Chương 52: Nếu ngươi tự sát, ta lưu cho ngươi toàn thây
Phó Khiếu Trần
18/03/2013
Bỗng nhiên, U Ảnh Báo bộc phát ra một tiếng gào thét thê lương, tốc độ nhanh hơn vài phần mãnh liệt nhào về phía trước, trong nháy mắt đã đến trước mắt Diệp Hi Văn, tốc độ cực nhanh giống như một đạo tử sắc thiểm điện.
Diệp Hi Văn thậm chí có thể thông qua ánh mặt trăng nhìn thấy hàm răng lưu lại một tia huyết sắc, khí hung hãn làm cho người ta hít thở không thông, trực tiếp cổ cắn tới.
Diệp Hi Văn không kịp nghĩ nhiều, thân hình rất nhanh lùi lại, trường đao trên tay đánh ra đao khí khủng bố, lập tức quét ngang qua, U Ảnh Báo nhảy lên tránh đi, nhưng vẫn bị đao khí cắt đứt một vết thương nhỏ.
Tựa hồ như bị máu tươi kích thích, U Ảnh Báo lần nữa hung hăng đánh tới, móng vuốt lợi hại mang theo vài tia gió mạnh, trảo tới, nếu như thân hình Diệp Hi Văn bị trảo chúng cũng có thể bị xuyên qua.
Diệp Hi Văn thân hình thấp xuống dưới, né người qua công kích trí mạng của U Ảnh Báo, trở tay một đao, hướng bụng dưới mềm mại của U Ảnh Báo đâm tới.
Diệp Hi Văn chỉ cảm thấy mũi đao hơi chậm lại, từ dưới bụng U Ảnh Báo cắm vào, trực tiếp chọc ra sau lưng, máu tươi chảy ra như suối.
- Rống.
U Ảnh Báo phát ra tiếng gào thê lương.
Diệp Hi Văn không chần chờ, trở tay xoắn một cái, chân khí bạo liệt vận khởi trường đao lên, trong giây lát đem nội tạng U Ảnh Báo phá hư thành một đống bùn nhão.
U Ảnh Báo gào rú hai tiếng, giãy dụa hai cái rồi giẫy chết, Diệp Hi Văn một cước đem đầu U Ảnh Báo đạp qua một bên, thuận thế đem trường đao rút ra.
Bên trong Huyết Nguyên Cảnh cùng bên ngoài không giống nhau, đối với cùng loài với Yêu Thú ở trong đây, so với bên ngoài lợi hại hơn nhiều.
U Ảnh Báo ở bên ngoài cũng không bình thường, tại Huyết Nguyên Cảnh so với ngoại giới càng lớn hơn nhiều, nhưng nói tóm lại, Tiểu Thế Giới hình thành, dựa theo đại năng mở ra, năng lực của Viễn Cổ đại năng, không phải Diệp Hi Văn hiện tại có thể tưởng tượng được.
Ngoại trừ Tiểu Thế Giới ra, còn có vị diện thứ cấp, do thiên nhiên hình thành, hoàn cảnh bên trong so với ngoại giới không sai biệt lắm, có rất nhiều nơi cực lanh, có nơi là núi lửa nham thạch, các loại sinh mạng kỳ lạ có thể đều tồn tại, nhưng Diệp Hi Văn cũng chưa từng thấy qua, chỉ là từ tạp ký đọc được, hiển nhiên những bản tạp ký này, Võ Giả ghi lại đã tiếp xúc rồi.
Thời gian qua nhanh, ba ngày thời gian đã thoáng trôi qua, trong vòng 3 ngày này Diệp Hi Văn đã vượt qua quãng đường thật dài, thẳng hướng phía núi Phong Diệp đi tới.
Núi Phong Diệp ở Huyết Nguyên Cảnh dễ làm người khác chú ý, là một tòa sơn mạch cao nhất trong Huyết Nguyên Cảnh, khắp núi đều cây Phong Diệp đỏ thẫm, tại núi Phong Diệp có một tòa ngọn núi cao nhất, bay thẳng vào trong tầng mây, tòa núi này là mục tiêu của Diệp Hi Văn, cũng là chỗ có Huyết Nguyên Quả.
Diệp Hi Văn chỉ cần đi theo hướng kia, nhất định là không lạc đường, trong ba ngày này, có thể nói, Diệp Hi Văn mỗi một khắc đều không có an bình, Yêu Thú trong Huyết Nguyên Cảnh cơ hồ khắp nơi đều có, hơn nữa đều là Hậu Thiên Ngũ Trọng Yêu Thú, Yêu Thú nhỏ yếu căn bản là không tồn tại, vô luận là ban ngày hay ban đêm đều phải cẩn thận Yêu Thú tập kích, điểm ấy làm cho Diệp Hi Văn phiền lòng không ít.
Nhưng Diệp Hi Văn cũng chầm chậm thích ứng loại tình huống này, dù sao trước kia, khi hắn ở phía sau núi Thanh Phong Sơn cũng không khá hơn chút nào.
Trong ba ngày qua, Diệp Hi Văn chém giết hơn mười đầu Hậu Thiên Cửu Trọng Yêu Thú, lại tìm được một ít dược liệu tương đối trân quý, thu nhập của hắn mấy ngày này cũng rất là xa xỉ rồi.
Bên trong thẻ bài điểm tích lũy Diệp Hi Văn số lượng cũng nhanh chóng đạt đến một ngàn điểm, nhưng Diệp Hi Văn cảm thấy vẫn còn chưa đủ, xa xa không đủ, Huyết Nguyên Quả hắn bắt buộc phải có, bảo vật này ngay cả Tiên Thiên Cảnh Giới đều thèm chảy nước miếng, nếu như đến tay hắn thì tu vi về sau có thể có trợ giúp.
- Ha ha ha, tìm ngươi ba ngày, Diệp Hi Văn, ngươi có thể cho ta tìm được, hôm nay nếu như ngươi tự sát, ta lưu cho ngươi toàn thây.
Đột nhiên có một tiếng cười càn rỡ truyền đến.
Một đạo thân ảnh từ ngọn cây đằng xa lao đến, trong chốc lát, đã đến trước mặt Diệp Hi Văn.
Lại là Trương Vân Thiên, chỉ thấy Trương Vân Thiên mặt mũi tràn đầy sát khí nhìn Diệp Hi Văn, hắn hận không thể đem Diệp Hi Văn trực tiếp giết chết, hắn thân là nhân vật đứng đầu trong Trương gia đệ tử hạch tâm, lúc nào gặp qua sỉ nhục như vậy, lần trước bị làm nhục, quả thực so với giết hắn còn khó chịu hơn, tuy Diệp Hi Văn hạ thủ lưu tình, nhưng tại trong mắt hắn xem ra, đó là Diệp Hi Văn làm nhục hắn, đây là sỉ nhục hắn, chỉ có giết Diệp Hi Văn mới có thể rửa sạch mối sỉ nhục này được.
- Là ngươi.
Diệp Hi Văn rút trường đao ra, nói.
- Diệp Hi Văn, ngày trước ngươi làm nhục ta ở trước mặt mọi người, thù này bất cộng đái thiên, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, nếu như ngươi tự sát, ta sẽ cho ngươi toàn thây.
Trương Vân Thiên cười ha ha nói ra.
- Ta nhìn ngươi chán sống rồi, ngày đó ở trước mặt mọi người ta hạ thủ lưu tình, ngươi cho rằng hiện tại ngươi có thể có vận mệnh tốt như vậy sao.
Diệp Hi Văn cười lạnh liên tục nói.
Ta giết ngươi giống như giết con kiến mà thôi.
Trương Vân Thiên lập tức sắc mặt đỏ bừng, giống như là đít khỉ vậy, Diệp Hi Văn đã đả kích thích tự ái của hắn.
- Ngươi cho rằng ta hôm nay có một người đến sao? Nếu ngươi không chịu tự sát, ta sẽ đem ngươi đánh chết, sau đó cho Yêu Thú ăn.
Trương Vân Thiên nghiến răng nghiến lợi nói.
Lời của Trương Vân Thiên vừa dứt, cách đó không xa lập tức có năm sáu thân ảnh, chỉ chốc lát sau đã đi tới trước mặt Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn rất nhanh nhận ra bọn chúng, ngoại trừ Trương Vân Phi ra, còn có Trương Võ, Trương gia hạch tâm đệ tử xếp hạng thứ hai, Trương Tử Thu và Trương Vân Thiên nữa, thì Trương gia đệ tử hạch tâm đỉnh cấp có tất cả bảy người, hiện tại xuất hiện tại trước mặt Diệp Hi Văn có ba người rồi.
Còn tất cả đều là Hậu Thiên Cửu Trọng cao thủ, tuy không đến đỉnh cấp, nhưng cũng cực kỳ lợi hại.
Xem ra lúc này, vì giết chết Diệp Hi Văn, trong đoạn thời gian này Trương Vân Thiên đi tìm không ít người rồi.
- Diệp Hi Văn, hôm nay ngươi nhất định phải chết, ta muốn đem ngươi trực tiếp đánh cho tàn phế, sau đó kéo ra ngoài cho Yêu Thú ăn, ta muốn xem ngươi bị chúng cắn chết.
Trương Vân Phi sắc mặt tàn nhẫn nói, trước khi bại hoàn toàn trong tay Diệp Hi Văn, lại để cho hai huynh đệ bọn hắn tại Trương gia đ không ngẩng đầu lên được, đồng thời là quán quân, nhưng hắn ngăn không được một đao của Diệp Hi Văn.
Trong lòng của hắn cực kỳ hận Diệp Hi Văn, nhất định phải đem Diệp Hi Văn bầm thây vạn đoạn mới cam lòng, làm như thế mới có thể rửa sạch sỉ nhục mà Diệp Hi Văn gây ra cho hắn.
Diệp Hi Văn thậm chí có thể thông qua ánh mặt trăng nhìn thấy hàm răng lưu lại một tia huyết sắc, khí hung hãn làm cho người ta hít thở không thông, trực tiếp cổ cắn tới.
Diệp Hi Văn không kịp nghĩ nhiều, thân hình rất nhanh lùi lại, trường đao trên tay đánh ra đao khí khủng bố, lập tức quét ngang qua, U Ảnh Báo nhảy lên tránh đi, nhưng vẫn bị đao khí cắt đứt một vết thương nhỏ.
Tựa hồ như bị máu tươi kích thích, U Ảnh Báo lần nữa hung hăng đánh tới, móng vuốt lợi hại mang theo vài tia gió mạnh, trảo tới, nếu như thân hình Diệp Hi Văn bị trảo chúng cũng có thể bị xuyên qua.
Diệp Hi Văn thân hình thấp xuống dưới, né người qua công kích trí mạng của U Ảnh Báo, trở tay một đao, hướng bụng dưới mềm mại của U Ảnh Báo đâm tới.
Diệp Hi Văn chỉ cảm thấy mũi đao hơi chậm lại, từ dưới bụng U Ảnh Báo cắm vào, trực tiếp chọc ra sau lưng, máu tươi chảy ra như suối.
- Rống.
U Ảnh Báo phát ra tiếng gào thê lương.
Diệp Hi Văn không chần chờ, trở tay xoắn một cái, chân khí bạo liệt vận khởi trường đao lên, trong giây lát đem nội tạng U Ảnh Báo phá hư thành một đống bùn nhão.
U Ảnh Báo gào rú hai tiếng, giãy dụa hai cái rồi giẫy chết, Diệp Hi Văn một cước đem đầu U Ảnh Báo đạp qua một bên, thuận thế đem trường đao rút ra.
Bên trong Huyết Nguyên Cảnh cùng bên ngoài không giống nhau, đối với cùng loài với Yêu Thú ở trong đây, so với bên ngoài lợi hại hơn nhiều.
U Ảnh Báo ở bên ngoài cũng không bình thường, tại Huyết Nguyên Cảnh so với ngoại giới càng lớn hơn nhiều, nhưng nói tóm lại, Tiểu Thế Giới hình thành, dựa theo đại năng mở ra, năng lực của Viễn Cổ đại năng, không phải Diệp Hi Văn hiện tại có thể tưởng tượng được.
Ngoại trừ Tiểu Thế Giới ra, còn có vị diện thứ cấp, do thiên nhiên hình thành, hoàn cảnh bên trong so với ngoại giới không sai biệt lắm, có rất nhiều nơi cực lanh, có nơi là núi lửa nham thạch, các loại sinh mạng kỳ lạ có thể đều tồn tại, nhưng Diệp Hi Văn cũng chưa từng thấy qua, chỉ là từ tạp ký đọc được, hiển nhiên những bản tạp ký này, Võ Giả ghi lại đã tiếp xúc rồi.
Thời gian qua nhanh, ba ngày thời gian đã thoáng trôi qua, trong vòng 3 ngày này Diệp Hi Văn đã vượt qua quãng đường thật dài, thẳng hướng phía núi Phong Diệp đi tới.
Núi Phong Diệp ở Huyết Nguyên Cảnh dễ làm người khác chú ý, là một tòa sơn mạch cao nhất trong Huyết Nguyên Cảnh, khắp núi đều cây Phong Diệp đỏ thẫm, tại núi Phong Diệp có một tòa ngọn núi cao nhất, bay thẳng vào trong tầng mây, tòa núi này là mục tiêu của Diệp Hi Văn, cũng là chỗ có Huyết Nguyên Quả.
Diệp Hi Văn chỉ cần đi theo hướng kia, nhất định là không lạc đường, trong ba ngày này, có thể nói, Diệp Hi Văn mỗi một khắc đều không có an bình, Yêu Thú trong Huyết Nguyên Cảnh cơ hồ khắp nơi đều có, hơn nữa đều là Hậu Thiên Ngũ Trọng Yêu Thú, Yêu Thú nhỏ yếu căn bản là không tồn tại, vô luận là ban ngày hay ban đêm đều phải cẩn thận Yêu Thú tập kích, điểm ấy làm cho Diệp Hi Văn phiền lòng không ít.
Nhưng Diệp Hi Văn cũng chầm chậm thích ứng loại tình huống này, dù sao trước kia, khi hắn ở phía sau núi Thanh Phong Sơn cũng không khá hơn chút nào.
Trong ba ngày qua, Diệp Hi Văn chém giết hơn mười đầu Hậu Thiên Cửu Trọng Yêu Thú, lại tìm được một ít dược liệu tương đối trân quý, thu nhập của hắn mấy ngày này cũng rất là xa xỉ rồi.
Bên trong thẻ bài điểm tích lũy Diệp Hi Văn số lượng cũng nhanh chóng đạt đến một ngàn điểm, nhưng Diệp Hi Văn cảm thấy vẫn còn chưa đủ, xa xa không đủ, Huyết Nguyên Quả hắn bắt buộc phải có, bảo vật này ngay cả Tiên Thiên Cảnh Giới đều thèm chảy nước miếng, nếu như đến tay hắn thì tu vi về sau có thể có trợ giúp.
- Ha ha ha, tìm ngươi ba ngày, Diệp Hi Văn, ngươi có thể cho ta tìm được, hôm nay nếu như ngươi tự sát, ta lưu cho ngươi toàn thây.
Đột nhiên có một tiếng cười càn rỡ truyền đến.
Một đạo thân ảnh từ ngọn cây đằng xa lao đến, trong chốc lát, đã đến trước mặt Diệp Hi Văn.
Lại là Trương Vân Thiên, chỉ thấy Trương Vân Thiên mặt mũi tràn đầy sát khí nhìn Diệp Hi Văn, hắn hận không thể đem Diệp Hi Văn trực tiếp giết chết, hắn thân là nhân vật đứng đầu trong Trương gia đệ tử hạch tâm, lúc nào gặp qua sỉ nhục như vậy, lần trước bị làm nhục, quả thực so với giết hắn còn khó chịu hơn, tuy Diệp Hi Văn hạ thủ lưu tình, nhưng tại trong mắt hắn xem ra, đó là Diệp Hi Văn làm nhục hắn, đây là sỉ nhục hắn, chỉ có giết Diệp Hi Văn mới có thể rửa sạch mối sỉ nhục này được.
- Là ngươi.
Diệp Hi Văn rút trường đao ra, nói.
- Diệp Hi Văn, ngày trước ngươi làm nhục ta ở trước mặt mọi người, thù này bất cộng đái thiên, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, nếu như ngươi tự sát, ta sẽ cho ngươi toàn thây.
Trương Vân Thiên cười ha ha nói ra.
- Ta nhìn ngươi chán sống rồi, ngày đó ở trước mặt mọi người ta hạ thủ lưu tình, ngươi cho rằng hiện tại ngươi có thể có vận mệnh tốt như vậy sao.
Diệp Hi Văn cười lạnh liên tục nói.
Ta giết ngươi giống như giết con kiến mà thôi.
Trương Vân Thiên lập tức sắc mặt đỏ bừng, giống như là đít khỉ vậy, Diệp Hi Văn đã đả kích thích tự ái của hắn.
- Ngươi cho rằng ta hôm nay có một người đến sao? Nếu ngươi không chịu tự sát, ta sẽ đem ngươi đánh chết, sau đó cho Yêu Thú ăn.
Trương Vân Thiên nghiến răng nghiến lợi nói.
Lời của Trương Vân Thiên vừa dứt, cách đó không xa lập tức có năm sáu thân ảnh, chỉ chốc lát sau đã đi tới trước mặt Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn rất nhanh nhận ra bọn chúng, ngoại trừ Trương Vân Phi ra, còn có Trương Võ, Trương gia hạch tâm đệ tử xếp hạng thứ hai, Trương Tử Thu và Trương Vân Thiên nữa, thì Trương gia đệ tử hạch tâm đỉnh cấp có tất cả bảy người, hiện tại xuất hiện tại trước mặt Diệp Hi Văn có ba người rồi.
Còn tất cả đều là Hậu Thiên Cửu Trọng cao thủ, tuy không đến đỉnh cấp, nhưng cũng cực kỳ lợi hại.
Xem ra lúc này, vì giết chết Diệp Hi Văn, trong đoạn thời gian này Trương Vân Thiên đi tìm không ít người rồi.
- Diệp Hi Văn, hôm nay ngươi nhất định phải chết, ta muốn đem ngươi trực tiếp đánh cho tàn phế, sau đó kéo ra ngoài cho Yêu Thú ăn, ta muốn xem ngươi bị chúng cắn chết.
Trương Vân Phi sắc mặt tàn nhẫn nói, trước khi bại hoàn toàn trong tay Diệp Hi Văn, lại để cho hai huynh đệ bọn hắn tại Trương gia đ không ngẩng đầu lên được, đồng thời là quán quân, nhưng hắn ngăn không được một đao của Diệp Hi Văn.
Trong lòng của hắn cực kỳ hận Diệp Hi Văn, nhất định phải đem Diệp Hi Văn bầm thây vạn đoạn mới cam lòng, làm như thế mới có thể rửa sạch sỉ nhục mà Diệp Hi Văn gây ra cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.