Vu Thần Kỷ

Chương 473: Chú thể 

Huyết Hồng

03/07/2019

La Sơn lơ lửng cách mặt đất một trượng, ở phía dưới thân thể hắn, mười ngọn đèn ba lớn bảy nhỏ xếp thành hình chữ Nhất, ngọn lửa màu xanh lục nhạt phát ra cả mảng lớn ánh biếc, chiếu nước mưa rơi xuống trong trăm trượng đều biến thành màu xanh lục. 

Thái Ti cầm cốt trượng, vòng quanh La Sơn xì xồ niệm tụng chú ngữ, đồng thời nhảy múa như động kinh. Theo hắn nhảy lên, từng làn gió âm không biết từ nơi nào chảy ra, xoay tròn xông lên trời cao, mưa trên trời rơi xuống bị gió xoáy cuốn liền trở nên lộn xộn, giọt mưa va chạm cùng một chỗ nổ tung, không trung liền bịt kín một tầng hơi nước nồng đậm. 

Trên thân thể nhỏ gầy yếu non nớt của La Sơn, vết thương to bằng nắm tay xuyên qua ngực, xuyên thấu qua vết thương có thể nhìn thấy trái tim hắn bị nổ vỡ nát, ngay cả bộ phận khác phụ cận cũng bị phá hủy không ít. 

Một mũi tên lấy mạng, cho dù đối với một đứa bé bảy tuổi cũng không lưu tình chút nào, La Sơn có một bá phụ tốt, phụ thân hắn có một huynh trưởng tốt. 

“Sư huynh, muốn chuộc hồn thành công, trên thân thể không thể có nửa điểm vết thương.” Cơ Hạo vô kế khả thi nhìn A Bảo: “Chúng ta là không có năng lực này. Đứa bé này, đã chết một ngày một đêm, trên người nửa điểm sinh cơ cũng không còn.” 

A Bảo gật gật đầu, trầm giọng nói: “Dựng dậy người chết chính là thuật nghịch thiên, trái ngược bổn môn thanh tịnh tiêu dao, đệ tử bổn môn đối với cái này không nghiên cứu nhiều; nhưng mọc thịt từ xương trắng chính là bản lĩnh tạo hóa chi công, cứu tế thế nhân, đại sư bá ở cái này trình độ thâm hậu.” 

Cơ Hạo bị lời của A Bảo khiến cho sửng sốt. 

Dựng dậy người chết? Cũng chính là thuật khởi tử hồi sinh? Không nghiên cứu nhiều? Nói cách khác A Bảo không phải không biết, mà là vì trái ngược thiên địa tự nhiên, sinh tử luân hồi đại đạo, cho nên hắn chưa từng nghiên cứu nhiều thứ này? 

Nói cách khác, nếu lấy tu vi A Bảo, hắn nghiêm túc nghiên cứu thần thông bí pháp mảng này mà nói? Có phải hắn điểm ra một chỉ La Sơn đứa bé này có thể khởi tử hồi sinh hay không? 

Về phần nói bản lĩnh đắp thịt xương trắng, đại khái chính là năng lực trị bệnh cứu người, chữa thương khôi phục. Đại sư bá của A Bảo cùng Cơ Hạo, nghe nói là rất giỏi luyện đan, trình độ phương diện này hẳn là rất sâu, rất sâu, rất sâu! 

Bước đến bên người La Sơn, A Bảo mang theo một tia thương tiếc nhìn vết thương kia xuyên qua trên người La Sơn, từ trong tay áo lấy ra một viên đan hoàn màu vàng tròn trịa. Hắn hít sâu một hơi, nheo mắt ngầm tụng vài câu kinh chú, cắn chót lưỡi, phun ra một chút tinh huyết màu vàng tím, tất cả đều phun ở trên đan hoàn. 



Cơ Hạo nhìn mà khẽ nhíu mày, thoạt nhìn A Bảo đối với đứa bé tên là La Sơn này là thật sự để bụng. 

Đan hoàn nhanh chóng hoá khí, hóa thành một làn sương mù màu vàng tím dinh dính nặng nề. Hai tay A Bảo kết ấn, đem đám sương mù này nhẹ nhàng đẩy hướng trong vết thương của La Sơn, chợt nghe tiếng vang ‘soạt soạt’ không dứt bên tai, vô số gai thịt trong vết thương của La Sơn mấp máy, trái tim vỡ nát, mạch máu vỡ tan, cốt nhục bị đánh cho nát nhừ cấp tốc trọng sinh. Hầu như là trong nháy mắt vết thương đã biến mất không dấu vết. 

Viên đan dược A Bảo lấy ra dược lực cực mạnh, tu vi La Sơn cực thấp, thân thể này đại khái cũng chỉ tiêu chuẩn Vu Nhân cảnh ba bốn tầng, dược lực khổng lồ chỉ hao phí một chút cực nhỏ đã đem thân thể gầy yếu của nó chữa trị như lúc ban đầu. 

Áp lực khổng lồ hóa thành từng luồng sáng màu vàng tím cấp tốc lưu chuyển ở trong cơ thể La Sơn, từng tia khói tím từ trong lỗ chân lông của La Sơn phun ra, lại bị A Bảo bắt ấn quyết không ngừng ép về trong cơ thể La Sơn, trong không khí mơ hồ có dược hương nồng đậm quanh quẩn, trong cơ thể La Sơn mơ hồ truyền đến tiếng máu chảy. 

Các trưởng lão bộ lạc La Sơn ở bên vây xem khàn giọng kinh hô, sau đó đều nhảy nhót không thôi. 

Cơ nhục La Sơn bắt đầu mấp máy, đan lực chưa tiêu hao đang ở dưới sự trợ giúp của bí pháp của A Bảo, cấp tốc tăng cường thân thể hắn. 

A Bảo không ngừng đánh ra một lại một ấn quyết, Cơ Hạo nhìn mà méo miệng, nhiều ấn quyết là A Bảo những ngày qua lúc đi đường đã dạy Cơ Hạo, giống Cửu Tự Chân Ngôn pháp ấn Cơ Hạo tìm hiểu, có được các loại uy lực cường đại quỷ thần khó lường. 

Pháp ấn của A Bảo ở trên tinh diệu biến hóa xa không bằng Cửu Tự Chân Ngôn pháp ấn thâm hậu, nhưng ở trên cường độ uy lực, vậy lại bỏ qua Cơ Hạo không biết bao nhiêu con phố. Mỗi một đạo pháp ấn của hắn đều chỉ thẳng đại đạo, mỗi một pháp ấn đều có lực lượng khủng bố khai thiên tích địa. 

Lấy một giọt tinh huyết của bản thân dẫn dắt, dùng một viên kim đan đại sư bá của A Bảo luyện chế làm động lực, A Bảo thi triển pháp ấn dẫn dắt đến thiên địa nguyên khí khổng lồ, nhanh chóng đem thân thể La Sơn rèn luyện một phen. 

Thần thức Cơ Hạo bao phủ trên người La Sơn. Tố chất thân thể tiểu gia hỏa này đang cấp tốc tăng cường, cường độ thân thể hắn ở ngắn ngủn vài hơi thở đã từ Vu Nhân cảnh nhảy tới Tiểu Vu cảnh, sau đó cấp tốc từ Tiểu Vu cảnh nhảy tới Đại Vu cảnh! 

Qua thời gian mười mấy hơi thở, chờ A Bảo thu công lui đến bên người Cơ Hạo, La Sơn đơn thuần cường độ thân thể, đã đủ để đánh đồng với Đại Vu mở hơn ngàn vu huyệt. Nhưng trong cơ thể La Sơn một tia vu lực cũng không có, một mạch lạc cũng chưa mở, A Bảo cứng rắn dùng ngoại lực đem thân thể hắn rèn luyện đến trình độ bực này. 

Cơ Hạo nhìn nóng mắt vô cùng, hắn túm chặt tay áo A Bảo cười nói: “Sư huynh!” 



A Bảo giang hai tay nhìn Cơ Hạo thở dài một hơi, tùy tay lấy ra một khối ngọc bản ném cho hắn: “Sư tôn nói, không thể mượn dùng ngoại lực quá nhiều. Đây là luyện đan tinh yếu của đại sư bá, muốn đan dược, tự mình luyện đi. Người tu luyện chúng ta, luyện đan cũng là tay nghề bắt buộc!” 

Cơ Hạo phẫn nộ thu hồi ngọc bản, trận pháp chân giải của Vũ Dư đạo nhân đã có đủ hắn hao tâm tổn sức, lại đến một cái luyện đan tinh yếu của đại sư huynh của Vũ Dư đạo nhân, cái này phải hao phí bao nhiêu năm khổ công mới được? 

A Bảo chép miệng một cái, nhìn Cơ Hạo bất đắc dĩ nói: “Nhưng, ngươi hành tẩu trên thế gian, khó tránh khỏi có tai ương binh đao, ngươi hiện tại cũng không biết luyện đan… thôi, cho ngươi mấy viên là được. Nhưng nhớ lấy, không thể ỷ lại ngoại vật quá nhiều mới là đại đạo chân lý!” 

Đưa tay ở trong tay áo đào sờ soạng một phen, A Bảo lấy ra một bình thuốc to bằng nắm tay nhét vào trong tay Cơ Hạo. 

Cơ Hạo nhất thời vui vẻ ra mặt, thần niệm hướng trong bình ngọc dò xét, bên trong có ba mươi mấy viên đan hoàn màu vàng nhạt giống như vật còn sống quay tròn lăn loạn. 

Trong bình cuồng phong thổi bay một trận, đỉnh đầu Thái Ti khí đen ngút trời, toàn thân hắn đều như biến thành một quỷ ảnh mông lung, trên người không có chút mùi người sống nào. Mười ngọn đèn phía dưới thân thể La Sơn bắt đầu kịch liệt lay động, đèn đuốc không ngừng bành trướng thu nhỏ lại, ánh đèn màu xanh lục nhạt cũng chợt biến thành màu tím trắng làm người ta tim đập nhanh. 

Trên thân thể nhỏ của La Sơn một mảng hư ảnh nhàn nhạt khuếch trương ra, một khí tức tuyệt đối vô tình âm u khuếch tán. 

Thái Ti ném cốt trượng xuống, quỳ dưới đất hướng mảng sương mù mông lung kia quỳ bái, sau đó chú ngữ kỳ dị, Cơ Hạo nghe không hiểu huyên thuyên nhắc tới cả một đống thứ. 

Trong tiếng ‘Vù vù’, mười ngọn đèn phía dưới thân thể La Sơn ánh lửa dâng trào, hóa thành một ngọn lửa màu xám trắng đem hắn bọc hết lại ở trong. 

Âm phong bốn phương tám hướng càng thêm mãnh liệt, Thái Ti đột nhiên ngẩng đầu, quay đầu hướng Cơ Hạo quỷ khí âm trầm nói: “Tế phẩm chuộc hồn, mau mau dâng lên.” 

Cơ Hạo gật gật đầu, vung tay, Trát Mộc mang theo một đám chiến sĩ như sói như hổ, đem ba huynh đệ bọn La Phong cùng với đám đông vây cánh của bọn hắn nhanh chóng đẩy tới phụ cận La Sơn, giơ tay chém xuống đem đầu bọn hắn một đao chặt bỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vu Thần Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook