Chương 1498: Ngươi nuốt nó?
Chúc Long Ngữ
26/10/2013
Huyết Ma Quy Khư…
Hào quang huyết sắc nồng đậm vô cùng, tinh huyết trong cơ thể Sở Nam sôi trào vô cùng, nhưng là hưng phấn đến sôi trào.
Mà sau khi Huyết Mỹ Thiên xuất hiện lại mang đến cho Sở Nam cảm giác kỳ quái.
Sở Nam đột nhiên rất đói, vô cùng đói, đặc biệt lúc nhìn thấy hạt huyết châu đó thì càng đói hơn, lần này, Sở Nam không để nó tùy ý, mà tiến hành áp chế, cơn đói vốn rất quái lạ, nếu như không thể khống chế nó, kết quả thế nào thì khó mà nói trước được.
Tình huống như vậy, khiến Sở Nam cố gắng muốn loại trừ, đặc biệt, cảm giác đói lúc trước đều là đối với mọi thứ bình thường, nhưng lần này lại là nhằm vào hạt huyết châu kia.
Huyết Chân Thiên đã phát động công kích, hạt châu huyết sắc bay thẳng đến trước mặt Sở Nam, ngay lúc hạt châu huyết sắc bị phát động, nữ tử tên Huyết Mỹ Thiên kia và hơn 100 tên Huyết Ma Thánh, ngay cả Huyết Chân Thiên đã suy yếu đến cực điểm đều vô lực ngã xuống đất.
Không chỉ vậy, Huyết Chân Thiên còn nghe thấy âm thanh tất cả Huyết Ma tộc nhân trên Huyết Ma đại lục đều ngã xuống đât,s thậm chí có người còn hôn mê, những người này, Sở Nam đều không nhìn thấy, nhưng Sở Nam nhìn thấy hơn trăm Huyết Ma Thánh trước mắt suy yếu ngã xuống thì trong đầu không khỏi nghĩ đến “Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận”.
Hiệu quả của Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận và hạt châu trước mắt mặc dù cách dùng khác nhau, nhưng hiệu quả thì lại giống nhau.
Mà lúc hạt châu huyết sắc phóng đến trước người Sở Nam, Sở Nam còn hét lớn:
- Giết chúng đi, bắt lấy nữ tử kia.
Lập tức, những võ giả bị “Huyễn Phù Thuật” khống chế liền hồi thần lại, xông thẳng đến đám Huyết Ma Thánh.
Cửu Võ và Chiến Thần cũng xuất thủ, Cửu Võ chộp lấy Huyết Chân Thiên, Chiến Thần thì đi bắt Huyết Mỹ Thiên, bọn hắn đều thoát lực, hiển nhiên thiên phú dị năng cũng giảm đến mức thấp nhất, mặc dù liều mạng xông lên cũng có thể phản kháng được đôi chút, nhưng làm sao có thể là đối thủ của đám võ giả này.
Tinh huyết bay đầy trời, tiếng gào thét liên tục.
Sở Nam liếc mắt nhìn thấy Chiến Thần xông về phía Huyết Mỹ Thiên, cũng không biết là trùng hợp hay cố ý, Sở Nam cũng không nghĩ nhiều, huyết năng mà hạt châu huyết sắc phát ra đã nhập vào trong người hắn rồi.
Vốn Sở Nam đã chuẩn bị lôi điện và năng lượng thần bí, nếu chẳng may xảy ra bất trắc thì sẽ triển khai công kích điên cuồng, thế nhưng, huyết năng kia còn chưa kịp bộc phát uy năng thì đã biến mất.
- Biến mất?
Sở Nam cũng nghi hoặc vô cùng, nhưng loại cảm giác đói này cũng đã biến mất một chút, thầm nghĩ:
- Quả nhiên là muốn ăn huyết năng này, nhưng vì sao?
Phía bên này, Sở Nam đang nghi vấn thì phía bên kia,Huyết Chân Thiên cuối cùng cũng mỉm cười, bởi vì hắn không bị cắn trả, điều này nói rõ một chiêu “Huyết Ma Quy Khư” vừa rồi có tác dụng đối với Sở Nam, nhìn thấy Cửu Võ giết đến phía mình, còn Chiến Thần thì muốn bắt con mình, hắn cười lạnh nói:
- Chỉ bằng các ngươi thì chưa đủ bắt được bổn Thần!
Lập tức, Huyết Chân Thiên lại lấy ra một kiện pháp bảo, huyết quang nồng đậm, nhưng lại khiến Cửu Võ không thể tiến thêm được chút nào, tuy có “Thuẫn Phù Văn”, nhưng hắn vẫn bị ảnh hưởng, là do hạt châu huyết sắc kia phát ra.
Huyết Mỹ Thiên cũng lấy ra một chiếc nhẫn, huyết quang nồng đậm đem cả người Huyết Mỹ Thiên bảo hộ, Chiến Thần cười lạnh, đem côn nện xuống, một côn này trong mắt người khác thì chỉ là một đập tùy ý, nhưng Sở Nam biết đây chính là một khúc xương của Thiết Thương Hùng bên trong Tỏa Hải Không Bình bí cảnh, tuy nhiên, Chiến Thần hiện nay chỉ có thể phát ra được ba thành uy lực.
Chỉ ba thành uy lực thì cũng đã đủ để đem huyết quang nện tan, Huyết Mỹ Thiên kinh hãi, Huyết Chân Thiên quát lớn:
- Mỹ Thiên, nhanh đi Huyết Ma Động!
- Huyết Ma Động?
Sở Nam nghi hoặc, huyết năng đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có uy hiếp gì, cho nên, hắn có thể phân ra tinh lực quát sát rất nhiều thứ, lúc nghe thấy ba chữ “Huyết Ma Động”, hắn theo phản xạ mà nghĩ, liệu có giống như “Thiên Võ Điện” hay không?
Chiến Thần quát:
- Trước mặt của gia gia, ngươi có thể thoát được sao?
- Hừ!
Huyết Mỹ Thiên hừ lạnh một tiếng, đôi huyết nhãn lóe lên, tinh huyết bắn tung tóe, tinh huyết này trực tiếp bức Chiến Thần lui nửa bước, Huyết Mỹ Thiên liền muốn thừa cơ huyết tuần, lúc nghe thấy tiếng hừ lạnh của Huyết Mỹ Thiên, Sở Nam đã chuẩn bị Thiên Nhai Chỉ Xích, tung người đuổi theo.
Tiếp đó, lúc Huyết Mỹ Thiên xuất ra huyết tuần, Sở Nam còn thi triển Định Thân Phù trên người Sở Nam, cứ như vậy, Huyết Mỹ Thiên liền không thể động đậy.
Chiến Thần một tay chộp lấy, sau đó, Định Thân Phù mất đi hiệu lực, Huyết Mỹ Thiên nhìn chằm chằm Sở Nam, đôi mắt lộ đầy vẻ hoảng sợ, Sở Nam cũng nhìn đôi mắt Huyết Mỹ Thiên, vừa rồi Huyết Mỹ Thiên có thể dùng tinh huyết bức Chiến Thần lui nửa bước, đây cũng không phải dựa vào bản lĩnh của Huyết Mỹ Thiên, hơn nữa, sau khi tinh huyết bắn tung tóe, mi tâm của Sở Nam lại chợt động.
Bên trong đôi mắt này, đến cùng ẩn giấu thứ gì?
Sở Nam chợt nghĩ, phía bên kia, Huyết Chân Thiên lại giống như phát điên, hét:
- Ngươi không phải đã trúng Huyết Ma Quy Khư sao? Ngươi làm sao còn có thể cử động?
Huyết Chân Thiên thất thần, huyết quang tự động tán đi, Cửu Võ lập tức đem hắn chế trụ.
Nhưng Huyết Chân Thiên căn bản không xem mình là tù nhân, hắn hét lớn:
- Không có cắn trả, huyết năng lại không công nhập vào thể nội, ngươi…
Huyết Chân Thiên chỉ vào Sở Nam, run rẩy nói:
- Ngươi, ngươi nuốt nó? Ngươi nuốt huyết năng?
- Ta nói rồi, ngươi sẽ hối hận.
Huyết Chân Thiên quả thật đã hối hận, lại còn thất hồn lạc phách mà lẩm bẩm:
- Ngươi rõ ràng không phải là Huyết Ma tộc nhân, ngươi có thủ đoạn như vậy, đến cùng là có quan hệ gì với Huyết Ma tộc?
Sở Nam cảm thấy cảm giác đói bung trong cơ thể, mày kiếm dựng lên, vươn tay một cái, xuất ra lỗ đen, hạt châu huyết sắc liền bay đến, bị Sở Nam chộp lấy, Huyết Chân Thiên lại càng kinh ngạc, nháy mắt sau, Huyết Chân Thiên lại nhìn thấy Sở Nam không ngờ đem hạt châu huyết sắc nuốt chửng.
- Hít…
Huyết Chân Thiên hít một hơi khí lạnh, con mắt co giật, hắn như thế nào cũng không thể tin nổi một màn trước mắt này, Sở Nam sao có thể nuốt mấy hạt châu kia? Đây chính là một kiện pháp bảo à…
Lập tức, trên mặt Huyết Chân Thiên tràn đầy nụ cười, quát:
- Bạo Bạo Bạo…
Nhưng, hô cả buổi mà hạt châu huyết sắc vừa rồi tiến vào cơ thể Sở Nam lại không bạo, cho dù Huyết Chân Thiên vẩn cảm thấy mối liên hệ giữa mình và hạt châu huyết sắc đó.
Lúc hạt châu huyết sắc nhập thể, huyết năng nhập vao cơ thể lúc trước cũng nhập vào trong hạt châu huyết sắc, lúc này thì cảm giác đói bụng mới biến mất, Sở Nam đã lâu rồi chưa từng có cảm giác “no bụng” như vậy.
Điều này càng khiến Sở Nam nghi hoặc, hơi chút do dự, liền đem hạt châu huyết sắc dẫn vào đan điền, dùng Âm Dương Ngư luyện hóa.
Chỉ trong chớp mắt, huyết năng tiêu tán, hạt châu huyết sắc biến thành màu trắng, nhưng như vậy vẫn chưa xong, sau khi biến thành màu trắng thì hạt châu vỡ nát, trong nháy mắt hạt châu vỡ nát thì Huyết Chân Thiên liền cảm thấy mối liên hệ giữa bản thân và hạt chây đã không còn.
Tạm thời chưa nói đến sự khiếp sợ của Huyết Chân Thiên, lúc hạt châu màu trắng biến mất, vài chục giây sau, trong đan điền Sở Nam lại xuất hiện thêm một tinh thể huyết sắc.
Hào quang huyết sắc nồng đậm vô cùng, tinh huyết trong cơ thể Sở Nam sôi trào vô cùng, nhưng là hưng phấn đến sôi trào.
Mà sau khi Huyết Mỹ Thiên xuất hiện lại mang đến cho Sở Nam cảm giác kỳ quái.
Sở Nam đột nhiên rất đói, vô cùng đói, đặc biệt lúc nhìn thấy hạt huyết châu đó thì càng đói hơn, lần này, Sở Nam không để nó tùy ý, mà tiến hành áp chế, cơn đói vốn rất quái lạ, nếu như không thể khống chế nó, kết quả thế nào thì khó mà nói trước được.
Tình huống như vậy, khiến Sở Nam cố gắng muốn loại trừ, đặc biệt, cảm giác đói lúc trước đều là đối với mọi thứ bình thường, nhưng lần này lại là nhằm vào hạt huyết châu kia.
Huyết Chân Thiên đã phát động công kích, hạt châu huyết sắc bay thẳng đến trước mặt Sở Nam, ngay lúc hạt châu huyết sắc bị phát động, nữ tử tên Huyết Mỹ Thiên kia và hơn 100 tên Huyết Ma Thánh, ngay cả Huyết Chân Thiên đã suy yếu đến cực điểm đều vô lực ngã xuống đất.
Không chỉ vậy, Huyết Chân Thiên còn nghe thấy âm thanh tất cả Huyết Ma tộc nhân trên Huyết Ma đại lục đều ngã xuống đât,s thậm chí có người còn hôn mê, những người này, Sở Nam đều không nhìn thấy, nhưng Sở Nam nhìn thấy hơn trăm Huyết Ma Thánh trước mắt suy yếu ngã xuống thì trong đầu không khỏi nghĩ đến “Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận”.
Hiệu quả của Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận và hạt châu trước mắt mặc dù cách dùng khác nhau, nhưng hiệu quả thì lại giống nhau.
Mà lúc hạt châu huyết sắc phóng đến trước người Sở Nam, Sở Nam còn hét lớn:
- Giết chúng đi, bắt lấy nữ tử kia.
Lập tức, những võ giả bị “Huyễn Phù Thuật” khống chế liền hồi thần lại, xông thẳng đến đám Huyết Ma Thánh.
Cửu Võ và Chiến Thần cũng xuất thủ, Cửu Võ chộp lấy Huyết Chân Thiên, Chiến Thần thì đi bắt Huyết Mỹ Thiên, bọn hắn đều thoát lực, hiển nhiên thiên phú dị năng cũng giảm đến mức thấp nhất, mặc dù liều mạng xông lên cũng có thể phản kháng được đôi chút, nhưng làm sao có thể là đối thủ của đám võ giả này.
Tinh huyết bay đầy trời, tiếng gào thét liên tục.
Sở Nam liếc mắt nhìn thấy Chiến Thần xông về phía Huyết Mỹ Thiên, cũng không biết là trùng hợp hay cố ý, Sở Nam cũng không nghĩ nhiều, huyết năng mà hạt châu huyết sắc phát ra đã nhập vào trong người hắn rồi.
Vốn Sở Nam đã chuẩn bị lôi điện và năng lượng thần bí, nếu chẳng may xảy ra bất trắc thì sẽ triển khai công kích điên cuồng, thế nhưng, huyết năng kia còn chưa kịp bộc phát uy năng thì đã biến mất.
- Biến mất?
Sở Nam cũng nghi hoặc vô cùng, nhưng loại cảm giác đói này cũng đã biến mất một chút, thầm nghĩ:
- Quả nhiên là muốn ăn huyết năng này, nhưng vì sao?
Phía bên này, Sở Nam đang nghi vấn thì phía bên kia,Huyết Chân Thiên cuối cùng cũng mỉm cười, bởi vì hắn không bị cắn trả, điều này nói rõ một chiêu “Huyết Ma Quy Khư” vừa rồi có tác dụng đối với Sở Nam, nhìn thấy Cửu Võ giết đến phía mình, còn Chiến Thần thì muốn bắt con mình, hắn cười lạnh nói:
- Chỉ bằng các ngươi thì chưa đủ bắt được bổn Thần!
Lập tức, Huyết Chân Thiên lại lấy ra một kiện pháp bảo, huyết quang nồng đậm, nhưng lại khiến Cửu Võ không thể tiến thêm được chút nào, tuy có “Thuẫn Phù Văn”, nhưng hắn vẫn bị ảnh hưởng, là do hạt châu huyết sắc kia phát ra.
Huyết Mỹ Thiên cũng lấy ra một chiếc nhẫn, huyết quang nồng đậm đem cả người Huyết Mỹ Thiên bảo hộ, Chiến Thần cười lạnh, đem côn nện xuống, một côn này trong mắt người khác thì chỉ là một đập tùy ý, nhưng Sở Nam biết đây chính là một khúc xương của Thiết Thương Hùng bên trong Tỏa Hải Không Bình bí cảnh, tuy nhiên, Chiến Thần hiện nay chỉ có thể phát ra được ba thành uy lực.
Chỉ ba thành uy lực thì cũng đã đủ để đem huyết quang nện tan, Huyết Mỹ Thiên kinh hãi, Huyết Chân Thiên quát lớn:
- Mỹ Thiên, nhanh đi Huyết Ma Động!
- Huyết Ma Động?
Sở Nam nghi hoặc, huyết năng đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có uy hiếp gì, cho nên, hắn có thể phân ra tinh lực quát sát rất nhiều thứ, lúc nghe thấy ba chữ “Huyết Ma Động”, hắn theo phản xạ mà nghĩ, liệu có giống như “Thiên Võ Điện” hay không?
Chiến Thần quát:
- Trước mặt của gia gia, ngươi có thể thoát được sao?
- Hừ!
Huyết Mỹ Thiên hừ lạnh một tiếng, đôi huyết nhãn lóe lên, tinh huyết bắn tung tóe, tinh huyết này trực tiếp bức Chiến Thần lui nửa bước, Huyết Mỹ Thiên liền muốn thừa cơ huyết tuần, lúc nghe thấy tiếng hừ lạnh của Huyết Mỹ Thiên, Sở Nam đã chuẩn bị Thiên Nhai Chỉ Xích, tung người đuổi theo.
Tiếp đó, lúc Huyết Mỹ Thiên xuất ra huyết tuần, Sở Nam còn thi triển Định Thân Phù trên người Sở Nam, cứ như vậy, Huyết Mỹ Thiên liền không thể động đậy.
Chiến Thần một tay chộp lấy, sau đó, Định Thân Phù mất đi hiệu lực, Huyết Mỹ Thiên nhìn chằm chằm Sở Nam, đôi mắt lộ đầy vẻ hoảng sợ, Sở Nam cũng nhìn đôi mắt Huyết Mỹ Thiên, vừa rồi Huyết Mỹ Thiên có thể dùng tinh huyết bức Chiến Thần lui nửa bước, đây cũng không phải dựa vào bản lĩnh của Huyết Mỹ Thiên, hơn nữa, sau khi tinh huyết bắn tung tóe, mi tâm của Sở Nam lại chợt động.
Bên trong đôi mắt này, đến cùng ẩn giấu thứ gì?
Sở Nam chợt nghĩ, phía bên kia, Huyết Chân Thiên lại giống như phát điên, hét:
- Ngươi không phải đã trúng Huyết Ma Quy Khư sao? Ngươi làm sao còn có thể cử động?
Huyết Chân Thiên thất thần, huyết quang tự động tán đi, Cửu Võ lập tức đem hắn chế trụ.
Nhưng Huyết Chân Thiên căn bản không xem mình là tù nhân, hắn hét lớn:
- Không có cắn trả, huyết năng lại không công nhập vào thể nội, ngươi…
Huyết Chân Thiên chỉ vào Sở Nam, run rẩy nói:
- Ngươi, ngươi nuốt nó? Ngươi nuốt huyết năng?
- Ta nói rồi, ngươi sẽ hối hận.
Huyết Chân Thiên quả thật đã hối hận, lại còn thất hồn lạc phách mà lẩm bẩm:
- Ngươi rõ ràng không phải là Huyết Ma tộc nhân, ngươi có thủ đoạn như vậy, đến cùng là có quan hệ gì với Huyết Ma tộc?
Sở Nam cảm thấy cảm giác đói bung trong cơ thể, mày kiếm dựng lên, vươn tay một cái, xuất ra lỗ đen, hạt châu huyết sắc liền bay đến, bị Sở Nam chộp lấy, Huyết Chân Thiên lại càng kinh ngạc, nháy mắt sau, Huyết Chân Thiên lại nhìn thấy Sở Nam không ngờ đem hạt châu huyết sắc nuốt chửng.
- Hít…
Huyết Chân Thiên hít một hơi khí lạnh, con mắt co giật, hắn như thế nào cũng không thể tin nổi một màn trước mắt này, Sở Nam sao có thể nuốt mấy hạt châu kia? Đây chính là một kiện pháp bảo à…
Lập tức, trên mặt Huyết Chân Thiên tràn đầy nụ cười, quát:
- Bạo Bạo Bạo…
Nhưng, hô cả buổi mà hạt châu huyết sắc vừa rồi tiến vào cơ thể Sở Nam lại không bạo, cho dù Huyết Chân Thiên vẩn cảm thấy mối liên hệ giữa mình và hạt châu huyết sắc đó.
Lúc hạt châu huyết sắc nhập thể, huyết năng nhập vao cơ thể lúc trước cũng nhập vào trong hạt châu huyết sắc, lúc này thì cảm giác đói bụng mới biến mất, Sở Nam đã lâu rồi chưa từng có cảm giác “no bụng” như vậy.
Điều này càng khiến Sở Nam nghi hoặc, hơi chút do dự, liền đem hạt châu huyết sắc dẫn vào đan điền, dùng Âm Dương Ngư luyện hóa.
Chỉ trong chớp mắt, huyết năng tiêu tán, hạt châu huyết sắc biến thành màu trắng, nhưng như vậy vẫn chưa xong, sau khi biến thành màu trắng thì hạt châu vỡ nát, trong nháy mắt hạt châu vỡ nát thì Huyết Chân Thiên liền cảm thấy mối liên hệ giữa bản thân và hạt chây đã không còn.
Tạm thời chưa nói đến sự khiếp sợ của Huyết Chân Thiên, lúc hạt châu màu trắng biến mất, vài chục giây sau, trong đan điền Sở Nam lại xuất hiện thêm một tinh thể huyết sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.