Chương 1552: Quái sự đặc biệt nhiều
Chúc Long Ngữ
18/11/2013
- Không thể nào!
Sở Nam minh bạch khi linh hồn cùng thần niệm hoàn mỹ dung hợp, khẳng định tạo thành Thần hồn, nhưng mà không đợi Sở Nam hưng phấn, kích động thì hắn lại phát hiện trong linh hồn không chỉ có thần niệm mà còn có tinh thần lực!
Vẫn là dung hợp hoàn mỹ!
Choáng váng, Sở Nam triệt để choáng váng rồi!
Vốn, Sở Nam đối với Thần hồn không có hiểu biết gì nhiều, không có hệ thống tri thức, chỉ có suy nghĩ trong lòng mà làm thí nghiệm, tất cả đều là tự thân sáng tạo ra, đối với tri thức về Thần hồn, ngoại trừ hai chữ "Thần hồn" do Vạn Trận lão tổ nói cho hắn ra thì những tin tức còn lại đa phần đều là giả. Kế đó, chính là Pháp Phàm, Pháp Phàm nói cho hắn biết chính là kỹ càng nhất.
Nhưng mà, Pháp Phàm cũng chưa nói với hắn tình huống có tinh thần lực dung vào trong đó, ngày đó nói đến điểm mấu chốt nhất chính là ngưng tụ Thần hồn, còn có Thần hồn công kích, những thứ khác đều không nhắc tới.
Kỳ thật, giờ phút này nếu Pháp Phàm đứng trước mặt Sở Nam thì hắn cũng không thể nào giải thích được tình huống của Sở Nam, cũng sẽ không rõ bởi vì hắn chưa từng nhìn thấy ai có thể dung hợp ba thứ đó lại làm một như vậy.
- Chuyện này là sao?
Sở Nam lúc này trùng kích Thiên Võ Thần, khâu tối trọng yếu nhất chính là ngưng tụ thần niệm, ngoài chuyện đó ra còn có kiếp nạn hàng lâm. Đột nhiên, Sở Nam ngưng chỉ, hoạ ra Bạo phù văn.
Vô cùng thuần thục, Bạo phù văn trôi nổi trong hư không!
Thấy một màn như vậy Sở Nam thở phào một hơi.
- Tinh thần lực có thể sử dụng là được, bằng không tu luyện không được Phù thuật, đạt tới yêu cầu của Cấm Vụ, Cấm Vụ nhất định sẽ làm khó Thiên Nhiên...
Nghĩ đến Thiên Nhiên, Sở Nam có chút cảm khái, đã ly khai Vụ Cấm Hải hai năm rồi không biết Thiên Nhiên hiện tại sống ra sao, phong chi thẩm thấu tu luyện tới mức nào rồi. Thoáng suy tư một chút Sở Nam đã đem chúng chôn chặt nơi trái tim, trở lại sự tình trước mắt, nói:
- Tinh thần lực có thể sử dụng, vậy thần niệm thì sao?
Nhất thời, Sở Nam dựa theo phương pháp lúc trước đem thần niệm thả ra, một màn làm cho Sở Nam cảm thấy ủ rũ cũng không có phát sinh qua, thần niệm quét ra cuối cùng ngừng ở cách đó ngàn trượng.
- Một ngàn trượng, đủ rồi.
- Thần niệm cùng tinh thần lực có thể sử dụng là được, về phần linh hồn dù sao không dùng tới cũng được, ba thứ dung hợp lại thì cứ để dung hợp đi, chỉ cần không có tai hoạ ngầm là được.
Sở Nam rất tiêu sái, tuỳ ý đem thần niệm xoay tròn thành Tu La Ngục, Tu La Ngục vừa thành hình lập tức rút ra không ít năng lượng từ không gian thứ nguyên. Sở Nam đột nhiên kinh hãi, sững sờ, ngẩn người mà nhìn chằm chằm vào cái Tu La Ngục kia.
Phải biết, Tu La Ngục là do thần niệm cấu thành, trước kia cuốn vào cũng chỉ có thần niệm mà thôi, nhưng bây giờ Tu La Ngục cuốn vào còn có cả năng lượng từ không gian thứ nguyên, nếu đem hai thứ phân chia ra, thần niệm là "hư", năng lượng từ không gian thứ nguyên sẽ là "thực".
Tu La Ngục là "hư", nuốt vào đúng là vật "thực".
Không chỉ nuốt, Tu La Ngục lại tiêu hoá những năng lượng này, bất quá phần lợi dụng được chỉ là một phần nhỏ, đại bộ phận đều bị đẩy ra ngoài, mà bộ phận lợi dụng kia ai cũng không biết bên trong đến tột cùng là cái gì.
Sở Nam còn chưa kịp tiêu hoá sự tình này xong thì lại ngẩng đầu lên nhìn Bạo phù văn thành thành thật thật phiêu phù trên không trung. Mới bắt đầu Sở Nam còn chưa có cảm giác được cái gì, đợi đến lúc thò tay muốn đem nó kích nổ thì đột nhiên hoàn hồn trở lại.
- Bạo phù văn lúc này có thể phiêu phù trên không rồi hả?
Lập tức, Sở Nam bắt đầu nhớ lại hoạ phù trên thực thể, ví dụ như thân thể, ví dụ như Phù chấn chuyên môn dùng cho luyện phù, tức là điên cuồng lúc trước, phù hoạ lên trên vật thực chứ không phải là tồn tại trên hư không!
Lập tức, Sở Nam hoạ ra Định Thân Phù Văn, Định Thân Phù Văn rất nhẹ nhàng được vẽ ra, Sở Nam cảm giác dư lực lớn lao liền hoạ ra thêm một cái Định Thân Phù Văn nữa, kết quả là vẫn thành công hoạ ra. Hơn nữa, lúc Định Thân Phù Văn vừa thành hình năng lượng không gian thứ nguyên đang lưu động lập tức đình chỉ, không nhúc nhích.
Đối với việc này Sở Nam thật không biết nên nói cái gì, nên giải thích ra sao, có thể giải thích được chỉ sợ cũng chỉ liên quan tới thứ Âm Dương ngư luyện hoá ra kia, còn có nguyên nhân tinh thần lực, linh hồn, thần niệm ba thứ thành một.
Sau một hồi khá lâu Sở Nam mới phun ra được một câu:
- Quái sự mỗi năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều, hôm nay đặc biệt đại nhiều!
- Lúc này trùng kích cảnh giới thu được chỗ tốt không ít, mất đi cũng không ít. Từ nay về sau đã không còn át chủ bài Thuỷ Tinh quan rồi, sẽ không còn tại thời khắc nguy cấp xuất hiện thủ hộ ta rồi, hết thảy đều phải dựa vào chính mình.
Sở Nam tinh tường, Thuỷ Tinh quan tuy nghiền nát trước đại kiếp nhưng mà hai chữ "diệt" kia uy năng thật sự quá lớn, Thuỷ Tinh quan vỡ vụn lại đem đại kiếp suy giảm không ít, vậy mới giúp Sở Nam vượt qua được năm chữ "diệt" kia. Ngoài ra, đồ vật Âm Dương ngư luyện hoá ra tuy cường hãn nhưng từ khi điều động xong vẫn chưa có xuất hiện lại, đến tận bây giờ một tia cũng không có luyện hoá ra.
Bởi vậy mới nói, vật kia không phải cứ muốn là có, không phải muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, càng không giống như Ngũ Hành Nguyên Dịch vô cùng vô tận, vì thế không thể đem hy vọng đặt lên thứ đồ vật kia được.
Đương nhiên, nếu một mực tiến hành luyện hoá, càng không ngừng luyện hoá, dù sao vật kia thực sự rất hữu dụng, "diệt" chi kiếp lớn như vậy cũng không phải là đối thủ.
- Ta thực muốn biết, thứ kia là đồ vật gì.
Sau đó, Sở Nam phá vỡ không gian thứ nguyên, hạ xuống dưới, xem xét cảnh vật bên dưới, Sở Nam thở dài một hơi:
- Hoàn hảo, vẫn đang ở hải ngoại, không có rời đi quá xa.
Lập tức, Sở Nam hướng Toả hải bí cảnh đi tới.
Trong lúc chạy đi như điên Sở Nam một mực cảm ngộ Không gian chi lực, còn ngưng tụ tâm thần, nghĩ đến toà Tiêu Thiên tháp kia. Trận "diệt" chi kiếp này ngay cả Thuỷ Tinh quan cũng đã xuất nhưng mà Tiêu Thiên tháp lại không có bóng dáng, cái này khiến cho Sở Nam rất là không thoải mái, Sở Nam nhất định phải bức được Tiêu Thiên tháp ra, Sở Nam hung hăng trong lòng:
"Tiêu Thiên tháp, chờ ta lôi ngươi ra được, nhất định sẽ đem "Hồng Tiên Tần Hoàn" cùng các loại dược thảo ra, còn cả khối hắc thạch đầu, tất cả đều lấy ra, ta liền thôn phệ ngươi, hoá thành một đầu kinh mạch của ta!"
Sở Nam độ "diệt" đại kiếp không phải chỉ mỗi mình Sở Nam biết rõ, tại Thiên Võ điện Thiên Võ đại lục, lão giả tóc vàng hai mắt như đuốc sau một phen suy tính, nói:
- Trận dị biến này đúng là do hắn làm ra, hắn đã khiến cho thiên địa xảy ra không ít dị tượng...
Vụ Cấm đảo, một người tóc vàng vừa mới bước tới, hắn trong Vụ Cấm đảo tìm tòi một hồi cũng không phát hiện ra mục tiêu của mình, trên mặt lộ ra thần sắc giận dữ, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn lên trời cao, không khỏi thất thanh:
- Đây là kiếp gì? Là ai dẫn tới?
Sau đó, hắn nói ra:
- Đợi chém giết tiểu tử kia xong, lại thu lại đồ vật thuộc về ta, lại đi hảo hảo điều tra thêm người dẫn phát kiếp này.
Trong vô tận hư không, cũng có không ít người cảm nhận được trận "diệt" chi kiếp này.
Sở Nam minh bạch khi linh hồn cùng thần niệm hoàn mỹ dung hợp, khẳng định tạo thành Thần hồn, nhưng mà không đợi Sở Nam hưng phấn, kích động thì hắn lại phát hiện trong linh hồn không chỉ có thần niệm mà còn có tinh thần lực!
Vẫn là dung hợp hoàn mỹ!
Choáng váng, Sở Nam triệt để choáng váng rồi!
Vốn, Sở Nam đối với Thần hồn không có hiểu biết gì nhiều, không có hệ thống tri thức, chỉ có suy nghĩ trong lòng mà làm thí nghiệm, tất cả đều là tự thân sáng tạo ra, đối với tri thức về Thần hồn, ngoại trừ hai chữ "Thần hồn" do Vạn Trận lão tổ nói cho hắn ra thì những tin tức còn lại đa phần đều là giả. Kế đó, chính là Pháp Phàm, Pháp Phàm nói cho hắn biết chính là kỹ càng nhất.
Nhưng mà, Pháp Phàm cũng chưa nói với hắn tình huống có tinh thần lực dung vào trong đó, ngày đó nói đến điểm mấu chốt nhất chính là ngưng tụ Thần hồn, còn có Thần hồn công kích, những thứ khác đều không nhắc tới.
Kỳ thật, giờ phút này nếu Pháp Phàm đứng trước mặt Sở Nam thì hắn cũng không thể nào giải thích được tình huống của Sở Nam, cũng sẽ không rõ bởi vì hắn chưa từng nhìn thấy ai có thể dung hợp ba thứ đó lại làm một như vậy.
- Chuyện này là sao?
Sở Nam lúc này trùng kích Thiên Võ Thần, khâu tối trọng yếu nhất chính là ngưng tụ thần niệm, ngoài chuyện đó ra còn có kiếp nạn hàng lâm. Đột nhiên, Sở Nam ngưng chỉ, hoạ ra Bạo phù văn.
Vô cùng thuần thục, Bạo phù văn trôi nổi trong hư không!
Thấy một màn như vậy Sở Nam thở phào một hơi.
- Tinh thần lực có thể sử dụng là được, bằng không tu luyện không được Phù thuật, đạt tới yêu cầu của Cấm Vụ, Cấm Vụ nhất định sẽ làm khó Thiên Nhiên...
Nghĩ đến Thiên Nhiên, Sở Nam có chút cảm khái, đã ly khai Vụ Cấm Hải hai năm rồi không biết Thiên Nhiên hiện tại sống ra sao, phong chi thẩm thấu tu luyện tới mức nào rồi. Thoáng suy tư một chút Sở Nam đã đem chúng chôn chặt nơi trái tim, trở lại sự tình trước mắt, nói:
- Tinh thần lực có thể sử dụng, vậy thần niệm thì sao?
Nhất thời, Sở Nam dựa theo phương pháp lúc trước đem thần niệm thả ra, một màn làm cho Sở Nam cảm thấy ủ rũ cũng không có phát sinh qua, thần niệm quét ra cuối cùng ngừng ở cách đó ngàn trượng.
- Một ngàn trượng, đủ rồi.
- Thần niệm cùng tinh thần lực có thể sử dụng là được, về phần linh hồn dù sao không dùng tới cũng được, ba thứ dung hợp lại thì cứ để dung hợp đi, chỉ cần không có tai hoạ ngầm là được.
Sở Nam rất tiêu sái, tuỳ ý đem thần niệm xoay tròn thành Tu La Ngục, Tu La Ngục vừa thành hình lập tức rút ra không ít năng lượng từ không gian thứ nguyên. Sở Nam đột nhiên kinh hãi, sững sờ, ngẩn người mà nhìn chằm chằm vào cái Tu La Ngục kia.
Phải biết, Tu La Ngục là do thần niệm cấu thành, trước kia cuốn vào cũng chỉ có thần niệm mà thôi, nhưng bây giờ Tu La Ngục cuốn vào còn có cả năng lượng từ không gian thứ nguyên, nếu đem hai thứ phân chia ra, thần niệm là "hư", năng lượng từ không gian thứ nguyên sẽ là "thực".
Tu La Ngục là "hư", nuốt vào đúng là vật "thực".
Không chỉ nuốt, Tu La Ngục lại tiêu hoá những năng lượng này, bất quá phần lợi dụng được chỉ là một phần nhỏ, đại bộ phận đều bị đẩy ra ngoài, mà bộ phận lợi dụng kia ai cũng không biết bên trong đến tột cùng là cái gì.
Sở Nam còn chưa kịp tiêu hoá sự tình này xong thì lại ngẩng đầu lên nhìn Bạo phù văn thành thành thật thật phiêu phù trên không trung. Mới bắt đầu Sở Nam còn chưa có cảm giác được cái gì, đợi đến lúc thò tay muốn đem nó kích nổ thì đột nhiên hoàn hồn trở lại.
- Bạo phù văn lúc này có thể phiêu phù trên không rồi hả?
Lập tức, Sở Nam bắt đầu nhớ lại hoạ phù trên thực thể, ví dụ như thân thể, ví dụ như Phù chấn chuyên môn dùng cho luyện phù, tức là điên cuồng lúc trước, phù hoạ lên trên vật thực chứ không phải là tồn tại trên hư không!
Lập tức, Sở Nam hoạ ra Định Thân Phù Văn, Định Thân Phù Văn rất nhẹ nhàng được vẽ ra, Sở Nam cảm giác dư lực lớn lao liền hoạ ra thêm một cái Định Thân Phù Văn nữa, kết quả là vẫn thành công hoạ ra. Hơn nữa, lúc Định Thân Phù Văn vừa thành hình năng lượng không gian thứ nguyên đang lưu động lập tức đình chỉ, không nhúc nhích.
Đối với việc này Sở Nam thật không biết nên nói cái gì, nên giải thích ra sao, có thể giải thích được chỉ sợ cũng chỉ liên quan tới thứ Âm Dương ngư luyện hoá ra kia, còn có nguyên nhân tinh thần lực, linh hồn, thần niệm ba thứ thành một.
Sau một hồi khá lâu Sở Nam mới phun ra được một câu:
- Quái sự mỗi năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều, hôm nay đặc biệt đại nhiều!
- Lúc này trùng kích cảnh giới thu được chỗ tốt không ít, mất đi cũng không ít. Từ nay về sau đã không còn át chủ bài Thuỷ Tinh quan rồi, sẽ không còn tại thời khắc nguy cấp xuất hiện thủ hộ ta rồi, hết thảy đều phải dựa vào chính mình.
Sở Nam tinh tường, Thuỷ Tinh quan tuy nghiền nát trước đại kiếp nhưng mà hai chữ "diệt" kia uy năng thật sự quá lớn, Thuỷ Tinh quan vỡ vụn lại đem đại kiếp suy giảm không ít, vậy mới giúp Sở Nam vượt qua được năm chữ "diệt" kia. Ngoài ra, đồ vật Âm Dương ngư luyện hoá ra tuy cường hãn nhưng từ khi điều động xong vẫn chưa có xuất hiện lại, đến tận bây giờ một tia cũng không có luyện hoá ra.
Bởi vậy mới nói, vật kia không phải cứ muốn là có, không phải muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, càng không giống như Ngũ Hành Nguyên Dịch vô cùng vô tận, vì thế không thể đem hy vọng đặt lên thứ đồ vật kia được.
Đương nhiên, nếu một mực tiến hành luyện hoá, càng không ngừng luyện hoá, dù sao vật kia thực sự rất hữu dụng, "diệt" chi kiếp lớn như vậy cũng không phải là đối thủ.
- Ta thực muốn biết, thứ kia là đồ vật gì.
Sau đó, Sở Nam phá vỡ không gian thứ nguyên, hạ xuống dưới, xem xét cảnh vật bên dưới, Sở Nam thở dài một hơi:
- Hoàn hảo, vẫn đang ở hải ngoại, không có rời đi quá xa.
Lập tức, Sở Nam hướng Toả hải bí cảnh đi tới.
Trong lúc chạy đi như điên Sở Nam một mực cảm ngộ Không gian chi lực, còn ngưng tụ tâm thần, nghĩ đến toà Tiêu Thiên tháp kia. Trận "diệt" chi kiếp này ngay cả Thuỷ Tinh quan cũng đã xuất nhưng mà Tiêu Thiên tháp lại không có bóng dáng, cái này khiến cho Sở Nam rất là không thoải mái, Sở Nam nhất định phải bức được Tiêu Thiên tháp ra, Sở Nam hung hăng trong lòng:
"Tiêu Thiên tháp, chờ ta lôi ngươi ra được, nhất định sẽ đem "Hồng Tiên Tần Hoàn" cùng các loại dược thảo ra, còn cả khối hắc thạch đầu, tất cả đều lấy ra, ta liền thôn phệ ngươi, hoá thành một đầu kinh mạch của ta!"
Sở Nam độ "diệt" đại kiếp không phải chỉ mỗi mình Sở Nam biết rõ, tại Thiên Võ điện Thiên Võ đại lục, lão giả tóc vàng hai mắt như đuốc sau một phen suy tính, nói:
- Trận dị biến này đúng là do hắn làm ra, hắn đã khiến cho thiên địa xảy ra không ít dị tượng...
Vụ Cấm đảo, một người tóc vàng vừa mới bước tới, hắn trong Vụ Cấm đảo tìm tòi một hồi cũng không phát hiện ra mục tiêu của mình, trên mặt lộ ra thần sắc giận dữ, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn lên trời cao, không khỏi thất thanh:
- Đây là kiếp gì? Là ai dẫn tới?
Sau đó, hắn nói ra:
- Đợi chém giết tiểu tử kia xong, lại thu lại đồ vật thuộc về ta, lại đi hảo hảo điều tra thêm người dẫn phát kiếp này.
Trong vô tận hư không, cũng có không ít người cảm nhận được trận "diệt" chi kiếp này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.