Chương 81: Ôn Thế Dương, lăn ra đây.
Phó Khiếu Trần
18/03/2013
Diệp Hi Văn đến một lát, đã bị Thiệu Dương phân tông đệ tử bao vây quanh rồi.
- Ngươi là ai. . . Lại dám đến Thiệu Dương phân tông chúng ta giương oai.
Rất nhiều Thiệu Dương phân tông đệ tử đều nổi giận, cũng có đệ tử trước tiến về Thanh Phong sơn phân tông nháo sự, nhận ra Diệp Hi Văn, lập tức kinh hãi vô cùng, lúc ấy Diệp Hi Văn đem Hoắc Thành thu thập như một đầu chó nhà có tang, bọn hắn đến nay vẫn rõ mồn một trước mắt.
- Gọi Thiệu Dương phân tông Ôn Thế Dương ra đây.
Diệp Hi Văn lớn tiếng nói, Thiệu Dương phân tông muốn thừa dịp Thanh Phong sơn phân tông trưởng lão đều không có ở đó, đếnThanh Phong sơn phân tông gây sự, Diệp Hi Văn lúc này là bắt chước làm theo mà thôi, có thể thành công hay không, thì xem nắm tay người nào lớn rồi.
Hoắc Thành nắm đấm không đủ lớn, bị Diệp Hi Văn thu thập, hiện tại Diệp Hi Văn tự mình đánh đến tận cửa rồi.
- Ngươi là người nào, tục danh Ôn sư huynh cũng phải ngươi có thể gọi được.
Lúc này, trong sân đi ra một đệ tử hơn hai mươi tuổi, nhìn Diệp Hi Văn.
- Chính là đệ tử Thanh Phong sơn phân tông, cũng dám đến Thiệu Dương phân tông chúng ta giương oai sao, thực là muốn chết.
Người thanh niên kia cười lạnh một tiếng, một cước đá ra, nháy mắt đánh tới trước mặt Diệp Hi Văn, tốc độ cực nhanh, khí thế Tiên Thiên Cảnh Giới lập tức phóng thích ra.
Diệp Hi Văn lập tức biết rõ người là ai rồi, người này tên là Từ Lượng, lần này Thiệu Dương phân tông tổng cộng có ba Tiên Thiên đệ tử, Hoắc Thành đã bị hắn đánh cho tàn phế rồi, người này đi ra, nếu không phải Ôn Thế Dương, nhất định chính là Từ Lượng rồi.
Từ Lượng thực lực rất mạnh, nhưng vẫn dưới Hoắc Thành, chứ đùng nói là Ôn Thế Dương, nhưng cũng khẳng định là Thiệu Dương phân tông thực lực rất cường đại, chon nên khó trách dám người này đến Thanh Phong sơn phân tông khi dễ như vậy.
Nhưng Diệp Hi Văn thực lực đã chuyển hóa năm thành chân khí, ngay cả Tiên Thiên tam trọng cao thủ đều có thể chống lại được, bản thân cảnh giới cũng là Tiên Thiên nhất trọng đỉnh phong, hơn xa Từ Lượng rồi.
Diệp Hi Văn đưa tay đỡ, ‘ oanh ’ một tiếng cực lớn vang lên, thế công của nTừ Lượng bị Diệp Hi Văn chắn trước người, nhấc lên một hồi đáng khí lãng sợ tỏa ra.
Tiên Thiên cao thủ giao thủ, cơ hồ quyền cước đều có thể đ oanh bạo không khí, dẫn tới không khí chấn động, giống như không gian vặn vẹo chấn động.
Từ Lượng ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc, hiển nhiên hắn căn bản không có ngờ tới, Diệp Hi Văn có thể nhẹ nhàng ngăn trở một kích của hắn như vậy, tuy một kích vừa rồi nhìn như vội vàng, nhưng hắn tự biết mình, từ lúc ra cửa sân, cũng đã bắt đầu tụ lực, muốn đánh Diệp Hi Văn trở tay không kịp, ai biết Diệp Hi Văn nhẹ nhàng ngăn cản được như vậy.
- Đến lượt ta rồi,
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, một cước như thiểm điện đá ra, nương theo một hồi không khí đùng đùng chính là tiếng nổ mạnh, Diệp Hi Văn tốc độ quá nhanh, không khí đều bị đá ra mà phát nổ.
Từ Lượng sớm có chuẩn bị, lập tức phi thân nhảy lên, tránh được một cước của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn căn bản không có dừng lại, cũng không để cho hắn thời gian thở dốc, lập tức một chưởng bổ tới.
Bôn Lôi thủ, lôi lệ phong hành.
Trong lúc nhất thời giống như chín tiếng sét đánh.
- Bành.
Từ Lượng đưa tay ra đở, lập tức một hồi thanh âm đùng đùng, cùng với xương cốt bị Diệp Hi Văn một chưởng trực tiếp đánh gãy, Diệp Hi Văn có lực lượng mười một đầu Phi Long Chi Lực đáng sợ bực nào, mà Từ Lượng mới khó khăn lắm đạt đến hai Phi Long Chi Lực mà thôi, làm sao có thể là đối thủ của Diệp Hi Văn được, Diệp Hi Văn không đem hết toàn lực, chỉ một chưởng đánh ra, liền đem hai tay Từ Lượng trực tiếp đánh gãy.
Một hồi xương cốt cách đứt gãy vang lên làm cho cho người sợ hãi
- Ah.
Từ Lượng kêu thảm thiết liên tục, tuy trước khi đó hắn đã biết rõ thực lực Diệp Hi Văn cường đại, từ Hoắc Thành bị thương là hắn biết rồi, nhưng hắn cũng không nghĩ tới chính mình cùng Diệp Hi Văn chênh lệch lại nhiều như vậy.
Căn bản một kích của Diệp Hi Văn cũng đỡ không nổi.
Diệp Hi Văn ngay sau đó lại một chưởng đánh ra, đây là Khuyết Nguyệt Trảm, Diệp Hi Văn đã sớm đem Khuyết Nguyệt Trảm luyện đến đại thành, hạ bút thành văn rồi, không cần đao, đem tinh túy Khuyết Nguyệt Trảm sáp nhập vào thân thể Diệp Hi Văn, quả thực có thể so với kim thiết, tay không thi triển Khuyết Nguyệt Trảm, uy lực so với dùng đao thi triển ra cũng không kém hơn nhiều.
Một chưởng này đánh ra, dùng tới kỹ xảo Khuyết Nguyệt Trảm phát lực, hơn nữa Diệp Hi Văn lắm được tinh yếu Bôn Lôi thủ, một chưởng này vừa nhanh, lực đạo vừa thâm trầm đáng sợ.
- Bành.
Diệp Hi Văn một chưởng đánh ra, vỗ vào ngực Từ Lượng, xương ngực Từ Lượng đứt đoạn, nội phủ đều bị chấn thương.
Lúc này chẳng qua Diệp Hi Văn còn lưu thủ, bằng không Từ Lượng đã bị đánh chết rồi.
Nhưng dù là như thế, Từ Lượng bị lực đạo trực tiếp đập bay, trực tiếp ngất đi.
Yên tĩnh.
Hiện trường đều hoàn toàn yên tĩnh, vô luận là bất kỳ phân tông đệ tử, sau khi nhìn thấy Diệp Hi Văn thắng dễ như trở bàn tay, nhẹ nhàng đánh bại Từ Lượng, lập tức đều hít một hơi lãnh khí.
Ngay sau đó một hồi tiếng thảo luận lập tức tràn ngập ra.
- Làm sao có thể, Từ Lượng rõ ràng thua ở trong thua ở trong tay người này.
- Vừa rồi bình bình không có gì lạ, nhưng lúc này…
- Lần này Thiệu Dương phân tông người chỉ sợ đá trúng thiết bản rồi, nâng Thạch Đầu đập phá chân của mình.
- Người này lợi hại như thế, chỉ sợ Ôn Thế Dương không hẳn là đối thủ của hắn.
- Năm nay thiên tài sao mà nhiều vậy, những năm qua Tiên Thiên Cảnh Giới cũng đã là hàng đầu rồi, năm nay Tiên Thiên Cảnh Giới đều chỉ có thể là hòn đá kê chân, Từ Lượng Hoắc Thành có thanh danh không nhỏ, không ngờ trở thành đá kê chân cho người khác như vậy.
- Vốn chính là như thế, bọn hắn là những thiên tài, con đường vô địch, tthì phải chịu nhiều thách thức.
- Trận chiến này qua đi, vô luận thắng bại, người này danh tiếng đều truyền khắp trong tông, chỉ sợ không được bao lâu, sẽ có rất nhiều người trước tới khiêu chiến đấy.
Một chưởng đập bay Từ Lượng, Diệp Hi Văn lại tiến lên một bước, nói ra:
- Ôn Thế Dương, nếu như ngươi còn là một nam nhân, ra đây cho ta.
- Ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra.
Lúc này, trong sân có một áo bào tím thanh niên khí vũ hiên ngang, cất bước đi ra.
- Ngươi là Ôn Thế Dương?
Diệp Hi Văn nói.
- Ngươi là ai?
Ôn Thế Dương nhìn qua Diệp Hi Văn.
- Thanh Phong sơn phân tông, Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn thản nhiên nói.
- Chính là ngươi đả thương đại ca ta sao?
- Thì ra ngươi là đệ đệ Diệp Phong, nhưng ngươi cũng dám đến đây quấy rầy, lá gan không nhỏ, còn dám mạo phạm quy tông.
Ôn Thế Dương nói.
- Ngươi là ai. . . Lại dám đến Thiệu Dương phân tông chúng ta giương oai.
Rất nhiều Thiệu Dương phân tông đệ tử đều nổi giận, cũng có đệ tử trước tiến về Thanh Phong sơn phân tông nháo sự, nhận ra Diệp Hi Văn, lập tức kinh hãi vô cùng, lúc ấy Diệp Hi Văn đem Hoắc Thành thu thập như một đầu chó nhà có tang, bọn hắn đến nay vẫn rõ mồn một trước mắt.
- Gọi Thiệu Dương phân tông Ôn Thế Dương ra đây.
Diệp Hi Văn lớn tiếng nói, Thiệu Dương phân tông muốn thừa dịp Thanh Phong sơn phân tông trưởng lão đều không có ở đó, đếnThanh Phong sơn phân tông gây sự, Diệp Hi Văn lúc này là bắt chước làm theo mà thôi, có thể thành công hay không, thì xem nắm tay người nào lớn rồi.
Hoắc Thành nắm đấm không đủ lớn, bị Diệp Hi Văn thu thập, hiện tại Diệp Hi Văn tự mình đánh đến tận cửa rồi.
- Ngươi là người nào, tục danh Ôn sư huynh cũng phải ngươi có thể gọi được.
Lúc này, trong sân đi ra một đệ tử hơn hai mươi tuổi, nhìn Diệp Hi Văn.
- Chính là đệ tử Thanh Phong sơn phân tông, cũng dám đến Thiệu Dương phân tông chúng ta giương oai sao, thực là muốn chết.
Người thanh niên kia cười lạnh một tiếng, một cước đá ra, nháy mắt đánh tới trước mặt Diệp Hi Văn, tốc độ cực nhanh, khí thế Tiên Thiên Cảnh Giới lập tức phóng thích ra.
Diệp Hi Văn lập tức biết rõ người là ai rồi, người này tên là Từ Lượng, lần này Thiệu Dương phân tông tổng cộng có ba Tiên Thiên đệ tử, Hoắc Thành đã bị hắn đánh cho tàn phế rồi, người này đi ra, nếu không phải Ôn Thế Dương, nhất định chính là Từ Lượng rồi.
Từ Lượng thực lực rất mạnh, nhưng vẫn dưới Hoắc Thành, chứ đùng nói là Ôn Thế Dương, nhưng cũng khẳng định là Thiệu Dương phân tông thực lực rất cường đại, chon nên khó trách dám người này đến Thanh Phong sơn phân tông khi dễ như vậy.
Nhưng Diệp Hi Văn thực lực đã chuyển hóa năm thành chân khí, ngay cả Tiên Thiên tam trọng cao thủ đều có thể chống lại được, bản thân cảnh giới cũng là Tiên Thiên nhất trọng đỉnh phong, hơn xa Từ Lượng rồi.
Diệp Hi Văn đưa tay đỡ, ‘ oanh ’ một tiếng cực lớn vang lên, thế công của nTừ Lượng bị Diệp Hi Văn chắn trước người, nhấc lên một hồi đáng khí lãng sợ tỏa ra.
Tiên Thiên cao thủ giao thủ, cơ hồ quyền cước đều có thể đ oanh bạo không khí, dẫn tới không khí chấn động, giống như không gian vặn vẹo chấn động.
Từ Lượng ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc, hiển nhiên hắn căn bản không có ngờ tới, Diệp Hi Văn có thể nhẹ nhàng ngăn trở một kích của hắn như vậy, tuy một kích vừa rồi nhìn như vội vàng, nhưng hắn tự biết mình, từ lúc ra cửa sân, cũng đã bắt đầu tụ lực, muốn đánh Diệp Hi Văn trở tay không kịp, ai biết Diệp Hi Văn nhẹ nhàng ngăn cản được như vậy.
- Đến lượt ta rồi,
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, một cước như thiểm điện đá ra, nương theo một hồi không khí đùng đùng chính là tiếng nổ mạnh, Diệp Hi Văn tốc độ quá nhanh, không khí đều bị đá ra mà phát nổ.
Từ Lượng sớm có chuẩn bị, lập tức phi thân nhảy lên, tránh được một cước của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn căn bản không có dừng lại, cũng không để cho hắn thời gian thở dốc, lập tức một chưởng bổ tới.
Bôn Lôi thủ, lôi lệ phong hành.
Trong lúc nhất thời giống như chín tiếng sét đánh.
- Bành.
Từ Lượng đưa tay ra đở, lập tức một hồi thanh âm đùng đùng, cùng với xương cốt bị Diệp Hi Văn một chưởng trực tiếp đánh gãy, Diệp Hi Văn có lực lượng mười một đầu Phi Long Chi Lực đáng sợ bực nào, mà Từ Lượng mới khó khăn lắm đạt đến hai Phi Long Chi Lực mà thôi, làm sao có thể là đối thủ của Diệp Hi Văn được, Diệp Hi Văn không đem hết toàn lực, chỉ một chưởng đánh ra, liền đem hai tay Từ Lượng trực tiếp đánh gãy.
Một hồi xương cốt cách đứt gãy vang lên làm cho cho người sợ hãi
- Ah.
Từ Lượng kêu thảm thiết liên tục, tuy trước khi đó hắn đã biết rõ thực lực Diệp Hi Văn cường đại, từ Hoắc Thành bị thương là hắn biết rồi, nhưng hắn cũng không nghĩ tới chính mình cùng Diệp Hi Văn chênh lệch lại nhiều như vậy.
Căn bản một kích của Diệp Hi Văn cũng đỡ không nổi.
Diệp Hi Văn ngay sau đó lại một chưởng đánh ra, đây là Khuyết Nguyệt Trảm, Diệp Hi Văn đã sớm đem Khuyết Nguyệt Trảm luyện đến đại thành, hạ bút thành văn rồi, không cần đao, đem tinh túy Khuyết Nguyệt Trảm sáp nhập vào thân thể Diệp Hi Văn, quả thực có thể so với kim thiết, tay không thi triển Khuyết Nguyệt Trảm, uy lực so với dùng đao thi triển ra cũng không kém hơn nhiều.
Một chưởng này đánh ra, dùng tới kỹ xảo Khuyết Nguyệt Trảm phát lực, hơn nữa Diệp Hi Văn lắm được tinh yếu Bôn Lôi thủ, một chưởng này vừa nhanh, lực đạo vừa thâm trầm đáng sợ.
- Bành.
Diệp Hi Văn một chưởng đánh ra, vỗ vào ngực Từ Lượng, xương ngực Từ Lượng đứt đoạn, nội phủ đều bị chấn thương.
Lúc này chẳng qua Diệp Hi Văn còn lưu thủ, bằng không Từ Lượng đã bị đánh chết rồi.
Nhưng dù là như thế, Từ Lượng bị lực đạo trực tiếp đập bay, trực tiếp ngất đi.
Yên tĩnh.
Hiện trường đều hoàn toàn yên tĩnh, vô luận là bất kỳ phân tông đệ tử, sau khi nhìn thấy Diệp Hi Văn thắng dễ như trở bàn tay, nhẹ nhàng đánh bại Từ Lượng, lập tức đều hít một hơi lãnh khí.
Ngay sau đó một hồi tiếng thảo luận lập tức tràn ngập ra.
- Làm sao có thể, Từ Lượng rõ ràng thua ở trong thua ở trong tay người này.
- Vừa rồi bình bình không có gì lạ, nhưng lúc này…
- Lần này Thiệu Dương phân tông người chỉ sợ đá trúng thiết bản rồi, nâng Thạch Đầu đập phá chân của mình.
- Người này lợi hại như thế, chỉ sợ Ôn Thế Dương không hẳn là đối thủ của hắn.
- Năm nay thiên tài sao mà nhiều vậy, những năm qua Tiên Thiên Cảnh Giới cũng đã là hàng đầu rồi, năm nay Tiên Thiên Cảnh Giới đều chỉ có thể là hòn đá kê chân, Từ Lượng Hoắc Thành có thanh danh không nhỏ, không ngờ trở thành đá kê chân cho người khác như vậy.
- Vốn chính là như thế, bọn hắn là những thiên tài, con đường vô địch, tthì phải chịu nhiều thách thức.
- Trận chiến này qua đi, vô luận thắng bại, người này danh tiếng đều truyền khắp trong tông, chỉ sợ không được bao lâu, sẽ có rất nhiều người trước tới khiêu chiến đấy.
Một chưởng đập bay Từ Lượng, Diệp Hi Văn lại tiến lên một bước, nói ra:
- Ôn Thế Dương, nếu như ngươi còn là một nam nhân, ra đây cho ta.
- Ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra.
Lúc này, trong sân có một áo bào tím thanh niên khí vũ hiên ngang, cất bước đi ra.
- Ngươi là Ôn Thế Dương?
Diệp Hi Văn nói.
- Ngươi là ai?
Ôn Thế Dương nhìn qua Diệp Hi Văn.
- Thanh Phong sơn phân tông, Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn thản nhiên nói.
- Chính là ngươi đả thương đại ca ta sao?
- Thì ra ngươi là đệ đệ Diệp Phong, nhưng ngươi cũng dám đến đây quấy rầy, lá gan không nhỏ, còn dám mạo phạm quy tông.
Ôn Thế Dương nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.