Chương 1692: Cửu đỉnh sắp thành
Huyết Hồng
03/07/2019
Chín tháng sau, Cơ Hạo phong trần mệt mỏi về tới ngoài Thái Dương Giới.
Năm khối đại lục hợp nhất, Bàn Cổ mỗ đại lục trở nên vô cùng rộng lớn, lấy thần thông pháp lực Cơ Hạo hiện nay, càng mượn dùng Thiên Địa Kim Kiều xuyên qua hư không, hắn vẫn hao phí chín tháng thời gian, lúc này mới miễn cưỡng bái phỏng đất tổ mấy chục siêu cấp thị tộc xếp hạng hàng đầu của nhân tộc, miễn cưỡng thanh tẩy phân thân Nguyên Thủy Ma Tôn trong lòng tộc nhân của bọn họ, lấy đi binh khí Tự Văn Mệnh cần.
Thời gian quá gấp, nhiệm vụ quá nặng, đây cũng là nguyên nhân Cơ Hạo trước đó vài ngày ép bản thân bỏ qua cho sơ vu nhất mạch.
Chỉ cần cửu đỉnh vừa xuất hiện, Cơ Hạo sẽ lập tức giết về Đại Tiểu Vu sơn, triệt để san bằng sơ vu nhất mạch —— Đám Vu Bật dùng tính mạng tộc nhân mình để uy hiếp Cơ Hạo, lại không nghĩ rằng, Cơ Hạo đã sớm đem toàn bộ tộc nhân của sơ vu nhất mạch coi là người chết.
Đám vu sư sơ vu nhất mạch phát khùng, điên cuồng, vì lực lượng không tiếc mọi thủ đoạn, thậm chí điên cuồng đến nhiều lần ám sát Nhân Hoàng, bọn họ chính là một khối u ác tính lớn giấu ở trong nhân tộc, chỉ cần cho Cơ Hạo cơ hội, hắn sẽ không chút do dự thanh tẩy sạch bọn họ. Nhân tộc tương lai, không cần sơ vu nhất mạch không thể khống chế, căn bản không cần bọn họ!
Quơ quơ cổ tay áo nặng trịch, Cơ Hạo hít sâu một hơi, sải bước đi về phía Thái Dương Giới.
Một vòng xoáy lửa thật lớn gào thét xuất hiện ở mặt ngoài Thái Dương Giới, vòng xoáy dần dần khuếch tán ra, một hành lang thẳng tắp xuất hiện ở trước mặt Cơ Hạo. Theo hành lang, Cơ Hạo tế ra Thiên Địa Kim Kiều, rất nhanh đã đi tới Thái Dương Thần Cung.
‘Oành’ một tiếng nổ lớn, một quảng trường chính giữa Thái Dương Thần Cung khẽ run rẩy, một vết nứt cực lớn xuất hiện, một mảng nhiệt lực đáng sợ bị làn khói màu xanh tím bao bọc lao ra, vô số thợ thủ công nhân tộc đang ở trên quảng trường rèn các loại quân giới, giáp trụ hò hét, dùng hết toàn lực hướng chung quanh chạy tứ tán.
Luồng nhiệt lực này trong lòng đất lao ra quá đáng sợ, quần áo, lông mày, tóc bọn họ nháy mắt cháy lên, nhiều thợ thủ công không kịp né tránh, toàn thân bị đốt tới mức trơ trọi một sợi lông cũng không lưu lại. Thậm chí ngay cả Cao Đào cũng bị đánh trở tay không kịp, quần áo toàn thân đột nhiên sáng lên mấy chục chỗ ánh lửa, đốt ra vô số lỗ thủng lớn nhỏ.
“Cơ Hạo đại đế!” Cao Đào nhìn thấy Cơ Hạo, vội vàng hướng Cơ Hạo hành một lễ: “Tự Văn Mệnh đại nhân ở ngay bên dưới!”
Cơ Hạo gật gật đầu, cũng không dong dài nhiều, mang theo Nha Công sải bước đi về phía vết nứt xuất hiện trên quảng trường. Một cầu thang hướng phía dưới sáu mươi độ xuất hiện ở trong vết nứt, một đường hướng phía dưới đi thông địa cung Tự Văn Mệnh bí mật đúc cửu đỉnh.
Theo cầu thang nhanh chóng xuống dưới, trong địa cung to lớn, bị lửa bao bọc, Cơ Hạo rốt cuộc gặp được Tự Văn Mệnh toàn thân cũng đã gầy đi vài vòng. Tự Văn Mệnh trên làn da mơ hồ có hào quang quanh quẩn đang ngồi xếp bằng ở chính giữa chín cái đỉnh hình tròn thể tích cực lớn, từng tia lực lượng công đức không ngừng từ trong cơ thể hắn trào ra, hóa thành sương mù hai màu vàng tím không ngừng rót vào chín cái đỉnh hình tròn.
Cơ Hạo chợt hít ngược một ngụm khí lạnh. Hắn và Tự Văn Mệnh tham dự trị thủy, hai người đồng thời chiếm được vô lượng công đức.
Cơ Hạo bởi vì phần công đức đó, được thiên địa sắc phong tấn thăng làm thiên đế duy nhất của thiên đình hiện nay, Tự Văn Mệnh lại bảo lưu lại phần công đức đó, trước nay chưa sử dụng. Gặp lại Tự Văn Mệnh, hắn lại đang đem vô lượng công đức mình nhận được rót vào cửu đỉnh chưa thành hình!
Đối với cửu đỉnh mà nói, được vô lượng công đức rót vào, cửu đỉnh sẽ trở thành hậu thiên công đức chí bảo, có được vô số diệu dụng.
Nhưng cảm thụ được công đức lực không còn dư lại là mấy trong cơ thể Tự Văn Mệnh, Cơ Hạo một lúc lâu không nói nên lời —— vô lượng công đức Tự Văn Mệnh vì nhân tộc lập vô số công lao mà có được đã hiến ra toàn bộ, cái này đối với cá nhân hắn mà nói là tổn thất to lớn!
Không đề cập tới cái khác, có phần vô lượng công đức này, tương lai Tự Văn Mệnh hoàn toàn có thể không có phiêu lưu đặt chân cảnh giới Vu Thần. Cho dù hắn lựa chọn một trong mấy ngôi sao cường đại nhất trong vũ trụ hồng hoang trở thành bản mạng vu tinh của mình, vô lượng công đức cũng đủ cam đoan thần hồn của hắn thuận lợi luyện hóa hồng hoang tinh thần, cam đoan hắn thuận lợi đem hồng hoang tinh thần nhét vào trong cơ thể.
Mười hai vị cường giả Vu Thần nhân tộc đặt ở trên bề ngoài tất cả đều là thân phận Nhân Hoàng đời trước, tất cả bọn họ đều là dựa vào công đức mà thành tựu Vu Thần.
Bỏ đi những công đức này, Tự Văn Mệnh tương đương từ bỏ con đường lớn sáng sủa đi thông Vu Thần cảnh.
“Văn Mệnh a thúc!” Cơ Hạo trầm mặc một phen, hắn trầm giọng nói: “Binh khí ngươi cần, ta đã mang đến. Thời gian quá khẩn trương, nhân tộc biến đổi lớn, ta không tiện xuống tay nặng, cho nên ta đại khái chỉ lấy khoảng bảy phần mười số binh khí của các đại thị tộc kia, còn lại thật sự là không kịp.”
Tự Văn Mệnh mở mắt, bởi vì gầy đi rất nhiều, hốc mắt hắn trở nên lõm xuống, hai con mắt lại trở nên vừa to vừa sáng, giống như hai vầng mặt trời nhỏ rạng rỡ sáng lên. Tuy gầy nhiều như vậy, tinh khí thần của hắn lại trở nên cực kỳ no đủ sung túc, hai ánh mắt đánh vào trên mặt Cơ Hạo, cho dù Cơ Hạo thực lực, cảnh giới đã vượt xa hắn cũng cảm thấy da mặt đau đớn từng đợt.
“Vậy là đủ rồi!” Tự Văn Mệnh mỉm cười hướng Cơ Hạo gật gật đầu, trong thanh âm của hắn mang theo một tia mệt mỏi, lại lộ ra một khí tức uy nghiêm cùng trang trọng làm người ta khó có thể miêu tả. Khi hắn mở miệng nói chuyện, chín cái đỉnh lớn đều đang cộng hưởng ‘Ong ong’, dẫn động toàn bộ địa cung cũng như rung lên, một uy thế rất lớn ập vào mặt, làm toàn thân Cơ Hạo căng thẳng, thân thể hầu như khó có thể nhúc nhích.
“Thực sự đủ rồi!” Cơ Hạo kinh hãi nhìn cửu đỉnh vẫn chưa xong đã có uy thế như vậy.
Thật sự đủ rồi, cửu đỉnh uy mãnh như thế, sau khi tiếp tục dung nhập hầu như bảy phần mười quân giới, binh khí dính máu tươi của nhân tộc, trong đó càng có lượng lớn vu khí vu bảo nhuốm máu, thật sự khó có thể tưởng tượng cửu đỉnh sẽ có uy năng đáng sợ cỡ nào.
Không cần nói dùng để trấn áp khí vận nhân tộc tương lai, cửu đỉnh này thậm chí còn có thể làm được nhiều việc hơn!
“Nhưng!” Cơ Hạo liếm liếm môi, hắn bừng bừng hứng thú cười nói: “Thêm chút sức?”
Vung tay áo lên, Cơ Hạo đem vô số binh khí từ các đại thị tộc nhân tộc thu được ném ra, hắn càng đem vô số tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo hắn ở Bàn Hành thế giới đoạt được, trừ mười mấy món đỉnh cấp tinh phẩm hắn chuẩn bị dùng để võ trang cho người bên cạnh mình, toàn bộ bảo bối khác hắn ném hết ra!
“Đem các bảo bối này thêm vào đi, xem xem dung nhập các bảo bối đó, cửu đỉnh này có thể có uy năng mạnh bao nhiêu!”
Cơ Hạo bừng bừng hứng thú nhìn Tự Văn Mệnh, không đợi Tự Văn Mệnh mở miệng, Cơ Hạo nghe được một thanh âm cực kỳ ngọt ngào, đoan trang, ở trong uy nghiêm vô hạn lại lộ ra hiền hoà vô cùng: “Nhiều bảo bối như vậy? Cơ Hạo, ngươi thực sự bỏ được sao?”
Mình người đuôi rắn, hai tay bưng Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh hào quang tỏa ra bốn phía, Oa Linh từ trong không khí dần dần hiện ra thân hình.
Khi Cơ Hạo tiến vào địa cung, hoàn toàn chưa thể phát hiện khí tức của Oa Linh. Thẳng đến khi Oa Linh chủ động hiện thân, Cơ Hạo mới giật mình tỉnh lại —— thì ra Oa Linh vẫn luôn ở trong địa cung, vẫn luôn đứng ở phía sau Tự Văn Mệnh, nhưng Cơ Hạo sau khi tiến vào địa cung, trước sau chưa chú ý tới nàng!
“Ngài...” Nhìn hình tượng kỳ lạ như thế, Cơ Hạo đã biết nàng là ai.
“Ngươi, tốt lắm!” Oa Linh rất có thâm ý nhìn Cơ Hạo một cái, nàng nhẹ nhàng nói: “Vượt qua ta dự tính, có các tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo này, uy năng của cửu đỉnh ít nhất có thể tăng lên gấp mười. Tốt lắm!”
Oa Linh vung tay, toàn bộ binh khí, toàn bộ chí bảo linh bảo Cơ Hạo lấy ra ùn ùn nhập vào trong cửu đỉnh.
Năm khối đại lục hợp nhất, Bàn Cổ mỗ đại lục trở nên vô cùng rộng lớn, lấy thần thông pháp lực Cơ Hạo hiện nay, càng mượn dùng Thiên Địa Kim Kiều xuyên qua hư không, hắn vẫn hao phí chín tháng thời gian, lúc này mới miễn cưỡng bái phỏng đất tổ mấy chục siêu cấp thị tộc xếp hạng hàng đầu của nhân tộc, miễn cưỡng thanh tẩy phân thân Nguyên Thủy Ma Tôn trong lòng tộc nhân của bọn họ, lấy đi binh khí Tự Văn Mệnh cần.
Thời gian quá gấp, nhiệm vụ quá nặng, đây cũng là nguyên nhân Cơ Hạo trước đó vài ngày ép bản thân bỏ qua cho sơ vu nhất mạch.
Chỉ cần cửu đỉnh vừa xuất hiện, Cơ Hạo sẽ lập tức giết về Đại Tiểu Vu sơn, triệt để san bằng sơ vu nhất mạch —— Đám Vu Bật dùng tính mạng tộc nhân mình để uy hiếp Cơ Hạo, lại không nghĩ rằng, Cơ Hạo đã sớm đem toàn bộ tộc nhân của sơ vu nhất mạch coi là người chết.
Đám vu sư sơ vu nhất mạch phát khùng, điên cuồng, vì lực lượng không tiếc mọi thủ đoạn, thậm chí điên cuồng đến nhiều lần ám sát Nhân Hoàng, bọn họ chính là một khối u ác tính lớn giấu ở trong nhân tộc, chỉ cần cho Cơ Hạo cơ hội, hắn sẽ không chút do dự thanh tẩy sạch bọn họ. Nhân tộc tương lai, không cần sơ vu nhất mạch không thể khống chế, căn bản không cần bọn họ!
Quơ quơ cổ tay áo nặng trịch, Cơ Hạo hít sâu một hơi, sải bước đi về phía Thái Dương Giới.
Một vòng xoáy lửa thật lớn gào thét xuất hiện ở mặt ngoài Thái Dương Giới, vòng xoáy dần dần khuếch tán ra, một hành lang thẳng tắp xuất hiện ở trước mặt Cơ Hạo. Theo hành lang, Cơ Hạo tế ra Thiên Địa Kim Kiều, rất nhanh đã đi tới Thái Dương Thần Cung.
‘Oành’ một tiếng nổ lớn, một quảng trường chính giữa Thái Dương Thần Cung khẽ run rẩy, một vết nứt cực lớn xuất hiện, một mảng nhiệt lực đáng sợ bị làn khói màu xanh tím bao bọc lao ra, vô số thợ thủ công nhân tộc đang ở trên quảng trường rèn các loại quân giới, giáp trụ hò hét, dùng hết toàn lực hướng chung quanh chạy tứ tán.
Luồng nhiệt lực này trong lòng đất lao ra quá đáng sợ, quần áo, lông mày, tóc bọn họ nháy mắt cháy lên, nhiều thợ thủ công không kịp né tránh, toàn thân bị đốt tới mức trơ trọi một sợi lông cũng không lưu lại. Thậm chí ngay cả Cao Đào cũng bị đánh trở tay không kịp, quần áo toàn thân đột nhiên sáng lên mấy chục chỗ ánh lửa, đốt ra vô số lỗ thủng lớn nhỏ.
“Cơ Hạo đại đế!” Cao Đào nhìn thấy Cơ Hạo, vội vàng hướng Cơ Hạo hành một lễ: “Tự Văn Mệnh đại nhân ở ngay bên dưới!”
Cơ Hạo gật gật đầu, cũng không dong dài nhiều, mang theo Nha Công sải bước đi về phía vết nứt xuất hiện trên quảng trường. Một cầu thang hướng phía dưới sáu mươi độ xuất hiện ở trong vết nứt, một đường hướng phía dưới đi thông địa cung Tự Văn Mệnh bí mật đúc cửu đỉnh.
Theo cầu thang nhanh chóng xuống dưới, trong địa cung to lớn, bị lửa bao bọc, Cơ Hạo rốt cuộc gặp được Tự Văn Mệnh toàn thân cũng đã gầy đi vài vòng. Tự Văn Mệnh trên làn da mơ hồ có hào quang quanh quẩn đang ngồi xếp bằng ở chính giữa chín cái đỉnh hình tròn thể tích cực lớn, từng tia lực lượng công đức không ngừng từ trong cơ thể hắn trào ra, hóa thành sương mù hai màu vàng tím không ngừng rót vào chín cái đỉnh hình tròn.
Cơ Hạo chợt hít ngược một ngụm khí lạnh. Hắn và Tự Văn Mệnh tham dự trị thủy, hai người đồng thời chiếm được vô lượng công đức.
Cơ Hạo bởi vì phần công đức đó, được thiên địa sắc phong tấn thăng làm thiên đế duy nhất của thiên đình hiện nay, Tự Văn Mệnh lại bảo lưu lại phần công đức đó, trước nay chưa sử dụng. Gặp lại Tự Văn Mệnh, hắn lại đang đem vô lượng công đức mình nhận được rót vào cửu đỉnh chưa thành hình!
Đối với cửu đỉnh mà nói, được vô lượng công đức rót vào, cửu đỉnh sẽ trở thành hậu thiên công đức chí bảo, có được vô số diệu dụng.
Nhưng cảm thụ được công đức lực không còn dư lại là mấy trong cơ thể Tự Văn Mệnh, Cơ Hạo một lúc lâu không nói nên lời —— vô lượng công đức Tự Văn Mệnh vì nhân tộc lập vô số công lao mà có được đã hiến ra toàn bộ, cái này đối với cá nhân hắn mà nói là tổn thất to lớn!
Không đề cập tới cái khác, có phần vô lượng công đức này, tương lai Tự Văn Mệnh hoàn toàn có thể không có phiêu lưu đặt chân cảnh giới Vu Thần. Cho dù hắn lựa chọn một trong mấy ngôi sao cường đại nhất trong vũ trụ hồng hoang trở thành bản mạng vu tinh của mình, vô lượng công đức cũng đủ cam đoan thần hồn của hắn thuận lợi luyện hóa hồng hoang tinh thần, cam đoan hắn thuận lợi đem hồng hoang tinh thần nhét vào trong cơ thể.
Mười hai vị cường giả Vu Thần nhân tộc đặt ở trên bề ngoài tất cả đều là thân phận Nhân Hoàng đời trước, tất cả bọn họ đều là dựa vào công đức mà thành tựu Vu Thần.
Bỏ đi những công đức này, Tự Văn Mệnh tương đương từ bỏ con đường lớn sáng sủa đi thông Vu Thần cảnh.
“Văn Mệnh a thúc!” Cơ Hạo trầm mặc một phen, hắn trầm giọng nói: “Binh khí ngươi cần, ta đã mang đến. Thời gian quá khẩn trương, nhân tộc biến đổi lớn, ta không tiện xuống tay nặng, cho nên ta đại khái chỉ lấy khoảng bảy phần mười số binh khí của các đại thị tộc kia, còn lại thật sự là không kịp.”
Tự Văn Mệnh mở mắt, bởi vì gầy đi rất nhiều, hốc mắt hắn trở nên lõm xuống, hai con mắt lại trở nên vừa to vừa sáng, giống như hai vầng mặt trời nhỏ rạng rỡ sáng lên. Tuy gầy nhiều như vậy, tinh khí thần của hắn lại trở nên cực kỳ no đủ sung túc, hai ánh mắt đánh vào trên mặt Cơ Hạo, cho dù Cơ Hạo thực lực, cảnh giới đã vượt xa hắn cũng cảm thấy da mặt đau đớn từng đợt.
“Vậy là đủ rồi!” Tự Văn Mệnh mỉm cười hướng Cơ Hạo gật gật đầu, trong thanh âm của hắn mang theo một tia mệt mỏi, lại lộ ra một khí tức uy nghiêm cùng trang trọng làm người ta khó có thể miêu tả. Khi hắn mở miệng nói chuyện, chín cái đỉnh lớn đều đang cộng hưởng ‘Ong ong’, dẫn động toàn bộ địa cung cũng như rung lên, một uy thế rất lớn ập vào mặt, làm toàn thân Cơ Hạo căng thẳng, thân thể hầu như khó có thể nhúc nhích.
“Thực sự đủ rồi!” Cơ Hạo kinh hãi nhìn cửu đỉnh vẫn chưa xong đã có uy thế như vậy.
Thật sự đủ rồi, cửu đỉnh uy mãnh như thế, sau khi tiếp tục dung nhập hầu như bảy phần mười quân giới, binh khí dính máu tươi của nhân tộc, trong đó càng có lượng lớn vu khí vu bảo nhuốm máu, thật sự khó có thể tưởng tượng cửu đỉnh sẽ có uy năng đáng sợ cỡ nào.
Không cần nói dùng để trấn áp khí vận nhân tộc tương lai, cửu đỉnh này thậm chí còn có thể làm được nhiều việc hơn!
“Nhưng!” Cơ Hạo liếm liếm môi, hắn bừng bừng hứng thú cười nói: “Thêm chút sức?”
Vung tay áo lên, Cơ Hạo đem vô số binh khí từ các đại thị tộc nhân tộc thu được ném ra, hắn càng đem vô số tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo hắn ở Bàn Hành thế giới đoạt được, trừ mười mấy món đỉnh cấp tinh phẩm hắn chuẩn bị dùng để võ trang cho người bên cạnh mình, toàn bộ bảo bối khác hắn ném hết ra!
“Đem các bảo bối này thêm vào đi, xem xem dung nhập các bảo bối đó, cửu đỉnh này có thể có uy năng mạnh bao nhiêu!”
Cơ Hạo bừng bừng hứng thú nhìn Tự Văn Mệnh, không đợi Tự Văn Mệnh mở miệng, Cơ Hạo nghe được một thanh âm cực kỳ ngọt ngào, đoan trang, ở trong uy nghiêm vô hạn lại lộ ra hiền hoà vô cùng: “Nhiều bảo bối như vậy? Cơ Hạo, ngươi thực sự bỏ được sao?”
Mình người đuôi rắn, hai tay bưng Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh hào quang tỏa ra bốn phía, Oa Linh từ trong không khí dần dần hiện ra thân hình.
Khi Cơ Hạo tiến vào địa cung, hoàn toàn chưa thể phát hiện khí tức của Oa Linh. Thẳng đến khi Oa Linh chủ động hiện thân, Cơ Hạo mới giật mình tỉnh lại —— thì ra Oa Linh vẫn luôn ở trong địa cung, vẫn luôn đứng ở phía sau Tự Văn Mệnh, nhưng Cơ Hạo sau khi tiến vào địa cung, trước sau chưa chú ý tới nàng!
“Ngài...” Nhìn hình tượng kỳ lạ như thế, Cơ Hạo đã biết nàng là ai.
“Ngươi, tốt lắm!” Oa Linh rất có thâm ý nhìn Cơ Hạo một cái, nàng nhẹ nhàng nói: “Vượt qua ta dự tính, có các tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo này, uy năng của cửu đỉnh ít nhất có thể tăng lên gấp mười. Tốt lắm!”
Oa Linh vung tay, toàn bộ binh khí, toàn bộ chí bảo linh bảo Cơ Hạo lấy ra ùn ùn nhập vào trong cửu đỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.