Vu Thần Kỷ

Chương 1895: Đúc lại ngọc điệp

Huyết Hồng

03/07/2019

Toàn thân Cơ Hạo sảng khoái, trái tim linh động trước nay chưa từng có.

Từng nhịp đập kỳ dị không ngừng từ trong Bàn Cổ Kiếm dâng trào ra, như các viên trân châu bảo ngọc mang theo hào quang rạng rỡ chảy vào thân thể Cơ Hạo, theo quy luật kỳ dị nào đó được khảm ở trong cơ thể hắn.

Vì thế hắn liền cảm thấy thân thể của mình càng thêm cường tráng, càng thêm bền bỉ, lực đạo trong cái giơ tay nhấc chân càng cường đại hơn. Nhưng lực lượng của hắn càng lúc càng mạnh, lúc vung kiếm ảnh hưởng đối với hoàn cảnh xung quanh lại càng lúc càng nhỏ.

Tựa như mỗi một lần động tác của hắn, đều dung hợp hoàn mỹ với thiên địa, kiếm của hắn chính là thiên địa, mà thiên địa cũng trở thành kiếm của hắn. Cho nên thời điểm hắn vung kiếm ra thiên địa theo đó mà động, kiếm rơi ở trên thân Bàn Ngu, chính là thiên địa đánh ở trên thân Bàn Ngu, kiếm của Cơ Hạo tự nhiên cũng sẽ không tạo thành bất cứ sự phá hủy cùng quấy nhiễu nào đối với bản thân thiên địa.

Đây là một loại thể nghiệm kỳ diệu nhẹ nhàng sướng khoái trước nay chưa từng có, mỗi một đòn đều dốc hết toàn lực, mỗi một đòn đều gần như hoàn mỹ không tỳ vết.

Cơ Hạo không biết loại lĩnh ngộ nhẹ nhàng sướng khoái này từ đâu mà đến, nhưng hắn có thể cảm nhận được, cái đó có liên quan với ‘khí vận’ không ngừng rót vào thân thể hắn. Thiếu Ti đáng sợ, dùng bí pháp ở trên người Bàn Ngu mở ra một lỗ thủng bé nhỏ không đáng kể, rút lấy một tia khí vận của Bàn Ngu nối ở trên người Cơ Hạo.

Khí vận của Bàn Ngu quá mạnh mẽ, giống như một quả khí cầu áp suất cao rò một lỗ thủng nhỏ, khôn cùng khí vận không ngừng rót vào thân thể Cơ Hạo, khiến bất cứ động tác nào của Cơ Hạo cũng phù hợp thiên địa, phù hợp đại đạo.

Hai vị giáo chủ hóa thân kim quang vòng quanh Bàn Ngu điên cuồng công kích, cùng lúc đó, bọn họ còn phân biệt phóng ra ba ngàn phân thân, tổng cộng sáu ngàn pháp thể kim thân toàn thân kim quang lập lòe hợp thành một đại trận mênh mông kỳ diệu bao vây nhiều tầng quanh Bàn Ngu, thi triển thủ đoạn chộp tới mười tám đạo kiếm quang chém lung tung trên người Bàn Ngu.

Hai thanh tiên thiên sát lục chí bảo, dung hợp bổn nguyên đạo vận mười tám tầng địa ngục sinh ra, uy năng của chúng đã đột phá bình cảnh nào đó, đạt tới giới hạn cao hơn nữa. Hai thanh vũ khí sắc bén thuần túy giết chóc này, giờ phút này đã có tư cách làm trọng bảo trấn áp một phương giáo môn, lấy tâm tính hai vị giáo chủ, trọng bảo bực này tự nhiên là ‘có duyên’ với bọn họ!

Cơ Hạo cất tiếng thét dài, kéo theo một đạo kiếm quang lao tới trước mặt Bàn Ngu, Tiên Thiên Nguyên Từ Lưỡng Nghi Sinh Tử kiếm trận toàn lực mở ra, kiếm trận co lại, lực lượng kiếm trận khổng lồ áp súc ở trong hư không phạm vi mấy vạn trượng, dốc hết toàn lực đè ép Bàn Ngu, ước thúc Bàn Ngu, quấn quanh Bàn Ngu, tiến tới hướng hắn phát động công kích như bão tố!

Bàn Cổ Kiếm chấn động nổ vang, từng tiếng kiếm ngân lên cao vút trào dâng chấn động hư không nứt ra vô số khe hở.



Chợt, trong Bàn Cổ Kiếm như có thêm một cái lỗ đen sâu không thấy đáy, điên cuồng rút lấy khí vận trên người Cơ Hạo đến từ Bàn Ngu. Cơ Hạo chỉ cảm thấy thân thể lạnh toát một phen, vô lượng khí vận vậy mà lại ở trong nháy mắt bị Bàn Cổ Kiếm nuốt sạch sẽ.

Trong nháy mắt tiếp theo, lực cắn nuốt trong Bàn Cổ Kiếm thông qua bí pháp của Thiếu Ti, trực tiếp xâm nhập thân thể Bàn Ngu, bắt đầu điên cuồng rút lấy khôn cùng khí vận trên người Bàn Ngu. Bàn Ngu lập tức cảm thấy không đúng, hắn giận quát một tiếng, hai tay liên tục vung, vô số đạo cuồng lôi màu đen gào thét hướng Cơ Hạo đánh xuống.

Bàn Cổ Chung bị nổ tóe khói lửa, từng tia sét khủng bố hướng bốn phương tám hướng nổ tung. Bàn Cổ Chung bị nổ vang lên liên tục, trên thân chuông lóe ra từng đợt hào quang, Cơ Hạo ở dưới sự bảo vệ của hỗn độn khí tức Bàn Cổ Chung phát ra vẫn bị chấn động thất điên bát đảo, toàn thân run rẩy không ngừng hộc máu.

Đám người A Bảo mắt thấy Bàn Ngu phát cuồng, bọn họ không để ý tất cả liên thủ xông lên, các loại pháp thuật, bảo vật hạ xuống như mưa rơi, không ngừng phá vỡ ở trên người Bàn Ngu các vết thương nhỏ bé.

Đúng lúc này, chỉ nghe hai tiếng kiếm ngân lên ‘Đang đang’, mười tám đạo kiếm quang vòng quanh Bàn Ngu chém lung tung đột nhiên hướng Cơ Hạo bay tới. Kiếm quang mạnh mẽ như rồng hô ứng từ xa với Bàn Cổ Kiếm, chợt hóa thành mười tám thanh kiếm khổng lồ hàn khí âm u, đỉnh thiên lập địa xoay tròn một cái, sau đó nghiêm nghị đứng sừng sững ở trong trận đồ Cơ Hạo phóng ra.

Chỉ nghe một tiếng nổ vang, Tiên Thiên Nguyên Từ Lưỡng Nghi Sinh Tử kiếm trận của Cơ Hạo và thanh kiếm khổng lồ do mười tám đạo kiếm quang ngưng tụ dung hợp hoàn mỹ, thanh kiếm khổng lồ chợt tan rã, sau đó ở trong kiếm trận đột nhiên xuất hiện mười tám kiếm môn huyền diệu vô cùng.

Hai vị giáo chủ chợt ngẩn ngơ, bọn họ giận dữ rít gào: “Cơ Hạo tiểu nhi, ngươi sao lại dám cướp lấy trọng bảo của bản giáo?”

Cơ Hạo cũng ngẩn ngơ, trong kiếm trận nhà mình không hiểu sao lại có thêm mười tám kiếm môn huyền diệu vô cùng, hô ứng nhau từ xa, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, uy lực kiếm trận bỗng dưng gia tăng không chỉ gấp đôi!

Nhưng bản thể mười tám tòa kiếm môn này là hai vũ khí giết chóc hạng nặng của U Minh đạo nhân biến thành... Chúng vì sao sẽ nhu thuận tới đầu nhập mình?

Cái tay to lớn của Bàn Ngu chợt vỗ xuống. Hai vị giáo chủ chỉ lo hướng Cơ Hạo nổi hung, hoàn toàn chưa phát hiện động tác của Bàn Ngu, chỉ nghe một tiếng rống giận, hai vị giáo chủ bị đánh cho hộc máu bay ra thật xa, sáu ngàn kim thân pháp thể ba đầu sáu tay hoặc ba đầu tám tay hoặc sáu đầu mười tám tay… nhiều đầu nhiều tay nổ vang, bị một chưởng của Bàn Ngu đập nát chín phần mười.

Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn cố gắng đội sự điên cuồng oanh tạc của Bàn Ngu, mạnh mẽ mở ra kiếm trận cứng rắn chắn trước mặt Bàn Ngu.

Trong mười tám tòa kiếm môn phun ra kiếm khí, Bàn Cổ Kiếm phát ra kiếm quang trải qua kiếm môn tăng cường, trong kiếm khí phun ra tự dưng gia tăng khôn cùng sát khí lạnh lẽo, sát phạt khí càng thêm nồng đậm hơn gấp trăm lần. Từng đạo kiếm khí đánh ở trên người Bàn Ngu, đánh cho Bàn Ngu mình đầy thương tích!



Bàn Ngu càng tức giận rít gào, ngón tay hắn đột nhiên khẽ động, hộ thân linh bảo đám người A Bảo tế ra ùn ùn sụp đổ, trừ Cơ Hạo, tất cả người khác đều bị một đòn đánh bay, mỗi người hộc máu ngã xuống đất không thể động đậy.

“Bất chấp làm như vậy... Tất nhiên sẽ tạo thành một ít phá hủy đối với bổn nguyên của thế giới này, lũ sâu bọ nhỏ các ngươi quá chọc giận người ta rồi!” Bàn Ngu chậm rãi giãn thân thể ra, âm u lẩm bẩm: “Cởi bỏ thêm một ít lực lượng, mau chóng đem các ngươi thu thập vậy!”

Một đạo u quang màu đen từ trong con mắt dựng thẳng ở mi tâm Bàn Ngu phun ra, nháy mắt đảo qua toàn bộ Bàn Cổ thế giới.

Hư không chợt chấn động, ánh sao đầy trời rơi xuống như mưa, vô lượng tinh quang đều bị Bàn Ngu nhét vào trong cơ thể, hắn thế mà lại bắt đầu cắn nuốt tinh lực vô tận chất chứa trong hồng hoang tinh thần của Bàn Cổ thế giới.

Sâu trong hồng hoang tinh không, trong một mảng tử khí mênh mông, dưới một căn nhà tranh tinh xảo, Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân khoanh chân ngồi thành phương vị Tam Tài. Một cái đĩa ngọc hỗn độn đường kính một trượng toàn thân mông lung lơ lửng ở giữa bọn họ, trong thất khiếu ba người không ngừng phun ra bản mạng chân hỏa vòng quanh đĩa ngọc cẩn thận nung khô tạo hình.

Đột nhiên, Oa Linh, cực ác Vũ Dư, Vũ Dư áo bào trắng còn có mấy phân thân của Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân hầu như là cùng lúc phá không mà đến, trong tay mỗi người bọn họ đều nâng một cái bình ngọc, không nói một lời đem bình ngọc hướng cái đĩa ngọc kia đổ nghiêng xuống.

Từng luồng khí vận, từng luồng công đức, từng luồng đạo vận, từng luồng đạo văn...

Vô số vật thần kỳ nhất trong thiên địa, vô số kỳ trân hữu hình vô hình khó có thể nói bằng lời đều từ trong bình ngọc trào ra, không ngừng nhập vào trong cái đĩa ngọc tỏa ra linh quang lại tựa như thiếu một chút linh tính kia.

Khi toàn bộ bình ngọc đều đổ ra hết, đĩa ngọc đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang như sét đánh.

Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân đồng thời nhảy dựng lên, vui sướng liên thanh cười to: “Nếu nhiều lượng kiếp khổ công, chung quy là đúc lại hoàn thành lý!”

Ba người xoay người lại, đồng thời nhìn về phía Bàn Cổ mỗ đại lục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vu Thần Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook