Chương 261: Ô Long cốc
Chúc Long Ngữ
22/03/2013
Ô Long cốc là một bang phái cường đạo nhị lưu, cốc chủ gọi là Trương Vũ chứ không phải Ô Long, tu vị Võ Quân trung giai, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng Ô Long cốc có thể trở thành bang phái nhị lưu.
Ngoài ra, dưới trướng Trương Vũ có hơn một ngàn tên thủ hạ, trong đó có hai gã Võ Quân sơ giai, Võ Tướng đạt tới hơn một trăm, số còn lại đều là cảnh giới Đại Vũ Sư.
Hơn mười bang phái cường đạo tam lưu bị tiêu diệt, tất cả bang phái tam lưu khác ở xung quanh đều tập trung đến Ô Long cốc. Bởi vậy, tổng số cường đạo của Ô Long cốc hiện tại đã đạt tới con số ba ngàn.
Hai ngày nay Trương Vũ không lúc nào ngớt cười. Càng nhiều thế lực đầu nhập vào thì thế lực của hắn càng lớn, thế lực càng lớn thì địa bàn càng rộng, lợi ích càng nhiều.
Thế giới cường đạo cũng là mạnh được yếu thua!
Trong mật thất, Trương Vũ nhận được mật lệnh của người áo đen mang mặt nạ nhất định phải nhân cơ hội lần này đem tất cả bang phái tới đầu nhập biến thành lực lượng của Ô Long cốc, sau đó mở rộng thế lực, trùng kích bang phái nhất lưu.
- Hắc Bạch Song Sát, có chút ý tứ. Không biết bọn hắn định tiêu diệt thế lực nào tiếp theo. Nếu như bọn chúng có thể tiêu diệt Yên Sơn Thập Nhị Đạo( Mười hai tên trộm Yên Sơn) thì tốt quá rồi. Nếu như vậy, Ô Long cốc quật khởi sẽ không cỏn kẻ cản…
- Báo…
Suy nghĩ của Trương Vũ bị cắt đứt, hắn rất không hài lòng, quát lớn:
- Chuyện gì?
- Cốc chủ, theo thám mã hồi báo thì Hắc Bạch Song Sát cách Ô Long cốc không tới mười dặm.
- Hả? Vậy mà Hắc Bạch Song Sát lại tới Ô Long cốc?
Trương Vũ nghi ngờ một chút, sau đó càng tươi cười hơn:
- Lần này Ô Long cốc một trận chiến thành danh rồi!
Sau đó, Trương Vũ ra lệnh:
- Truyền lệnh bảo bọn chúng giám sát, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng chạy thoát. Mặt khác, không được đánh rắn động cỏ!
- Vâng!
- Hắc Bạch Song Sát, lần này ta sẽ cho các ngươi trở thành Hắc Bạch Tử Sát. Không khỏi khâm phục lá gan của các ngươi, biết rõ ở đây có hơn ba ngàn người mà vẫn dám tới. Các ngươi tới đúng lúc lắm, chỉ cần giết chết hai ngươi, lại sử dụng một ít thủ đoạn, đem đám người kia lưu lại Ô Long cốc là không thành vấn đề.
Trương Vũ có đòn sát thủ nên hắn không sợ chút nào. Tiếp theo, Trương Vũ lại nghĩ:
- Bất kể thế nào hai người kia vẫn có chút thực lực, nếu liều mạng cùng bọn họ vậy tổn thất sẽ rất lớn, Yên Sơn Thập Nhị Đạo đang ở bên nhìn thèm thuồng, vậy sẽ…
- Tận lực tránh đối cứng với bọn hắn, dẫn bọn chúng tới chỗ mai phục.
Nghĩ vậy, Trương Vũ liền đi vào mật thất bẩm báo tất cả mọi chuyện với người áo đen đeo mặt nạ, người áo đen này chính là đòn sát thủ của hắn. Người áo đen sau khi nghe xong, giọng vẫn lạnh lùng nói:
- Mang hai tên Võ Quân sơ giai cùng mười tên Võ Tướng đỉnh phong tới đây cho ta, để ta bày trận giết chết bọn chúng.
- Vâng.
Trương Vũ vô cùng cung kính với người áo đen này.
- Không được đem tin tức để lộ ra ngoài, nếu ai biết, giết!
- Hả?
- Làm theo lời ta bảo, sau khi giết chết bọn chúng, tin tức cũng sẽ không thể lộ ra!
- A?
Trương Vũ có chút không hiểu rõ, người áo đen nhìn chằm chằm Trương Vũ, Trương Vũ giật mình, vội vang khom người, cung kính nói:
- Vâng, thuộc hạ lập tức làm ngay!
Người áo đen lại mở miệng giải thích:
- Hắc Bạch Song Sát rất nổi danh. Chúng ta có thể mượn danh bọn chúng, công bố thuận ta thì sống, trái ta thì chết! Sau đó đợi khi mọi chuyện thành công sẽ giết chết Hắc Bạch Song Sát!
Trương Vũ nghe vậy cũng hiểu được chỗ tốt trong đó, lại cúi đầu:
- Sứ giả đại nhân thần cơ diệu toán, thuộc hạ vạn phần bái phục!
- Bớt tâng bốc đi, nhanh đi làm chính sự!
- Vâng.
Trương Vũ xoay người rời đi, một lúc sau một nhóm mười bốn người rời khỏi Ô Long cốc, đi phục sát Hắc Bạch Song Sát. Người áo đen chọn một khu vực bằng phẳng, trong tay thỉnh thoảng lóe lên hào quang vàng kim cùng màu vàng đất, điều đó chứng tỏ người thần bí này là song thuộc tính kim thổ.
Một người có được song thuộc tính kim thổ, tư chất nhất định là thượng giai, ở đâu cũng được coi là thiên tài nhưng hắn lại tự nguyên giấu mặt, trong đó chắc hẳn có điều gì cổ quái.
Cùng với tia sáng lóe lên, từng loại tài liệu được đưa vào trong lòng đất, nhưng mặt đất vẫn giống y như trước, không lộ ra chút dấu vết nào. Càng về sau, thủ pháp của người áo đen càng nhanh, nhưng khuôn mặt dưới mặt nạ đã trắng bệch, mồ hôi chảy ròng ròng.
Hồi lâu sau, người áo đen mới dừng lại, ngồi khoanh chân trên mặt đất, lấy ra vài viên đan dược, nuốt xuống rồi gật đầu với Trương Vũ. Trương Vũ vội vàng nói với mười tên Võ Tướng cao cấp:
- Các ngươi đi dẫn dụ Hắc Bạch Song Sát tới đây, nhớ kỹ không được lộ ra chút sơ hở nào! Nếu ai dám làm hỏng đại sư, ta nhất định chém đầu không tha!
- Vâng!
Mười tên Võ Tướng nhanh chóng chạy đi, bốn người Trương Vũ cũng đi ẩn nấp, người áo đen trực tiếp chui vào lòng đất.
***
Lúc này, Tử Mộng Nhân nói:
- Tên ngốc, người chúng ta gặp hôm qua vừa thấy đã hô to Hắc Bạch Song Sát xong quay đầu chạy chối chết là vì sao?
Sở Nam cười nói:
- Bọn chúng đều sợ bị chúng ta giết nên vừa thấy chúng ta đã lập tức chạy trốn.
- Hắc Bạch Song Sát? Cái tên này thật khó nghe! Gọi là Tuyệt Đại Song Kiêu hay Long Phượng Song Tuyệt chẳng phải hay hơn sao?!! Đúng là một đám cường đạo vô văn hóa!
- Chúng ta là cái đinh trong mắt bọn chúng, đương nhiên bọn chúng không đặt cho cái tên tốt đẹp gì.
- Không biết trong Ô Long cốc có bảo bối gì tốt hay không?
Tử Mộng Nhân không nói tới chuyện danh hào nữa, vui vẻ nói:
- Thế lực nhị lưu chắc hẳn không ít bảo vật!
- Ừm, hẳn là như vậy!
- Thạt không ngờ tiêu diệt đám cường đạo không những có thể trừ hại cho dân, có thể đoạt bảo mà ngay cả tu vị của ta qua mười trận đại chiến cũng đã tăng lên Đại Võ Sư cao cấp. Chúng ta mới chỉ xuống núi một năm mà ta đã tiến bộ như vậy quả thật là trước kia chưa từng xuất hiện.
Đang cao hứng bỗng Tử Mộng Nhân ngừng lại, quay sang Sở Nam:
- Đương nhiên, không tính tên yêu nghiệt như ngươi. Từ Đại Võ Sư tới Võ Tướng, rồi tấn cấp Võ Quân chỉ tốn thời gian hơn một năm!
Tử Mộng Nhân nếu biết chỉ hai năm trước Sở Nam trong mắt mọi người vẫn chỉ là một tên phế vật thì e rằng nàng sẽ ngạc nhiên há hốc mồm.
Sở Nam cười cười, đang định trả lời thì hắn đột nhiên dừng lại, quát:
- Đã đến thì hiện thân đi, hà tất phải ẩn nấp!
Vừa dứt lời, cách hai người mười trượng liền có mười người xông ra, một kẻ quát:
- Hắc Bạch Song Sát, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi!
Ngoài ra, dưới trướng Trương Vũ có hơn một ngàn tên thủ hạ, trong đó có hai gã Võ Quân sơ giai, Võ Tướng đạt tới hơn một trăm, số còn lại đều là cảnh giới Đại Vũ Sư.
Hơn mười bang phái cường đạo tam lưu bị tiêu diệt, tất cả bang phái tam lưu khác ở xung quanh đều tập trung đến Ô Long cốc. Bởi vậy, tổng số cường đạo của Ô Long cốc hiện tại đã đạt tới con số ba ngàn.
Hai ngày nay Trương Vũ không lúc nào ngớt cười. Càng nhiều thế lực đầu nhập vào thì thế lực của hắn càng lớn, thế lực càng lớn thì địa bàn càng rộng, lợi ích càng nhiều.
Thế giới cường đạo cũng là mạnh được yếu thua!
Trong mật thất, Trương Vũ nhận được mật lệnh của người áo đen mang mặt nạ nhất định phải nhân cơ hội lần này đem tất cả bang phái tới đầu nhập biến thành lực lượng của Ô Long cốc, sau đó mở rộng thế lực, trùng kích bang phái nhất lưu.
- Hắc Bạch Song Sát, có chút ý tứ. Không biết bọn hắn định tiêu diệt thế lực nào tiếp theo. Nếu như bọn chúng có thể tiêu diệt Yên Sơn Thập Nhị Đạo( Mười hai tên trộm Yên Sơn) thì tốt quá rồi. Nếu như vậy, Ô Long cốc quật khởi sẽ không cỏn kẻ cản…
- Báo…
Suy nghĩ của Trương Vũ bị cắt đứt, hắn rất không hài lòng, quát lớn:
- Chuyện gì?
- Cốc chủ, theo thám mã hồi báo thì Hắc Bạch Song Sát cách Ô Long cốc không tới mười dặm.
- Hả? Vậy mà Hắc Bạch Song Sát lại tới Ô Long cốc?
Trương Vũ nghi ngờ một chút, sau đó càng tươi cười hơn:
- Lần này Ô Long cốc một trận chiến thành danh rồi!
Sau đó, Trương Vũ ra lệnh:
- Truyền lệnh bảo bọn chúng giám sát, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng chạy thoát. Mặt khác, không được đánh rắn động cỏ!
- Vâng!
- Hắc Bạch Song Sát, lần này ta sẽ cho các ngươi trở thành Hắc Bạch Tử Sát. Không khỏi khâm phục lá gan của các ngươi, biết rõ ở đây có hơn ba ngàn người mà vẫn dám tới. Các ngươi tới đúng lúc lắm, chỉ cần giết chết hai ngươi, lại sử dụng một ít thủ đoạn, đem đám người kia lưu lại Ô Long cốc là không thành vấn đề.
Trương Vũ có đòn sát thủ nên hắn không sợ chút nào. Tiếp theo, Trương Vũ lại nghĩ:
- Bất kể thế nào hai người kia vẫn có chút thực lực, nếu liều mạng cùng bọn họ vậy tổn thất sẽ rất lớn, Yên Sơn Thập Nhị Đạo đang ở bên nhìn thèm thuồng, vậy sẽ…
- Tận lực tránh đối cứng với bọn hắn, dẫn bọn chúng tới chỗ mai phục.
Nghĩ vậy, Trương Vũ liền đi vào mật thất bẩm báo tất cả mọi chuyện với người áo đen đeo mặt nạ, người áo đen này chính là đòn sát thủ của hắn. Người áo đen sau khi nghe xong, giọng vẫn lạnh lùng nói:
- Mang hai tên Võ Quân sơ giai cùng mười tên Võ Tướng đỉnh phong tới đây cho ta, để ta bày trận giết chết bọn chúng.
- Vâng.
Trương Vũ vô cùng cung kính với người áo đen này.
- Không được đem tin tức để lộ ra ngoài, nếu ai biết, giết!
- Hả?
- Làm theo lời ta bảo, sau khi giết chết bọn chúng, tin tức cũng sẽ không thể lộ ra!
- A?
Trương Vũ có chút không hiểu rõ, người áo đen nhìn chằm chằm Trương Vũ, Trương Vũ giật mình, vội vang khom người, cung kính nói:
- Vâng, thuộc hạ lập tức làm ngay!
Người áo đen lại mở miệng giải thích:
- Hắc Bạch Song Sát rất nổi danh. Chúng ta có thể mượn danh bọn chúng, công bố thuận ta thì sống, trái ta thì chết! Sau đó đợi khi mọi chuyện thành công sẽ giết chết Hắc Bạch Song Sát!
Trương Vũ nghe vậy cũng hiểu được chỗ tốt trong đó, lại cúi đầu:
- Sứ giả đại nhân thần cơ diệu toán, thuộc hạ vạn phần bái phục!
- Bớt tâng bốc đi, nhanh đi làm chính sự!
- Vâng.
Trương Vũ xoay người rời đi, một lúc sau một nhóm mười bốn người rời khỏi Ô Long cốc, đi phục sát Hắc Bạch Song Sát. Người áo đen chọn một khu vực bằng phẳng, trong tay thỉnh thoảng lóe lên hào quang vàng kim cùng màu vàng đất, điều đó chứng tỏ người thần bí này là song thuộc tính kim thổ.
Một người có được song thuộc tính kim thổ, tư chất nhất định là thượng giai, ở đâu cũng được coi là thiên tài nhưng hắn lại tự nguyên giấu mặt, trong đó chắc hẳn có điều gì cổ quái.
Cùng với tia sáng lóe lên, từng loại tài liệu được đưa vào trong lòng đất, nhưng mặt đất vẫn giống y như trước, không lộ ra chút dấu vết nào. Càng về sau, thủ pháp của người áo đen càng nhanh, nhưng khuôn mặt dưới mặt nạ đã trắng bệch, mồ hôi chảy ròng ròng.
Hồi lâu sau, người áo đen mới dừng lại, ngồi khoanh chân trên mặt đất, lấy ra vài viên đan dược, nuốt xuống rồi gật đầu với Trương Vũ. Trương Vũ vội vàng nói với mười tên Võ Tướng cao cấp:
- Các ngươi đi dẫn dụ Hắc Bạch Song Sát tới đây, nhớ kỹ không được lộ ra chút sơ hở nào! Nếu ai dám làm hỏng đại sư, ta nhất định chém đầu không tha!
- Vâng!
Mười tên Võ Tướng nhanh chóng chạy đi, bốn người Trương Vũ cũng đi ẩn nấp, người áo đen trực tiếp chui vào lòng đất.
***
Lúc này, Tử Mộng Nhân nói:
- Tên ngốc, người chúng ta gặp hôm qua vừa thấy đã hô to Hắc Bạch Song Sát xong quay đầu chạy chối chết là vì sao?
Sở Nam cười nói:
- Bọn chúng đều sợ bị chúng ta giết nên vừa thấy chúng ta đã lập tức chạy trốn.
- Hắc Bạch Song Sát? Cái tên này thật khó nghe! Gọi là Tuyệt Đại Song Kiêu hay Long Phượng Song Tuyệt chẳng phải hay hơn sao?!! Đúng là một đám cường đạo vô văn hóa!
- Chúng ta là cái đinh trong mắt bọn chúng, đương nhiên bọn chúng không đặt cho cái tên tốt đẹp gì.
- Không biết trong Ô Long cốc có bảo bối gì tốt hay không?
Tử Mộng Nhân không nói tới chuyện danh hào nữa, vui vẻ nói:
- Thế lực nhị lưu chắc hẳn không ít bảo vật!
- Ừm, hẳn là như vậy!
- Thạt không ngờ tiêu diệt đám cường đạo không những có thể trừ hại cho dân, có thể đoạt bảo mà ngay cả tu vị của ta qua mười trận đại chiến cũng đã tăng lên Đại Võ Sư cao cấp. Chúng ta mới chỉ xuống núi một năm mà ta đã tiến bộ như vậy quả thật là trước kia chưa từng xuất hiện.
Đang cao hứng bỗng Tử Mộng Nhân ngừng lại, quay sang Sở Nam:
- Đương nhiên, không tính tên yêu nghiệt như ngươi. Từ Đại Võ Sư tới Võ Tướng, rồi tấn cấp Võ Quân chỉ tốn thời gian hơn một năm!
Tử Mộng Nhân nếu biết chỉ hai năm trước Sở Nam trong mắt mọi người vẫn chỉ là một tên phế vật thì e rằng nàng sẽ ngạc nhiên há hốc mồm.
Sở Nam cười cười, đang định trả lời thì hắn đột nhiên dừng lại, quát:
- Đã đến thì hiện thân đi, hà tất phải ẩn nấp!
Vừa dứt lời, cách hai người mười trượng liền có mười người xông ra, một kẻ quát:
- Hắc Bạch Song Sát, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.