Chương 23: Âm mưu
Huyết Hồng
05/04/2017
Tế tổ đại điển Hỏa Nha bộ đã kết thúc.
Một lần này, có lẽ là các tổ linh bất mãn đối với tế phẩm dâng lên, cũng chưa có tộc nhân được tổ linh chúc phúc. Đối với kết quả này, các vu tế Hỏa Nha bộ khá thấp thỏm lo âu, một bộ tộc mất đi tổ linh thích, thường thường ý nghĩa một chuỗi xui xẻo sắp tới.
Nhưng trong doanh địa bộ lạc Cơ Xu, một đám mười mấy người xuân phong đắc ý ngồi vây quanh lò sưởi, há to mồm xé rách thịt nướng hương thơm xộc vào mũi, há mồm nuốt rượu mạnh ngon nhất tốn nhiều tiền mua từ trong thương đội.
Khương Bặc ngồi ngay ngắn ở chính giữa, cầm bát lớn, dương dương đắc ý cùng một trung niên tráng hán trong lều trại ban đêm mấy ngày hôm trước Cơ Hạo rình coi cụng bát lớn một cái thật mạnh, sau đó cười lớn đem rượu mạnh trong bát to uống một hơi cạn sạch.
Phun mạnh ra một ngụm hơi rượu, trung niên tráng hán lau mặt, hài lòng thở dài nói: “Năm đó ta thua Cơ Hùng phụ thân của Cơ Hạ, ở tế tổ đại điển thượng bị hắn đánh gãy mấy chục căn xương sườn, không có thưởng hạ bộ lạc thủ lĩnh chiến sĩ vị trí.”
Nhún nhún vai, đắc ý cười cười, tráng hán dương dương đắc ý nói: “Nhưng hiện tại xương cốt Cơ Hùng cũng có thể dùng để đánh trống rồi, Cơ Hoàn ta vẫn sống khỏe. Con ta Cơ Xu cũng đánh bại con của Cơ Hùng, thuận lợi chiếm được thứ năm đó ta chưa đạt được.”
Một cô gái nóng bỏng quần áo hở hang, chỉ dùng hai mảnh da thú quấn hạ thân cùng ngực ân cần ghé lên, giơ lên một cái vại rượu cực lớn, rót đầy rượu ngon cho Cơ Hoàn. Cơ Hoàn cười hì hì véo ở trên đùi thiếu nữ một cái, đắc ý đem rượu nuốt cả ngụm lớn.
Khương Bặc cười to ‘ha ha’, híp con mắt dài nhỏ chậm rãi nói: “Hiện tại Cơ Xu thành thủ lĩnh chiến sĩ Hỏa Nha bộ, một số việc chúng ta trước kia không tiện làm, hiện tại có thể làm rồi. Ha ha, ta hiện tại đột nhiên cảm thấy trước mắt một mảng sáng sủa, tiền đồ của Cơ Xu rất là sáng sủa nha!”
Cơ Xu ngồi ở bên người Cơ Hoàn, hai tay nắm chặt một cây rìu lớn huyết ngọc chế thành không hé răng.
Cán cây rìu lớn dài ba thước, trên mặt rìu cực lớn điêu khắc hình vẽ mấy con Tam Túc Kim Ô vờn quanh mặt trời lượn quanh nhảy múa. Cây rìu lớn này rất bình thường, không có bất cứ phù văn nào thêm vào, thậm chí ngay cả vu khí bình thường nhất cũng không phải.
Đây là ‘Hỏa Nha Phủ Trượng’, tượng trưng quyền lực tổ truyền Hỏa Nha bộ. Cầm cây Hỏa Nha Phủ Trượng này, có thể tùy ý điều động hơn một ngàn bộ lạc Hỏa Nha bộ, toàn bộ chiến sĩ mấy ngàn bộ lạc phụ thuộc, công kích bất cứ kẻ địch nào muốn công kích.
Tiềm lực chiến tranh của Hỏa Nha bộ cực kỳ kinh người, không nói chiến sĩ cường đại cấp Đại Vu của các bộ lạc, chỉ cần hơn một ngàn con cự nha có được chiến lực cấp Đại Vu trên Kim Ô lĩnh, đã là một lực lượng đáng sợ có tính hủy diệt.
Lăn qua lộn lại thưởng thức Hỏa Nha Phủ Trượng, Cơ Xu âm trầm nói: “Vì vật này, ta ngay cả con mình cũng hy sinh.”
Nghĩ đến đầu của Cơ Võ ngay tại dưới chân mình biến thành một bãi thịt vụn, trái tim Cơ Xu không khỏi đau đớn từng trận. Dù sao cũng là con mình, là huyết mạch mình kéo dài, vì Hỏa Nha Phủ Trượng, mình tự mình giết chết con trai mình thương yêu nhất.
Cơ Hoàn hừ lạnh một tiếng, cầm Hỏa Nha Phủ Trượng, mặt đầy nụ cười thưởng thức. Dùng sức vuốt ve phủ trượng, Cơ Hoàn lạnh giọng cười nói: “Không phải là một đứa con trai sao? Cơ Xu, ta có huynh đệ các ngươi bảy đứa con trai, ngươi cố gắng một chút, tìm thêm mấy người phụ nữ, sinh thêm mấy đứa con trai là được!”
Khương Bặc mắt lộ kỳ quang nhìn Hỏa Nha Phủ Trượng, ở một bên thấp giọng cười nói: “Đúng vậy, Xu, đi trở về, ta tự mình chọn cho ngươi mấy tộc nữ mỹ mạo, để họ sinh thêm cho ngươi mấy đứa con trai. Ngươi trẻ tuổi khỏe mạnh, còn sợ không có con sao?”
Cơ Xu không hé răng, chỉ trầm mặt nhìn lửa trại trong lò sưởi.
Khương Bặc nheo mắt, thản nhiên nói: “Về phần Khương Dao bên kia... Ta biết nó lòng ghen tị nặng, chưa bao giờ cho ngươi chạm vào nữ nhân khác. Chuyện này, ta sẽ tự mình nói chuyện tử tế với nó!”
Còn chưa dứt lời, Khương Dao giống như u linh từ trong khe hở rèm cửa chui vào.
Sắc mặt trắng bệch như lệ quỷ, Khương Dao ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Khương Bặc, nói từng chữ một: “Chuyện này, con đã đáp ứng. Nhưng Cơ Hạ, Thanh Phục, còn có đứa con chết tiệt đó của bọn chúng, bọn chúng phải chết! Phải tuẫn táng cho Võ!”
Cơ Hoàn, Cơ Xu đều không nói chuyện. Khương Bặc cau mày, lạnh lùng nhìn Khương Dao cười lạnh nói: “Ta nói rồi, chuyện này không thể sốt ruột. Ngươi cũng thấy rồi, trên tế tổ đại điển, đám lão gia hỏa kia của Hỏa Nha bộ vẫn rất bất mãn đối với Cơ Xu. Chúng ta hiện tại...”
Khương Dao lạnh lùng nói: “Không đáp ứng ta báo thù cho Võ, ta sẽ đem việc các ngươi muốn làm truyền hết ra ngoài.”
Khương Bặc phẫn nộ đứng dậy, chỉ vào Khương Dao lớn tiếng quát: “Ngươi dám?”
Khương Dao ngạo nghễ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Bặc cười lạnh nói: “Ông nói xem tôi có dám hay không?”
Khương Bặc giận dữ nói: “Nếu không phải ngươi, ngu đến nỗi dùng bí pháp kích hoạt Tất Phương huyết mạch trên người Võ...”
Khương Dao ngắt lời Khương Bặc, lạnh giọng quát: “Huyết mạch Tất Phương bộ cường đại hơn xa so với Hỏa Nha bộ, chẳng lẽ ta muốn để con mình mạnh hơn nữa, ta sai sao? Ta muốn để con mình đè đầu con của Thanh Phục tiểu tiện nhân kia, ta sai sao?”
Khương Bặc tức giận nhìn Khương Dao, phẫn nộ rít gào: “Nhưng ngươi không nên động thủ ở trước tế tổ đại điển. Huyết mạch truyền thừa, bất cứ một bộ lạc nào của Nam hoang cũng sẽ không thừa nhận tộc nhân kích hoạt huyết mạch ngoại tộc. Ngươi thiếu chút nữa đã hỏng toàn bộ kế hoạch của chúng ta.”
Khương Dao sững sờ nhìn chằm chằm Khương Bặc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhưng hiện tại, Cơ Xu không phải đã thành công sao? Sự tình đã quyết, chuyện xác định ở trên tế tổ đại điển, cho dù là Cơ Khuê bọn lão bất tử đó cũng không thể thay đổi. Ta hiện tại, muốn cả nhà Cơ Hạ chết! Nhất là thằng nhãi con kia, Cơ Hạo chết tiệt kia!”
Cơ Xu bưng một bát rượu, chậm rãi đem rượu mạnh đầy bát nuốt xuống. Hắn nhìn Khương Dao, thản nhiên nói: “Chuyện này giao cho ta xử lý, rất nhanh sẽ có kết quả... Khương Dao, không dùng những tâm tư nho nhỏ, thủ đoạn nhỏ đáng thương đó của ngươi nữa.”
Sắc mặt trắng bệch của Khương Dao biến thành một mảng xanh mét, nàng nghiến răng nhìn Cơ Xu, lạnh giọng cười nói: “Tâm tư nhỏ? Thủ đoạn nhỏ? Ngươi dám xem thường ta?”
Thân thể Khương Bặc nhoáng lên một cái, một ánh lửa phun ra ở trước mặt Khương Dao, Khương Bặc từ trong ánh lửa hiện ra thân hình, đánh một bạt tai nặng nề khiến Khương Dao miệng phun máu tươi, gào thét ngã xuống đất.
Khương Bặc tức giận nhìn Khương Dao, nghiến răng thấp giọng giận dữ hét: “Ngươi còn tưởng thủ pháp của ngươi rất cao minh sao? Để Khương Tuyết tiểu tiện – nhân kia đi tìm người ta làm phiền, ngươi có biết hay không, Khương Tuyết nếu ở Kim Ô lĩnh giết chết con thủ lĩnh chiến sĩ Hỏa Nha bộ vừa mới từ nhậm, sẽ là hậu quả gì?”
Khương Dao ngạo nghễ ngẩng đầu, khinh thường nói: “Hỏa Nha bộ chẳng lẽ còn dám trở mặt với Tất Phương bộ chúng ta sao? Cùng lắm thì tiêu diệt Hỏa Nha bộ là được!”
Sắc mặt hai cha con Cơ Hoàn, Cơ Xu khó coi giống như vừa mới ăn một thùng phân chó to, Khương Dao nữ nhân này đã không thể nói lý nữa.
Trong lều, gương mặt các tộc nhân Hỏa Nha bộ run rẩy từng đợt, nếu không phải Khương Bặc ở đây, trong bọn họ thậm chí sẽ có người tính tình nóng nảy rút đao dứt khoát xử lý nữ nhân kiêu ngạo tự đại này.
Cơ Xu nhìn Khương Dao gương mặt vặn vẹo, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi:
“Cho ta vài ngày, ta sẽ sai Cơ Hạ đi ngoài Kim Ô lĩnh trấn thủ, đây là quyền lực của ta.”
“Chỉ cần Cơ Hạ rời Kim Ô lĩnh, chuyện còn lại đều dễ làm.”
Một lần này, có lẽ là các tổ linh bất mãn đối với tế phẩm dâng lên, cũng chưa có tộc nhân được tổ linh chúc phúc. Đối với kết quả này, các vu tế Hỏa Nha bộ khá thấp thỏm lo âu, một bộ tộc mất đi tổ linh thích, thường thường ý nghĩa một chuỗi xui xẻo sắp tới.
Nhưng trong doanh địa bộ lạc Cơ Xu, một đám mười mấy người xuân phong đắc ý ngồi vây quanh lò sưởi, há to mồm xé rách thịt nướng hương thơm xộc vào mũi, há mồm nuốt rượu mạnh ngon nhất tốn nhiều tiền mua từ trong thương đội.
Khương Bặc ngồi ngay ngắn ở chính giữa, cầm bát lớn, dương dương đắc ý cùng một trung niên tráng hán trong lều trại ban đêm mấy ngày hôm trước Cơ Hạo rình coi cụng bát lớn một cái thật mạnh, sau đó cười lớn đem rượu mạnh trong bát to uống một hơi cạn sạch.
Phun mạnh ra một ngụm hơi rượu, trung niên tráng hán lau mặt, hài lòng thở dài nói: “Năm đó ta thua Cơ Hùng phụ thân của Cơ Hạ, ở tế tổ đại điển thượng bị hắn đánh gãy mấy chục căn xương sườn, không có thưởng hạ bộ lạc thủ lĩnh chiến sĩ vị trí.”
Nhún nhún vai, đắc ý cười cười, tráng hán dương dương đắc ý nói: “Nhưng hiện tại xương cốt Cơ Hùng cũng có thể dùng để đánh trống rồi, Cơ Hoàn ta vẫn sống khỏe. Con ta Cơ Xu cũng đánh bại con của Cơ Hùng, thuận lợi chiếm được thứ năm đó ta chưa đạt được.”
Một cô gái nóng bỏng quần áo hở hang, chỉ dùng hai mảnh da thú quấn hạ thân cùng ngực ân cần ghé lên, giơ lên một cái vại rượu cực lớn, rót đầy rượu ngon cho Cơ Hoàn. Cơ Hoàn cười hì hì véo ở trên đùi thiếu nữ một cái, đắc ý đem rượu nuốt cả ngụm lớn.
Khương Bặc cười to ‘ha ha’, híp con mắt dài nhỏ chậm rãi nói: “Hiện tại Cơ Xu thành thủ lĩnh chiến sĩ Hỏa Nha bộ, một số việc chúng ta trước kia không tiện làm, hiện tại có thể làm rồi. Ha ha, ta hiện tại đột nhiên cảm thấy trước mắt một mảng sáng sủa, tiền đồ của Cơ Xu rất là sáng sủa nha!”
Cơ Xu ngồi ở bên người Cơ Hoàn, hai tay nắm chặt một cây rìu lớn huyết ngọc chế thành không hé răng.
Cán cây rìu lớn dài ba thước, trên mặt rìu cực lớn điêu khắc hình vẽ mấy con Tam Túc Kim Ô vờn quanh mặt trời lượn quanh nhảy múa. Cây rìu lớn này rất bình thường, không có bất cứ phù văn nào thêm vào, thậm chí ngay cả vu khí bình thường nhất cũng không phải.
Đây là ‘Hỏa Nha Phủ Trượng’, tượng trưng quyền lực tổ truyền Hỏa Nha bộ. Cầm cây Hỏa Nha Phủ Trượng này, có thể tùy ý điều động hơn một ngàn bộ lạc Hỏa Nha bộ, toàn bộ chiến sĩ mấy ngàn bộ lạc phụ thuộc, công kích bất cứ kẻ địch nào muốn công kích.
Tiềm lực chiến tranh của Hỏa Nha bộ cực kỳ kinh người, không nói chiến sĩ cường đại cấp Đại Vu của các bộ lạc, chỉ cần hơn một ngàn con cự nha có được chiến lực cấp Đại Vu trên Kim Ô lĩnh, đã là một lực lượng đáng sợ có tính hủy diệt.
Lăn qua lộn lại thưởng thức Hỏa Nha Phủ Trượng, Cơ Xu âm trầm nói: “Vì vật này, ta ngay cả con mình cũng hy sinh.”
Nghĩ đến đầu của Cơ Võ ngay tại dưới chân mình biến thành một bãi thịt vụn, trái tim Cơ Xu không khỏi đau đớn từng trận. Dù sao cũng là con mình, là huyết mạch mình kéo dài, vì Hỏa Nha Phủ Trượng, mình tự mình giết chết con trai mình thương yêu nhất.
Cơ Hoàn hừ lạnh một tiếng, cầm Hỏa Nha Phủ Trượng, mặt đầy nụ cười thưởng thức. Dùng sức vuốt ve phủ trượng, Cơ Hoàn lạnh giọng cười nói: “Không phải là một đứa con trai sao? Cơ Xu, ta có huynh đệ các ngươi bảy đứa con trai, ngươi cố gắng một chút, tìm thêm mấy người phụ nữ, sinh thêm mấy đứa con trai là được!”
Khương Bặc mắt lộ kỳ quang nhìn Hỏa Nha Phủ Trượng, ở một bên thấp giọng cười nói: “Đúng vậy, Xu, đi trở về, ta tự mình chọn cho ngươi mấy tộc nữ mỹ mạo, để họ sinh thêm cho ngươi mấy đứa con trai. Ngươi trẻ tuổi khỏe mạnh, còn sợ không có con sao?”
Cơ Xu không hé răng, chỉ trầm mặt nhìn lửa trại trong lò sưởi.
Khương Bặc nheo mắt, thản nhiên nói: “Về phần Khương Dao bên kia... Ta biết nó lòng ghen tị nặng, chưa bao giờ cho ngươi chạm vào nữ nhân khác. Chuyện này, ta sẽ tự mình nói chuyện tử tế với nó!”
Còn chưa dứt lời, Khương Dao giống như u linh từ trong khe hở rèm cửa chui vào.
Sắc mặt trắng bệch như lệ quỷ, Khương Dao ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Khương Bặc, nói từng chữ một: “Chuyện này, con đã đáp ứng. Nhưng Cơ Hạ, Thanh Phục, còn có đứa con chết tiệt đó của bọn chúng, bọn chúng phải chết! Phải tuẫn táng cho Võ!”
Cơ Hoàn, Cơ Xu đều không nói chuyện. Khương Bặc cau mày, lạnh lùng nhìn Khương Dao cười lạnh nói: “Ta nói rồi, chuyện này không thể sốt ruột. Ngươi cũng thấy rồi, trên tế tổ đại điển, đám lão gia hỏa kia của Hỏa Nha bộ vẫn rất bất mãn đối với Cơ Xu. Chúng ta hiện tại...”
Khương Dao lạnh lùng nói: “Không đáp ứng ta báo thù cho Võ, ta sẽ đem việc các ngươi muốn làm truyền hết ra ngoài.”
Khương Bặc phẫn nộ đứng dậy, chỉ vào Khương Dao lớn tiếng quát: “Ngươi dám?”
Khương Dao ngạo nghễ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Bặc cười lạnh nói: “Ông nói xem tôi có dám hay không?”
Khương Bặc giận dữ nói: “Nếu không phải ngươi, ngu đến nỗi dùng bí pháp kích hoạt Tất Phương huyết mạch trên người Võ...”
Khương Dao ngắt lời Khương Bặc, lạnh giọng quát: “Huyết mạch Tất Phương bộ cường đại hơn xa so với Hỏa Nha bộ, chẳng lẽ ta muốn để con mình mạnh hơn nữa, ta sai sao? Ta muốn để con mình đè đầu con của Thanh Phục tiểu tiện nhân kia, ta sai sao?”
Khương Bặc tức giận nhìn Khương Dao, phẫn nộ rít gào: “Nhưng ngươi không nên động thủ ở trước tế tổ đại điển. Huyết mạch truyền thừa, bất cứ một bộ lạc nào của Nam hoang cũng sẽ không thừa nhận tộc nhân kích hoạt huyết mạch ngoại tộc. Ngươi thiếu chút nữa đã hỏng toàn bộ kế hoạch của chúng ta.”
Khương Dao sững sờ nhìn chằm chằm Khương Bặc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhưng hiện tại, Cơ Xu không phải đã thành công sao? Sự tình đã quyết, chuyện xác định ở trên tế tổ đại điển, cho dù là Cơ Khuê bọn lão bất tử đó cũng không thể thay đổi. Ta hiện tại, muốn cả nhà Cơ Hạ chết! Nhất là thằng nhãi con kia, Cơ Hạo chết tiệt kia!”
Cơ Xu bưng một bát rượu, chậm rãi đem rượu mạnh đầy bát nuốt xuống. Hắn nhìn Khương Dao, thản nhiên nói: “Chuyện này giao cho ta xử lý, rất nhanh sẽ có kết quả... Khương Dao, không dùng những tâm tư nho nhỏ, thủ đoạn nhỏ đáng thương đó của ngươi nữa.”
Sắc mặt trắng bệch của Khương Dao biến thành một mảng xanh mét, nàng nghiến răng nhìn Cơ Xu, lạnh giọng cười nói: “Tâm tư nhỏ? Thủ đoạn nhỏ? Ngươi dám xem thường ta?”
Thân thể Khương Bặc nhoáng lên một cái, một ánh lửa phun ra ở trước mặt Khương Dao, Khương Bặc từ trong ánh lửa hiện ra thân hình, đánh một bạt tai nặng nề khiến Khương Dao miệng phun máu tươi, gào thét ngã xuống đất.
Khương Bặc tức giận nhìn Khương Dao, nghiến răng thấp giọng giận dữ hét: “Ngươi còn tưởng thủ pháp của ngươi rất cao minh sao? Để Khương Tuyết tiểu tiện – nhân kia đi tìm người ta làm phiền, ngươi có biết hay không, Khương Tuyết nếu ở Kim Ô lĩnh giết chết con thủ lĩnh chiến sĩ Hỏa Nha bộ vừa mới từ nhậm, sẽ là hậu quả gì?”
Khương Dao ngạo nghễ ngẩng đầu, khinh thường nói: “Hỏa Nha bộ chẳng lẽ còn dám trở mặt với Tất Phương bộ chúng ta sao? Cùng lắm thì tiêu diệt Hỏa Nha bộ là được!”
Sắc mặt hai cha con Cơ Hoàn, Cơ Xu khó coi giống như vừa mới ăn một thùng phân chó to, Khương Dao nữ nhân này đã không thể nói lý nữa.
Trong lều, gương mặt các tộc nhân Hỏa Nha bộ run rẩy từng đợt, nếu không phải Khương Bặc ở đây, trong bọn họ thậm chí sẽ có người tính tình nóng nảy rút đao dứt khoát xử lý nữ nhân kiêu ngạo tự đại này.
Cơ Xu nhìn Khương Dao gương mặt vặn vẹo, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi:
“Cho ta vài ngày, ta sẽ sai Cơ Hạ đi ngoài Kim Ô lĩnh trấn thủ, đây là quyền lực của ta.”
“Chỉ cần Cơ Hạ rời Kim Ô lĩnh, chuyện còn lại đều dễ làm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.