Chương 730: Mua tình báo
Huyết Hồng
03/07/2019
Trời có mưa, tầng mây thật dày bao phủ Xích Phản sơn. Nha Công thu liễm lửa toàn thân, dang cánh ở dưới tầng mây lặng lẽ lướt đi, lặng yên không một tiếng động lướt qua từng ngọn núi hiểm trở.
Khi cách Xích Phản tập chỉ có không đến mười dặm, Cơ Hạo vỗ sợ đầu Nha Công, từ trên lưng của nó nhảy xuống.
Thân thể Nha Công chao lượn, nhanh chóng thu nhỏ lại đến cỡ một thước, thuần thục đậu ở vai trái Cơ Hạo, một móng vuốt đem tiểu hỏa xà quấn ở trên vai trái Cơ Hạo nắm lên. Tiểu hỏa xà rất nhu thuận há mồm, ngậm ở trên vành tai trái của Cơ Hạo, thân thể cuộn lên, giống như cho Cơ Hạo thêm một cái khuyên tai tinh xảo màu đỏ.
Một cái áo tơi cồng kềnh thô lậu bao trùm Kim Ô Liệt Diễm Bào, Cơ Hạo đạp bùn lầy thật dày, nhanh chóng tìm được cửa vào Xích Phản tập.
Theo khe hẹp thâm thúy, tối mịt liên tục đi về phía trước, Cơ Hạo nghe được phía trước mơ hồ truyền đến tiếng cười to.
“Lần này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, lần này dị tộc thu mua vô hạn các loại xây dựng vật liệu, đã làm chúng ta kiếm được một khoản lớn rồi.”
“Ha ha ha, đại huynh nói đúng, lần này dị tộc thật xui xẻo. Quặng Hắc Diệu Thạch trong lãnh địa nhà ta, lần này cũng bán được giá tốt. Đến cuối năm, bọn trẻ con trong tộc, mỗi đứa đều có thể có một bộ phù văn giáp tinh phẩm.”
“Muốn nói kiếm tiền, vẫn là Lôi Ngưu bộ lần này kiếm ghê gớm. Ai bảo trên địa bàn tộc bọn họ thế mà có một quặng ‘Tuyệt Linh Thạch’ chứ? Đây là tài liệu cực phẩm bố trí nền tường, canh phòng nghiêm ngặt vu pháp xâm nhập. Họ kiếm, ít nhất là gấp chúng ta hơn trăm lần.”
“Nếu không các huynh đệ già chúng ta liên thủ chơi họ một phen? Lôi Ngưu bộ sao, hắc hắc, cách chúng ta cũng gần lắm.”
Tiếng bước chân xa xa truyền đến, mấy chục đại hán cường tráng mang theo một luồng sát khí từ trước mặt đi tới. Cơ Hạo cúi đầu, dùng nón che đi nửa bên gương mặt. Những đại hán đang thảo luận một số kế hoạch vào nhà cướp của nào đó cảnh giác hướng Cơ Hạo nhìn thoáng qua, phát hiện phía sau hắn ngay cả một hộ vệ cũng không có, nhất thời yên tâm.
“Chuyện đó, cẩn thận mưu tính chút. Nhưng tiền trước mắt, nhất định phải kiếm đủ mới được. Ta phải trở về bảo bọn nhỏ nỗ lực chút, khai thác ra thêm một ức trượng Hắc Diệu Thạch.”
Đoàn người kề vai đi ngang Cơ Hạo, một đường bừng bừng hứng thú thảo luận, bước nhanh rời khỏi khe hẹp. Cơ Hạo nghe được xa xa có tiếng chân nặng nề truyền đến, ít nhất có mấy ngàn trọng kỵ ở bên ngoài tiếp ứng bọn họ. Một đám người từ biệt lẫn nhau, sau đó mỗi người đi một ngã ngông nghênh rời đi.
“Dị tộc muốn xây dựng lại Lương Chử thành?” Cơ Hạo cười cười.
Từ trong Bàn Hi Thần Kính nhìn thấy Lương Chử thành, đó là một tòa thành to lớn, huy hoàng, dị tộc không biết hao phí bao nhiêu năm khổ công, không biết vận dụng bao nhiêu sức người sức của mới xây dựng một tòa thành trì có thể xưng là kỳ tích như vậy.
Sau khi bị Yên Diệt Thần Trận phá hủy, muốn xây dựng lại Lương Chử, chỉ riêng thu thập tài liệu kiến trúc đã là một sự khiêu chiến thật lớn.
Xem ra, bộ lạc nhân tộc xung quanh Xích Phản sơn sẽ kiếm một khoản riêng, nếu trong lãnh địa bộ tộc bọn họ có tài liệu kiến trúc dị tộc cần mà nói, cuộc sống của các bộ lạc đó những năm tới đây cũng sẽ rất khá.
Quen thuộc đi vào Xích Phản tập, ở trên đường rộng rãi đảo vài vòng, một thiếu niên hỗn huyết huyết thống pha tạp, nói không rõ lai lịch huyết mạch tới gần, ân cần hướng Cơ Hạo kéo quan hệ.
Ném cho thiếu niên một quả ngọc tệ, Cơ Hạo liền ở dưới sự dẫn dắt của hắn, thuận lợi tìm được nơi mình muốn tìm.
Kiến trúc đá tảng đen sì vuông vức, trừ một cánh cửa lớn hình vuông, kiến trúc đá tảng này ngay cả cửa sổ cũng không có một cái. Nhìn từ bên ngoài, kiến trúc này giống như một cái quan tài tử khí trầm trầm nằm ở trong Xích Phản tập.
Cơ Hạo theo hành lang hẹp trước cửa đi vào, vừa mới vào cửa đã có một nam tử đeo mặt nạ đồng xanh, khoác áo dài màu đen tới gần.
“Mời!” Nam tử nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Cơ Hạo theo nam tử, dọc hành lang chật hẹp, tối tăm liên tục đi về phía trước, quanh co lòng vòng một lúc, cuối cùng tới trong một căn phòng nhỏ dài rộng không đến một trượng.
Trong phòng đặt một cái bàn vuông làm từ sắt đen. Chính giữa là một cái đèn đá, đèn dầu nhựa thông tối tăm miễn cưỡng chiếu sáng căn phòng.
Cơ Hạo ngồi xuống ở cạnh bàn vuông, nam tử dẫn đường đem cửa phòng dày nặng bằng đá nhẹ nhàng kéo lên. Theo một tiếng nổ vang, vài đạo phù lục trên cửa phòng hiện lên. Nơi này đã ngăn cách với bên ngoài, mọi thanh âm đều không thể truyền ra một chút nào nữa.
Một cánh cửa ngầm ở góc phòng mở ra, một bóng người thấp bé cao nhiều nhất không đến bốn thước khoác áo choàng màu đen, như một con chuột linh hoạt chạy vào, động tác linh hoạt ngồi ở đối diện Cơ Hạo.
“Không cần lãng phí thời gian, thời gian chính là ngọc tệ đáng yêu, chính là vu tinh long lanh, chính là tinh kim và mỹ ngọc mê người.” Bóng người thấp bé chống hai khuỷu tay ở trên bàn, trầm thấp nói: “Muốn biết cái gì? Chỉ cần có thể trả đủ giá, ngươi muốn biết cái gì chúng ta nơi này đều có thể cho ngươi đáp án. Toàn bộ mọi người đều biết, chúng ta là buôn tình báo có thâm niên nhất của Xích Phản tập.”
“Lời không cần nói quá vẹn toàn. Ta muốn biết bản đồ Thánh Vực của Ngu tộc, chẳng lẽ các ngươi cũng có thể cho ta?” Cơ Hạo cười cười trào phúng.
“Ặc…” Bóng người thấp bé có chút tức giận nói: “Khách nhân tôn quý, ngươi là đến mua tình báo, hay là đến gây sự?”
Cơ Hạo lấy ra một cái túi làm từ da thú, vài cái phù văn không gian màu đen như ẩn như hiện ở trên tiền, trong cái túi này có không gian dài rộng cao đều ở khoảng một trượng, bên trong chồng chất đầy ngọc tệ.
Cổ tay khẽ xoay, một đống ngọc tệ nhỏ ‘Đinh đinh đang đang’ trượt ở trên bàn vuông, Cơ Hạo nhìn bóng người thấp bé trầm giọng nói: “Đế thị nhất tộc hiện tại như thế nào?”
Bóng người thấp bé nhìn chằm chằm ngọc tệ, sau đó ngẩng đầu, mặt nạ đồng xanh trên mặt ở dưới ngọn đèn phản xạ ra hào quang xanh lét, mơ hồ lộ ra một luồng âm khí mờ mờ: “Đế thị nhất tộc? Rất tệ, toàn bộ tộc nhân, tất cả đều bị giam lại.”
Không đợi Cơ Hạo mở miệng, người này tiếp tục nói: “Đế Thích Sát thúc dục một tòa trận pháp đáng sợ, phá hủy toàn bộ Lương Chử thành trừ thần tháp của mười hai đại đế chủ, còn hủy diệt một thông đạo vượt giới cực kỳ quan trọng. Nhưng hắn là tuần tra sứ giả của Thánh Vực, thân phận đặc thù, hơn nữa hắn đưa ra đủ lợi ích trao đổi, cho nên mười hai vị chấp chính đại đế nhất trí nhận định —— Lương Chử thành hủy diệt, thông đạo vượt giới sụp đổ, đều là trách nhiệm của Đế thị nhất tộc.”
“Hai mươi ngày sau, Lương Chử thành sẽ lại lần nữa thử xây dựng lại thông đạo vượt giới. Ở trước đó, bọn họ sẽ làm huyết tế tế phẩm, toàn bộ thành viên của cả Đế thị nhất tộc đều sẽ bị chém đầu ngay tại chỗ.”
Cơ Hạo thưởng thức một miếng ngọc tệ, lạnh nhạt hỏi: “Đế Thích Sát xuất thân Đế thị nhất tộc, hắn đem gia tộc mình làm người chịu tội thay như vậy?”
Bóng người thấp bé cười lên trào phúng: “Đừng đem một số quan niệm luân lý nào đó của nhân tộc các ngươi kéo vào tư tưởng của quý tộc Ngu tộc… Trừ bản thân là quan trọng nhất, cũng chỉ có ích lợi mới là tất cả.”
“Chỉ cần có thể giữ được lợi ích của mình, không có gì là không thể hy sinh.”
“Chỉ cần có đủ lợi ích, một quý tộc Ngu tộc chân chính, có thể bán đứng tất cả.”
“Lần này phiền toái của Đế thị nhất tộc rất lớn, bọn họ chết chắc rồi… tình báo trên đây cũng không quan trọng, xin trả hai trăm ngọc tệ là được.”
Khi cách Xích Phản tập chỉ có không đến mười dặm, Cơ Hạo vỗ sợ đầu Nha Công, từ trên lưng của nó nhảy xuống.
Thân thể Nha Công chao lượn, nhanh chóng thu nhỏ lại đến cỡ một thước, thuần thục đậu ở vai trái Cơ Hạo, một móng vuốt đem tiểu hỏa xà quấn ở trên vai trái Cơ Hạo nắm lên. Tiểu hỏa xà rất nhu thuận há mồm, ngậm ở trên vành tai trái của Cơ Hạo, thân thể cuộn lên, giống như cho Cơ Hạo thêm một cái khuyên tai tinh xảo màu đỏ.
Một cái áo tơi cồng kềnh thô lậu bao trùm Kim Ô Liệt Diễm Bào, Cơ Hạo đạp bùn lầy thật dày, nhanh chóng tìm được cửa vào Xích Phản tập.
Theo khe hẹp thâm thúy, tối mịt liên tục đi về phía trước, Cơ Hạo nghe được phía trước mơ hồ truyền đến tiếng cười to.
“Lần này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, lần này dị tộc thu mua vô hạn các loại xây dựng vật liệu, đã làm chúng ta kiếm được một khoản lớn rồi.”
“Ha ha ha, đại huynh nói đúng, lần này dị tộc thật xui xẻo. Quặng Hắc Diệu Thạch trong lãnh địa nhà ta, lần này cũng bán được giá tốt. Đến cuối năm, bọn trẻ con trong tộc, mỗi đứa đều có thể có một bộ phù văn giáp tinh phẩm.”
“Muốn nói kiếm tiền, vẫn là Lôi Ngưu bộ lần này kiếm ghê gớm. Ai bảo trên địa bàn tộc bọn họ thế mà có một quặng ‘Tuyệt Linh Thạch’ chứ? Đây là tài liệu cực phẩm bố trí nền tường, canh phòng nghiêm ngặt vu pháp xâm nhập. Họ kiếm, ít nhất là gấp chúng ta hơn trăm lần.”
“Nếu không các huynh đệ già chúng ta liên thủ chơi họ một phen? Lôi Ngưu bộ sao, hắc hắc, cách chúng ta cũng gần lắm.”
Tiếng bước chân xa xa truyền đến, mấy chục đại hán cường tráng mang theo một luồng sát khí từ trước mặt đi tới. Cơ Hạo cúi đầu, dùng nón che đi nửa bên gương mặt. Những đại hán đang thảo luận một số kế hoạch vào nhà cướp của nào đó cảnh giác hướng Cơ Hạo nhìn thoáng qua, phát hiện phía sau hắn ngay cả một hộ vệ cũng không có, nhất thời yên tâm.
“Chuyện đó, cẩn thận mưu tính chút. Nhưng tiền trước mắt, nhất định phải kiếm đủ mới được. Ta phải trở về bảo bọn nhỏ nỗ lực chút, khai thác ra thêm một ức trượng Hắc Diệu Thạch.”
Đoàn người kề vai đi ngang Cơ Hạo, một đường bừng bừng hứng thú thảo luận, bước nhanh rời khỏi khe hẹp. Cơ Hạo nghe được xa xa có tiếng chân nặng nề truyền đến, ít nhất có mấy ngàn trọng kỵ ở bên ngoài tiếp ứng bọn họ. Một đám người từ biệt lẫn nhau, sau đó mỗi người đi một ngã ngông nghênh rời đi.
“Dị tộc muốn xây dựng lại Lương Chử thành?” Cơ Hạo cười cười.
Từ trong Bàn Hi Thần Kính nhìn thấy Lương Chử thành, đó là một tòa thành to lớn, huy hoàng, dị tộc không biết hao phí bao nhiêu năm khổ công, không biết vận dụng bao nhiêu sức người sức của mới xây dựng một tòa thành trì có thể xưng là kỳ tích như vậy.
Sau khi bị Yên Diệt Thần Trận phá hủy, muốn xây dựng lại Lương Chử, chỉ riêng thu thập tài liệu kiến trúc đã là một sự khiêu chiến thật lớn.
Xem ra, bộ lạc nhân tộc xung quanh Xích Phản sơn sẽ kiếm một khoản riêng, nếu trong lãnh địa bộ tộc bọn họ có tài liệu kiến trúc dị tộc cần mà nói, cuộc sống của các bộ lạc đó những năm tới đây cũng sẽ rất khá.
Quen thuộc đi vào Xích Phản tập, ở trên đường rộng rãi đảo vài vòng, một thiếu niên hỗn huyết huyết thống pha tạp, nói không rõ lai lịch huyết mạch tới gần, ân cần hướng Cơ Hạo kéo quan hệ.
Ném cho thiếu niên một quả ngọc tệ, Cơ Hạo liền ở dưới sự dẫn dắt của hắn, thuận lợi tìm được nơi mình muốn tìm.
Kiến trúc đá tảng đen sì vuông vức, trừ một cánh cửa lớn hình vuông, kiến trúc đá tảng này ngay cả cửa sổ cũng không có một cái. Nhìn từ bên ngoài, kiến trúc này giống như một cái quan tài tử khí trầm trầm nằm ở trong Xích Phản tập.
Cơ Hạo theo hành lang hẹp trước cửa đi vào, vừa mới vào cửa đã có một nam tử đeo mặt nạ đồng xanh, khoác áo dài màu đen tới gần.
“Mời!” Nam tử nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Cơ Hạo theo nam tử, dọc hành lang chật hẹp, tối tăm liên tục đi về phía trước, quanh co lòng vòng một lúc, cuối cùng tới trong một căn phòng nhỏ dài rộng không đến một trượng.
Trong phòng đặt một cái bàn vuông làm từ sắt đen. Chính giữa là một cái đèn đá, đèn dầu nhựa thông tối tăm miễn cưỡng chiếu sáng căn phòng.
Cơ Hạo ngồi xuống ở cạnh bàn vuông, nam tử dẫn đường đem cửa phòng dày nặng bằng đá nhẹ nhàng kéo lên. Theo một tiếng nổ vang, vài đạo phù lục trên cửa phòng hiện lên. Nơi này đã ngăn cách với bên ngoài, mọi thanh âm đều không thể truyền ra một chút nào nữa.
Một cánh cửa ngầm ở góc phòng mở ra, một bóng người thấp bé cao nhiều nhất không đến bốn thước khoác áo choàng màu đen, như một con chuột linh hoạt chạy vào, động tác linh hoạt ngồi ở đối diện Cơ Hạo.
“Không cần lãng phí thời gian, thời gian chính là ngọc tệ đáng yêu, chính là vu tinh long lanh, chính là tinh kim và mỹ ngọc mê người.” Bóng người thấp bé chống hai khuỷu tay ở trên bàn, trầm thấp nói: “Muốn biết cái gì? Chỉ cần có thể trả đủ giá, ngươi muốn biết cái gì chúng ta nơi này đều có thể cho ngươi đáp án. Toàn bộ mọi người đều biết, chúng ta là buôn tình báo có thâm niên nhất của Xích Phản tập.”
“Lời không cần nói quá vẹn toàn. Ta muốn biết bản đồ Thánh Vực của Ngu tộc, chẳng lẽ các ngươi cũng có thể cho ta?” Cơ Hạo cười cười trào phúng.
“Ặc…” Bóng người thấp bé có chút tức giận nói: “Khách nhân tôn quý, ngươi là đến mua tình báo, hay là đến gây sự?”
Cơ Hạo lấy ra một cái túi làm từ da thú, vài cái phù văn không gian màu đen như ẩn như hiện ở trên tiền, trong cái túi này có không gian dài rộng cao đều ở khoảng một trượng, bên trong chồng chất đầy ngọc tệ.
Cổ tay khẽ xoay, một đống ngọc tệ nhỏ ‘Đinh đinh đang đang’ trượt ở trên bàn vuông, Cơ Hạo nhìn bóng người thấp bé trầm giọng nói: “Đế thị nhất tộc hiện tại như thế nào?”
Bóng người thấp bé nhìn chằm chằm ngọc tệ, sau đó ngẩng đầu, mặt nạ đồng xanh trên mặt ở dưới ngọn đèn phản xạ ra hào quang xanh lét, mơ hồ lộ ra một luồng âm khí mờ mờ: “Đế thị nhất tộc? Rất tệ, toàn bộ tộc nhân, tất cả đều bị giam lại.”
Không đợi Cơ Hạo mở miệng, người này tiếp tục nói: “Đế Thích Sát thúc dục một tòa trận pháp đáng sợ, phá hủy toàn bộ Lương Chử thành trừ thần tháp của mười hai đại đế chủ, còn hủy diệt một thông đạo vượt giới cực kỳ quan trọng. Nhưng hắn là tuần tra sứ giả của Thánh Vực, thân phận đặc thù, hơn nữa hắn đưa ra đủ lợi ích trao đổi, cho nên mười hai vị chấp chính đại đế nhất trí nhận định —— Lương Chử thành hủy diệt, thông đạo vượt giới sụp đổ, đều là trách nhiệm của Đế thị nhất tộc.”
“Hai mươi ngày sau, Lương Chử thành sẽ lại lần nữa thử xây dựng lại thông đạo vượt giới. Ở trước đó, bọn họ sẽ làm huyết tế tế phẩm, toàn bộ thành viên của cả Đế thị nhất tộc đều sẽ bị chém đầu ngay tại chỗ.”
Cơ Hạo thưởng thức một miếng ngọc tệ, lạnh nhạt hỏi: “Đế Thích Sát xuất thân Đế thị nhất tộc, hắn đem gia tộc mình làm người chịu tội thay như vậy?”
Bóng người thấp bé cười lên trào phúng: “Đừng đem một số quan niệm luân lý nào đó của nhân tộc các ngươi kéo vào tư tưởng của quý tộc Ngu tộc… Trừ bản thân là quan trọng nhất, cũng chỉ có ích lợi mới là tất cả.”
“Chỉ cần có thể giữ được lợi ích của mình, không có gì là không thể hy sinh.”
“Chỉ cần có đủ lợi ích, một quý tộc Ngu tộc chân chính, có thể bán đứng tất cả.”
“Lần này phiền toái của Đế thị nhất tộc rất lớn, bọn họ chết chắc rồi… tình báo trên đây cũng không quan trọng, xin trả hai trăm ngọc tệ là được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.