Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1732: Một câu chuyện xưa, không gian trận pháp

Chúc Long Ngữ

13/01/2014

Lôi Nhụy giảng chuyện xưa, đại khái là như vậy.

Có một ngày, Lôi Nhụy từ Lôi Trì đi ra, một người đang phóng thích lôi kiếp, lôi kiếp rất nhỏ, nàng cũng không còn để ở trong lòng, chính là trong lúc đang đi, nàng liếc mắt nhìn người đang độ lôi kiếp một chút.

Lại một ngày, một Lôi Nhụy phi thường khó chịu khi có người đến tìm mình khiến nàng vô cùng buồn bực. Lại đây đến Lôi Trì, nàng tức giận hết sức, nàng quét lấy lôi kiếp đồ trên bức họa. Có thể ở lại lôi kiếp đồ dều là người vượt qua lôi kiếp, tự nhiên là phân ra cấp bậc. Sau đó trong lúc vô ý Lôi Nhụy liền quét đến một thân ảnh giống như đã từng gặp qua, nghĩ một lát mới nhớ tới người này là ai, trong lòng nảy sinh nghi vấn:

- Lúc trước lôi kiếp tuy nhỏ, nhưng cũng không phải tu vi của người này có khả năng ngăn cản, có thể sống sót, thật đúng là có điểm ý tứ.

Kết quả là, Lôi Nhụy đem người này điều đi ra, tiếp theo, liền thấy được người này đang lâm vào một cục diện lưỡng nan, hoặc là buông tha cho tôn nghiêm quỳ xuống, hoặc là nhìn bằng hữu trưởng bối chết đi. Nghe người kia nói từng câu rung động đến tâm can, lại nghe lời nói vô cùng chua xót, Lôi Nhụy không khỏi bị hấp dẫn, ngay khi người kia vì sinh mệnh các bằng hữu muốn lựa chọn quỳ xuống thì nàng không đành lòng. Càng nhìn càng thấy lão đầu tử khó chịu, nàng giáng xuống lôi dình giúp người kia nghịch chuyển thế cục.

Tiếp tục sau đó, Lôi Nhụy mỗi khi đến Lôi Trì thì đều cũng nhìn người này nhìn một chút. Mỗi một ngày nàng đến Lôi Trì vừa vặn chứng kiến người này nuốt hút Lôi Đình, cảm thấy thú vị, sinh lòng đùa nghịch, liền phân ra Tử Sắc Tâm Lôi trêu đùa hắn. Nhưng không ngờ, bị cha bắt lấy, cha tức giận muốn hủy diệt người ấy, nàng hết sức hoảng hốt nhanh chóng phân ra một luồng Tử Sắc Tâm Lôi vào người hắn.

Lúc sau, Lôi Nhụy liền bị cấm túc.

Mỗi một ngày, Lôi Nhụy cảm giác được sợi Tử Sắc Tâm Lôi gặp nguy hiểm, liền bày kế trốn thoát, còn ở nửa đường giúp hắn tu vi bạo tăng, tiếp tục sau đó, sợi Tử Sắc Tâm Lôi đã xảy ra dị biến, nàng trừ bỏ có thể cảm giác thì không thể triệu hồi được.

- Chuyện xưa nói xong.

Ánh mắt Lôi Nhụy tròn như trân châu, mở to ra hiện lên một tia sáng giảo hoạt:

- Cố gắng có ý tứ, không biết người này là ai vậy, có cơ hội ngược lại muốn kiến thức, nhìn có thể được đến người có Tử Sắc Tâm Lôi chính là một nhân vật như thế nào, tin tưởng hắn biết ngươi vì hắn làm nhiều như vậy, nhất định xá sinh tương báo.

Sở Nam tự nhiên là biết "Người kia" là ai, trên mặt hắn không cho là đúng, để ngừa lấy vạn nhất, trong lòng cũng cảm động phi phàm, hắn quên không được dưới Huyền Băng sơn bị Trang Bất Chu buộc quỳ xuống rống lên một câu "Chịu không nổi" khiến hậu thiên hàng lôi đình.

Càng quên không được Tử Sắc Tâm Lôi cho hắn đủ loại trợ giúp, nếu không phải Tử Sắc Tâm Lôi, Sở Nam hắn sớm đã không còn. Ân tình lớn như vậy, tự nhiên muốn xá sinh tương báo.

- Kỳ thật, ta cũng muốn nhìn một chút hắn là một người như thế nào.

Lôi Nhụy cười nói, nàng vẫn thật không nghĩ tới gặp mặt Sở Nam trong tình huống này, càng không nghĩ tới sẽ bị chòm râu dê tử bức ghép đôi với hắn, còn thiếu chút nữa là vào động phòng, nhưng đang nghĩ vậy thì trong lòng Lôi Nhụy đột nhiên xuất hiện một câu:

- Người nam nhân này thật đúng là có điểm ý tứ.

Đang lúc này, Hỗ trường lão phá tầng thứ mười ba trận pháp, trên đỉnh đầu xuất hiện một cái lối đi, Hỗ trường lão vội quát:



- Theo sát ta, không được rời khỏi ta phạm vi năm mươi thước.

Sở Nam nắm chắc tay của Lôi Nhụy đuổi the về phía trước, Lôi Nhụy không có cự tuyệt Sở Nam dựa theo quan hệ hiện tại bọn hắn đang diễn thì nếu không dắt tay, thì tuyệt đối không bình thường.

Thổ Bá lại càng không dám khinh thường một chút nào, hắn còn muốn trở lại Thổ tộc uy phong một phen, tự nhiên không thể ở trong này xảy ra sự cố.

Hai người ở Nam đi theo Hỗ trường lão nhảy vào trong thông đạo, thông đạo hướng về phía trước, nhưng Sở Nam tiến vào trong thông đạo, đã có cảm giác rơi đi xuống, Sở Nam vội nhìn về phía thông đạo, trong mắt không có dần hiện ra tinh tú, chỉ trận chi nghịch hồn kích thích đến mức tận cùng.

Ngay tức thì, Sở Nam liền thấy được trận pháp trong thông đạo, Hỗ trường lão chứng kiến hành động Sở Nam thì gật đầu nói:

- Cái lối đi này, không phải hướng về phía trước, mà là đi xuống, dùng cái lối đi này trước mắt xem ra, chúng ta đã đi xuống mấy vạn dặm rồi.

- Rõ ràng hướng về phía trước, cũng đến ngàn dặm dưới mặt đất, đây không phải là đổi sang không gian khác sao?

Sở Nam suy tư, Hỗ trường lão còn nói thêm:

- Không gian trận này bố trí rất xảo diệu, có thể thành đôi, ngươi hãy học nhiều một chút.

- Vâng thưa sư tôn.

Trong giọng nói Sở Nam không có một tia dao động, nhưng trong lòng là kinh đào hải lãng:

- Không gian trận? Không gian trận! Thay đổi không gian trận pháp, kia thay đổi thời gian trận pháp, cũng xác định vững chắc có! Không biết trận tông này có thể có hay không?

Trong thông đạo hành tẩu ước chừng một khắc đồng hồ, hình ảnh trước mắt Sở Nam chợt lóe, trước mắt một mảnh tối đen, bọn hắn rơi xuống chạm đất. Nhất thời bốn phía sáng như ban ngày, Sở Nam nhìn lại, chỉ nhìn thấy một mảnh đen sẫm, bên tai đã có tiếng nước chảy

róc rách.

Thần niệm Hỗ trường lão đảo qua, hào vô sở hoạch, cứ thế nhớ kỹ:

- Kỳ quái, nơi này tại sao không có dấu vết trận pháp gì đây? Trận tông đang làm cái quỷ gì? Nơi này là chỗ nào không phải là...

Hỗ trường lão có chút không tin tưởng, tiện đà phân phó nói:

- Về phía trước một chút tìm kiếm xem.



Hỗ trường lão tiến vào phiến mặt đất tối đen phía dưới thì vô tận trong ng phủ hư không, lão giả đang kinh h nói:

- Động chủ, thuộc hạ tra được người Đại Đạo Tông đi nơi nào rồi.

- Nói mau.

- Bọn hắn đã đi Thiên Vũ đại lục, nghe nói là vì di tích tông mà đi.

- Di tích Trận tông??? Kỳ quái, Đại Đạo Tông còn để ý di tích trận tông làm gì? Phương diện này tất có kỳ quặc! Đại Đạo Tông có những ai đã đi?

- Đại Đạo Tông Kiếm Chi Nhất Mạch, Ngũ Hành nhất mạch, còn có Trận Chi Nhất Mạch.

- Thủ bút lớn như thế này, mặc kệ Đại Đạo Tông có mục đích gì, , đều phải ngăn cản cử động của bọn họ.

Động chủ dùng ngữ khí kiên quyết nói đến, tiếp đó quát:

- Truyền lệnh của ta, Thủy Động, Nguyệt Động, Dương Động ba động phân động chủ, mang đệ tử tinh anh trong động hoả tốc chạy tới Thiên Vũ đại lục, nơi có di tích của trận tông. , Đại Đạo Tông muốn có được sự vật, các ngươi liền đoạt lấy; Đại Đạo Tông muốn hủy diệt gì đó, các ngươi liền toàn lực bảo vệ!

Thanh âm khuếch tán đi ra ngoài, lập tức liền có đáp lại, lập tức có người hướng Thiên Vũ đại lục đi, động chủ nói:

- Hi vọng Đại Đạo Tông muốn có được vật nào đó, còn không có đắc thủ, Đại Đạo Tông, muốn vượt qua khó khăn này tuyệt không có khả năng!

Sau đó, Vạn Trận lão tổ dưới điên cuồng phá hơn mười

pháp trận, , đi vào một tòa Thất Tinh tháp, thời điểm tiến vào Thất Tinh tháp, Vạn Trận lão tổ cảm giác được

Đạo sinh tử lạc ấn mạnh mẽ bỗng nhúc nhích. Vạn Trận lão tổ nhất thời cả người cứng đờ, trong đầu hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu:

- Hay là tiểu tử họ Sở cũng đến trong di tích trận tông nơi này.

Dưới mặt đất tối đen, Hỗ trường lão đi trước ngưng thần đột nhiên nói:

- Phía trước có người chém giết, mau đi tới!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook