Chương 434: Thuấn di
Huyết Hồng
03/07/2019
Không ngừng có chiến sĩ Mặc Viên bộ chạy tới, bọn họ nhìn thấy tình huống hiện trường, tất cả đều không nói một lời rút binh khí, bày trận hướng Thiếu Ti bao vây. Bọn họ ai cũng nghiến răng, đôi mắt vốn bởi vì cồn tràn ngập tơ máu càng hoàn toàn biến thành màu đỏ.
Mặc kệ lý do gì, mặc kệ đúng sai, mặc kệ chiếm đạo lý hay không, tộc nhân bọn họ, huynh đệ bọn họ, chiến hữu kề vai chiến đấu bọn họ nguyên vẹn từ tiền tuyến Xích Phản sơn trở lại, lại ở đây hoặc chết, hoặc bị thương, thù này phải đòi.
Đạo lý cùng quy tắc cái gì, đó là thứ các đại nhân lão gia trên đại điện thảo luận chính sự của nhân vương chú ý, đối với bọn họ những chiến sĩ bộ tộc này mà nói, nắm đấm cùng đao chính là đạo lý lớn nhất. Mọi vấn đề, có thể dùng máu tanh và bạo lực giải quyết, vậy không phải vấn đề nữa.
“Ta muốn lột da sống tiểu nữ nhân này!” Quan quân Mặc Viên bộ đi đầu khàn cả giọng tru lên: “Ả giết nhiều huynh đệ như vậy của chúng ta! Nữ nhân, ngươi hôm nay muốn chết cũng khó! Mặc Viên bộ chúng ta sẽ không tha cho ngươi, tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”
Trong chớp mắt đã có hơn một ngàn chiến sĩ Mặc Viên bộ tụ tập lại, bọn họ bao vây gò đất nhỏ chỗ Thiếu Ti nhiều vòng, đỉnh đầu càng có mấy chục con chiến cầm bay múa trên không, trên lưng chiến cầm cũng có chiến sĩ Mặc Viên bộ cưỡi nó.
Bọn họ như hổ rình mồi đối với Thiếu Ti, giống như một đám mãnh thú điên cuồng vây quanh một con dê con.
Rống to một tiếng, quan quân Mặc Viên bộ đi đầu vung lão nha đại phủ nặng nề, thân thể nhoáng lên một cái một bước lao ra trên trăm trượng, thân thể xé rách không khí bộc phát ra một tiếng nổ đáng sợ, một rìu phủ đầu hướng cánh tay phải Thiếu Ti chém xuống.
Chỉ là chặt đứt cánh tay phải Thiếu Ti, bắt sống nàng, sau đó dùng thủ pháp tàn khốc nhất trừng trị nàng, đây là suy nghĩ chung của toàn bộ tộc nhân Mặc Viên bộ.
Thân thể Thiếu Ti không nhúc nhích, khiên tròn lơ lửng ở bên người nàng vô thanh vô tức chắn trước đại phủ. Đại phủ bổ thật mạnh vào trên khiên tròn, khiên tròn phun ra hàn quang chói mắt, một lực phản chấn so với lực lượng bổ trên đại phủ cường đại hơn gấp trăm lần gào thét ập tới, đại phủ phù văn dày đặc ầm ầm nổ tung. Quan quân Mặc Viên bộ thống khổ gào thét, cánh tay hắn bị chấn thành phấn.
Thiếu Ti vung tay phải, trường mâu hung hăng đâm xuyên qua bụng đối phương. Cánh tay nàng chấn động, quan quân Mặc Viên bộ này liền mang theo tiếng gào thống khổ bị hất bay vài dặm.
“Các ngươi…” Thiếu Ti nhìn những chiến sĩ Mặc Viên bộ sự điên cuồng trong mắt càng thêm mãnh liệt, ngậm chặt miệng.
Đã không có cách nào nói lý với bọn họ, vậy thì dùng bạo lực để giải quyết những vấn đề này. Từ nhỏ quê hương bị phá hủy, cùng Thái Ti sống nương tựa lẫn nhau trôi giạt khắp nơi, sau khi được Vu Điện nạp làm học đồ, cũng là cẩn thận gắt gao giãy dụa cầu sinh, Thiếu Ti đã quen sinh tồn gian nan.
Ở đoạn năm tháng chết tiệt này, thế giới chết tiệt này, tuyệt đại đa số thời gian ‘đạo lý’ thứ này không có tác dụng gì. Nắm đấm cùng bạo lực mới là mấu chốt giải quyết tất cả vấn đề—— Thiếu Ti ở trêm một điểm này, có lý giải hoàn toàn giống với các chiến sĩ Mặc Viên bộ bao vây.
“Giết ả!” Quan quân Mặc Viên bộ bị hất bay xa xa phát ra một tiếng rống lên phẫn nộ mà kinh hoảng.
Vừa rồi giao thủ ngắn ngủi, tấm khiên hộ thân của Thiếu Ti uy lực siêu mạnh, thực lực cá nhân của nàng càng thêm cường hãn. Quan quân Mặc Viên bộ này mơ hồ cảm thấy, Thiếu Ti so với thủ lĩnh chiến sĩ bộ lạc bọn họ thậm chí còn mạnh hơn một mảng lớn.
Chiến sĩ mạnh như vậy, không phải bọn họ những chiến sĩ bộ tộc bình thường chỉ có thể phụ trách áp giải tù binh này có thể đối phó. Từng người đi lên khiêu chiến, vậy hoàn toàn là đưa thịt cho Thiếu Ti ăn, chỉ có ùa lên, dùng ưu thế nhân số mới có thể đè chết Thiếu Ti.
Hơn nữa không cần nghĩ chyện tốt của bắt sống nữa, ở trên chiến trường, đối mặt kẻ địch sức chiến đấu mạnh hơn bản thân một mảng lớn, chỉ có thể dùng mạng người đi đè chết nàng! Nếu muốn bắt sống mà nói, như vậy bọn họ chắc chắn phải trả giá đắt thê thảm gấp trăm lần.
Càng nhiều chiến sĩ Mặc Viên bộ hơn từ bốn phương tám hướng chạy tới, nhiều chiến sĩ cũng không phải dưới trướng Cơ Hạo, mà là người đội ngũ áp giải tù binh khác. Bọn họ đều xuất thân Mặc Viên bộ, bọn họ là tộc nhân, bọn họ cùng chung mối thù, bọn họ cũng không quản cái gì đạo lý, ùn ùn rút binh khí hướng Thiếu Ti xông lên.
Bầu trời có chiến cầm xoay quanh chờ thời, mặt đất có mấy ngàn chiến sĩ Mặc Viên bộ đồng loạt xung phong, càng có đám đông chiến thú xen lẫn trong chiến sĩ xung phong phát động tiến công.
Thiếu Ti giơ lên trường mâu trong tay, thấp giọng nói: “Chúc Long, thượng cổ dị chủng, dáng như rồng nhưng không phải loài rồng. Chúc Long, khi nắm giữ, không, ta dung hợp Chúc Long Mệnh Châu, đạt được không chỉ có riêng lực lượng khổng lồ của Chúc Long.”
Thân thể nhoáng lên một cái, thân hình Thiếu Ti chợt biến mất từ trên gò đất nhỏ, ở cùng lúc thân thể nàng biến mất, nàng xông ra ở nơi chiến sĩ Mặc Viên bộ dày đặc nhất. Trường mâu trong tay nhoáng lên một cái, nháy mắt đâm ra mấy chục thương, tiếng trường mâu xuyên thấu thân thể không dứt bên tai, mấy chục chiến sĩ Mặc Viên bộ bị xuyên thủng eo hông, bị trường mâu của Thiếu Ti hất bay ra ngoài.
Hông bị thương, các chiến sĩ Mặc Viên bộ đó trong lúc nhất thời đều không thể động đậy. Khí lạnh trên trường mâu cực nặng, gắt gao bịt lại vết thương của bọn họ, cho dù bọn họ thúc đẩy tinh huyết, cũng không cách nào hóa giải huyền băng trên vết thương.
Mấy chục chiến sĩ Mặc Viên bộ nhất thời mất đi sức chiến đấu, chỉ có thể nằm dưới đất khàn giọng kêu rên.
Mấy chục thanh đao kiếm từ bốn phương tám hướng hướng Thiếu Ti chém tới, nhưng thân thể Thiếu Ti một lần nữa biến mất, cùng lúc đó nàng đột ngột xuất hiện ở trong một đám chiến sĩ Mặc Viên bộ khác ngoài trăm trượng.
Không có dấu vết chạy, không có dấu vết bay lượn, hoàn toàn là đột ngột biến mất, đột ngột xuất hiện.
Nháy mắt xé rách hư không, trực tiếp dịch chuyển đến ngoài trăm trượng, đây là sau khi Chúc Long Minh Châu dung hợp, mang tới cho Thiếu Ti một loại thiên phú thần thông khác của Chúc Long nhất tộc —— không gian di động. Thiếu Ti không đủ thực lực, nàng hiện tại nhiều nhất có thể ở trong phạm vi một dặm tùy tâm sở dục toát ra thuấn di, nhưng dùng ở trong chiến đấu, điều này quả thực khiến nàng hóa thân thành thần quỷ, các chiến sĩ Mặc Viên bộ tất cả đều trợn tròn mắt.
Lại là mấy chục đòn đánh ra, mấy chục chiến sĩ Mặc Viên bộ khàn giọng kêu rên, bị trường mâu của Thiếu Ti gạt bay cao cao.
Trong nháy mắt tiếp theo, Thiếu Ti lại ở một địa điểm khác xuất hiện, cũng đánh chiến sĩ Mặc Viên bộ bên cạnh trở tay không kịp.
Trong vài hơi thở ngắn ngủn, Thiếu Ti làm bị thương nặng hơn ba trăm chiến sĩ Mặc Viên bộ, mà những gia hỏa này ngay cả một sợi tóc của nàng cũng chưa chạm tới.
“Cút về doanh địa, chờ đợi xử trí, còn dám tụ tập làm loạn, giết!” Thanh âm lạnh lùng của Thiếu Ti vang vọng bầu trời đêm.
Các chiến sĩ Mặc Viên bộ đã lâm vào trạng thái tâm thần điên cuồng nào đó, tuy bị công kích xuất quỷ nhập thần của Thiếu Ti đánh cho không thở nổi, nhưng bọn họ vẫn gào thét, vung binh khí phí công hướng Thiếu Ti phát động tiến công.
Xa xa truyền đến tiếng dây cung chấn động nặng nề như sấm, đột ngột có một mảng tên bắn nhanh đến, giống như một trận mưa to quét ngang chiến trường.
Nháy mắt hơn một ngàn mũi tên bắn nhanh, hơn một ngàn chiến sĩ Mặc Viên bộ đồng loạt rú thảm, mỗi người đều là trên cổ đã trúng một mũi tên, tên nổ tung ở trên cổ bọn họ, thiếu chút nữa đem cổ bọn họ hoàn toàn nổ gãy.
May mắn bọn họ đều là thực lực Đại Vu, mũi tên sau khi phát nổ, bọn họ cấp tốc vận chuyển tinh huyết, lúc này mới từ bên bờ vực cái chết giãy dụa bò về.
Thanh âm Phong Hành vang lên trong bóng đêm: “Ô, ô, một lần sau, ta bắn tròng mắt các ngươi!”
Toàn trường tĩnh mịch, không ai dám nhúc nhích nữa.
Mặc kệ lý do gì, mặc kệ đúng sai, mặc kệ chiếm đạo lý hay không, tộc nhân bọn họ, huynh đệ bọn họ, chiến hữu kề vai chiến đấu bọn họ nguyên vẹn từ tiền tuyến Xích Phản sơn trở lại, lại ở đây hoặc chết, hoặc bị thương, thù này phải đòi.
Đạo lý cùng quy tắc cái gì, đó là thứ các đại nhân lão gia trên đại điện thảo luận chính sự của nhân vương chú ý, đối với bọn họ những chiến sĩ bộ tộc này mà nói, nắm đấm cùng đao chính là đạo lý lớn nhất. Mọi vấn đề, có thể dùng máu tanh và bạo lực giải quyết, vậy không phải vấn đề nữa.
“Ta muốn lột da sống tiểu nữ nhân này!” Quan quân Mặc Viên bộ đi đầu khàn cả giọng tru lên: “Ả giết nhiều huynh đệ như vậy của chúng ta! Nữ nhân, ngươi hôm nay muốn chết cũng khó! Mặc Viên bộ chúng ta sẽ không tha cho ngươi, tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”
Trong chớp mắt đã có hơn một ngàn chiến sĩ Mặc Viên bộ tụ tập lại, bọn họ bao vây gò đất nhỏ chỗ Thiếu Ti nhiều vòng, đỉnh đầu càng có mấy chục con chiến cầm bay múa trên không, trên lưng chiến cầm cũng có chiến sĩ Mặc Viên bộ cưỡi nó.
Bọn họ như hổ rình mồi đối với Thiếu Ti, giống như một đám mãnh thú điên cuồng vây quanh một con dê con.
Rống to một tiếng, quan quân Mặc Viên bộ đi đầu vung lão nha đại phủ nặng nề, thân thể nhoáng lên một cái một bước lao ra trên trăm trượng, thân thể xé rách không khí bộc phát ra một tiếng nổ đáng sợ, một rìu phủ đầu hướng cánh tay phải Thiếu Ti chém xuống.
Chỉ là chặt đứt cánh tay phải Thiếu Ti, bắt sống nàng, sau đó dùng thủ pháp tàn khốc nhất trừng trị nàng, đây là suy nghĩ chung của toàn bộ tộc nhân Mặc Viên bộ.
Thân thể Thiếu Ti không nhúc nhích, khiên tròn lơ lửng ở bên người nàng vô thanh vô tức chắn trước đại phủ. Đại phủ bổ thật mạnh vào trên khiên tròn, khiên tròn phun ra hàn quang chói mắt, một lực phản chấn so với lực lượng bổ trên đại phủ cường đại hơn gấp trăm lần gào thét ập tới, đại phủ phù văn dày đặc ầm ầm nổ tung. Quan quân Mặc Viên bộ thống khổ gào thét, cánh tay hắn bị chấn thành phấn.
Thiếu Ti vung tay phải, trường mâu hung hăng đâm xuyên qua bụng đối phương. Cánh tay nàng chấn động, quan quân Mặc Viên bộ này liền mang theo tiếng gào thống khổ bị hất bay vài dặm.
“Các ngươi…” Thiếu Ti nhìn những chiến sĩ Mặc Viên bộ sự điên cuồng trong mắt càng thêm mãnh liệt, ngậm chặt miệng.
Đã không có cách nào nói lý với bọn họ, vậy thì dùng bạo lực để giải quyết những vấn đề này. Từ nhỏ quê hương bị phá hủy, cùng Thái Ti sống nương tựa lẫn nhau trôi giạt khắp nơi, sau khi được Vu Điện nạp làm học đồ, cũng là cẩn thận gắt gao giãy dụa cầu sinh, Thiếu Ti đã quen sinh tồn gian nan.
Ở đoạn năm tháng chết tiệt này, thế giới chết tiệt này, tuyệt đại đa số thời gian ‘đạo lý’ thứ này không có tác dụng gì. Nắm đấm cùng bạo lực mới là mấu chốt giải quyết tất cả vấn đề—— Thiếu Ti ở trêm một điểm này, có lý giải hoàn toàn giống với các chiến sĩ Mặc Viên bộ bao vây.
“Giết ả!” Quan quân Mặc Viên bộ bị hất bay xa xa phát ra một tiếng rống lên phẫn nộ mà kinh hoảng.
Vừa rồi giao thủ ngắn ngủi, tấm khiên hộ thân của Thiếu Ti uy lực siêu mạnh, thực lực cá nhân của nàng càng thêm cường hãn. Quan quân Mặc Viên bộ này mơ hồ cảm thấy, Thiếu Ti so với thủ lĩnh chiến sĩ bộ lạc bọn họ thậm chí còn mạnh hơn một mảng lớn.
Chiến sĩ mạnh như vậy, không phải bọn họ những chiến sĩ bộ tộc bình thường chỉ có thể phụ trách áp giải tù binh này có thể đối phó. Từng người đi lên khiêu chiến, vậy hoàn toàn là đưa thịt cho Thiếu Ti ăn, chỉ có ùa lên, dùng ưu thế nhân số mới có thể đè chết Thiếu Ti.
Hơn nữa không cần nghĩ chyện tốt của bắt sống nữa, ở trên chiến trường, đối mặt kẻ địch sức chiến đấu mạnh hơn bản thân một mảng lớn, chỉ có thể dùng mạng người đi đè chết nàng! Nếu muốn bắt sống mà nói, như vậy bọn họ chắc chắn phải trả giá đắt thê thảm gấp trăm lần.
Càng nhiều chiến sĩ Mặc Viên bộ hơn từ bốn phương tám hướng chạy tới, nhiều chiến sĩ cũng không phải dưới trướng Cơ Hạo, mà là người đội ngũ áp giải tù binh khác. Bọn họ đều xuất thân Mặc Viên bộ, bọn họ là tộc nhân, bọn họ cùng chung mối thù, bọn họ cũng không quản cái gì đạo lý, ùn ùn rút binh khí hướng Thiếu Ti xông lên.
Bầu trời có chiến cầm xoay quanh chờ thời, mặt đất có mấy ngàn chiến sĩ Mặc Viên bộ đồng loạt xung phong, càng có đám đông chiến thú xen lẫn trong chiến sĩ xung phong phát động tiến công.
Thiếu Ti giơ lên trường mâu trong tay, thấp giọng nói: “Chúc Long, thượng cổ dị chủng, dáng như rồng nhưng không phải loài rồng. Chúc Long, khi nắm giữ, không, ta dung hợp Chúc Long Mệnh Châu, đạt được không chỉ có riêng lực lượng khổng lồ của Chúc Long.”
Thân thể nhoáng lên một cái, thân hình Thiếu Ti chợt biến mất từ trên gò đất nhỏ, ở cùng lúc thân thể nàng biến mất, nàng xông ra ở nơi chiến sĩ Mặc Viên bộ dày đặc nhất. Trường mâu trong tay nhoáng lên một cái, nháy mắt đâm ra mấy chục thương, tiếng trường mâu xuyên thấu thân thể không dứt bên tai, mấy chục chiến sĩ Mặc Viên bộ bị xuyên thủng eo hông, bị trường mâu của Thiếu Ti hất bay ra ngoài.
Hông bị thương, các chiến sĩ Mặc Viên bộ đó trong lúc nhất thời đều không thể động đậy. Khí lạnh trên trường mâu cực nặng, gắt gao bịt lại vết thương của bọn họ, cho dù bọn họ thúc đẩy tinh huyết, cũng không cách nào hóa giải huyền băng trên vết thương.
Mấy chục chiến sĩ Mặc Viên bộ nhất thời mất đi sức chiến đấu, chỉ có thể nằm dưới đất khàn giọng kêu rên.
Mấy chục thanh đao kiếm từ bốn phương tám hướng hướng Thiếu Ti chém tới, nhưng thân thể Thiếu Ti một lần nữa biến mất, cùng lúc đó nàng đột ngột xuất hiện ở trong một đám chiến sĩ Mặc Viên bộ khác ngoài trăm trượng.
Không có dấu vết chạy, không có dấu vết bay lượn, hoàn toàn là đột ngột biến mất, đột ngột xuất hiện.
Nháy mắt xé rách hư không, trực tiếp dịch chuyển đến ngoài trăm trượng, đây là sau khi Chúc Long Minh Châu dung hợp, mang tới cho Thiếu Ti một loại thiên phú thần thông khác của Chúc Long nhất tộc —— không gian di động. Thiếu Ti không đủ thực lực, nàng hiện tại nhiều nhất có thể ở trong phạm vi một dặm tùy tâm sở dục toát ra thuấn di, nhưng dùng ở trong chiến đấu, điều này quả thực khiến nàng hóa thân thành thần quỷ, các chiến sĩ Mặc Viên bộ tất cả đều trợn tròn mắt.
Lại là mấy chục đòn đánh ra, mấy chục chiến sĩ Mặc Viên bộ khàn giọng kêu rên, bị trường mâu của Thiếu Ti gạt bay cao cao.
Trong nháy mắt tiếp theo, Thiếu Ti lại ở một địa điểm khác xuất hiện, cũng đánh chiến sĩ Mặc Viên bộ bên cạnh trở tay không kịp.
Trong vài hơi thở ngắn ngủn, Thiếu Ti làm bị thương nặng hơn ba trăm chiến sĩ Mặc Viên bộ, mà những gia hỏa này ngay cả một sợi tóc của nàng cũng chưa chạm tới.
“Cút về doanh địa, chờ đợi xử trí, còn dám tụ tập làm loạn, giết!” Thanh âm lạnh lùng của Thiếu Ti vang vọng bầu trời đêm.
Các chiến sĩ Mặc Viên bộ đã lâm vào trạng thái tâm thần điên cuồng nào đó, tuy bị công kích xuất quỷ nhập thần của Thiếu Ti đánh cho không thở nổi, nhưng bọn họ vẫn gào thét, vung binh khí phí công hướng Thiếu Ti phát động tiến công.
Xa xa truyền đến tiếng dây cung chấn động nặng nề như sấm, đột ngột có một mảng tên bắn nhanh đến, giống như một trận mưa to quét ngang chiến trường.
Nháy mắt hơn một ngàn mũi tên bắn nhanh, hơn một ngàn chiến sĩ Mặc Viên bộ đồng loạt rú thảm, mỗi người đều là trên cổ đã trúng một mũi tên, tên nổ tung ở trên cổ bọn họ, thiếu chút nữa đem cổ bọn họ hoàn toàn nổ gãy.
May mắn bọn họ đều là thực lực Đại Vu, mũi tên sau khi phát nổ, bọn họ cấp tốc vận chuyển tinh huyết, lúc này mới từ bên bờ vực cái chết giãy dụa bò về.
Thanh âm Phong Hành vang lên trong bóng đêm: “Ô, ô, một lần sau, ta bắn tròng mắt các ngươi!”
Toàn trường tĩnh mịch, không ai dám nhúc nhích nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.