Chương 148: Chém giết Ác ma thống lĩnh
Phó Khiếu Trần
18/03/2013
Lúc này từng đạo thương khí lập tức gào thét, cảm giác trong thiên địa đều có từng đợt thanh âm kêu rên, lan truyền đi ra, giống như rơi vào địa ngục vậy.
Phải nói là thương thuật của Đại thống lĩnh Ác ma tộc đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh rồi, hắn tu luyện chính là võ công Ma Đạo chính tông.
Diệp Hi Văn cũng không sợ, đao mang cũng không hề dừng lại, mà hung hăng bổ ra.
Tại trận chiến này trong, Diệp Hi Văn có thể nói là chính thức buông tay chiến đấu. Mỗi một lần va chạm đều muốn nhấc lên một hồi sóng khí, khiến từng đợt kêu rên của oan hồn bên trong trường thương của tên đại ác ma thống lĩnh bị Diệp Hi Văn tiêu diệt, lặng lẽ biến mất trên thế giới này, những linh hồn này bị thống khổ như vậy không bằng sớm biến mất ở cõi đời này còn tốt hơn. Mỗi lần giao thủ, đám Ma Tộc bên cạnh đều bị giết chết. Điều này Diệp Hi Văn cũng không thèm để ý, dù sao Ma Tộc chết nhiều hơn nữa thì đối với nhân loại chính là chuyện tốt.
Nhưng đám Ma Tộc kia lúc này cũng không biết, đều tranh thủ tránh xa chỗ của hai người giao thủ.
Đao thương lại một lần nữa va chạm cùng một chỗ.
- Oanh!
Diệp Hi Văn điên cuồng vận chuyển chân nguyên, Bá thể bí quyết nhanh chóng vận chuyển, tại làn da Diệp Hi Văn lúc này hiện lên một tầng quang mang màu vàng, xa xa nhìn lại, trông thấy Diệp Hi Văn giống như là một pho tượng màu vàng vậy, chân nguyên của hắn hình thành một tầng phòng hộ, đem tất cả công kích của Đại thống lĩnh Ác ma tộc đều chắn ở bên ngoài.
Mơ hồ tạo thành một cái bàn long, chiếm giữ tại trên người Diệp Hi Văn, tản mát ra Long khí mãnh liệt, làm cho tên đại ác ma thống lĩnh rất khó công phá được tầng phòng hộ của Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn đã đem bàn long chưởng Tiềm Long xuất uyên tu luyện đến cực hạn, bàn long hộ thân đối với ác ma chính là khắc tinh trời sinh.
Xa xa, đám ác ma chung quanh tuy đều tạm thời tản ra, nhưng năm người Hoa Mộng Hàm vẫn kết trận tự bảo vệ mình, đang nhìn Diệp Hi Văn cùng tên đại ác ma Đại thống lĩnh chiến đấu, trận chiến đấu này làm cho bọn họ thán phục không thôi.
Nhưng ở đằng xa, có một ánh mắt nhìn về phía Diệp Hi Văn, trong ánh mắt mang theo một tia oán độc, đó là một loại ánh mắt ghen ghét.
Tên này lấy từ trong tay áo, sau đó đánh ra một cái pháp quyết, một tấm truyền tin phù lục lập tức bay ra.
- Hừ hừ, Diệp Hi Văn, ta xem ngươi chết như thế nào!
- Nhân loại đáng chết, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.
Tên đại ác ma thống lĩnh lạnh lùng nói, thanh âm lãnh khốc mang theo khí lạnh như băng.
Vốn hắn là Đại ác ma thống lĩnh cao cao tại thượng, nhưng hắn đối với nhân loại thống hận vô cùng, hắn có thể sinh tồn tại tầng dưới chót Ma Tộc đi lên cũng không dễ, nhưng bọn hắn cũng biết, bọn hắn chỉ là một đám súc vật, được cường giả loài người nuôi dưỡng, dùng để tôi luyện môn hạ đệ tử.
Đây là một loại sỉ nhục, là nỗi sỉ nhục lớn nhất của Ma Tộc kiêu ngạo, phàm là Ma Tộc cường đại đều sẽ bị nhân loại cường giả chém giết, Nhất Nguyen tông cứ cách một thời gian ngắn sẽ tiến tới kiểm tra một lần. Thực ra tên Đại thống lĩnh Ác ma tộc này cũng sợ hãi vận mệnh của mình sẽ bị cường giả loài người chém giết, hắn có cảm giác đây chính là số mệnh.
Nhưng hắn cố dẫy dụa, không, hắn tuyệt đối không tin vào số mệnh, hắn không muốn trở thành đá kê chân của đám đệ tử Nhất Nguyên tông, hắn muốn tương lai siêu thoát khỏi lao lung, giết chết tất cả nhân loại, đem Chân Vũ giới biến thành Ma giới, quả thực nhân loại đều đáng chết, đáng chết, đáng chết.
Đầu đại ác ma thống lĩnh toàn thân đều phát ra từng cổ ma khí khủng bố, đây chính là tử khí, ma khí này ở trong không khí đang hình thành hư ảnh.
Đầu đại ác ma thủ lĩnh kia sắc mặt trở nên trắng bạch, một kích này cũng ngưng tụ rất nhiều tinh lực của hắn.
Lúc này nghe thấy một tiếng thét thê lương, lúc này một đạo hư ảnh lập tức ngưng tụ ra một cây trường thương, mang theo tử khí, tử khí lúc này rung động, ăn mòn không khí, lập tức bay về phía Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn lập tức cảm thấy cây trường thương kia có một cổ khí cơ kinh khủng, một mực tập trung tại trên người của hắn, một cổ áp lực kinh khủng nương bám theo cây trường thương lập tức ép xuống.
Bá thể bí quyết của Diệp Hi Văn điên cuồng vận chuyển, hắn biết rõ, đây là thủ đoạn của đầu đại ác ma này, chỉ cần có thể ngăn cản một chiêu này, đầu đại ác ma thống lĩnh chỉ có một con đường chết mà thôi.
Diệp Hi Văn không có ngoan cố chống lại, hai chân đạp xuống, Thiên Tiên bộ lập tức sử dụng, thân ảnh vẽ ra một đạo hư ảnh, lập tức biến mất. Mà lúc này, Diệp Hi Văn mới phát hiện, đầu mũi trường thương đang theo sát phía sau hắn.
Diệp Hi Văn tránh cũng không thể tránh kịp, lập tức cắn răng, quát lạnh một tiếng:
- Tiềm Long xuất uyên!
Lúc này trên người Diệp Hi Văn lập tức được Long khí bao vây lại, cả người Diệp Hi Văn lập tức biến mất tại trong long khí, Cự Long cao mười mấy thước lập tức thành hình, duỗi ra long trảo cực lớn, hướng về phía trường thương chộp tới.
- Oanh!
Một hồi tiếng nổ mạnh vang lên, cây trường thương bị Diệp Hi Văn nắm trong tay, Long khí cùng tử khí va chạm vào nhau, sau đó kịch liệt tan rã, phát ra thanh âm xì xì, xì xì, đáng sợ vô cùng.
Diệp Hi Văn đánh ra một trảo, làm cho trường thương vỡ vụn ra.
- Phốc.
Tên đại ác ma thống lĩnh hét thảm một tiếng, lập tức một ngụm máu tươi phun tới, thân hình cường tráng lay động, thiếu chút nữa té xuống.
- Ma nghiệt, chết đi!
Một tiếng quát nhẹ từ trên bầu trời truyền đến, ngay sau đó xuất hiện một đạo đao khí từ trên trời giáng xuống, lập tức đem tên đại ác ma thống chém thành hai khúc, thậm chí năng lực phản kháng cũng đều không có.
Tên Đại ác ma thống lĩnh phát ra một chiêu vừa rồi xong, rõ ràng đã tiêu hao hết thể lực rồi, lúc này kết quả bị Diệp Hi Văn chém thành hai nửa.
Đám đại ác ma quân đội vừa nhìn thấy thống soái bị đánh gục, lập tức kết trận lui về phía sau, đúng là quân đội đều rất có kỷ luật.
Diệp Hi Văn cùng với đám người Hoa Mộng Hàm cũng không có tiếp tục truy kích, dù sao quân đội cũng không có rút lui tán loạn, chỉ là thống lĩnh của bọn chúng bị đánh chết mà rút lui mà thôi.
Diệp Hi Văn còn chưa kịp thở ra, xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn:
- Diệp Hi Văn, ngươi ở nơi nào!
Phải nói là thương thuật của Đại thống lĩnh Ác ma tộc đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh rồi, hắn tu luyện chính là võ công Ma Đạo chính tông.
Diệp Hi Văn cũng không sợ, đao mang cũng không hề dừng lại, mà hung hăng bổ ra.
Tại trận chiến này trong, Diệp Hi Văn có thể nói là chính thức buông tay chiến đấu. Mỗi một lần va chạm đều muốn nhấc lên một hồi sóng khí, khiến từng đợt kêu rên của oan hồn bên trong trường thương của tên đại ác ma thống lĩnh bị Diệp Hi Văn tiêu diệt, lặng lẽ biến mất trên thế giới này, những linh hồn này bị thống khổ như vậy không bằng sớm biến mất ở cõi đời này còn tốt hơn. Mỗi lần giao thủ, đám Ma Tộc bên cạnh đều bị giết chết. Điều này Diệp Hi Văn cũng không thèm để ý, dù sao Ma Tộc chết nhiều hơn nữa thì đối với nhân loại chính là chuyện tốt.
Nhưng đám Ma Tộc kia lúc này cũng không biết, đều tranh thủ tránh xa chỗ của hai người giao thủ.
Đao thương lại một lần nữa va chạm cùng một chỗ.
- Oanh!
Diệp Hi Văn điên cuồng vận chuyển chân nguyên, Bá thể bí quyết nhanh chóng vận chuyển, tại làn da Diệp Hi Văn lúc này hiện lên một tầng quang mang màu vàng, xa xa nhìn lại, trông thấy Diệp Hi Văn giống như là một pho tượng màu vàng vậy, chân nguyên của hắn hình thành một tầng phòng hộ, đem tất cả công kích của Đại thống lĩnh Ác ma tộc đều chắn ở bên ngoài.
Mơ hồ tạo thành một cái bàn long, chiếm giữ tại trên người Diệp Hi Văn, tản mát ra Long khí mãnh liệt, làm cho tên đại ác ma thống lĩnh rất khó công phá được tầng phòng hộ của Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn đã đem bàn long chưởng Tiềm Long xuất uyên tu luyện đến cực hạn, bàn long hộ thân đối với ác ma chính là khắc tinh trời sinh.
Xa xa, đám ác ma chung quanh tuy đều tạm thời tản ra, nhưng năm người Hoa Mộng Hàm vẫn kết trận tự bảo vệ mình, đang nhìn Diệp Hi Văn cùng tên đại ác ma Đại thống lĩnh chiến đấu, trận chiến đấu này làm cho bọn họ thán phục không thôi.
Nhưng ở đằng xa, có một ánh mắt nhìn về phía Diệp Hi Văn, trong ánh mắt mang theo một tia oán độc, đó là một loại ánh mắt ghen ghét.
Tên này lấy từ trong tay áo, sau đó đánh ra một cái pháp quyết, một tấm truyền tin phù lục lập tức bay ra.
- Hừ hừ, Diệp Hi Văn, ta xem ngươi chết như thế nào!
- Nhân loại đáng chết, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.
Tên đại ác ma thống lĩnh lạnh lùng nói, thanh âm lãnh khốc mang theo khí lạnh như băng.
Vốn hắn là Đại ác ma thống lĩnh cao cao tại thượng, nhưng hắn đối với nhân loại thống hận vô cùng, hắn có thể sinh tồn tại tầng dưới chót Ma Tộc đi lên cũng không dễ, nhưng bọn hắn cũng biết, bọn hắn chỉ là một đám súc vật, được cường giả loài người nuôi dưỡng, dùng để tôi luyện môn hạ đệ tử.
Đây là một loại sỉ nhục, là nỗi sỉ nhục lớn nhất của Ma Tộc kiêu ngạo, phàm là Ma Tộc cường đại đều sẽ bị nhân loại cường giả chém giết, Nhất Nguyen tông cứ cách một thời gian ngắn sẽ tiến tới kiểm tra một lần. Thực ra tên Đại thống lĩnh Ác ma tộc này cũng sợ hãi vận mệnh của mình sẽ bị cường giả loài người chém giết, hắn có cảm giác đây chính là số mệnh.
Nhưng hắn cố dẫy dụa, không, hắn tuyệt đối không tin vào số mệnh, hắn không muốn trở thành đá kê chân của đám đệ tử Nhất Nguyên tông, hắn muốn tương lai siêu thoát khỏi lao lung, giết chết tất cả nhân loại, đem Chân Vũ giới biến thành Ma giới, quả thực nhân loại đều đáng chết, đáng chết, đáng chết.
Đầu đại ác ma thống lĩnh toàn thân đều phát ra từng cổ ma khí khủng bố, đây chính là tử khí, ma khí này ở trong không khí đang hình thành hư ảnh.
Đầu đại ác ma thủ lĩnh kia sắc mặt trở nên trắng bạch, một kích này cũng ngưng tụ rất nhiều tinh lực của hắn.
Lúc này nghe thấy một tiếng thét thê lương, lúc này một đạo hư ảnh lập tức ngưng tụ ra một cây trường thương, mang theo tử khí, tử khí lúc này rung động, ăn mòn không khí, lập tức bay về phía Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn lập tức cảm thấy cây trường thương kia có một cổ khí cơ kinh khủng, một mực tập trung tại trên người của hắn, một cổ áp lực kinh khủng nương bám theo cây trường thương lập tức ép xuống.
Bá thể bí quyết của Diệp Hi Văn điên cuồng vận chuyển, hắn biết rõ, đây là thủ đoạn của đầu đại ác ma này, chỉ cần có thể ngăn cản một chiêu này, đầu đại ác ma thống lĩnh chỉ có một con đường chết mà thôi.
Diệp Hi Văn không có ngoan cố chống lại, hai chân đạp xuống, Thiên Tiên bộ lập tức sử dụng, thân ảnh vẽ ra một đạo hư ảnh, lập tức biến mất. Mà lúc này, Diệp Hi Văn mới phát hiện, đầu mũi trường thương đang theo sát phía sau hắn.
Diệp Hi Văn tránh cũng không thể tránh kịp, lập tức cắn răng, quát lạnh một tiếng:
- Tiềm Long xuất uyên!
Lúc này trên người Diệp Hi Văn lập tức được Long khí bao vây lại, cả người Diệp Hi Văn lập tức biến mất tại trong long khí, Cự Long cao mười mấy thước lập tức thành hình, duỗi ra long trảo cực lớn, hướng về phía trường thương chộp tới.
- Oanh!
Một hồi tiếng nổ mạnh vang lên, cây trường thương bị Diệp Hi Văn nắm trong tay, Long khí cùng tử khí va chạm vào nhau, sau đó kịch liệt tan rã, phát ra thanh âm xì xì, xì xì, đáng sợ vô cùng.
Diệp Hi Văn đánh ra một trảo, làm cho trường thương vỡ vụn ra.
- Phốc.
Tên đại ác ma thống lĩnh hét thảm một tiếng, lập tức một ngụm máu tươi phun tới, thân hình cường tráng lay động, thiếu chút nữa té xuống.
- Ma nghiệt, chết đi!
Một tiếng quát nhẹ từ trên bầu trời truyền đến, ngay sau đó xuất hiện một đạo đao khí từ trên trời giáng xuống, lập tức đem tên đại ác ma thống chém thành hai khúc, thậm chí năng lực phản kháng cũng đều không có.
Tên Đại ác ma thống lĩnh phát ra một chiêu vừa rồi xong, rõ ràng đã tiêu hao hết thể lực rồi, lúc này kết quả bị Diệp Hi Văn chém thành hai nửa.
Đám đại ác ma quân đội vừa nhìn thấy thống soái bị đánh gục, lập tức kết trận lui về phía sau, đúng là quân đội đều rất có kỷ luật.
Diệp Hi Văn cùng với đám người Hoa Mộng Hàm cũng không có tiếp tục truy kích, dù sao quân đội cũng không có rút lui tán loạn, chỉ là thống lĩnh của bọn chúng bị đánh chết mà rút lui mà thôi.
Diệp Hi Văn còn chưa kịp thở ra, xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn:
- Diệp Hi Văn, ngươi ở nơi nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.