Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 893: Tay chân cao cấp, một quyền đuổi giết (Thượng,hạ)

Chúc Long Ngữ

13/05/2013

- Thực lực của bọn hắn có thể so sánh với Khô Lâu sao? Mọi người ngẫm lại đi, từ hôm qua đến giờ, Sở Nam có từng nghỉ ngơi không? Không có! Hắn không phải đang cướp bóc, mà là trên đường cướp bóc, không sai, hắn diệt đi Phong Vũ lâu, diệt đi Thánh Hỏa Môn, hủy Công Tôn gia và Nhiếp gia, nhưng thể lực của hắn không tiêu hao sao? Cho dù hắn có thể thông qua đan dược để bổ sung nguyên lực, nhưng tinh lực và tinh thần mệt mỏi thì sao? Cho nên, chỉ cần kế hoạch của chúng ta tốt thì bắt hắn không phải là vấn đề, ngẫm lại lợi ích từ 10 tỷ kia, ta dám khẳng định, bên trong có rất nhiều thứ không phải là có thể dùng nguyên thạch để tính được.

Hồ khô lâu nói xong, toàn trường đều trầm mặc, tiếng hít thở trầm trọng không ngừng, nhưng trong mắt không ít người lại lóe lên ánh sáng lấp lánh, hiển nhiên bọn hắn đã động tâm.

- Mọi người hãy giơ tay biểu thị thái độ đi!

Một người đeo nhẫn trữ vật hình Long khô lâu nói, vừa dứt lời liền có năm người giờ lên, ở Khô Lâu có mười người, năm người nhấc tay, vừa vặn còn lại một nửa.

Thế nhưng, nhấc tay vẫn chưa kết thúc.

Chỉ sau chốc lát, chủ nhân của nhẫn trữ vật hình Sư khô lâu cũng giơ tay lên, sau đó lại có hai người giơ tay. Cuối cùng, chủ nhân của Long khô lâu cũng giơ tay lên, chín đối một!

Ngoại trừ Hổ khô lâu ra, tất cả mọi người đều đồng ý vì 10 tỷ thượng phẩm nguyên thạch mà ra tay với Sở Nam.

- Tốt…

Long khô lâu chính đang thương lượng kế hoạch thì bên ngoài truyền đến tiếng nổ ầm ầm, một âm thanh liền truyền vào trong tai bọn hắn:

- Lão tử đến đánh cướp, người bên trong mau ra đây, nam đứng bên trái, nữ đứng bên phải, bất nam bất nữ đứng ở giữa!

Thập đại khô lâu đập bàn đứng dậy, phẫn nộ không thôi, không ngờ có người dám đến cướp trên đầu bọn hắn, Bức khô lâu nói:

- Chẳng lẽ chúng ta ẩn nấp quá lâu cho nên có một số a miêu a cầu không có mắt sao…

- Ngu ngốc, động tĩnh này có thể do a miêu a cẩu làm ra sao?

Hổ khô lâu cười khẩy nói:

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn chính là kẻ các ngươi đang muốn đối phó.

- Không thể nào, làm sao hắn biết trụ sở chúng ta ở đây?

- Trụ sở Phong Vũ lâu, tại sao hắn biết?

Hai người đang muốn biện luận một phen, Long khô lâu liền quát:

- Được rồi, đừng cãi nữa, rốt cuộc là ai thì đi ra ngoài xem sẽ biết thôi.

Lập tức, mười thân ảnh đạp không xuất hiện, chỉ thấy phía đối diện có hai người.

- Sở Nam, là ngươi!

- Xem ra các ngươi rất bất ngờ?

Hồ khô lâu nhìn thấy Sở Nam, vẻ mặt mặc dù kinh hỉ, nhưng vẫn nói:

- Long đầu, hắn tự dâng lên cửa, chính là cơ hội tốt!

- Cơ hội tốt? Người ta không sợ hãi mà đánh đến tận cửa, ngươi cảm thấy đây là cơ hội tốt sao?

Hổ khô lâu lạnh lùng nói, Long khô lâu vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Sở Nam, chúng ta cũng không trêu chọc ngươi, ngươi…

Không đợi Long khô lâu nói tiếp, Sở Nam đã lạnh lùng ngắt lời:

- Động thủ đi, không cần lưu lại người sống!

Lão quái vật sững sờ, bởi vì một đường này, hắn phát hiện Sở Nam không phải người hiếu sát, chỉ cần những môn phái kia giao ra bảo tàng thì Sở Nam sẽ không ra tay với bọn họ, nhưng mệnh lệnh lần này…

Mặc dù nghi hoặc, nhưng lão quái vật vẫn sông tới, nói với Hồ khô lâu:

- Lão tử bảo ngươi đứng bên phải, ngươi đứng bên trái làm gì?



Chuyện lão quái vật bán mạng cho Sở Nam một trăm năm, ngoại trừ những kẻ hạch tâm của Thái Nguyên Môn ra, không ai biết được, rất nhiều thế lực thậm chí còn không biết lão quái vật là thần thánh phương nào.

Có lẽ nếu tổ chức sát thủ Khô Lâu, trải qua một phen điều tra tỉ mỉ sẽ biết được thân phận của lão quái vật.

Thế nhưng bây giờ, bọn hắn tuyệt đối không thể nhận ra lão quái vật đến cùng là ai!

Lão quái vật không phải là cao nhân mà bọn hắn phải ngưỡng mộ, tu vi của mười người bọn hắn đều là cảnh giới Võ Đế, muốn bọn hắn ngưỡng mộ thì chỉ có thể là Võ Tôn, nhưng một Võ Tôn sẽ hét lớn giống lão quái vật sao?

Sở Nam lấy đâu ra thực lực để thu phục một cường giả Võ Tôn?

Trong mắt bọn hắn, biểu hiện của lão quái vật cao nhất chỉ là tay chân cao cấp, dù sao thì có thể đi theo Sở Nam, thực lực tuyệt đối không bình thường, mà người bình thường thì cũng sẽ không ở bên cạnh hắn.

Cho nên, lúc vẻ mặt lão quái vật hung hãn xông lên, Hồ khô lâu lập tức cản lại, Hồ khô lâu còn nói:

- Trước hết đem người này giải quyết, sau đó lại tính đến Sở Nam, tránh cho đến lúc đó lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Mà tám khô lâu còn lại, kể cả Hổ khô lâu cũng không tập trung lên người lão quái vật, bọn hắn đều nhìn chằm chằm Sở Nam, nguyên một đám nhìn Sở Nam giống như dị bảo mới được khai quật, đương nhiên trong ánh mắt cũng xuất hiện vẻ đề phòng, phòng ngừa Sở Nam đột nhiên hạ sát thủ.

Sở Nam đứng tại chỗ, cũng không ai biết hắn đang nghĩ gì.

Lão quái vật tất nhiên đem tất cả tình cảnh xung quanh thu vào trong đáy mắt, rất không hình tượng mà nhổ ra một ngụm nước bọt, mắng:

- Mẹ ngươi, còn không dọn cho lão tử một bàn thức ăn!

Sau đó, lão quái vật nhìn thấy tên Bức khô lâu, nói:

- Con dơi kia, ngươi là đực hay là cái vậy?

- Muốn chết!

Tên Bức khô lâu là Võ Đế trung cấp, tức giận mắng một tiếng, nhanh chóng phóng về phía lão quái vật, Bức khô lâu có sóng công kích, sóng công kích thoáng cái tràn ngập khắp không gian, Bức khô lâu còn nhe ra hai cái răng nanh máu, bên trên hai cái răng toát ra hàn ý lạnh lẽo vô cùng.

- Mẹ nó, bộ dạng này ảnh hưởng rất lớn đến tâm tình của lão tử, Lão Tử Vực!

Lão quái vật rống lớn “Lão Tử Vực”, nhưng vẫn không khiến những khô lâu khác chú ý, bởi vì bọn hắn đều không nghĩ rằng "Vực" này chính là Võ Tôn chi "Vực". Sau đó, Bức khô lâu lập tức đâm vào trong “Lão Tử Vực”.

Mặc dù là "Vực" không đầy đủ, chỉ có thể xem là “Vực Trường”, nhưng dù sao vẫn ẩn chứa uy năng của "Vực".

Vì vậy, sau khi Bức khô lâu đâm vào, sóng công kính càn rỡ lập tức bị một cỗ thanh mộc quấn nát bấy, tiếp đó là thân thể Bức khô lâu, lão quái vật ngay cả uy năng liệt hỏa cũng không thúc dục, liền trực tiếp dùng thanh mộc bên trong “Lão Tử Vực” quấn chặt, đem Bức khô lâu xoắn đến huyết nhục bay tứ tung…

Tiếng kêu thảm lập tức phát ra…

Cùng lúc đó, Hồ khô lâu đã phối hợp với Bức khô lâu giết đến, Hồ khô lâu lập tức triển khai Võ Đế chi "Trường" của ả, một mùi bị nồng đậm bức ra, phóng thẳng đến lão quái vật, khiến hắn bịt mũi kêu lớn:

- Mới chỉ là hồ ly ba đuôi mà mùi vị đã muốn mạng người như vậy, nếu là cửu vĩ thì đoán chừng lão tử chưa ngửi thấy đã bị xông cho chết rồi!

Trong tiếng hét lớn, "Lão Tử Vực" của lão quái vật liền bao phủ lấy Hồ khô lâu.

Hồ khô lâu nghe thấy lão quái vật hét một liền nhận ra ả là Tam Vĩ hồ, trong nội tâm liền kinh hãi, trực giác lão quái vật so với tưởng tượng của ả còn khó đối phó hơn, nhưng ả lập tức trấn định lại, chợt nghĩ:

- Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng ta và Bức khô lâu hợp lại, chắc có lẽ…

Đằng sau “có lẽ” là gì thì Hồ khô lâu đã không nghĩ tiếp được nữa, bởi vìn ả đã nhìn thấy vị trí của Bức khô lâu lúc trước đã không còn xuất hiện thân ảnh của Bức khô lâu nữa, chỉ còn lại máu tươi bay đầy trời.

- Tam Vĩ hồ, trở về!

Long khô lâu thấy vậy hét lớn, đồng thời còn ra tay đánh đến lão quái vật, Long khô lâu động thủ, những người còn lại cũng ra tay, hơn nữa tám người còn xếp thành một trận hình kỳ quái xông đến, muốn cứu Tam Vĩ hồ.

Cho dù Long khô lâu không hét lớn thì Hồ khô lâu cũng muốn lui, nhưng nào lui được?

Liệt hỏa trong "Lão Tử Vực" hừng hực bốc cháy, lập tức đem Tam Vĩ hồ lẳng lơ này thiêu rụi, ngay cả da lông cũng không còn thừa, nếu như còn thì chỉ còn lại chiếc nhẫn trữ vật hình Hồ khô lâu mà thôi.

Lão quái vật cũng không dám làm hư thứ này, nếu không đến lúc đó Sở Nam tìm hắn đòi bồi thường, hắn biết đi đâu tìm? Lão quái vật lập tức đã trảm sát hai người, rốt cuộc cũng khiến cho tám tên khô lâu này hiểu ra, tay chân cao cấp này đến cùng là cao cấp tới mức nào.



Lập tức miểu sát hai Võ Đế trung cấp…

Đám người Long khô lâu động thủ, Sở Nam cũng xuất thủ, thân ảnh vừa lóe lên, Thiên Nhai Chỉ Xích bước ra, vô cùng xuất kỳ bất ý hiện ra trước mặt Ngưu khô lâu, một quyền nện xuống, Ngưu khô lâu còn đang kinh ngạc sự dũng mãnh của lão quái vật, nhất thời bỏ sót Sở Nam, không ngờ Sở Nam đã tập sát tới.

Sau đó, dưới một quyền của Sở Nam, Ngưu khô lâu đã trực tiếp bị đánh nổ tung.

Đám khô lâu thấy một màn này, thân thể không kìm được mà rùng mình, có thể mang danh là “Ngư” khô lâu, nói rõ lực lượng của hắn khẳng định không tầm thường, hơn nữa Ngưu khô lâu còn là Võ Đế cao cấp…

Một Võ Đế cao cấp mà không hề có lực hoàn thủ, cứ như vậy bị một quyền đánh nát.

- Một quyền kia ẩn chứa bao nhiêu lực lượng?

Đây chính là nghi vấn trong lòng đám khô lâu, chỉ có lão quái vật là bày ra dáng vẻ giống như không có gì kỳ quái, thầm nghĩ:

- Có gì đặc biệt chứ? Một quyền của hắn có thể đánh nát cả "Lão Tử Vực", huống chi chỉ một tên Võ Đế cao cấp.

- Chạy nhanh, tản ra!

Hổ khô lâu rống lớn, bảy tên khô lâu còn lại lập tức giống như chim sợ cành cong, nghe thấy tiếng rống này lập tức tìm một phương hướng mà bỏ chạy, ngay cả Long khô lâu cũng không ngoại lệ.

- Mẹ nó, lão tử muốn cướp đoạt, các ngươi không ngoan ngoãn đứng lại để lão tử cướp, không ngờ còn dám chạy!

Lão quái vật thi triển "Lão Tử Vực", đem Long, Hổ khô lâu bao phủ vào trong.

Mà thân ảnh Sở Nam cũng lóe lên n ăm lần, liên tiếp có năm tiếng kêu thảm phát ra.

Trong không trung, lập tức xuất hiện năm đoàn huyết vụ nồng nặc mùi máu tanh.

Dù là lão quái vật nhìn thấy Sở Nam trảm sát bạo lực như vậy cũng cảm thấy trong lòng lạnh toát, thầm nghĩ:

- Những tên Võ Đế kia chẳng khác gì cải trắng ven đường, cứ như vậy bị hắn một quyền giết sạch…

Khô lâu, thế lực âm thầm của Đại Chu, tình huống không giống lúc trước, đám người này là thâm cừu đại hận, Sở Nam đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình, lại nói, từ Bắc Tề Quốc đến Đại Khánh Quốc, đối với thế lực Đại Chu này, Sở Nam vẫn luôn chấp hành phương pháp giết sạch.

Long, Hổ khô lâu dường như nghe thấy bên ngoài truyền đên năm tiếng kêu thảm thiết, dường như nghĩ đến kết cục của năm tên đồng bạn, Hổ khô lâu hét lớn:

- Sở thiếu chủ, ta phải làm gì mới có thể sống?

- Căn cứ Ngũ Sắc ở đâu?

Ngũ Sắc, đệ nhất tổ chức sát thủ Đại Khánh Quốc!

- Sở thiếu chủ, nếu ta nói thì ngươi có bỏ qua cho ta hay không?

Thân thể Hổ khô lâu chấn động, lòng đầy kỳ vọng hỏi, Sở Nam không trả lời, nhưng lại bước vào bên trong "Lão Tử Vực".

Võ Tôn chi "Vực", rất khó phá ra, đương nhiên cũng rất khó phá "Vực" mà vào, trừ phi là Võ Tôn kia chủ động cho tiến vào.

Thế nhưng, “Vực Trường” của lão quái vật trước mặt Sở Nam chỉ giống như một mảnh vải.

Sở Nam bước một bước liền tiến vào.

Sau đó, ngưng nguyền, mười sáu lớp lực lượng trực tiếp đánh về phía Hổ khô lâu.

Lúc Sở Nam phá vực mà vào, cơ mặt lão quái vật thoáng giật, trong lòng thầm nghĩ:

- Phen này lại có kẻ chịu tội rồi.

Long, Hổ khô lâu nhìn thấy Sở Nam, không khỏi ngạc nhiên, Sở Nam căn bản không hỏi Đông Tây Nam Bắc gì, trực tiếp nâng quyền đánh tới, Hổ khô lâu khủng hoảng vô cùng, một bên ở trong "Lão Tử Vực" trốn tránh, một bên nói với Sở Nam:

- Ta nói, Sở thiếu chủ, ta nói.

Nắm quyền của Sở Nam vẫn không dừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook