Chương 326: Thiên hỏa lao
Chúc Long Ngữ
22/03/2013
Huyền y lão giả bị chọc tức hai lần, bây giờ bị lời nói “Ta không nói cho ngươi biết” chọc tức lần thứ ba.
- Muốn chết!
- Cái từ này ngươi đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, lỗ tai ta nghe mà muốn mọc da non, bây giờ không phải ta vẫn tốt hay sao? Có thể nói là tốt đến không thể tốt hơn!
Sở Nam nhún vai nói, sau đó không để ý đến sự phẫn nộ của Huyền y lão giả, quay đầu nói với Tử Mộng Nhân:
- Mộng Nhân, nàng vừa rồi diễn không tệ.
- Hi hi hi….
Tử Mộng Nhân phát ra một tràng cười như tiếng chuông bạc, sau đó mới dặn dò:
- Tên ngốc, cẩn thận một chút.
- Ừ.
Sở Nam quay đầu lại nhìn Huyền y lão giả, đột nhiên bật cười, càng lúc càng lớn, càng lúc càng vang, Huyền y lão giả tràn ngập lửa giận cũng bị hắn cười đến mơ hồ, híp mắt lại, hung hăng nói:
- Tiểu tử, ngươi cười nhạo ta sao?
- Nói nhảm, đương nhiên là cười ngươi rồi, bằng không thì ta cười ai?
Sở Nam quát một tiếng, Huyền y lão giả thầm nghĩ phải đem tên tiểu tử liên tiếp khiên chiến uy nghiêm của hắn phế đi, sau đó sỉ nhục gã một phen, nhất định phải khiến gã nhục nhã, nếu không khó mà tiêu được cơn hận trong lòng hắn.
Thiết côn hắc sắc lập tức bùng lên hỏa diễm hắc sắc, Sở Nam phảng phất như không nhìn thấy, chỉ nói:
- Chiêu này của ngươi gọi là gì? So với chiêu “Nộ hỏa thao thiên” còn lợi hại hơn ư? Chữ “Thiên” vừa rồi của ngươi quả thật khiến ta rất kinh ngạc!
Lời nói này, thập phần trào phúng.
Huyền y lão giả đã là Võ Vương sơ cấp, ở đại lục Thiên Vũ cũng là nhân vật có tên có tuổi, người khác thấy hắn cũng phải khách khách khí khí, đâu từng bị khuất nhục giống như bây giờ?
Phẫn nộ chuyển hóa thành lực lượng, Huyền y lão giả rút ra một viên đan dược hồng sắc, trong mắt lộ ra vẻ không nỡ, nhưng thoáng nhìn Sở Nam một cái liền nuốt xuống không do dự.
Ngay lập tức, hỏa trụ hắc sắc không phải chỉ có một cái mà đã trở thành chín cái, Huyền y lão giả vung thanh hắc thiết côn ra trước, chín cái hỏa trụ liền đem Sở Nam vây vào bên trong, hỏa trụ hắc sắc không ngừng xoay tròn.
- Nếu ngươi đã cuồng vọng như vậy, Thiên hỏa lao này của ta hẳn cũng không có vấn đề gì với ngươi, đúng không?
Huyền y lão giả nói, chuẩn bị xem đùa giỡn.
- Thiên hỏa lao?
Sở Nam thản nhiên nhìn, cảm nhận Thiên hỏa lao này một chút, xem đến cùng lợi hại như thế nào.
Chỉ cảm nhận một chút, Sở Nam thật sự phát hiện “Thiên hỏa lao” này bất phàm, chín cái hỏa trụ hắc sắc xoay tròn, tách biệt hết tất cả nguyên lực trong thiên địa, thậm chí tách biệt cả không khí, khiến người khác cảm thấy hít thở không thông, hơn nữa nó còn cường hãn hơn cả Tịch Diệt chi hỏa, người bị vây khốn trong “Thiên hỏa lao” quả thật lành ít dữ nhiều.
Chỉ có điều, đó là đối với người bình thường, Sở Nam lại không phải người thường, Tịch Diệt chi hỏa đối với hắn giống như nước với cá, Sở Nam vốn không có ý định hấp thu nguyên lực từ thiên địa, cảnh giới hiện nay của hắn hấp thu nguyên lực từ thiên địa quả thật quá ít, hắn chỉ cần hấp thu từ nguyên thạch hoặc trực tiếp từ “Thiên hỏa lao” là được.
- Hỏa diễm này so với vừa rồi thì uy lực còn lớn hơn rất nhiều, xem ra cây thiết côn trong tay hắn có thể làm tăng phẩm chất của hỏa diễm.
Sở Nam vừa hấp thu nguyên lực, vừa nghĩ.
Huyền y lão giả lạnh lùng quát:
- Cho dù là Võ Vương bị vây khốn trong Thiên hỏa lao cũng sẽ không thể câu thông được với thiên địa nguyên lực, Võ Vương còn không thoát được thì một tên Võ Quân nho nhỏ như ngươi có thể làm được trò trống gì?
- Đánh ra một chữ “Thiên”, gọi nó là “Thiên hỏa lao”, ngươi còn cho rằng mình thực sự là “Thiên” hay sao?
Sở Nam cười lạnh, Huyền y lão giả nghe thấy có gì đó không đúng, bởi vì thanh âm của Sở Nam trung khí mười phần, không giống buồn bực, cũng không giống lo lắng kinh hoàng.
Huyền y lão giả suy nghĩ vấn đề đến từ đâu thì Sở Nam mới thốt ra từng chữ:
- Cho dù có thực sự là lão thiên thì ta cũng nghịch rồi, huống chỉ là ngươi càng không phải là thiên.
- Thiên hỏa lao không có tác dụng đối với ngươi?
- Không có? Sau có thể không có được? Đương nhiên rất hữu dụng, còn là hữu dụng rất lớn nữa, Hỏa nguyên lực trong người ta đang thiếu, Thiên hỏa lao này vừa vặn là thứ bổ sung nguyên lực tốt nhất, so với thượng phẩm nguyên thạch còn tốt hơn gấp mấy lần.
Sở Nam cười đáp.
Ánh mắt Huyền y lão giả lộ ra vẻ kinh sợ, suy nghĩ trong đầu lúc trước lại lần nữa hiện ra, hắn hét lên:
- Không thể nào, tại sao Tịch Diệt chi hỏa lại không có tác dụng với ngươi? Phẩm cấp hỏa diễm của ngươi tối đa chỉ là Cực Dương Chân Hỏa, làm sao có thể ngăn được sự thiêu đốt của Tịch Diệt chi hỏa?
- Tin tức của ngươi quả thật quá lạc hậu rồi, lúc trước ta quả thật vẫn là Cực Dương Chân Hỏa, nhưng bây giờ ta đã trở thành Tịch Diệt chi hỏa rồi, trong việc này ta còn phải cảm tạ ngươi rất nhiều, nếu không có ngươi thì phẩm cấp hỏa diễm của ta cũng không tăng nhanh như vậy.
-….
Huyền y lão giả hít một ngụm khí lạnh, trong câu nói này của Sở Nam để lộ một tin tức thật quá kinh người, Huyền y lão giả suy nghĩ tình cảnh lúc đó một chút, lạnh lùng nói:
- Ngươi lúc trước nói muốn thần phục ta…. Chính là để kéo dài thời gian?
- Ngươi rất thông minh, ta còn tưởng rằng đến khi chết thì ngươi mới hiểu ra, nào ngờ bây giờ đã hiểu rồi, xem ra Võ Vương sơ cấp quả nhiên không đơn giản.
Sở Nam tán dương, nhưng sắc mặt của Huyền y lão giả lại khó coi đến cực điểm, còn đen hơn cả Tịch Diệt chi hỏa.
Huyền y lão giả dù sao cũng là lão quái vật sống một trăm năm mươi mấy tuổi rồi, tâm kế tuyệt đối không tệ, chỉ có điều Sở Nam lúc trước diễn quá thật, mà Huyền y lão giả lại rất thèm “tài năng” của Sở Nam, lại thêm hắn tuyệt đối tự tin Tịch Diệt chi hỏa của mình, dưới tình huống đó, Huyền y lão giả mới bị lừa, sau khi bị lừa lại bị Sở Nam chọc giận, cho nên lý trí tạm thời bị che lấp, bị lừa thêm lần nữa.
Bằng không thì kế hoạch của Sở Nam cũng không thể thực hiện được.
Huyền y lão giả nghĩ thông việc này, liền hít sâu một hơi để bản thân tĩnh táo lại, rồi nói:
- Ngươi tưởng ngươi thắng rồi sao?
- Đâu chỉ là thắng? Ta đã nói rồi, ta sống, ngươi chết! Ngươi quên rồi sao?
- Cho dù ngươi có thể thi triển Tịch Diệt chi hỏa thì ngươi cũng không thể ra khỏi Thiên hỏa lao này được.
Huyền y lão giả toàn thân giới bị, nói:
- Ngươi muốn cuồng vọng thì đợi ra khỏi Thiên hỏa lao rồi nói, ta muốn xem xem rốt cuộc là ai sống, ai chết.
- Tốt, vậy ngươi chuẩn bị đi, ta sắp phá lao rồi.
Sở Nam nhắc nhở một tiếng, bước ra trước một bước, hai bàn tay duỗi ra, trực tiếp chộp lấy hỏa trụ hắc sắc, hai trăm mười sáu cái vòng xoáy trong cơ thể liền xoay tròn cao độ….
Kết quả là Huyền y lão giả nhìn thấy Sở Nam vừa chộp vào thì hỏa trụ hắc sắc liền nhanh chóng ảm đạm, tâm tình của Huyền y lão giả lúc này đã không còn có thể dùng hai chữ “chấn kinh” để hình dung nữa rồi.
Mắt thấy hỏa trụ hắc sắc sắp biến mất giống như chữ “Thiên” kia, trong mắt Huyền y lão giả lộ vẻ điên cuồng không hề che giấu.
Trong sát na, cái hỏa trụ hắc sắc liền khôi phục lại như ban đầu….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.