Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1607: Người tốt hảo báo, ẩn ưu

Chúc Long Ngữ

11/12/2013

Bóng hình xinh đẹp dừng lại, thần sắc lộ vẻ kinh hỉ.

Nàng cảm giác được thực lực của mình lại liên tiếp kéo lên, giống như một quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, càng ngày càng mạnh, mà toàn bộ quá trình chỉ giằng co có ba phút mà thôi, chỉ với ba phút ngắn ngủi liền để cho tu vi của nàng tăng lên một mảng lớn.

Đứng tại ngưỡng cửa kia, nàng biết rõ, tu vi tại bước này nếu muốn tăng thêm một bước đó chính là vô số cố gắng, nếu chỉ đơn giản là bế quan, nhắm mắt mở mắt một cái có lẽ là vài chục năm tới trăm năm, thậm chí là hơn cả ngàn năm. Nếu là dựa vào đan dược các loại, trừ phi là siêu cấp nghịch thiên đan dược, bằng không thì cho dù đan dược chất thành núi cũng không được. Nếu dựa vào chiến đấu, truy luyện, rèn luyện vân vân thì đó chính là bao nhiêu lần vất vả chinh chiến...

Hơn nữa, đây chỉ là một loại khả năng, bên trong còn có phong hiểm, bế quan rất có thể là vô công, chiến đấu lại càng có khả năng thân tử hồn tiêu!

Trừ phi có đại kỳ ngộ!

Hoặc là, đốn ngộ!

Theo cổ tịch ghi lại, có người vốn ở Tổ cảnh, chỉ một lần đốn ngộ mà tiến vào Cổ cảnh. Có người tại lúc sắp chết đạt được kỳ ngộ, không chỉ nghịch chuyển thế cục mà còn bước vào một cái cảnh giới khó thể với tới được.

Nhưng những điều này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đốn ngộ cũng tốt, kỳ ngộ cũng thế, không phải nói có liền có. Nhưng mà ba phút vừa rồi nàng liền chạm tới cánh cửa kia, thật đúng là hiếm thấy. Quan trọng nhất là, đây không phải là kết quả cố gắng tu luyện của nàng, phảng phất như từ trên trời giáng xuống vậy.

Đôi mày liễu nhíu lại, nàng thì thào thành tiếng:

- Tình huống như vậy chỉ có một khả năng, không thể tưởng được hắn lại phát triển nhanh như vậy, càng không thể tưởng được chỉ một ý đùa, một phút cảm động, bỏ ra một đám Tâm lôi lại nhận được thu hoạch như vậy.

Suy nghĩ tự nhiên là cẩn thận nhưng mà lông mày nhíu lại vẫn không có biến mất.

- Chỉ là, hắn đi nơi nào tìm được nhiều năng lượng như vậy, còn thích hợp với Lôi đình, chẳng lẽ là...

Nàng nghĩ tới một cái khả năng, lại không thể tin được.

- Hắn có thể đả bại Lôi Ngoan?

- Trừ đó ra ta còn thật không nghĩ tới khả năng khác, nếu như thật, vậy hắn...

Nàng trầm tư một chút, cũng không hề nghĩ tiếp nữa mà gương mặt lộ ra nét tươi cười.



- Người tốt quả nhiên được hảo báo, hắn không có nguy cơ mất mạng mà ta cũng không phải luống cuống, khó khăn mới thoát ra được một lần, không hảo hảo chơi đùa, thật là tội lỗi lớn a!

Nàng dạo bước đi tới...

Cùng lúc đó, trong mật thất tại Thiên Võ điện, Sở Nam đem hạt châu màu vàng hoàn toàn luyện hoá, Tử sắc thiểm điện theo đó liền trở nên cực kỳ tinh thuần, tản mát ra uy thế to lớn. Nhìn Tử sắc thiểm điện kia Sở Nam còn nhìn ra một cái thân ảnh mơ hồ.

"Hạt châu màu vàng là tất cả tinh hoa Lôi đình Lôi Ngoan sở hữu, theo lý thuyết Tử sắc thiểm điện phải trở nên càng mạnh hơn mới đúng, nhưng mà..."

Sở Nam có chút suy đoán trong lòng, hai đầu lông mày theo đó đã hiện ra chút ít phức tạp.

Đã trải qua nhiều chuyện như vậy Sở Nam tự nhiên hiểu rõ "kiếp" là cái gì, ví dụ như Hoả kiếp, Thuỷ kiếp, ... sau lưng đều là một người. Bất quá, đó là một võ giả thực lực rất cao, vẽ một vòng tròn, ở giữa vòng tròn liền không có "kiếp", chạy ra khỏi vòng sẽ có "kiếp" hàng lâm.

- Người, đạo Kim sắc thiểm điện là người, lôi đình cự thủ trên bầu trời cũng là người, Tử sắc thiểm điện trong đan điền cũng là người...

Sở Nam thì thào nói ra.

- Nàng kia có thể hay không thu hồi đây?

Cái này, chính là lo lắng của Sở Nam.

Tuy Tử sắc thiểm điện mang tới cho Sở Nam không ít chỗ tốt, giúp Sở Nam tại thời điểm thân rơi vào nghịch cảnh, tuyệt cảnh vì Sở Nam hắn mà sáng tạo ra không ít cơ hội lật bàn, ví dụ như lần sơ ngộ Pháp tắc đầu tiên, cũng chính là dựa vào Tử sắc thiểm điện mà vượt qua, ví dụ như lúc thi triển Tử sắc thiểm điện làm cho đối thủ khiếp sợ, kiêng kị, nhiều lần cứu được tính mệnh Sở Nam.

Lợi ích Tử sắc thiểm điện mang lại như thế nào thì đều không khỏi tránh một sự thật, Tử sắc thiểm điện kia không giống như Ngũ Hành Nguyên Dịch thuộc về chính hắn mà là của người khác, vạn nhất người ta thu hồi thì làm sao đây? Vạn nhất người ta dùng sợi Tâm lôi này làm ra chút gì đó, vậy thì xử lý thế nào?

Mặc dù ý nghĩ như vậy có chút lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử nhưng Sở Nam không thể không cân nhắc, Sở Nam không phải là kẻ độc hành, sau lưng hắn còn có rất nhiều người...

"Có ân, nhất định phải báo. Nhưng tai hoạ ngầm cũng phải nghĩ biện pháp mới được."

Nghĩ vậy Sở Nam liền bắt đầu tiến hành luyện đan cho Tiểu Hắc, hắn phải nhanh chóng cho Tiểu Hắc phát triển. Bên trong luyện đan thời gian nhanh chóng trôi qua, đợi đến bình minh ngày kế tiếp Sở Nam đi về phía Điện chủ nói ra vấn đề năng lượng, làm cho hắn ngoài ý muốn chính là Điện chủ lại lộ vẻ vung tay hào phóng, vô luận là thảo dược hay là vật phẩm ẩn chứa đại lượng năng lượng, hoặc là luyện khí chi vật vân vân toàn bộ đều hướng hắn rộng mở, mà Thiên Võ điện lại còn có thể dốc lực tìm kiếm.



Tuy nói Sở Nam tin tưởng Điện chủ sẽ ủng hộ nhưng lại không nghĩ tới Điện chủ lại ủng hộ triệt để như vậy, hậu đãi như thế Sở Nam không thể nói được cái gì nữa, trong lòng hạ quyết định, hắn nghĩ tới sự tình thủ hộ như lời Điện chủ nói ngày đó.

Sở Nam cũng không có đem hết thảy tài nguyên chiếm dụng, vậy đối với bằng hữu từng đối mặt với sinh tử thì có chút không công bình, cho nên hắn liền treo lên một cái bài tử, mọi người trong Thiên Võ điện vô luận là cần đan dược gì, chỉ cần đủ dược liệu hắn liền giúp luyện chế.

Tứ Quý, Cửu Võ nghe được tin tức này liền sôi trào lên, thuật luyện đan của Sở Nam như thế nào, chỉ cần nhớ tới cái Đan kiếp kia cũng đủ rồi, luyện đan không tốt thì làm sao có thể dẫn tới Đan kiếp?

Người đầu tiên xông cửa chính là Tú Hoa Nương, nàng muốn Sở Nam luyện chế chính là loại đan dược có tác dụng thanh xuân vĩnh trú (trẻ mãi không già), Sở Nam cười nói:

- Dùng tu vi của ngươi hiện tại, bảo trì thanh xuân mỹ lệ một chút cũng không khó a.

Tú Hoa Nương trả lời:

- Nhưng mà cái kia phải cần năng lượng a, hơn nữa, vạn nhất ngày nào đó tu vi của ta tan biến, phục dụng đan dược bảo hiểm một chút.

Sở Nam cười cười, lúc này liền luyện chế cho nàng một khoả Tịnh Dung Nhuận Nhan đan.

Lúc này, Sở Nam không có ở trong mật thất luyện đan cho nên tất cả mọi người đều có thể chứng kiến, kết quả là, mọi người một lần nữa kinh hô, vì cái ý tưởng luyện đan khác người của Sở Nam mà kinh hồ, vì tốc độ luyện chế của Sở Nam mà kinh hô. Trong mắt bọn hắn, xem Sở Nam luyện quả thực như là xem một tác phẩm nghệ thuật vậy.

Sở Nam giúp bọn hắn luyện đan hắn cũng không phải là không có thu hoạch, hắn rèn luyện khống chế lực của mình, còn có thần niệm, phương diện khống chế tinh thần lực. Vừa mới bắt đầu hắn đồng thời luyện ra hai chủng đan dược bất đồng, đan dược bất đồng cần có nhiệt độ bất đồng, bất đồng dược lượng, bất đồng hoả lực, bất đồng độ ngưng hợp.

Dù có Tâm Luyện Quyết nhưng đối với Sở Nam mà nói, cũng là một hạng mục khảo nghiệm thật lớn, độ khó thật lớn!

Sở Nam tự nhiên không e sợ chùn bước, nếu luyện đan thành thục hắn có thể vận dụng lên Thần niệm hoạ phù.

Tuế nguyệt vội vàng trôi đi, nhoáng một cái liền một tháng qua đi, Sở Nam đã có thể đồng thời luyện chế bốn loại đan dược bất đồng.

Bên kia, thất trưởng lão đã sắp tới Thiên Võ điện, ba gã võ giả đi Cực tây chi địa cũng đã hướng Thiên Võ điện chạy tới!

Cùng lúc đó, một thân ảnh đã đi tới Huyết Ma đại lục, người này thoáng dò xét một cái liền móc ra một cái la bàn từ trong trữ vật yêu đái, nhìn một chút, nói:

- Đúng vậy, chính là chỗ này, đồ vật giúp ta đột phá, ta đến rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook