Chương 133: Mặc Liên Thuật Tử
Chúc Long Ngữ
22/03/2013
Thu Tiểu Mạch bị Tử Mộng Nhân nói như vậy thì cũng cảm thấy có chút xấu hổ, hắn thấy hai người Sở Nam là người Bắc Tề cho nên mới nói chuyện theo nghi lễ tôn kính của bọn họ, nhưng nghe thấy lời nói của Tử Mộng Nhân thì cũng chỉ biết tự giễu:
- Tiểu thư nói đúng, là ta không phải.
Nói xong, Thu Tiểu Mạch lấy từ trong nhẫn trữ vật ra hai vò rượu, nói:
- Ân nhân….
- Ta là Lâm Vân.
Lúc này Sở Nam mới nói ra tên của mình.
- Lâm đại ca, đây chính là rượu mà tộc chúng ta cất dưỡng, Băng Long Thiêu, đặc biệt mạnh.
- Vậy sao? Để ta nếm thử xem.
Tử Mộng Nhân cầm một vò lên, không để ý đến hình tượng thục nữ, uống liền một ngụm, rượu vừa vào cổ thì Tử Mộng Nhân liền ho khùng khục, cảm giác như trong cơ thể bị một ngọn lửa thiêu đốt, bật thốt:
- Rượu này…. Thật mạnh!
- Tiểu thư nếu như tu luyện võ quyết thì sẽ được trợ giúp không ít.
Thu Tiểu Mạch nói xong liền lấy một vò rượu khác ra đưa cho Sở Nam, Sở Nam cũng không ra vẻ, lập tức nhận lấy rượu, ngửa cổ uống một ngụm lớn, sắc mặt thoáng cái trở nên đỏ rực, khen:
- Hảo tửu, rượu thật là mạnh!
Sở Nam lại uống thêm một ngụm nữa, sau đó đưa một miếng thịt cho người thanh niên, nói:
- Nếm thử tay nghề của ta.
- Thịt ngon!
- Rượu ngon!
Hai người đồng thời nói, nhìn nhau một cái rồi cùng bật cười.
Tử Mộng Nhân đã nuốt Thú hạch của Hỏa Giác Lang vào, ngồi một bên tu luyện, luyện hóa dược lực ẩn chứa trong rượu và Hỏa nguyên lực trong Hỏa Giác Lang.
Sở Nam cùng Thu Tiểu Mạch uống hết ngụm này đến ngụm khác, trong lòng hai người kia lại cảm thấy đáng tiếc, mặt đầy thần sắc đau lòng, thầm nghĩ:
- Băng Long Thiêu trong tộc của chúng ta cực kỳ trân quý….
Lại uống xong một ngụm, Sở Nam cảm thấy trong cơ thể có một luồng hỏa nhiệt thiêu đốt, bên trong còn có một tia băng lãnh, mà tia băng lãnh này lại càng khiến rượu mạnh hơn, khẽ lẩm bẩm:
- Băng Long Thiêu, trong băng có hỏa, thủy hỏa vốn bất dung, lại có thể đem dung hợp tạo thành đặc tính kỳ lạ.
- Lâm đại ca quả là người phi thường, người bình thường sẽ không thể phát hiện được loại tình huống này.
Sở Nam từ nhỏ bằng hữu rất ít, lúc rời khỏi Bạch gia thôn chỉ biết Tư Đồ Dật Tiêu, Trần Hiểu Phong, trong lòng Sở Nam, hai người này có thể xem là bằng hữu, còn về phần Thu Tiểu Mạch trước mặt cũng là một người chân thành, nói chuyện một phen càng cảm thấy tâm đầu hợp ý.
Hai người đang nói chuyện chợt nghe phía trước truyền đến tiếng “ọc ọc”, vừa ngẩng đầu nhìn liền thấy âm thanh kia là đến từ bụng Thiết Thương Hùng, Sở Nam nhớ đến lúc ôm Tử Mộng Nhân đào tẩu, thấy tình cảnh Thiết Thương Hùng ăn thịt nướng, vì thế đem một cái chân Hỏa Giác Lang ném đến.
Thiết Thương Hùng mừng rỡ, lập tức nhào đến, chộp lấy miếng thịt nướng, một hơi nuốt trọn, sau đó hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm thịt nướng trong tay Sở Nam, Sở Nam thầm nghĩ:
- Xét thấy ngươi đã giúp ta luyện thành đường kinh mạch thứ ba, thịt này sẽ cho ngươi.
Vì thế Sở Nam liền đem toàn bộ thịt nướng dư thừa còn lại ném cho Thiết Thương Hùng.
Thu Tiểu Mạch lại nói:
- Lâm đại ca, ta thấy ngươi là dũng sĩ có lực lượng lớn nhất, có thể đánh Thiết Thương Hùng phải tháo chạy khắp nơi như vậy, so với ngươi, đệ nhất dũng sĩ của Hóa Phương tộc cũng chẳng đáng nhắc đến.
- Ta quả có chút Yêu nghiệt.
Sở Nam cười nói, chợt hỏi:
- Đây là đâu?
- Nơi này chính là Bách Uyên Tùng Lâm, bên trong có rất nhiều Ma thú cường đại, tương đối hung dữ, hơn nữa còn có đầm lầy và độc vụ chướng khí….
Nghe Thu Tiểu Mạch giới thiệu về Bách Uyên Tùng Lâm, Sở Nam lập tức im lắng, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ vận khí tốt vậy sao? Phương hướng mà ông trời lựa chọn lại chính là một tòa núi tràn đầy Ma thú hung hiểm….
- Bách Uyên Tùng Lâm mặc dù rất nhiều hung hiểm, thế nhưng bên trong cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo, còn có Thú hạch của các loại Ma thú, hoặc là nội đan, bất luận là luyện đan hay luyện khí thì đều có thể tìm được không ít tài liệu quý hiếm tại nơi này….
Sở Nam biết rõ những lời này là nói thật, khỏi cần nói, ngay cả trận chiến của hắn và Thiết Thương Hùng cũng đã đạt được thu hoạch tương đối lớn, mà đường kinh mạch thứ ba, tầng thứ chín Mãng Sơn Quyết cũng là chuyện chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Chỉ có điều Sở Nam cũng có chút may mắn, nếu như không phải gặp Thiết Thương Hùng mà là tồn tại còn mạnh hơn Thiết Thương Hùng, như vậy thì “Hấp lực” của hắn không chỉ không có tác dụng mà trái lại còn thụ trọng thương.
- Tiếp theo trở về nhất định phải cẩn thận sử dụng.
Trong lòng Sở Nam thầm khuyên nhủ chính mình.
Thu Tiểu Mạch nói một tráng, nụ cười trên gương mặt chợt biến mất, thanh âm cũng trở nên lạnh như băng, lại có chút bi thương nói:
- Thế nhưng, chúng ta bây giờ chỉ mới ở bên ngoài Bách Uyên Tùng Lâm, căn bản không thể bắt gặp bầy Hỏa Giác Lang này, còn có Thiết Thương Hùng nữa….
Mục quang Sở Nam nhất thời sáng rực, trầm giọng nói:
- Chẳng lẽ là do người động chân tay?
- Đây chỉ là suy đoán của ta.
Sở Nam cũng không tiếp tục nghĩ vấn đến này, lại ngẩng đầu nhìn Thiết Thương Hùng, Thiết Thương Hùng sớm đã ăn sạch thịt nướng, nhìn thấy thức ăn ngon như vậy, nó sớm đã quên mất sự khủng bố mà Sở Nam đem lại, chậm rãi tiến về phía trước, Sở Nam thấy bộ dạng của nó cũng cảm thấy buồn cười, lại ném một khối thịt nướng cho nó, Thiết Thương Hùng vội vàng đón lấy.
- Lâm đại ca, các ngươi đến Bách Uyên Tùng Lâm để tìm cái gì vậy?
Sở Nam không trả lời, Tử Mộng Nhân lúc này đã từ trong tu luyện tỉnh lại, vừa cười vừa nói:
- Chúng ta đến đây để tầm bảo.
Sau đó nhận lấy thịt nướng mà Sở Nam đưa tới, chợt hỏi:
- Các ngươi thì sao?
- Ta đây tới tìm một loại thuốc gọi là Mặc Liên Thuật Tử.
- Mặc Liên Thuật Tử? Là cái gì? Tại sao ta chưa từng nghe qua vậy?
Tử Mộng Nhân mười phần hứng thú, không ngừng hỏi han.
- Mặc Liên Thuật Tử chính là một loại hạt do Mặc Liên Thuật Hoa kết thành, Mặc Liên Thuật Hoa là một loại linh thảo hiếm thấy, nơi mà nó sinh trưởng vô cùng đáng sợ, bình thường đều sinh trưởng tại nơi có chướng lệ hoành hành, độc vụ bao trùm, khắp nơi còn có đầm lầy, ngoài ra hết năm này qua năm khác hấp thu các loại độc tố, Mặc Liên Thuật Hoa hấp thu các loại độc tố, sau đó dung hợp lại hình thành một loại kịch độc không tên. Cứ cách mười năm thì Mặc Liên Thuật Hoa sẽ kết hạt một lần, kịch độc trong đó sẽ tập trung vào Mặc Liên Thuật Tử. Mặc Liên Thuật Tử rơi vào trong ao sẽ lại lần nữa đâm chồi sinh trưởng, sinh trưởng thành Mặc Liên Thuật Hoa mới, sẽ không ngừng hấp thu các loại độc tố chướng khí xung quanh, mười năm sau lại kết thành Mặc Liên Thuật Tử. Mặc Liên Thuật Tử này cứ mỗi lần tái sinh trưởng thì phẩm giai cũng tăng lên. Đương nhiên, độc dược bên trong cũng sẽ càng độc hơn, ngoài ra, hoa, lá, gốc,… của Mặc Liên Thuật đều là Linh dược….
- Theo như lời ngươi nói, đây không phải là độc thảo hay sao? Sao có thể gọi là Linh thảo được?
Tử Mộng Nhân cảm thấy vô cùng khó hiểu.
- Độc thảo hay là Linh thảo còn phải xem ngươi sử dụng thế nào.
Bi thương ẩn chứa giữa đôi lông mày của Thu Tiểu Mạch lại càng đậm thêm.
Sở Nam nghe thấy đây là một loại kịch độc thì trong lòng không khỏi suy nghĩ:
- Không biết độc của Mặc Liên Thuật Tử này so với Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ hoặc độc của Huyền Hỏa Huyết Mãng thì bên nào độc hơn….
Đang nghĩ ngợi, chợt nghe Tử Mộng Nhân quát:
- Con gấu kia, ngươi dám đoạt thịt nướng của ta ăn sao?
Sự sợ hãi của Tử Mộng Nhân đối với Thiết Thương Hùng đã sớm bị xóa sạch, thấy Sở Nam đem Thiết Thương Hùng đánh răng rơi đầy đất thì lòng tin đại tăng.
Bộ mặt của Thiết Thương Hùng biểu cảm rất nhân tính hóa, đấy chính là một loại vẻ mặt: đáng thương….
Tử Mộng Nhân không nhịn được bật cười, con ngươi đảo một vòng nói:
- Con gấu kia, nếu ngươi muốn ăn thịt thì cũng không phải không được, chỉ cần ngươi nghe lời ta thì ta sẽ cho ngươi ăn thịt nướng.
Thiết Thương Hùng lập tức gật đầu.
Thu Tiểu Mạch nhìn thấy tình cảnh này, xoay người nhìn Sở Nam nói:
- Lâm đại ca, xem ra Thiết Thương Hùng chọn ngươi rồi.
- Cái gì?
Sở Nam nghi hoặc hỏi.
Tử Mộng Nhân lại cười nói:
- Gấu, nếu như ngươi trồng cây chuối rồi đi kéo đám Hỏa Giác Lang về đây, ta sẽ cho ngươi ăn thịt nướng!
Nói xong, Tử Mộng Nhân còn vung vẩy miếng thịt nướng trong tay.
Sở Nam, Thu Tiểu Mạch, còn có hai tên thủ hạ của Thu Tiểu Mạch, và cả Thiết Thương Hùng nghe thấy yêu cầu của Tử Mộng Nhân lập tức trợn mắt, tất cả đều sững sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.