Vũ Thần Không Gian

Chương 130: Cứu binh của Nhất Nguyên Tông

Phó Khiếu Trần

18/03/2013

Diệp Hi Văn không thể không kinh hãi được, cả một tòa Ngân Đảo Thành cũng phải có trên trăm vạn nhân khẩu.

Trên trăm vạn người bị tàn sát, tuyệt đối là một trận đồ sát máu tanh, trăm vạn sinh linh máu tươi oán niệm, có thể nói là đáng sợ vô cùng.

Diệp Phong thần sắc ngưng trọng nói:

- Tuy ta không biết đám ma nghiệt này muốn làm gì, nhưng chắc bọn chúng làm một chuyện khó lường.

Trường Tôn Ngọc Âm, bọn người Yến Xích Lăng cũng đều gật đầu, bọn họ thực lực tuy vẫn còn thấp, nhưng trước kia tại phân tông đều là tinh anh, cho nên kiến thức cũng không kém, tuy bọn họ không biết Ma tộc muốn làm cái gì, nhưng nhất định không phải là chuyện tốt.

- Ai, là ta không tốt, trước chưua tìm hiểu rõ ràng, đã phát ra tin tức cầu cứu cho ngươi.

Diệp Phong có chút ảo não nói.

- Ngươi đến rồi cũng không thể cải biến được cái gì, ngược lại tiến vào nguy hiểm, đều tại ta không tốt.

- Đại ca, điều này không trách ngươi.

Diệp Hi Văn lắc đầu nói.

- Đám ma nghiệt kia đã sớm tính kỹ, lợi dụng các ngươi hấp dẫn tới đệ tử Nhất Nguyên Tông.

Diệp Hi Văn đem những sự tình mình nghe được nói ra, lập tức có rất nhiều đệ tử sắc mặt đại biến, nếu như vậy, thì đám ma nghiệt này quá độc ác rồi.

Thật sự là xảo trá!

- Vậy làm sao bây giờ.

Một người đệ tử nói.

- Lúc này cũng là cơ hội của chúng ta.

Diệp Hi Văn suy nghĩ nói.

- Đám ma nghiệt này khẳng định không chỉ là biểu hiện ra ngoài, mặc dù dám nói muốn phục kích cao thủ Nhất Nguyên Tông chúng ta, khẳng định là bọn chúng cũng có chỗ dựa vào, ta xem trong trận ma khí trùng thiên, có lẽ có Đại Ma Đầu tọa trấn, hiện tại bọn chúng cũng không biết bắt chúng ta thế nào, cho nên chúng ta còn có cơ hội, đợi đến lúc cao thủ trong tông chúng ta đến đây, chúng ta có thể thừa dịp hỗn loạn, chạy thoát.

Diệp Hi Văn nói xong, nhưng điều này cũng bởi vì Diệp Hi Văn biết rõ bẩy rập, còn có một nguyên nhân chủ yếu, ở chỗ này đám ma đầu kia đã lộ rõ, Nhất Nguyên Tông nhất định phái ra vô số cao thủ, muốn đem nơi này khai hỏa.

Nhưng lúc này, tuy đám Ma tộc chưa muốn dồn bọn họ vào chỗ chết, nhưng cũng không có ý định để cho mọi người yên ổn, có rất nhiều Ma tộc chạy đến vây giết.

- Tiềm Long xuất uyên!

Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, một đầu Bàn Long bay lên không, sau đó tiếng rồng ngâm nổi lên bốn phía, bay quay chung Diệp Hi Văn, đem Diệp Hi Văn bảo bảo hộ tại trong đó.



Diệp Hi Văn chém ra trường đao, nhằm vào đám Ma tộc giống như là chém dưa thái rau vậy.

Căn bản là không thể đến gần, ngẫu nhiên có ma tộc đến bên người Diệp Hi Văn thì bị Bàn Long trảo chết, đầu Bàn Long này có linh tính, thậm chí không cần Diệp Hi Văn chỉ huy.

- Diệp sư đệ càng ngày càng biến thái rồi!

Trương Dương sau khi nhìn thấy Diệp Hi Văn thi triển ra bàn long, lập tức trợn mắt kinh ngạc, lập tức cũng hiểu, tại sao Diệp Hi Văn có thể ở trong đám Ma ảnh trùng trùng điệp điệp vây quanh, vẫn có thể tiến vào trong trận pháp như vậy.

Phải biết rằng, Ma tộc vây khốn bọn họ ở chỗ này, chính là vì muốn hấp dẫn đệ tử Nhất Nguyên Tông tới, ở bên ngoài thiết hạ tầng tầng mai phục, nếu như đệ tử hạch tâm đến đây cũng phải nuốt hận.

Nhưng Diệp Hi Văn biểu hiện cũng quá mãnh liệt, nhất là đầu long trên người hắn, đây là môn võ học gì, mà đám Ma tộc đụng phải thì không chết cũng tổn thương, trông rất sống động, cơ hồ bọn họ cũng có thể cảm giác được Long Uy của đầu Bàn Long này, Long Uy chúa tể thiên địa là khắc tinh của ma vật.

- Đây là cái Công Pháp gì.

Rất nhiều đệ tử đều thầm hỏi, Công Pháp này quả thực trâu bò rồi.

Thấy Diệp Hi Văn tu luyện cái môn Công Pháp này, quả thực khắc tinh với ma nghiệt, hoàn toàn đem đám ma nghiệt khắc chế, không có lực hoàn thủ.

Vốn Trường Tôn Ngọc Âm, thỉnh thoảng thổi ra Ngụy linh khí ma địch, nhưng Diệp Hi Văn thi triển Bàn Long Chưởng làm mọi người thán phục không thôi, mà lúc này trong mắt mọi người nhìn thấy công lực của Diệp Hi Văn, đều là chân nguyên công kích. Mọi người thấy rõ Diệp Hi Văn đã luyện được chân nguyên rồi, đây chẳng phải là cảnh giới Tiên Thiên lục trọng sao.

Lập tức đám đệ tử mặt sắc có chút cổ quái, tu vi Diệp Hi Văn quả thực tiến bộ nhanh đến một tình trạng biến thái rồi.

Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn mặc dù có chút danh khí, nhưng không thể so sánh với đám Trường Tôn Ngọc Âm được, nhưng lúc này mới nửa năm, Diệp Hi Văn đã áp đảo rồi, mà còn luyện ra chân nguyên.

Loại tốc độ này để cho mọi người có cảm giác bất đắc dĩ.

Trong đếm đệ tử, Diệp Phong, Trường Tôn Ngọc Âm bây giờ mới đạt tới Tiên Thiên tứ trọng mà thôi, tuy bọn họ có tự tin, có thể vài năm nữa đạt được Tiên Thiên ngũ trọng đỉnh phong, nhưng sau vài năm, Diệp Hi Văn tu vi đạt đến trình độ nào, bọn họ cũng không dám tưởng tượng.

Diệp Phong thần sắc phức tạp nhìn Diệp Hi Văn, trong đầu hắn vẫn còn đệ đệ mà hắn thường ra mặt bảo hộ, lúc này đã biến mất vô ảnh vô tung rồi.

Đã đến cứu Diệp Phong, Diệp Hi Văn có thể buông tay đánh trận, hắn không sợ chân nguyên khô kiệt, một khi xuất hiện loại dấu hiệu này, hắn có thể lui xuống nghỉ ngơi một chút, sau đó nuốt đan dược, bổ sung chân nguyên.

Đối với người khác mà nói, tại nơi này tràn đầy ma khí là một loại dày vò, nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, cùng ngoại giới không có gì khác nhau, đối với hắn mà nói, ma khí cũng có thể chuyển hóa thành năng lượng tiến hành tu luyện.

Tại nơi này không ngừng chém giết, tu vi hắn liên tục tinh tiến.

Thời gian một ngày, hai ngày, ba ngày trôi qua, Diệp Hi Văn ở trong trận pháp, đã ba ngày thời gian rôi, ba ngày thời gian đủ để quyết định rất nhiều chuyện.

Tuy ở chỗ sâu trong trận pháp, đám Diệp Hi Văn có thể cảm giác được, bên ngoài thường xuyên có người trùng kích pháp trận, nhưng đều không có thành công, rất nhanh chấn động lại biến mất, rất rõ ràng, không phải tất cả mọi người thực lực đều như Diệp Hi Văn, có thể cường ngạnh xông vào.

Mọi người mới đầu còn hưng phấn, nhưng thời gian dần trôi qua cũng đã quen dần rồi.

Ngày hôm nay, toàn bộ trận pháp ma khí bắt đầu biến thành Cuồng Bạo, bắt đầu điên cuồng lưu động, làm cho bọn người Diệp Hi Văn kinh ngạc, tình huống này ngay cả cao thủ Tiên Thiên cửu trọng xông trận cung không làm được ba động như vậy.



Những ba động này chứng minh tòa trận pháp đang điên cuồng vận chuyển, đang chống cự công kích.

- Ầm ầm!

Toàn bộ trận pháp đều rung chuyển.

Mọi người vẻ mặt đều vui vẻ, có nhân vật cường thế xuất hiện, bọn họ có thể đi ra ngoài rồi.

Diệp Hi Văn lập tức cảm thấy trận pháp bị chấn sụp, cũng cảm thấy líu lưỡi không thôi, đúng là quá mức khủng bố, điều này chỉ sợ La Nhất Phàm cũng làm không được, thậm chí có thể nói Chân Đạo đệ tử đều không làm được.

Nhưng sau đó, mặt sắc mọi người cũng bắt đầu ngưng trọng, dù sao đây là cơ hội bọn họ thoát khốn, mà Ma tộc lúc này, chỉ sợ cũng đã bắt đầu hạ độc thủ.

- Mọi người phải chú ý, coi chừng đám Ma tộc tập kích!

Yến Xích Lăng hô len, tất cả mọi người biết rõ, thời khắc mấu chốt đã đến rồi.

- Ầm ầm!

Lại một hồi chấn động, trận pháp đột nhiên bị oanh mở ra một lổ hổng, toàn bộ pháp trận đều dao động.

Ánh mặt trời chiếu vào, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy ở đó có một người trong tay cầm một thanh bảo kiếm kim sắc, mặc một bộ kim sắc bào phục, khuôn mặt tuấn lãng, tóc tai, ánh mắt đều ánh lên kim sắc, giống như một Chiến Thần vạy.

Một cổ khí tức Vô Địch tại trên người hắn sôi trào, tỏa ra khí tức khủng bố.

Lúc này, bầu trời trong mắt hắn, giống như mát đi ánh sáng chói lọi, mà hắn chính là mặt trời duy nhất trong thiên địa.

- Ma nghiệt lớn mật, thật sự là thật to gan, mau mau giao ra Nhất Nguyên Tông đệ tử, ta lưu cho các ngươi toàn thây.

Chiến thần mở miệng, thanh âm giống như oanh lôi, lập tức vang vọng toàn bộ đảo hồ, một ít Thiên Ma tu vi nhỏ yếu cùng Bái Ma Giáo đệ tử bị cổ sóng âm kinh khủng này đánh chết, người này tu vi so với La Nhất Phàm đều mạnh hơn gấp trăm lần.

- Thật sự là khủng bố, chẳng lẽ nhân loại hiện tại mạnh như vậy sao?

Ở chỗ sâu trong trận pháp truyền đến một hồi thanh âm như chuông lớn.

- Vừa vặn pháp trận tộc ta còn thiếu một cái linh hồn cường đại,

- Phách!

Trong lúc nói chuyện, một Ma ảnh cực lớn, ở chỗ sâu trong trận pháp đi ra, sau đó bay lên giữa không trung, đầu Ma ảnh cực lớn này tỏa ra sát khí phô thiên cái địa, vốn mặt trời trên bầu trời tỏa ra quang mang chói mắt lập tức bị che phủ hơn phân nửa, sau đó biến thành mây đen.

Đôi mắt của hắn lóe ra hung quang đỏ bừng, giống như là một Thượng Cổ Ma Thần phục sinh, ma ảnh tiện tay đánh ra một trảo, móng vuốt sắc bén trảo vào không gian, ẩn ẩn ba động, đáng sợ dị thường.

Lúc này hai tuyệt thế cao thủ chiến đấu hết sức căng thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Thần Không Gian

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook