Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1519: Thiên Đông Tùng, Hạ Dương Hoa

Chúc Long Ngữ

03/11/2013

- Ngươi, chính là ngươi!

Thủy Chi Hàn giống như phát hiện bảo bối tuyệt thế, hô to lên. Sở Nam thản nhiên nói:

- Chỉ có mình ngươi tới sao?

- Ngươi có ý gì?

- Ngươi cứ nói đi.

Sở Nam nhếch mép cười. Thủy Chi Hàn cũng bị kết luận của mình khiến cho khiếp sợ, nhưng chỉ mấy hơi thở sau hắn lại cười phá lên:

- Vốn ta muốn tới bên kia Bí cảnh tìm tòi, không ngờ giờ không cần nữa. Đúng là đi mòn giày sắt chả tìm thấy, vô tình bắt được chả tốn công! Tiểu tử, mau giao nghịch tắc ra đây!

- Nghịch tặc?

- Chớ nghĩ rằng bổn công tử hồ đồ. Hắn xuất hiện khi ngươi độ Thủy kiếp, nhất định hắn ở cùng một chỗ với ngươi. Trách không được bổn công tử tìm lâu như vậy cũng không thấy, hóa ra là trốn trong cơ thể ngươi. Đúng vậy, Thủy pháp tắc sau khi vượt qua Thủy kiếp có thể giúp tên nghịch tặc kia khôi phục không tốt. Nhưng số các ngươi quá đen, không ngờ gặp lại bổn công tử!

Giọng nói Thủy Chi Hàn không có chút lo lắng nào, hắn còn đang cảm thấy mình thật may mắn.

- Ngươi quên rằng ta rất ghét kẻ nào tự xưng bổn công tử sao?

Sở Nam lạnh giọng hỏi, Thủy kiếm trăm trượng lại hiện ra, chém về phía Thủy Chi Hàn. Thủy Chi Hàn không cảm thấy chút áp lực, nói:

- Muốn Thủy pháp tắc của bổn công tử mà muốn chiến thắng bổn công tử sao? Đúng là nằm mơ! Yên tâm, bổn công tử sẽ không để ngươi ghét, vì hôm nay ngươi nhất định phải chết. Chết là hết, không biết yêu ghét gì nữa!

Lập tức, một cánh tay vung lên, Thủy kiếm dài ngàn trượng vắt ngang qua hư không, chém về phía Sở Nam. Tay trái Sở Nam chuyển động, lại một thanh đại kiếm trăm trượng xuất hiện, nhưng lần này do Hỏa pháp tắc ngưng tụ mà thành. Thủy Chi Hàn khinh thường như trước, nói:

- Hai thanh kiếm thì làm được trò trống gì? Ngươi không biết thủy khắc hỏa hay sao?

Thủy kiếm nghìn trượng mang theo thiên địa chi uy chém tới, không chỉ muốn phá vỡ Thủy Hỏa đại kiếm, mà còn muốn chém chết Sở Nam. Thủy Chi hàn quát:

- Tiểu tử, ngoan ngoãn nghe lời, giao ra tên nghịch tặc kia, bổn công tử cho ngươi toàn thây!

Khi Thủy Chi Hàn dứt lời thì kiếm đã va chạm nhau. Sở Nam khống chế Thủy Hỏa đại kiếm, đột nhiên biến thành Thủy Hỏa long quyển. Nhất thời, Hắc Bạch ngư xoay tròn, sau đó nổ tung. Trong khi tiếng nổ ầm ầm vang lên, Thủy kiếm ngàn trượng của Thủy Chi Hàn nứt vỡ.

Thủy Chi Hàn chứng kiến Thủy Hỏa long quyển, hai mắt lạnh lẽo. Trông thấy Thủy kiếm ngàn trượng của bản thân bị phá vỡ, tuy rằng tức giận nhưng vận khinh thường nói:

- Tiểu tử ngu si, ngươi cảm thấy nước có thể bị vỡ sao?



Sở Nam đang cảm thán Thủy Hỏa quy tắc của bản thân có chút yếu đuối, bằng không Thủy kiếm ngàn trượng kia không phải băng liệt mà sẽ bạo thành hư vô rồi. Sở Nam không để ý tới Thủy Chi Hàn, nghiêng đầu hỏi Tứ Quý:

- Ngươi cảm thấy hắn đã vượt qua cảnh giới Vũ tổ không?

- Tối đa là Vũ tổ nhị giai-Thượng tổ cảnh, có khả năng là đỉnh phong!

Tứ Quý không chút dấu diếm, nói thẳng ra. Thủy Chi Hàn cũng nhìn về phía Tứ Quý, lạnh giọng nói:

- Không ngờ ở đây còn một tên có mắt biết nhìn người. Tiểu tử, giết chết Sở Nam, bổn công tử ban cho ngươi thân phận tùy tùng!

- Buồn cười chết ta rồi! Vậy mà ngươi cũng có thể nói được sao?!

Tứ Quý nhún vai nói, sát khí Thủy Chi Hàn càng tăng thêm:

- Một tên Vũ thần nhỏ nhoi cũng dám làm trái ý bổn công tử, chẳng lẽ ngươi cũng có thể khiêu chiến vượt cấp hay sao? Tuy ngươi chỉ cách Vũ tổ một đường rất nhỏ, nhưng sự cường đại của Vũ tổ há là thứ như ngươi có thể tưởng tượng!

- Có thể hay không thì phải thử mới biết.

Tứ Quý thản nhiên nói. Thủy Chi Hàn quát:

- Cuồng vọng!

Sau đó hắn tế ra một đoàn nước, đoàn nước kia khi lao tới trước mặt Tứ Quý, hóa thành một con hung thú. Con hung thú này vô cùng kỳ lạ, không có tay, không có chân, không có lỗ tai, thậm chí ngay cả đầu cũng không. Chỉ có con mắt, toàn thân đều là những con mắt, vô cùng quỷ dị. Hai tỷ muội Hề Hề thấy vậy cũng không khỏi thét lên, Thủy Chi Hàn quay đầu, tươi cười rạng rỡ:

- Hai vị mỹ nữ chớ nên sợ hãi. Có ta ở đây, nó sẽ không làm hại hai nàng!

- Tỷ tỷ, ta giống như nghe thấy một con chó đang sủa?

- Chó ở đâu ra, là một con lợn!

Hề Hề vểnh miệng nói. Nhược Tuyết đứng cạnh chen lời:

- Sai rồi, sai rồi, là một con súc sinh không bằng chó lợn!

Mấy người Mộng nhi nghe vậy, không khỏi cười rộ lên.

Sắc mặt Thủy Chi Hàn lạnh lùng âm u, nhưng vẫn cười nói:

- Các mỹ nữ, các nàng đã thích đấu võ mồm, buổi tối bổn công tử sẽ đấu với các nàng. Chúng ta không chỉ đấu võ mồm, sẽ đấu cả thân!



- Vô sỉ!

Chúng nữu đồng thanh nói. Thủy Chi Hàn càng cười tươi hơn, ánh mắt nhìn Tứ Quý. Tứ Quý đối đầu với còn quái vật nhiều mắt kia có phần vất vả, bởi mỗi con mắt đều giống như một mặt ‘Hồi thanh thủy kính’, có thể bắn ngược đại bộ phận pháp tắc của Tứ Quý.

Bỗng nhiên, vô số con mắt cùng lúc mở ra, sau đó ngàn vạn Thủy tiễn bắn về phía Tứ Quý. Tứ Quý giật mình, quát:

- Thiên Đông Tùng!

Tiếng quát vừa dứt, từng cây tùng từ cây non lớn dần thành đại thu che trời. Thiên Đông Tùng là một loại cây sinh trưởng vào thời gian lạnh nhất của mùa đông, hoàn cảnh sinh trưởng là nơi vô cùng rét lạnh. Hơn nữa Thiên Đông Tùng cũng là vật chí hàn, để nó trên biển, nước biển sẽ lập tức đóng băng!

Thiên Đông Tùng tỏa ra khí lạnh, những Thủy tiễn kia lập tức đóng băng lại. Thấy vậy, Thủy Chi Hàn cười nói:

- Có chút ý tứ, nhưng như vậy có tác dụng hay sao? Thủy tiễn bị đóng băng sẽ hóa thành Băng tiễn, uy lực chẳng những không giảm mà còn gia tăng rất lớn, đầu ngươi bình thường chứ?

Tứ Quý không thèm để ý tới, lại hét lên:

- Hạ Dương Hoa.

Trong thời gian một phần vạn cái chớp mắt, rừng rậm hóa thành biển hoa, Thiên Đông Tùng hóa thành biển Hạ Dương Hoa vô cùng vô tận. Hạ Dương Hoa là vật chí nhiệt, cũng giống như Thiên Đông Tùng, có thể phát ra nhiệt độ cực cao.

Cực nóng gặp cực lạnh!

Ầm!

Ngàn vạn Thủy tiễn phần lớn nổ tung, còn một phần nhỏ bị Tứ Quý dùng kiếm ngăn cản. Sắc mặt Thủy Chi Hàn lạnh lùng, vung tay lên, lại thêm ba con quái thú nhiều mắt đi ra, vây quanh Tứ Quý, sau đó nói:

- Bổn công tử muốn đùa chết ngươi, xem ngươi dùng đại chiêu như vậy có thể duy trì bao nhiêu thời gian!

Sở Nam chứng kiến thủ đoạn công kích của Tứ Quý, đó là một phương thức giết người hoàn toàn mới, trong lòng không khỏi khâm phục. Tứ Quý lĩnh ngộ Mộc pháp tắc, Thiên Đông Tùng thuộc mộc, Hạ Dương Hoa cũng thuộc mộc, chỉ cần là thuộc Mộc pháp tắc là hắn có thể tạo ra hiệu quả hàn băng và liệt hỏa như vừa rồi.

- Có thể sử dụng liệt hỏa và hàn băng, khẳng định cũng có thể sử dụng hậu thổ và duệ kim. Đúng là thiên tài, thiên tài chân chính! Dùng mộc ngự Ngũ hành, Tứ Quý, bốn mùa, đúng vậy, vạn vật trong thiên hạ đều nằm trong bốn mùa!

Thủy Chi Hàn chuyển ánh mắt lên người Sở Nam, lạnh giọng nói:

- Tiểu tử, ngươi cho rằng dựa vào Thủy Hỏa là có thể chống đỡ với bổn công tử? Lúc trước bổn công tử sử dụng chưa tới nửa thành thực lực, hơn nữa thủ đoạn vô cùng tầm thường. Hiện giờ bổn công tử cho ngươi một cơ hôi, bất kể là ngươi dùng trận pháp, phù văn hay là lực lượng, bổn công tử cũng cho ngươi thời gian chuẩn bị, đánh ra sát chiêu của ngươi. Bằng không ngươi sẽ không có cơ hội.

- Như ngươi mong muốn, Phá thiên quyền!

Thủy Chi Hàn vừa nói xong, Sở Nam hét lớn, xông tới…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook