Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1096: Tung hết tuyệt chiêu (Thượng,hạ)

Chúc Long Ngữ

29/06/2013

- Vốn là như vậy, Thiên Quật sư huynh đã đánh bại tộc trưởng của Ngọc Thỏ tộc, nhưng khi Thiên Quật sư huynh định chộp lấy hắn, đột nhiên có một người đến, trong ngực người kia ôm một con thỏ, khí thế của Thiên Quật sư huynh không áp được hắn, bị bức lui từng bước về phía sau, cuối cùng Thiên Quật sư huynh kích phát tiềm năng, sử xuất “Thập Tuyến Thiên Trảm”….

- Không ngờ Thiên Quật đã có thể sử xuất Thập Tuyến Thiên Trảm, Thiên Quật quả nhiên không hổ là thiên tài, tên đó nhất định là không đỡ nổi Thập Tuyến Thiên Trảm.

Liễu Phiêu Hồng lắc đầu nói:

- Người kia chỉ bước ra một bước, Thiên Quật kiếm của Thiên Quật sư huynh đã vỡ vụn toàn bộ, thân thể của Thiên Quật sư huynh bị tróc da nứt thịt, toàn thân chảy máu, thống khổ vô cùng….

- Không thể nào!

Nhị trưởng lão rất kích động, hoàn toàn không còn vẻ bình tĩnh tỉnh táo trước đó:

- Đồ Đằng đại lục xuất hiện một người mạnh như vậy từ khi nào?

Thương Hoành Sinh đồng dạng cũng có nghi vấn, cơn phẫn nộ của hắn, cũng bị tin tức kinh người này đè xuống.

- Nghe tộc trưởng của Phượng Hoàng tộc nói, người này là từ trên trời rơi xuống Đồ Đằng đại lục, không biết rõ hắn cụ thể đến từ nơi nào, chỉ là hắn có thể kích phát ra nước, còn có thể kích phát ra hỏa. . . . .

- Từ trên trời đến sao?

Nhị trưởng lão nheo mắt, Thương Hoành Sinh nói:

- Nhị trưởng lão, chúng ta có cần xin cứu viện của Huyền Thiên đại lục không? gọi cao thủ trong môn phái đến Đồ Đằng đại lục? Bằng không, làm hỏng chuyện của thiên tử, chúng ta không gánh nổi.

Câu nói của Thương Hoành Sinh, lập tức tạo nên một đợt triều cường mạnh mẽ trong lòng Sở Nam, hắn nghĩ:

- Huyền Thiên đại lục đến Đồ Đằng đại lục, như vậy không phải nói, nơi này có đường đi nối Đồ Đằng đại lục đến Huyền Thiên đại lục, như vậy có phải cũng có thể đến Thiên Vũ đại lục?

Khả năng này quá kinh thiên rồi, vượt quá dự liệu của Sở Nam, bởi vậy, nghĩ đến khả năng có thể về nhà, thân hình Sở Nam không khỏi giật mình, lộ ra một tia khí tức của hắn, khí tức vừa mới lộ, Sở Nam đã cảm giác không ổn, biết rõ mình đã bị bại lộ!

Quả nhiên, chỉ thấy Nhị trưởng lão vung kiếm, một đạo kiếm khí không hề báo hiệu, chém thẳng vào Sở Nam, đạo kiếm khí này cũng giống như ba đạo kiếm khí kích phát ở Đế Tôn, Thập Vạn Đại Sơn. Mặc dù không hoàn toàn đồng dạng, nhưng cũng tương tự!

Kiếm khí kinh thiên trong nháy mắt tập kích đến trước mặt Sở Nam!

Kiếm khí kinh thiên phá không mà đến.

Sở Nam không hề che giấu, cũng không cần phải che giấu, trong nháy mắt khôi phục diện mạo như trước; nếu là trước kia, hoặc là trong trường hợp Sở Nam không phát giác được, kiếm khí kinh thiên này nhất định có thể sẽ mang đến cho Sở Nam tổn thương lớn lao.

Nhưng hiện tại, mặc dù kiếm khí kinh thiên rất lợi hại, nhưng Sở Nam cũng không khó ứng phó!

Trong nháy mắt khôi phục lại diện mạo như trước, trong cơ thể Sở Nam cũng áp súc lôi điện, hai tay vung xuống, hai đạo tử khí gió lốc mãnh liệt lóe sáng, trong gió lốc, tràn đầy lực lượng cuồng bạo, một đạo lực lượng gió lốc cuốn kiếm khí kinh thiên vào bên trong, một đạo lực lượng gió lốc khác đánh về phía Nhị trưởng lão!

Kiếm khí kinh thiên định phá gió lốc mà ra, nếu đó chỉ là vòng xoáy đơn thuần trước kia, kiếm khí kinh thiên này thật sự có thể phá vòng xoáy thoát ra, nhưng tất cả gió lốc hiện giờ đều do dòng xoáy cấu thành, mà dòng xoáy thì nhiều vô số kể, kiếm khí kinh thiên có thể phá vỡ ngàn vạn thậm chí mười vạn dòng xoáy, nhưng trăm vạn, ngàn vạn dòng xoáy thì sao?

Huống hồ, lực lượng dung hợp trong gió lốc càng không giống với trước kia, nuốt Sơn Hồn tăng lực lượng, năng lượng ngôi sao tôi luyện thân thể cường hãn, một lớp lực lượng lúc này đã đạt đến tám trăm vạn cân, hơn nữa chất của lực lượng cũng rất cao.

Trong gió lốc như vậy, kiếm khí kinh thiên khó mà thoát được, càng không ngừng bị tiêu hao lực lượng, uy thế ngày càng suy yếu.

Nhị trưởng lão nộ khí ngút trời, theo hắn thấy, đạo kiếm khí kia cũng đã có thể khiến cho người trà trộn tới chịu trọng thương, nào ngờ, người tới không chỉ có thể ngăn được kiếm khí kinh thiên mà hắn chém ra, mà còn có thể phản công ngược lại hắn, hắn vừa ứng đối vừa gầm lên giận dữ:



- Tặc tử, ngươi thật to gán, dám xông vào cấm địa Thiên Trảm môn ta!

- Chỉ là ổ chó mà thôi, cấm địa gì chứ?

Câu nói của Sở Nam càng khiến cho Nhị trưởng lão tức giận, hắn có thể nói là thao túng sinh tử của tất cả mọi người trên Đồ Đằng đại lục, nhưng lúc này lại có người dám cuồng vọng như vậy, dám vuốt râu hùm của hắn, tay siết chặt kiếm, tức giận quát:

- Vạn Tuyến Thiên Trảm!

Nhị trưởng lão ra tay, quả không như bình thường, chỉ nghe thấy trong lực lượng gió lốc truyền đến những tiếng nổ lốp bốp, lực lượng gió lốc trực tiếp bị Nhị trưởng lão chém thành hai nửa, tuy nhiên, khi lực lượng gió lốc còn chưa bị phá hủy, Sở Nam đã quát một tiếng:

- Bạo!

Trong nháy mắt chữ “Bạo” thoát ra, lực lượng gió lốc đột nhiên nổ tung, thân hình Nhị trưởng lão lay động, sát khí tuôn ra, thanh kiếm trong tay phát ra hào quang chói mắt, nhất thời từ trong gió lốc bạo tạc tung người nhảy ra, trong miệng còn gào thét:

- Không cần biết ngươi là ai, dám trêu vào lão phu, lão phu nhất định phải chém ngươi thành tro!

- Ầm!

Nhị trưởng lão vừa nói xong, một lôi điện, vô cùng rắn chắc bổ vào trên người Nhị trưởng lão, khiến toàn thân Nhị trưởng lão tê rần, đau đớn vạn chỗ, trong nháy mắt sửng sốt, giống như một pho tượng, rơi thẳng xuống mặt đất.

Mặc dù Sở Nam đang chiếm thế thượng phong, nhưng cũng không thu tay, hắn cảm giác được uy hiếp của Nhị trưởng lão, liền dùng trạng thái dũng mãnh nhất, khiến cho hắn bị tổn thương nặng nhất, thậm chí là đối mặt với tử vong, cuối cùng tựa như Vạn Trận lão tổ, chỉ cần nắm được Nhị trưởng lão này, những người còn lại trong nơi gọi là Thiên Trảm điện này cũng không còn khả năng uy hiếp!

Cuối cùng, sau khi xuất ra lôi điện, Sở Nam lại tiếp tục áp súc lôi điện trong cơ thể, lại đánh tiếp một đạo gió lốc về phía Nhị trưởng lão, trong đạo gió lốc này, không chỉ ẩn chứa lực lượng, mà là tử khí, tinh thuần đến vô cùng, nồng đậm đến vô cùng!

Nhị trưởng lão còn chưa rơi xuống mặt đất, cũng đã giật mình tỉnh lại, trong mắt lộ vẻ giật mình kinh ngạc:

- Có thể sử dụng lôi điện, rút cuộc ngươi là ai?

Nhị trưởng lão vừa kinh hãi kêu lên, vừa phát hiện, mình bị một đoàn tử khí vây quanh, âm thanh sợ hãi lập tức càng tăng thêm:

- Tử khí, ngươi là người của Tuyệt Tử điện?

Vừa nói xong, Nhị trưởng lão lại tự mình phản bác nói:

- Không đúng, người của Tuyệt Tử điện, không thể sử dụng lôi điện!

Mặc dù liên tục kinh ngạc, Nhị trưởng lão cũng bị tử khí xâm nhập, vẻ mặt trắng bệch, nhưng Nhị trưởng lão cũng phản ứng không chậm, chém ra một thức “Nhân Trảm”, kiếm quang lấp lánh như ngôi sao, lúc này gió lốc tử khí bị chém thành bốn khối, thối lui về bốn phương tám hướng.

Nhị trưởng lão quả thực cường hãn, nếu đổi lại là người khác, có thể đã chết trong gió lốc tử khí, nhưng Nhị trưởng lão cũng không phải không bị thương, tử khí đã thâm nhập vào thân thể của hắn, chẳng qua được hắn cố gắng trấn áp, trên khóe miệng Nhị trưởng lão đã có máu tươi chảy ra; ngoài ra, thanh kiếm trong tay Nhị trưởng lão, cũng bị một tầng tử khí bịt kín, che dấu hơn phân nửa uy thế của trường kiếm!

Sở Nam đã sớm có chuẩn bị tâm lý với tình huống này, nếu chỉ dựa vào mấy chiêu này để giải quyết Nhị trưởng lão, vậy Nhị trưởng lão cũng đã không mang đến cảm giác nguy hiểm cho hắn rồi, trong nháy mắt gió lốc tử khí bị phá vỡ, Sở Nam cũng xuất ra Võ Tôn chi vực!

Võ Tôn chi vực vừa ra, đã có năm cái!

- Hàn Viêm vực!

- Diệu Kim vực!



- Huyền Thủy vực!

- Trọng Thổ vực!

- Minh Mộc vực!

Ngũ hành chi vực, ngũ hành tề xuất, bao vây chặt chẽ Nhị trưởng lão.

Trên mặt Nhị trưởng lão tràn đầy tử sắc, ánh mắt đờ đẫn, cũng không còn biểu hiện vẻ kinh ngạc, nhưng có thể trông thấy cơ bắp trên mặt Nhị trưởng lão đang co rút kịch liệt, thậm chí là co giật. Nhị trưởng lão trải qua Liệt Hỏa thiêu đốt, Huyền Thủy thực thân, Trọng Thổ áp thể, Minh Mộc phá thịt, Diệu Kim hủy cốt trong ngũ vực, tóc, y phục trên người đều bị phá huỷ, lộ ra bộ dạng bất nhã, nhưng Nhị trưởng lão không quan tâm mình mất mặt nhiều thế nào, điên cuồng hét lên:

- Ngũ hành, trên người ngươi còn có ngũ hành, Thương Hoành Sinh, mau đi cầu cứu Huyền Thiên đại lục.

Nhị trưởng lão thật sự sợ hãi, không chỉ vì bị Sở Nam từng đợt công kích, mà vì đủ thứ mà Sở Nam bày ra, khiến cho hắn có một loại khiếp sợ khó hiểu, Nhị trưởng lão cố gắng áp chế hoảng loạn, chịu đựng ngũ vực tập kích thân mình, chuẩn bị đợt công kích tiếp theo!

Bên kia, đám đệ tử trong Thiên Trảm điện rõ ràng còn đang chấn động vì Thiên Quật sư huynh vừa mới bị người nam nhân thần bí bắt đi, bây giờ lại đột nhiên trở thành chiến đấu kịch liệt, không có người nào có thể phòng bị, thậm chí có một đám đệ tử bị chiến đấu ảnh hưởng, bị thương rất nặng, cuồng phun máu tươi, té xỉu trên đất, còn có kẻ mất mạng….

Người bị thương nhẹ cũng chỉ có mấy người Thương Hoành Sinh, trên mặt Thương Hoành Sinh có một vết máu dài, diện mạo cực kỳ dọa người, cả người không ngừng run rẩy, chỉ thấy hắn ăn vào mấy viên đan dược, sắc mặt hơi hòa hoãn, phóng người vào trong Thiên điện.

Sở Nam đương nhiên không thể để cho Thương Hoành Sinh đi cầu cứu, ai biết sẽ có cao thủ như thế nào đến từ Thiên Huyền đại lục, nếu người tới là một cao thủ có thực lực đỉnh phong giống như Vạn Trận lão tổ, vậy thì hắn phải liều mạng, cũng không giữ được mạng của mình, dù sinh mệnh lực có nhiều cũng uổng công!

Đương nhiên, Sở Nam không lách mình ngăn cản, hắn vừa trông chừng Nhị trưởng lão vừa vỗ túi linh thú, Tiểu Hắc vội xông ra, nói với Sở Nam:

- Phụ thân, ngươi nên để ta sớm ra thì hơn.

Chưa nói xong, Tiểu Hắc đã ngăn căn trước mặt Thương Hoành Sinh, Thương Hoành Sinh trông thấy một con thỏ, trong lòng sinh ra cảm giác vô cùng hoang đường.

Còn ở bên này, Nhị trưởng lão chuẩn bị hoàn thành, điên cuồng quát lên:

- Địa trảm!

Kiếm quang huy hoàng mãnh liệt xông lên trời, có thể nhìn thấy đều là kiếm quang chói mắt, kiếm khí như cầu vồng, trong nháy mắt phân thành năm đạo, mỗi một đạo đều phảng phất như muốn xẻ đại địa thành ngàn vạn đoạn.

Năm đạo kiếm quang ẩn chứa kiếm khí vô cùng, chia ra tấn công vào năm vực!

- Phá cho lão phu...!

Nhị trưởng lão rống to, trong thanh âm vẫn không giảm bớt khủng hoảng chút nào.

- Muốn phá Ngũ Hành vực, trước hết thổ ba ngụm máu cho ta!

Trong tiếng quát lạnh của Sở Nam, Ngũ Hành nguyên dịch giống như đại giang cuồn cuộn, điên cuồng chảy về phía đông, dưới sự hỗ trợ của Ngũ Hành nguyên dịch tinh khiết, uy năng của Ngũ Hành vực lại càng đại phóng.

Lập tức, “Hàn viêm vực” phần hỏa vạn trượng, “Diệu Kim vực” kim quang như mặt trời, “Huyền Thủy vực” giống như thác nước phi thẳng xuống dưới, nhanh chóng ngưng kết thành băng, hình thành thác nước băng; “Trọng Thổ vực” khiến cho không gian đột nhiên nặng mấy chục lần; “Minh Mộc vực” sức sống bừng bừng, điên cuồng nuốt chửng tất cả linh khí xung quanh, cho dù là linh khí ẩn chứa bên trong kiếm khí cũng bị nuốt chửng toàn bộ sinh cơ.

Trong ngũ vực, Ngũ Hành chính là chúa tể, những vật còn lại đều bị nó chôn vùi!

Vì vậy, năm đạo kiếm khí tựa như tia chớp trong nháy mắt xông tới, xông vào trong vực, giống như người rơi xuống đầm lầy, tốc độ đột nhiên bị giảm bớt rất nhiều, chỉ sau nháy mắt Sở Nam nói ra câu nói đó, Ngũ Hành vực vốn bình lặng, chợt nổi sóng to gió lớn ngút trời, liên tục phản công, năm đạo kiếm khí không địch lại, bị đánh lui về phía sau!

Đồng thời lúc đó Nhị trưởng lão nghe thấy lời này, trong miệng thổ ra ba ngụm máu tươi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook