Vu Thần Kỷ

Chương 680: Phòng ngự vô địch 

Huyết Hồng

03/07/2019

Cơ Hạo vội vã bỏ lại Tự Văn Mệnh và Công Tôn Nguyên, cưỡi Nha Công xoay loạn khắp trời. 

Đế Thích Phưởng bị kiếp lôi mình gọi ra nổ tan xương nát thịt, kéo theo hơn vạn tinh nhuệ Già tộc, gần trăm quý tộc Ngu tộc, mười mấy tên tinh anh Tu tộc đồng loạt bại vong, hệ thống báo động trước giữa dị tộc với nhau làm rất hoàn thiện, Cơ Hạo vừa mới ở trên bầu trời xoay loạn hơn nửa ngày, xa xa đã có mấy trăm cái đĩa kim loại tròn đường kính mấy trượng nhanh chóng bay tới. 

Mấy thanh niên Ngu tộc đứng ở trên một cái đĩa kim loạn tròn tận cùng phía trước, xa xa thấy được Cơ Hạo cùng Nha Công ở trên bầu trời bay loạn xoay loạn, một thanh niên Ngu tộc giơ lên pháp trượng màu đen trong tay, nhưng hắn lại do dự một chút, hung hăng vung tay một cái. 

“Đi vài người, bắt sống.” 

Các quý tộc Ngu tộc vẫn rất để ý mặt mũi. Cơ Hạo lẻ loi một mình, nhiều nhất có thêm Nha Công một vật cưỡi phi hành như vậy, hai con Thần Hỏa Xà quay quanh ở trên vai hắn rõ ràng sẽ không được tính là chiến lực. Vì một kẻ địch liền vận dụng thiên đạo lực của Bàn Hi thế giới, đối với đám quý tộc Ngu tộc kiêu ngạo mà nói, thế này cũng quá mất mặt. 

Mười tên chiến sĩ Già tộc dạ một tiếng, bọn hắn bay lên, bỏ lại đĩa kim loạn tròn dưới chân, bay về phía Cơ Hạo. 

Cách Cơ Hạo còn xa mấy chục dặm, một chiến sĩ Già tộc đã hét lớn liên tục: “Nhân tộc ti tiện, bỏ qua tất cả sự chống cự, đại nhân của chúng ta có chuyện muốn hỏi ngươi.” 

Cơ Hạo quát khẽ một tiếng, Nha Công liền dừng lại lơ lửng ở giữa không trung. 

Nhìn mười tên chiến sĩ Già tộc càng lúc ép càng gần, Cơ Hạo cười vài tiếng, cũng không vận dụng bất cứ pháp bảo binh khí nào, khẽ nhấc chân bước lên một đám mây lửa liền hướng về đối phương lao lên. Thái Dương Lưu Quang Độn Pháp nhanh đến kinh người, thân hình Cơ Hạo chợt lóe đã tới trước mặt một chiến sĩ Già tộc, một cú lên gối hung hăng đánh vào dưới khố đối phương. 

Tên chiến sĩ Già tộc này thực lực chỉ là Vu Vương cao giai, bị Cơ Hạo thúc đầu gối, khố chiến giáp của hắn nhất thời vỡ nát, ngay cả xương chậu cũng bị Cơ Hạo thúc cho nát nhừ. Cả mảng lớn máu tươi không ngừng theo hai cái đùi hắn trượt xuống. 

Chiến sĩ Già tộc xui xẻo hai tay ôm bụng rơi xuống mặt đất, chín chiến sĩ Già tộc khác hổn hển vây quanh Cơ Hạo, đao kiếm trong tay hung hăng hướng tứ chi Cơ Hạo bổ xuống. Tuy tức giận Cơ Hạo đánh bất ngờ gần như vô sỉ, nhưng bọn hắn vẫn nhớ kỹ mệnh lệnh của thanh niên Ngu tộc vừa rồi, bọn hắn tính bắt sống Cơ Hạo, cũng chưa hướng chỗ yếu hại trí mạng của hắn xuống tay. 



Bàn Hi Thần Kính ở trong thần hồn không gian khẽ run lên. Một mảng u quang mờ mờ mắt thường hầu như không nhìn thấy chợt lóe qua ở mặt ngoài thân thể Cơ Hạo. Chín thanh đao kiếm hung hăng bổ vào chỗ cách thân thể Cơ Hạo không đến một tấc, sau đó đao kiếm đồng thời biến mất. 

Trong nháy mắt tiếp theo, chín chiến sĩ Già tộc đồng loạt rú thảm một tiếng, đao kiếm của bọn hắn quỷ dị tuyệt luân từ trước gương mặt của bọn hắn đột nhiên lóe ra, bọn hắn không kịp buông giáp mặt, đao kiếm đã hung hăng băm ở trên mặt bọn hắn. 

Bởi vì đồng bạn của mình bị thương, chín người cũng không dùng bớt sức đi một chút chém Cơ Hạo, kết quả tất cả đều chém rất thật vào trên người chính mình. Đao kiếm sắc bén cắm thật sâu vào gò má của bọn hắn. Có chiến sĩ Già tộc cầm đại phủ, dùng sức mạnh nhất, thậm chí một rìu đem nửa bên sọ của bản thân hất bay. 

Đau đớn ập tới, chín chiến sĩ Già tộc cùng cất tiếng rú thảm. 

Bọn hắn dù sao cũng là lão thủ kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, sau khi ù ù cạc cạc tự chém mình một đao, phản ứng đầu tiên của bọn hắn chính là dốc hết tốc độ lui về phía sau. Chiến sĩ Già tộc một rìu đem sọ mình chém bay kia càng lật tay bắt lấy xương đầu bay ra, dùng sức chụp ở chỗ ban đầu, một luồng huyết quang không ngừng lóe lên ở trên vết thương, không bao lâu thương thế của hắn cũng đã khỏi hẳn. 

Một chút ngoại thương căn bản không thể khiến những chiến sĩ Già tộc này sợ hãi. Sau khi lui lại mấy trăm trượng, hít sâu một hơi thương thế trên gương mặt khép lại, chín chiến sĩ Già tộc nhìn nhau một cái, trong con ngươi lóe ra hung quang, đồng thời kéo theo cả mảng lớn tàn ảnh hướng Cơ Hạo đánh tới. 

Một lần này bọn hắn cũng chưa đồng thời ra tay, mà là sau khi bao vây Cơ Hạo mấy tầng, do một chiến sĩ Già tộc thực lực thấp nhất thử hướng Cơ Hạo bổ ra một đao. Một đao này vừa nhanh vừa hiểm, đao kình ngưng luyện đến cực điểm, đao phong xé không khí, thậm chí cũng chưa phát ra nửa điểm thanh âm. 

Cơ Hạo không nhúc nhích mặc cho một đao của chiến sĩ Già tộc này bổ vào trên người mình. 

Lại là u quang chợt lóe, đao phong trong tay chiến sĩ Già tộc đột nhiên biến mất không thấy, trong nháy mắt tiếp theo một mảng ánh đao đảo qua cổ chiến sĩ Già tộc, cả mảng lớn máu tươi bay ra, một cái đầu thật lớn bay lên cao cao. 

“Gặp quỷ rồi!” Thủ lĩnh mười chiến sĩ Già tộc hoảng sợ tức giận mắng. Hắn vội vàng lao lên, túm lấy đồng bạn mình, thừa dịp sinh mệnh lực còn chưa tiêu tán, một tay đem đầu cùng thân thể hắn gộp lại với nhau. 

Lực lượng sinh mệnh cường đại dâng trào, trên vết thương của chiến sĩ Già tộc có đầu bị một đao chặt đứt sinh ra vô số mầm thịt, cái đầu bị chém đứt nhanh chóng trọng sinh lại với thân thể, cũng chỉ thời gian mấy hơi thở, đủ để thương thế trí mạng khép lại toàn bộ. 



“Thế này… Thật sự là gặp quỷ rồi!” Chiến sĩ Già tộc thiếu chút nữa một đao chém chết chính bản thân cảm ơn thủ lĩnh của mình, sau đó vạn phần khó hiểu trừng lớn bốn con mắt nhìn chằm chằm Cơ Hạo: “Đao của ta… Ta không dùng sai lực mà?” 

Hai chiến sĩ Già tộc nhìn nhau một cái, sau đó bọn hắn thu hồi binh khí, dùng sức quơ quơ nắm đấm to lớn của mình. 

‘Hây’ một tiếng to, hai người một trước một sau lao về phía Cơ Hạo, một người trọng quyền đánh về phía mặt Cơ Hạo, một người khác vô cùng hiểm ác ngón tay hóa kiếm chọc về phía chỗ yếu hại xương cột sống của Cơ Hạo. 

Cơ Hạo cười, vẫn không nhúc nhích đứng ở tại chỗ. 

Trong nháy mắt tiếp theo, chiến sĩ Già tộc sau lưng hướng hắn ra tay bị một trọng quyền đánh lõm mặt xuống, rú thảm lên bị một quyền đánh bay xa mười mấy dặm. Chiến sĩ Già tộc chính diện hướng hắn ra quyền rú thảm một tiếng, hai ngón tay hung hăng chọc vào một con mắt của hắn, ngón tay dài hơn một thước hầu như chọc toàn bộ vào trong đầu hắn. 

Các chiến sĩ Già tộc vây quanh Cơ Hạo trong lòng lạnh toát. Bọn hắn từng gặp vô số kẻ địch, nhưng trước kia kẻ địch hung ác khó chơi nữa, chỉ cần bọn hắn buông tay ra chân chém giết lung tung một phen, là có thể đem bọn họ băm thành thịt vụn. 

Bọn hắn chưa bao giờ đụng phải chuyện quỷ dị như vậy, một kẻ địch đứng ở trước mặt bọn hắn mặc cho bọn hắn đùa nghịch, bọn hắn lại không có bất cứ cách nào làm gì gã. 

“Ừm, dùng chút khí lực được không?” Cơ Hạo cười sờ sờ cằm mình, rất nghiêm túc hướng các chiến sĩ Già tộc trợn mắt há hốc mồm nói: “Dùng sức chút đi. Ừm, ta muốn thử xem ta chịu đòn tốt bao nhiêu! Nói trắng ra, ta là muốn ăn đòn!” 

Xa xa, thanh niên Ngu tộc thống lĩnh đội ngũ dị tộc này giận quát một tiếng, pháp trượng màu đen trong tay hắn nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, nhất thời một lực lượng thiên địa khổng lồ bỗng sinh ra, hóa thành một bàn tay to mây khói lượn lờ hung hăng hướng Cơ Hạo chộp xuống. 

Cơ Hạo vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, chợt nghe một trận rú thảm truyền đến, mười mấy quý tộc Ngu tộc cạnh thanh niên Ngu tộc như bị một bàn tay của người khổng lồ không nhìn thấy được chộp lấy sau đó dùng sức bóp, một trận tiếng xương vỡ vụn không ngừng vang lên, mười mấy quý tộc Ngu tộc bị bóp thành từng đống máu thịt hỗn độn, nhìn không ra chút hình người nào nữa. 

Xung quanh một mảng tĩnh mịch, toàn bộ người thấy một màn này đều trợn tròn mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vu Thần Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook