Chương 251: Đánh chết cường địch
Phó Khiếu Trần
28/04/2014
Huyết Linh môn đệ tử đều là cùng Mộ Du Nhiên độc nhất vô nhị, thậm chí đã thoát lực hôn mê bất tỉnh rồi.
Huyết Linh Đại Trận uy lực lớn như vậy, đương nhiên tiêu hao cũng lớn, coi như là dùng trình độ như Mộ Du Nhiên, hắn đều thiếu chút nữa bị tháo nước trên người rồi.
Nưng lúc này, cũng không ai dám đi nhân lúc cháy nhà mà hôi của, cho dù là người ngày bình thường hận Huyết Linh minh nhất cũng không ngoại lệ, bởi vì còn có hai nơi chiến đấu còn không có phân ra thắng bại, bọn hắn chỉ có thể trông xem thế nào, nhìn xem thắng bại, lại quyết định có phải động thủ hay không.
Mặt khác còn một chỗ trên chiến trường, Mục Lăng cùng Kiếm Vô Trần chiến đấu cũng đã tiến nhập giai đoạn gay cấn rồi, Mục Lăng cùng Kiếm Vô Trần chiến đấu, tuy lực phá hoại không bằng Diệp Hi Văn, nhưng trình độ tàn khốc một chút cũng không thua kém bên kia, thậm chí còn hơn lúc trước.
Lúc này Kiếm Vô Trần gầm nhẹ mọt tiếng, toàn thân có rất nhiều địa phương đều là máu tươi đầm đìa, thảm thiết, dị thường xương cốt đều bị đứt đoạn ra.
Nhưng Mục Lăng cũng không có tốt hơn chỗ nào, trên người Mục Lăng cũng toàn thân đều là vết thương, một đầu vết thương đáng sợ từ lồng ngực của hắn hiện ra.
Hai người đụng phải cùng một chỗ, thật đúng có thể nói là kỳ phùng địch thủ, chính thức là gặp đối thủ.
Lúc này sau lưng Mục Lăng thi nước tràn lan, cơ hồ muốn ngưng tụ thành một đầu sông hoàng tuyền, hướng phía Kiếm Vô Trần công tới.
Mục Lăng sức chiến đấu quá mức cường hãn, lúc này khí thế còn đang không ngừng tăng lên, thậm chí có dấu hiệu đột phá, hơn nữa thế công càng ngày càng mãnh liệt.
Hướng phía Kiếm Vô Trần đánh tới, lúc này Kiếm Vô Trần cũng không sợ, múa ra một đóa mây trắng hộ thân, sau đó vọt vào sông hoàng tuyền, hướng phía Mục Lăng chém tới.
- Oanh!
Cơn va chạm đáng sợ cũng không để cho hai người lui bước, mà là lại lần nữa lao tới.
Một điểm!
Một điểm!
Một điểm!
Mục Lăng sức chiến đấu gặp phải tầng tầng trọng áp, ầm ầm đột phá, "Oanh một phát, khí thế Mục Lăng lập tức đột phá, trực tiếp bước chân vào Chân Đạo bát trọng.
Mọi người đều chú ý tới chiến đấu bên này, đều xem đến trợn mắt há hốc mồm, cuộc chiến lớn như vậy có thể nói là trận sinh tử quyết chiến, nhưng Mục Lăng rõ ràng dám để cho Kiếm Vô Trần làm đá mài đao, dùng khí thế đè ép để đột phá Chân Đạo bát trọng cho chính mình, phách lực cùng thực lực như vậy là quá phi phàm rồi.
- Xoát!
Mục Lăng mũi kiếm giống như một điểm hàn mang chỉ đến chỗ cổ của Kiếm Vô Trần.
- Ta không thể giết ngươi.
Mục Lăng nói ra, tuy hắn chiến thắng Kiếm Vô Trần, nhưng hắn cũng kính nể tên nam nhân này, từ Diệp Hi Văn biết, Kiếm Vô Trần là người rất thuần túy, thuần túy đến mức có thể từ một tên Kiếm Nô dần bò đến vị trí bây giờ, xác thực là một trang tuấn kiệt.
- Ta sẽ lại tới tìm ngươi.
Kiếm Vô Trần thản nhiên nói, nói xong xoay người, sau đó biến mất tại trong mắt tất cả mọi người, đồng môn đã đều đã chết thảm, hắn lưu lại cũng vô dụng.
Diệp Hi Văn thoáng nhìn đến Mục Lăng đột phá đến Chân Đạo bát trọng, trong nội tâm đại định, lại thêm một cái cường viện, càng thêm có cơ hội nắm chắc rồi.
Vạn Diệu Thành càng thêm kinh sợ, trường đao lập tức bổ về phía Diệp Hi Văn, một đao muốn đem Diệp Hi Văn chém giết.
Diệp Hi Văn lập tức hai tay thò ra, Kim Sắc khí lãng lập tức mang tất cả tới, hai tay trực tiếp xé rách ánh đao, sau đó hướng phía Vạn Diệu Thành đánh tới.
Diệp Hi Văn hai tay vỗ ra, trực tiếp đập trúng ngực Vạn Diệu Thành.
- Bành!
Vạn Diệu Thành bị đập bay, cốt cách lại lại một lần nữa đứt gãy rất nhiều căn.
Thời điểm này, Vạn Diệu Thành tựa hồ cũng bị Diệp Hi Văn dồn đến tuyệt lộ, phảng phất là điên rồi, nổi lên một tia hung tàn cuối cùng, như là tên điên hướng phía Diệp Hi Văn hung hăng công tới.
Mặt khác Bát hoàng tử một bên đã sắp chấn khai trên người, trường thương phong ấn, lúc này mới là ngắn ngủn mười mấy hơi thở, Bát hoàng tử công lực cường hãn đáng sợ vô cùng.
Vạn Diệu Thành như là một đầu hung thú, một đao chém ra, cùng thân đao hợp hai làm một, muốn chém rơi Cửu Thiên Hoàng Tuyền nhanh như tia chớp hướng phía Diệp Hi Văn chém rụng đến.
- Đi chết đi!
Vạn Diệu Thành đang gào thét, ánh mắt gắt gao chằm chằm nhìn vào Diệp Hi Văn, đây là một loại công kích đáng sợ.
Diệp Hi Văn hai tay mang theo kim quang, giống như muốn xé rách không gian, từng đạo Kim Sắc thần tính quét ngang ra cùng Vạn Diệu Thành hung hăng đụng vào nhau.
- Oanh!
Song phương công kích quét ngang ra, hình thành một tầng tầng khí lãng mang tất cả ra ngoài.
Nhìn xem Vạn Diệu Thành giống như điên cuồng, Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, nhưng là hắn ngoan cố chống cự mà thôi, bất quá nhìn xem Bát hoàng tử tựa hồ sắp thoát khốn, Diệp Hi Văn động tác càng là nhanh hơn vài phần, phải tại trước khi Bát hoàng tử đến, chém giết Vạn Diệu Thành, bằng không thì lại sẽ biến thành như vậy, đó cũng không phải là điều Diệp Hi Văn hi vọng nhìn thấy.
Diệp Hi Văn hiện tại quét ngang, nhưng là trong lòng thì dị thường tỉnh táo, giống như là Ma Thần đứng sừng sững vậy.
- Bành!
Diệp Hi Văn một chưởng đập đến trên người Vạn Diệu Thành.
Vạn Diệu Thành trực tiếp bị oanh kích bay mất, dáng người cường tráng bay ngược đi ra ngoài, ở giữa không trung Diệp Hi Văn đột nhiên nhảy lên giữa không trung, sau đó một cước lập tức hướng phía Vạn Diệu Thành đạp xuống.
- Ah!
Bát hoàng tử nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó bắt lấy trường thương trên người, cuối cùng đem ra, xoay người một cái, tìm Diệp Hi Văn, lúc này thấy được hình ảnh làm cho hắn kinh hãi vô cùng.
Diệp Hi Văn ở giữa không trung đá ramột cước, muốn đem Vạn Diệu Thành đạp thành hai nửa, nhưng Vạn Diệu Thành sao có thể lại để cho hắn được như nguyện, một đao chém ra đao mang khủng bố, một đao đủ để chém vỡ hoàn vũ, nhưng lại không ngăn cản được một cước này của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn thần tính đều tập trung vào trên chân, lập tức đạp nát đao mang của hắn, thế như chẻ tre, trực tiếp đã dẫm vào trên người Vạn Diệu Thành.
- Bành.
Một tiếng xương cốt nứt vỡ khủng bố vang lên.
Vạn Diệu Thành kêu thảm một tiếng, ngực hoàn toàn bị Diệp Hi Văn đạp toái, Diệp Hi Văn thần tính lập tức vọt lên, đem thân thể của hắn lập tức quấy nát.
Vạn Diệu Thành quẩy người một cái, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào ngăn cản được sinh cơ xói mòn trong thân thể, sau đó đoạn khí.
- Cái gì?
Bát hoàng tử khó có thể tin nhìn xem Diệp Hi Văn đạp chết Vạn Diệu Thành, vừa rồi hắn dùng toàn bộ tinh lực đều đặt ở Diệp Hi Văn, căn bản không có nghĩ đến, mới vừa sau một lát, đã xảy ra biến hóa lớn như vậy, quả thực có thể nói là biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Hiện tại không có người khác rồi, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ta xem hôm nay ai tới cứu được ngươi.
Diệp Hi Văn lạnh lùng nhìn Bát hoàng tử nói ra, lần trước lại để cho Bát hoàng tử đào tẩu, kết quả là gây ra những chuyện này, hôm nay tất phải giết chết hắn.
Huyết Linh Đại Trận uy lực lớn như vậy, đương nhiên tiêu hao cũng lớn, coi như là dùng trình độ như Mộ Du Nhiên, hắn đều thiếu chút nữa bị tháo nước trên người rồi.
Nưng lúc này, cũng không ai dám đi nhân lúc cháy nhà mà hôi của, cho dù là người ngày bình thường hận Huyết Linh minh nhất cũng không ngoại lệ, bởi vì còn có hai nơi chiến đấu còn không có phân ra thắng bại, bọn hắn chỉ có thể trông xem thế nào, nhìn xem thắng bại, lại quyết định có phải động thủ hay không.
Mặt khác còn một chỗ trên chiến trường, Mục Lăng cùng Kiếm Vô Trần chiến đấu cũng đã tiến nhập giai đoạn gay cấn rồi, Mục Lăng cùng Kiếm Vô Trần chiến đấu, tuy lực phá hoại không bằng Diệp Hi Văn, nhưng trình độ tàn khốc một chút cũng không thua kém bên kia, thậm chí còn hơn lúc trước.
Lúc này Kiếm Vô Trần gầm nhẹ mọt tiếng, toàn thân có rất nhiều địa phương đều là máu tươi đầm đìa, thảm thiết, dị thường xương cốt đều bị đứt đoạn ra.
Nhưng Mục Lăng cũng không có tốt hơn chỗ nào, trên người Mục Lăng cũng toàn thân đều là vết thương, một đầu vết thương đáng sợ từ lồng ngực của hắn hiện ra.
Hai người đụng phải cùng một chỗ, thật đúng có thể nói là kỳ phùng địch thủ, chính thức là gặp đối thủ.
Lúc này sau lưng Mục Lăng thi nước tràn lan, cơ hồ muốn ngưng tụ thành một đầu sông hoàng tuyền, hướng phía Kiếm Vô Trần công tới.
Mục Lăng sức chiến đấu quá mức cường hãn, lúc này khí thế còn đang không ngừng tăng lên, thậm chí có dấu hiệu đột phá, hơn nữa thế công càng ngày càng mãnh liệt.
Hướng phía Kiếm Vô Trần đánh tới, lúc này Kiếm Vô Trần cũng không sợ, múa ra một đóa mây trắng hộ thân, sau đó vọt vào sông hoàng tuyền, hướng phía Mục Lăng chém tới.
- Oanh!
Cơn va chạm đáng sợ cũng không để cho hai người lui bước, mà là lại lần nữa lao tới.
Một điểm!
Một điểm!
Một điểm!
Mục Lăng sức chiến đấu gặp phải tầng tầng trọng áp, ầm ầm đột phá, "Oanh một phát, khí thế Mục Lăng lập tức đột phá, trực tiếp bước chân vào Chân Đạo bát trọng.
Mọi người đều chú ý tới chiến đấu bên này, đều xem đến trợn mắt há hốc mồm, cuộc chiến lớn như vậy có thể nói là trận sinh tử quyết chiến, nhưng Mục Lăng rõ ràng dám để cho Kiếm Vô Trần làm đá mài đao, dùng khí thế đè ép để đột phá Chân Đạo bát trọng cho chính mình, phách lực cùng thực lực như vậy là quá phi phàm rồi.
- Xoát!
Mục Lăng mũi kiếm giống như một điểm hàn mang chỉ đến chỗ cổ của Kiếm Vô Trần.
- Ta không thể giết ngươi.
Mục Lăng nói ra, tuy hắn chiến thắng Kiếm Vô Trần, nhưng hắn cũng kính nể tên nam nhân này, từ Diệp Hi Văn biết, Kiếm Vô Trần là người rất thuần túy, thuần túy đến mức có thể từ một tên Kiếm Nô dần bò đến vị trí bây giờ, xác thực là một trang tuấn kiệt.
- Ta sẽ lại tới tìm ngươi.
Kiếm Vô Trần thản nhiên nói, nói xong xoay người, sau đó biến mất tại trong mắt tất cả mọi người, đồng môn đã đều đã chết thảm, hắn lưu lại cũng vô dụng.
Diệp Hi Văn thoáng nhìn đến Mục Lăng đột phá đến Chân Đạo bát trọng, trong nội tâm đại định, lại thêm một cái cường viện, càng thêm có cơ hội nắm chắc rồi.
Vạn Diệu Thành càng thêm kinh sợ, trường đao lập tức bổ về phía Diệp Hi Văn, một đao muốn đem Diệp Hi Văn chém giết.
Diệp Hi Văn lập tức hai tay thò ra, Kim Sắc khí lãng lập tức mang tất cả tới, hai tay trực tiếp xé rách ánh đao, sau đó hướng phía Vạn Diệu Thành đánh tới.
Diệp Hi Văn hai tay vỗ ra, trực tiếp đập trúng ngực Vạn Diệu Thành.
- Bành!
Vạn Diệu Thành bị đập bay, cốt cách lại lại một lần nữa đứt gãy rất nhiều căn.
Thời điểm này, Vạn Diệu Thành tựa hồ cũng bị Diệp Hi Văn dồn đến tuyệt lộ, phảng phất là điên rồi, nổi lên một tia hung tàn cuối cùng, như là tên điên hướng phía Diệp Hi Văn hung hăng công tới.
Mặt khác Bát hoàng tử một bên đã sắp chấn khai trên người, trường thương phong ấn, lúc này mới là ngắn ngủn mười mấy hơi thở, Bát hoàng tử công lực cường hãn đáng sợ vô cùng.
Vạn Diệu Thành như là một đầu hung thú, một đao chém ra, cùng thân đao hợp hai làm một, muốn chém rơi Cửu Thiên Hoàng Tuyền nhanh như tia chớp hướng phía Diệp Hi Văn chém rụng đến.
- Đi chết đi!
Vạn Diệu Thành đang gào thét, ánh mắt gắt gao chằm chằm nhìn vào Diệp Hi Văn, đây là một loại công kích đáng sợ.
Diệp Hi Văn hai tay mang theo kim quang, giống như muốn xé rách không gian, từng đạo Kim Sắc thần tính quét ngang ra cùng Vạn Diệu Thành hung hăng đụng vào nhau.
- Oanh!
Song phương công kích quét ngang ra, hình thành một tầng tầng khí lãng mang tất cả ra ngoài.
Nhìn xem Vạn Diệu Thành giống như điên cuồng, Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, nhưng là hắn ngoan cố chống cự mà thôi, bất quá nhìn xem Bát hoàng tử tựa hồ sắp thoát khốn, Diệp Hi Văn động tác càng là nhanh hơn vài phần, phải tại trước khi Bát hoàng tử đến, chém giết Vạn Diệu Thành, bằng không thì lại sẽ biến thành như vậy, đó cũng không phải là điều Diệp Hi Văn hi vọng nhìn thấy.
Diệp Hi Văn hiện tại quét ngang, nhưng là trong lòng thì dị thường tỉnh táo, giống như là Ma Thần đứng sừng sững vậy.
- Bành!
Diệp Hi Văn một chưởng đập đến trên người Vạn Diệu Thành.
Vạn Diệu Thành trực tiếp bị oanh kích bay mất, dáng người cường tráng bay ngược đi ra ngoài, ở giữa không trung Diệp Hi Văn đột nhiên nhảy lên giữa không trung, sau đó một cước lập tức hướng phía Vạn Diệu Thành đạp xuống.
- Ah!
Bát hoàng tử nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó bắt lấy trường thương trên người, cuối cùng đem ra, xoay người một cái, tìm Diệp Hi Văn, lúc này thấy được hình ảnh làm cho hắn kinh hãi vô cùng.
Diệp Hi Văn ở giữa không trung đá ramột cước, muốn đem Vạn Diệu Thành đạp thành hai nửa, nhưng Vạn Diệu Thành sao có thể lại để cho hắn được như nguyện, một đao chém ra đao mang khủng bố, một đao đủ để chém vỡ hoàn vũ, nhưng lại không ngăn cản được một cước này của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn thần tính đều tập trung vào trên chân, lập tức đạp nát đao mang của hắn, thế như chẻ tre, trực tiếp đã dẫm vào trên người Vạn Diệu Thành.
- Bành.
Một tiếng xương cốt nứt vỡ khủng bố vang lên.
Vạn Diệu Thành kêu thảm một tiếng, ngực hoàn toàn bị Diệp Hi Văn đạp toái, Diệp Hi Văn thần tính lập tức vọt lên, đem thân thể của hắn lập tức quấy nát.
Vạn Diệu Thành quẩy người một cái, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào ngăn cản được sinh cơ xói mòn trong thân thể, sau đó đoạn khí.
- Cái gì?
Bát hoàng tử khó có thể tin nhìn xem Diệp Hi Văn đạp chết Vạn Diệu Thành, vừa rồi hắn dùng toàn bộ tinh lực đều đặt ở Diệp Hi Văn, căn bản không có nghĩ đến, mới vừa sau một lát, đã xảy ra biến hóa lớn như vậy, quả thực có thể nói là biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Hiện tại không có người khác rồi, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ta xem hôm nay ai tới cứu được ngươi.
Diệp Hi Văn lạnh lùng nhìn Bát hoàng tử nói ra, lần trước lại để cho Bát hoàng tử đào tẩu, kết quả là gây ra những chuyện này, hôm nay tất phải giết chết hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.