Chương 13: Kẻ gây tai hoạ
Phó Khiếu Trần
18/03/2013
Một ngày sau đó, trên một gốc cây đại thụ, Diệp Hi Văn ngồi xếp bằng, lúc này vết thương trên người tốt rồi, Minh Ngọc Công chữa thương hiệu quả rất tốt, nếu như thay đổi ở trên Địa Cầu, thương thế như vậy, tối thiểu mấy tháng mới có thể khỏi, nhưng ở chỗ này, chỉ là một ngày cũng đã khôi phục rồi, võ công quả nhiên rất thần kỳ.
Trong ngày này, hắn xem như trốn đông trốn tây, càng ngày càng nhiều người của Trương gia đều gia nhập trong hàng ngũ rồi đuổi bắt, Trương gia đệ tử tại nơi này tôi luyện, tuy bọn hắn không biết bộ dạng Diệp Hi Văn, phàm có người nhìn thấy Diệp Hi Văn, đều bị Diệp Hi Văn giết chết, nhưng điều này cũng không ngại bọn hắn đối với Diệp Hi Văn đuổi bắt, phàm là nhìn thấy người có hiềm nghi bọn họ đều giết chết.
Thà giết lầm 3000, không buông tha một người.
Truy đuổi một ngày, cũng không có ý tứ dừng lại, Diệp Hi Văn làm thịt hai tên Thiếu chủ Trương gia, Trương gia còn không tức giận sao, hơn nữa theo thời gian trôi qua, xuất hiện cao thủ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh.
Nhất định phải tìm biện pháp thoát khỏi bọn chúng, hoặc làm cho bọn chúng nguyên khí đại thương.
- Rống.
Đột nhiên có tiếng thú rống lên không ngừng truyền đến, đó là tiếng của Viên Hầu phóng đại vô số lần.
Không biết bao nhiêu thanh âm Bạo Vượn vang vọng ở đây.
Diệp Hi Văn lập tức đứng dậy, bay vọt đến một cây đại thụ, nhanh chóng hướng phía thanh âm bay vút đến.
Xa xa, Diệp Hi Văn nhìn thấy, hơn 100 đầu Cự Viên, chỉ thấy những Cự Viên này toàn thân khoác trên người bộ lông màu trắng bạc, ước chừng cao hơn hai mét, mặt đầy răng nanh, hung ác cực kỳ.
Đây là bầy Thiết Bối Ngân Viên.
Viên là loại Yêu Thú ở Thanh Phong Sơn cũng không ít, nó có nhiều tộc đàn, trong đó Thiết Bối Ngân Viên xem như một loại nổi danh trong đó, những đầu Bạo Vượn này đều có lực lượng lớn vô cùng, Thiết Bối Ngân Viên trưởng thành có thể có vượt qua Tứ Hổ Chi Lực, không thua Hậu Thiên Ngũ Trọng Võ Giả, có thể có lực lượng xé hổ báo, thân thể cường tráng như thép, đao thương khó nhập.
Lúc này tại bầy Cự Viên một mảnh màu trắng bạc, có một đầu Bạo Vượn màu vàng kim óng ánh ngạo nghễ đứng ở phía trên tán cây, thân cao gần ba mét, so với Ngân Sắc Cự Viên còn muốn cao hơn rất nhiều.
Đây là Thiết Bối Ngân Viên Vương, trên người nó có một cổ khí thế cực kỳ đáng sợ, dựa theo nhân loại phân chia, tuyệt đối vượt qua Hậu Thiên Bát Trọng, lực lượng lớn vô cùng.
Hơn 100 đầu Thiết Bối Ngân Viên, theo quy mô mà nói đã xem như là một cái tộc đàn không nhỏ rồi.
Diệp Hi Văn lập tức có một cái chủ ý, đem người của Trương gia dẫn tới đây, Thiết Bối Ngân Viên là một loại sinh vật rất coi trọng địa bàn, phàm là ai có ý đồ tới gần nơi bọn chúng sinh sống, đều bị coi là khiêu khích, sau đó bị giết chết.
Đến lúc đó Diệp Hi Văn có thể đục nước béo cò chạy thoát.
Quyết định chủ ý xong, Diệp Hi Văn liền xoay người, hướng phía đội ngũ Trương gia đi đến.
Trong rừng, một đội Trương gia Võ Giả cẩn thận sưu tầm lấy dấu vết Diệp Hi Văn để lại, ý đồ tìm được mấy thứ gì đó, hiện tại cao tầng đã hạ lệnh, muốn đem Diệp Hi Văn giết chết, thà giết lầm không bỏ sót.
Đột nhiên, trên đỉnh một gốc cây, một đạo bóng đen nhảy xuống dưới, ‘ ầm ầm ’ một hồi Lôi Bạo thanh âm, một cái thủ chưởng từ trên cao vỗ xuống.
- Bành.
Trong đội ngũ có một cái Võ Giả lập tức bị mất mạng.
- Người này chính là người giết chết Trương gia thiếu chủ của chúng ta, bắt lấy hắn.
Lập tức có Võ Giả nhận ra Diệp Hi Văn quát lên.
Diệp Hi Văn đánh gục một cái Võ Giả xong, xoay người chạy đi, Trương gia Võ Giả đằng sau lập tức đuổi theo.
Diệp Hi Văn mấy cái nhảy vào trong rừng cây, Trương gia cao thủ phía sau đuổi theo càng ngày càng nhiều, quy mô có hơn mười người.
- Truy theo, hôm nay nhất định phải đuổi tên hung thủ này tới cùng.
- Giết chết hắn, bầm thây vạn đoạn, ngay cả người của Trương gia chúng ta cũng dám giết.
- Giết, vì Thiếu chủ báo thù.
- Tiểu tử, chết đi cho ta.
Một tiếng quát lớn, trung niên mặt gia nhập đoàn người đuổi giết Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn có thể cảm giác được sát ý ở đằng sau lưng, lập tức cười lạnh một tiếng, các ngươi đến đây đi, đến càng nhiều, hắn càng có cơ hội đục nước béo cò.
Sau lưng truy binh càng ngày càng gần, đồng thời lãnh địa Thiết Bối Ngân Viên tộc đàn cũng gần ngay trước mắt, Diệp Hi Văn từ trên mặt đất nắm lấy một khối đá lớn, hướng phía Thiết Bối Ngân Viên xa xa ném đi.
Ngay sau đó Diệp Hi Văn lập tức xông vào trong bụi cây, phủ phục trên mặt đất, ẩn nấp toàn bộ khí tức.
- Bành.
Tảng đá kia trực tiếp đem một đầu Thiết Bối Ngân Viên hôn mê bất tỉnh, lực lượng Diệp Hi Văn lớn vô cùng, dùng ngàn cân mà tính, tuy thân thể của Thiết Bối Ngân Viên như cương cân thiết cốt, nếu thay đổi Yêu Thú khác bị ném trúng như vậy, đầu của nó đã bị vỡ ra rồi.
- Rống.
- Rống.
- Rống.
Lập tức bầy Thiết Bối Ngân Viên nổi giận, có người rõ ràng dám xâm phạm vào lãnh địa của bọn chúng, còn tiến công tộc đàn, lúc này đám ngân viên nhao nhao ngửa mặt lên trời gào thét, hai tay gõ lấy lồng ngực, khí thế hung ác ngập trời.
Bầy Thiết Bối Ngân Viên dưới sự dẫn đầu của Viên Vương, hướng phía Diệp Hi Văn vừa rồi lao đến, dưới tốc độ cực nhanh những tàng cây vạm vỡ đua nhau đổ xuống.
Mà lúc này, đám người Trương gia đuổi giết Diệp Hi Văn cũng đã đến, sát khí mười phần muốn giết chết Diệp Hi Văn.
Song phương đều có chút trở tay không kịp, trong rừng, ánh mắt vốn bị ngăn trở, huống chi song phương tốc độ chạy nước rút cực nhanh, giống như hai dòng nước lũ, hung hăng đụng vào nhau.
Một tên Trương gia Võ Giả xông lên phía trước là Hậu Thiên Tứ Trọng, bị một đầu Thiết Bối Ngân Viên trực tiếp đánh bay, hắn đã bị đâm chết rồi.
Những đầu Thiết Bối Ngân Viên chạy đến, giống như những cỗ xe tăng, dũng mãnh Vô Địch.
- Mẹ nó, tại sao có thể có nhiều Thiết Bối Ngân Viên như vậy.
Tên trung niên mặt thẹo đánh ra một đao đem một đầu Thiết Bối Ngân Viên chém thành hai khúc, thầm mắng, bầy Thiết Bối Ngân Viên tại Thanh Phong Sơn cũng không phải là một tộc đàn dễ true trọc vào, Trương gia tuy liều lĩnh, nhưng cũng không dám tùy tiện trêu chọc loại tộc đàn này, cho lúc dù lịch tu luyện, cũng chỉ chọn Yêu Thú lạc đàn, mà không hướng toàn bộ tộc đàn động thủ.
Huống chi Thiết Bối Ngân Viên bản thân là tộc đàn cường lực.
Hai cổ nước lũ lúc này hung hăng đụng vào nhau, lập tức Trương gia Võ Giả có không ít người bị Thiết Bối Ngân Viên giết chết, nhưng Thiết Bối Ngân Viên cũng có không ít bị Võ Giả chém giết.
- Rống.
Thiết Bối Ngân Viên Vương bộ lông toàn thân màu vàng nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng kêu gào rung trời, từ ngọn cây nhảy xuống.
- Oanh.
Trực tiếp đánh chết một cái Trương gia Võ Giả, đất đai cũng bắt đầu lắc lư.
- Bành.
Một gã Võ Giả một đao chém xuống, rõ ràng bị Thiết Bối Ngân Viên Vương tay không tiếp được, trường đao thép tinh trực tiếp tạo thành miếng sắt, tên Võ Giả kia cũng bị Thiết Bối Ngân Viên Vương một quyền đánh chết.
Cái quyền ảnh này trùng trùng điệp điệp, rõ ràng mang theo bóng dáng quyền pháp, điều này làm cho Diệp Hi Văn kinh ngạc dị thường, đầu Yêu Thú này không ngờ có thể biết quyền pháp, có lẽ là Hầu Quyền rồi.
Trong ngày này, hắn xem như trốn đông trốn tây, càng ngày càng nhiều người của Trương gia đều gia nhập trong hàng ngũ rồi đuổi bắt, Trương gia đệ tử tại nơi này tôi luyện, tuy bọn hắn không biết bộ dạng Diệp Hi Văn, phàm có người nhìn thấy Diệp Hi Văn, đều bị Diệp Hi Văn giết chết, nhưng điều này cũng không ngại bọn hắn đối với Diệp Hi Văn đuổi bắt, phàm là nhìn thấy người có hiềm nghi bọn họ đều giết chết.
Thà giết lầm 3000, không buông tha một người.
Truy đuổi một ngày, cũng không có ý tứ dừng lại, Diệp Hi Văn làm thịt hai tên Thiếu chủ Trương gia, Trương gia còn không tức giận sao, hơn nữa theo thời gian trôi qua, xuất hiện cao thủ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh.
Nhất định phải tìm biện pháp thoát khỏi bọn chúng, hoặc làm cho bọn chúng nguyên khí đại thương.
- Rống.
Đột nhiên có tiếng thú rống lên không ngừng truyền đến, đó là tiếng của Viên Hầu phóng đại vô số lần.
Không biết bao nhiêu thanh âm Bạo Vượn vang vọng ở đây.
Diệp Hi Văn lập tức đứng dậy, bay vọt đến một cây đại thụ, nhanh chóng hướng phía thanh âm bay vút đến.
Xa xa, Diệp Hi Văn nhìn thấy, hơn 100 đầu Cự Viên, chỉ thấy những Cự Viên này toàn thân khoác trên người bộ lông màu trắng bạc, ước chừng cao hơn hai mét, mặt đầy răng nanh, hung ác cực kỳ.
Đây là bầy Thiết Bối Ngân Viên.
Viên là loại Yêu Thú ở Thanh Phong Sơn cũng không ít, nó có nhiều tộc đàn, trong đó Thiết Bối Ngân Viên xem như một loại nổi danh trong đó, những đầu Bạo Vượn này đều có lực lượng lớn vô cùng, Thiết Bối Ngân Viên trưởng thành có thể có vượt qua Tứ Hổ Chi Lực, không thua Hậu Thiên Ngũ Trọng Võ Giả, có thể có lực lượng xé hổ báo, thân thể cường tráng như thép, đao thương khó nhập.
Lúc này tại bầy Cự Viên một mảnh màu trắng bạc, có một đầu Bạo Vượn màu vàng kim óng ánh ngạo nghễ đứng ở phía trên tán cây, thân cao gần ba mét, so với Ngân Sắc Cự Viên còn muốn cao hơn rất nhiều.
Đây là Thiết Bối Ngân Viên Vương, trên người nó có một cổ khí thế cực kỳ đáng sợ, dựa theo nhân loại phân chia, tuyệt đối vượt qua Hậu Thiên Bát Trọng, lực lượng lớn vô cùng.
Hơn 100 đầu Thiết Bối Ngân Viên, theo quy mô mà nói đã xem như là một cái tộc đàn không nhỏ rồi.
Diệp Hi Văn lập tức có một cái chủ ý, đem người của Trương gia dẫn tới đây, Thiết Bối Ngân Viên là một loại sinh vật rất coi trọng địa bàn, phàm là ai có ý đồ tới gần nơi bọn chúng sinh sống, đều bị coi là khiêu khích, sau đó bị giết chết.
Đến lúc đó Diệp Hi Văn có thể đục nước béo cò chạy thoát.
Quyết định chủ ý xong, Diệp Hi Văn liền xoay người, hướng phía đội ngũ Trương gia đi đến.
Trong rừng, một đội Trương gia Võ Giả cẩn thận sưu tầm lấy dấu vết Diệp Hi Văn để lại, ý đồ tìm được mấy thứ gì đó, hiện tại cao tầng đã hạ lệnh, muốn đem Diệp Hi Văn giết chết, thà giết lầm không bỏ sót.
Đột nhiên, trên đỉnh một gốc cây, một đạo bóng đen nhảy xuống dưới, ‘ ầm ầm ’ một hồi Lôi Bạo thanh âm, một cái thủ chưởng từ trên cao vỗ xuống.
- Bành.
Trong đội ngũ có một cái Võ Giả lập tức bị mất mạng.
- Người này chính là người giết chết Trương gia thiếu chủ của chúng ta, bắt lấy hắn.
Lập tức có Võ Giả nhận ra Diệp Hi Văn quát lên.
Diệp Hi Văn đánh gục một cái Võ Giả xong, xoay người chạy đi, Trương gia Võ Giả đằng sau lập tức đuổi theo.
Diệp Hi Văn mấy cái nhảy vào trong rừng cây, Trương gia cao thủ phía sau đuổi theo càng ngày càng nhiều, quy mô có hơn mười người.
- Truy theo, hôm nay nhất định phải đuổi tên hung thủ này tới cùng.
- Giết chết hắn, bầm thây vạn đoạn, ngay cả người của Trương gia chúng ta cũng dám giết.
- Giết, vì Thiếu chủ báo thù.
- Tiểu tử, chết đi cho ta.
Một tiếng quát lớn, trung niên mặt gia nhập đoàn người đuổi giết Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn có thể cảm giác được sát ý ở đằng sau lưng, lập tức cười lạnh một tiếng, các ngươi đến đây đi, đến càng nhiều, hắn càng có cơ hội đục nước béo cò.
Sau lưng truy binh càng ngày càng gần, đồng thời lãnh địa Thiết Bối Ngân Viên tộc đàn cũng gần ngay trước mắt, Diệp Hi Văn từ trên mặt đất nắm lấy một khối đá lớn, hướng phía Thiết Bối Ngân Viên xa xa ném đi.
Ngay sau đó Diệp Hi Văn lập tức xông vào trong bụi cây, phủ phục trên mặt đất, ẩn nấp toàn bộ khí tức.
- Bành.
Tảng đá kia trực tiếp đem một đầu Thiết Bối Ngân Viên hôn mê bất tỉnh, lực lượng Diệp Hi Văn lớn vô cùng, dùng ngàn cân mà tính, tuy thân thể của Thiết Bối Ngân Viên như cương cân thiết cốt, nếu thay đổi Yêu Thú khác bị ném trúng như vậy, đầu của nó đã bị vỡ ra rồi.
- Rống.
- Rống.
- Rống.
Lập tức bầy Thiết Bối Ngân Viên nổi giận, có người rõ ràng dám xâm phạm vào lãnh địa của bọn chúng, còn tiến công tộc đàn, lúc này đám ngân viên nhao nhao ngửa mặt lên trời gào thét, hai tay gõ lấy lồng ngực, khí thế hung ác ngập trời.
Bầy Thiết Bối Ngân Viên dưới sự dẫn đầu của Viên Vương, hướng phía Diệp Hi Văn vừa rồi lao đến, dưới tốc độ cực nhanh những tàng cây vạm vỡ đua nhau đổ xuống.
Mà lúc này, đám người Trương gia đuổi giết Diệp Hi Văn cũng đã đến, sát khí mười phần muốn giết chết Diệp Hi Văn.
Song phương đều có chút trở tay không kịp, trong rừng, ánh mắt vốn bị ngăn trở, huống chi song phương tốc độ chạy nước rút cực nhanh, giống như hai dòng nước lũ, hung hăng đụng vào nhau.
Một tên Trương gia Võ Giả xông lên phía trước là Hậu Thiên Tứ Trọng, bị một đầu Thiết Bối Ngân Viên trực tiếp đánh bay, hắn đã bị đâm chết rồi.
Những đầu Thiết Bối Ngân Viên chạy đến, giống như những cỗ xe tăng, dũng mãnh Vô Địch.
- Mẹ nó, tại sao có thể có nhiều Thiết Bối Ngân Viên như vậy.
Tên trung niên mặt thẹo đánh ra một đao đem một đầu Thiết Bối Ngân Viên chém thành hai khúc, thầm mắng, bầy Thiết Bối Ngân Viên tại Thanh Phong Sơn cũng không phải là một tộc đàn dễ true trọc vào, Trương gia tuy liều lĩnh, nhưng cũng không dám tùy tiện trêu chọc loại tộc đàn này, cho lúc dù lịch tu luyện, cũng chỉ chọn Yêu Thú lạc đàn, mà không hướng toàn bộ tộc đàn động thủ.
Huống chi Thiết Bối Ngân Viên bản thân là tộc đàn cường lực.
Hai cổ nước lũ lúc này hung hăng đụng vào nhau, lập tức Trương gia Võ Giả có không ít người bị Thiết Bối Ngân Viên giết chết, nhưng Thiết Bối Ngân Viên cũng có không ít bị Võ Giả chém giết.
- Rống.
Thiết Bối Ngân Viên Vương bộ lông toàn thân màu vàng nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng kêu gào rung trời, từ ngọn cây nhảy xuống.
- Oanh.
Trực tiếp đánh chết một cái Trương gia Võ Giả, đất đai cũng bắt đầu lắc lư.
- Bành.
Một gã Võ Giả một đao chém xuống, rõ ràng bị Thiết Bối Ngân Viên Vương tay không tiếp được, trường đao thép tinh trực tiếp tạo thành miếng sắt, tên Võ Giả kia cũng bị Thiết Bối Ngân Viên Vương một quyền đánh chết.
Cái quyền ảnh này trùng trùng điệp điệp, rõ ràng mang theo bóng dáng quyền pháp, điều này làm cho Diệp Hi Văn kinh ngạc dị thường, đầu Yêu Thú này không ngờ có thể biết quyền pháp, có lẽ là Hầu Quyền rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.