta, chỉ là ngươi không biết rằng Phong của mình rất yếu hay sao?

Dứt lời, vô tận phi châm cũng cuốn thành cơn lốc, lao thẳng đến cơn lốc của Sở Nam, Sở Nam đương nhiên tự mình biết mình, trước mặt người mặc dù không lộ ra nửa điểm tu vi khí tức, cũng không biết nàng đến cùng là võ giả đẳng cấp gì. Thế nhưng, nàng chỉ giơ tay nhấc chân đã có thể thi triển Phong thuật phá "Pháp tắc" của Thiết Thương Hùng, điều này nói rõ, thực lực của người này so với Thiết Thương Hùng chỉ cao hơn chứ không thấp, quá nửa là Võ Thánh, thậm chí còn có thể là…

Mà hắn, chỉ riêng tại phương diện vũ lực, nếu không sử dụng trận pháp, không dùng ngọc bội Tổ Bảo thì còn không phải đối thủ của Võ Thánh đại viên mãn. Cho nên, dưới chênh lệch như vậy, Sở Nam chỉ có thể vận dụng năng lượng thần bí quỷ dị nhất trong cơ thể, đem năng lượng thần bí dung nhập vào trong cơn lốc.

- Phành…

Hai cơn lốc va vào nhau, cơn lốc của Sở Nam cũng không bị đánh tan, nhưng cơ nhục trên mặt hắn lại có chút dị thường, uy năng mà vừa rồi tỷ tỷ Thiên Quy tạo ra, còn chưa va chạm mà cỗ năng lượng khổng lồ đó đã tràn vào trong cơ thể Sở Nam.

Tỷ tỷ Thiên Quy nhìn thấy cơn lốc châm thoáng khựng lại, ánh mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Sở Nam rồi nói:

- Phong của ngươi vẫn rất yếu, chỉ là do ngươi đã rót vào trong cơn lốc một cỗ năng lượng cường đại, cỗ năng lượng cường đại này đã duy trì cơn lốc của ngươi. Chỉ có điều, ngươi có thể đem cỗ năng lượng cường đại này dung nhập vào trong cơn lốc cũng đã không đơn giản rồi.

Chỉ trong chớp mắt, tỷ tỷ Thiên Quy liền phân tích thông suốt cơn lốc của Sở Nam, khiến Sở Nam hơi giật mình, không khỏi bội phục.

Tỷ tỷ Thiên Quy lại nói:

- Thật vất vả mới gặp một kẻ dùng Phong, hôm nay, ta sẽ cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi có thể tiếp được một chiêu này, ta sẽ không lột da ngươi!

- Chiêu này, gọi là Long quyển (vòi rồng)!

Nghe tỷ tỷ Thiên Quy nhàn nhạt nói, Sở Nam nở nụ cười, nếu đổi lại là một chiêu khác thì hắn quả thật phải nhờ đến Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận để ngăn cản, nói không chừng còn phải sử dụng đến Chân Vũ Trụ, thậm chí là ngọc bội Tổ Bảo.

Nhưng một chữ “Long” này lại khiến Sở Nam yên tâm hơn không ít.

Tỷ tỷ Thiên Quy thấy Sở Nam lộ ra nụ cười thì đôi lông mày thanh tú chợt nhướng lên, nói:

- Ngươi tự tin có thể tiếp được một chiêu này?

- Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

- Vậy sao?

- Như vậy đi, nếu ta có thể tiếp được, ngươi đem chiêu vũ kỹ này, cả quá trình hình thành nói cho ta biết, thế nào?

Sở Nam đã có chủ ý với "Long quyển", hắn biết Phong hình thành như thế nào, tại cổ chiến trường ở Hoành Đoạn sơn mạch, có kỳ ngộ nên luyện thành cơn lốc, nhưng từ đó về sau, tại phương diện Phong này liền không còn phát triển nữa, nhiều nhất cũng chỉ có thể đem các loại năng lượng và cơn lốc dung hợp lại, bởi vậy, gặp một cơ hội tốt như thế, Sở Nam sao có thể cự tuyệt được?

- Được.

Tỷ tỷ Thiên Quy thốt ra một chữ, tiếp đó hai tay nâng lên, lập tức bạo phong xuất hiện, cuốn thành long hình, long hình này vừa dài vừa lớn, đầu chạm trời, thân trải dài trên đất, bên ngoài thoạt nhìn không khác gì cơn lốc, nhưng bên trong lại có bất đồng rất lớn.

"Long quyển" còn chưa hình thành thì Sở Nam đã cảm thấy một cỗ uy năng khổng lồ vô cùng ẩn chứa bên trong, đợi đến lúc "Long quyển" thành hình thì toàn bộ tất cả mọi thứ trong thiên địa, bất kể là hoa thảo thụ mộc, đất đá cát bụi hay nước trong đầm, thậm chí nước trong thác nước cũng bị cuốn vào "Long quyển" hơn phân nửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook