Chương 806: Trảm thủ
Huyết Hồng
03/07/2019
Cái đầu rắn cực lớn giáp mặt nện xuống, một sự khủng bố tuyệt lớn không thể nói bằng lời giống như sóng thần, nháy mắt hướng Cơ Hạo càn quét tới.
Loại khủng bố đó, giống như toàn bộ ác mộng của một người trong trăm kiếp luân hồi tập trung hết ở cùng chỗ, ở trong nháy mắt đột nhiên bộc phát ra, sự sợ hãi sâu nhất ở đáy lòng bị đánh thức, mỗi tế bào toàn thân đều tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Đây là khí tức sợ hãi cái đầu của Tương Liễu tự mang, đổi làm người khác, cho dù là Vu Đế bình thường, bị khí tức khủng bố đầu rắn của hắn phát ra lan đến một chút cũng sẽ vỡ nát linh hồn. Rất nhiều lúc, Tương Liễu chính là dùng khí tức bản thân dọa chết tươi kẻ địch, rồ đem kẻ địch ăn sống nuốt tươi.
Tương Liễu, Một trong tám đại trọng thần của Cộng Công thuỷ thần nhất mạch, lão quái vật từ thời thái cổ hồng hoang đã tồn tại mãi đến nay, tồn tại cổ xưa tư cách và sự từng trải so với Chúc Long Quỹ còn cổ hơn.
Nếu không phải Tương Liễu ở thời thái cổ bị thương nặng, vô số năm qua hắn chỉ có thể ngủ say tu dưỡng không gián đoạn, cực ít hiển lộ hành tích trước mặt người khác mà nói, thần tử nổi tiếng nhất Cộng Công nhất mạch tất nhiên là hắn, kiên quyết sẽ không là hai người Hà Bá và Vô Chi Kỳ.
Sinh linh khủng bố từ hồng hoang, vô số năm tu luyện khiến hắn có được thần thông pháp lực không thể tưởng tượng, ngủ say dài đằng đẵng làm khí tức khủng bố tích tụ trong cơ thể hắn càng thêm to lớn mênh mông, khi hắn đánh một đòn toàn lực hướng Cơ Hạo, thân thể Cơ Hạo cũng lâm vào cứng ngắc, nguyên thần cũng hầu như đông lại, cả người sững sờ lơ lửng ở không trung không thể động đậy.
Bàn Hi Thần Kính tự bảo vệ, một đạo u quang dày nặng từ trong cơ thể Cơ Hạo tuôn trào ra.
Màu đen, thâm thúy, tràn ngập thần bí cùng cao quý không thể nói bằng lời, như ẩn tàng tất cả huyền bí của thế gian, thân thể Cơ Hạo ở trong thần quang Bàn Hi Thần Kính phát ra biến mất vô hình, đầu rắn Tương Liễu phun ra mắt thấy có thể cho Cơ Hạo một đòn trí mạng, lại đột nhiên mất đi mục tiêu.
Tất cả dấu vết từng tồn tại của Cơ Hạo đều biến mất vô hình, bao gồm mùi, pháp lực dao động của hắn. Thậm chí tất cả dấu vết có thể khiến người ta truy tìm đều không còn sót lại chút gì, Bàn Hi Thần Kính lau đi tất cả dấu ấn Cơ Hạo từng tồn tại, thật giống như Cơ Hạo chưa bao giờ tồn tại trong thiên địa này.
Cái đầu rắn cực lớn hung hăng lao vào trong đạo u quang dày nặng kia. Trong nháy mắt tiếp theo, ở trong mây độc dinh dính không sạch sẽ, một cái đầu rắn đột ngột từ trong hư không bắn ra. Mang theo vẻ mặt mờ mịt và khó hiểu, cái đầu rắn này cùng một cái đầu rắn thật lớn khác hung hăng va chạm với nhau.
Chợt nghe một tiếng vang lớn, trong thiên địa vang lên tiếng rú thảm đáng sợ, vô số máu độc dinh dính màu xanh lục từ không trung rơi như mưa to. Thiếu Ti kinh hô thành tiếng, hai tay khẽ vung ra, một đạo thần quang xám xịt phun ra, cuốn lên đồng bạn ở đây nháy mắt di động đến trên một cái dốc đất nhỏ ngoài mười mấy dặm.
Hai cái đầu rắn của Tương Liễu hung hăng va vào nhau. Lực lượng hắn dùng to lớn như vậy, dẫn tới hai cái đầu rắn bị đập nát bét máu thịt, ít nhất có nửa cái đầu rắn bị va đập vỡ nát.
Lấy thực lực Tương Liễu, thân thể hắn rèn luyện vô cùng mạnh mẽ, cho dù là đỉnh cấp vu bảo cấp Vu Đế, cũng đừng nghĩ tổn hại của hắn một chút lân giáp nào. Nhưng hắn dùng đầu mình liều mạng đi húc một cái đầu khác, loại hành vi tự mình hại mình này, lại tạo thành thương tổn rất lớn cho hắn.
Tuyến độc thật lớn ở mép đầu của Tương Liễu nổ tung ra, vô số nọc độc tối đen như mực phun xuống, lẫn với máu độc trong đầu rắn của hắn phun ra rơi xuống mặt đất. Mặt đất phạm vi vài dặm đột nhiên hòa tan, theo tiếng vang ‘Xẹt xẹt’ bùn cát, nham thạch, hoa cỏ cây cối đều bị tan thành nước tương màu đen. Nước tương tản mát ra mùi tanh tưởi kịch liệt ăn mòn mặt đất, trên mặt đất rất nhanh đã xuất hiện cái hố to sâu tới trăm dặm.
Kịch độc của Tương Liễu, ác độc như vậy.
Đau đớn khiến chín cái đầu lớn của Tương Liễu trong mây độc điên cuồng lắc lư rú thảm. Tương Liễu điên cuồng phun nọc rắn, hắn khàn cả giọng tru lên, mây độc đều bị quét đi, lộ ra bản thể quái dị của hắn.
Trong mây độc, Tương Liễu mặc một cái trường bào màu đen, nhìn kích cỡ thân thể hắn, cũng chỉ to bằng người thường.
Nhưng cổ hắn lại biến thành thật dài. Cái cổ sau khi vươn ra mấy trăm trượng, liền chia làm chín cái thân rắn thật dài, càng là hướng lên trên thân rắn lại càng thêm to lớn, cuối cùng chín cái đầu rắn của hắn mỗi một cái đầu rắn đều có kích cỡ của một ngọn núi, nhưng thân thể hắn lại chỉ bằng người bình thường.
Thân thể quái dị như thế, khiến Cơ Hạo nhìn mà trong lòng có chút buồn nôn.
Bàn Hi Thần Kính lóe thần quang, Cơ Hạo hiện ra thân thể, kéo theo một đạo kim quang lao thẳng lên trời. Khí tức khủng bố Tương Liễu tự mang đã bị Bàn Hi Thần Kính mài sạch sẽ, vu lực toàn thân Cơ Hạo lưu chuyển tự nhiên, không còn chút trắc trở nào nữa.
Ma Hầu Thần Trượng phun ra tinh quang vạn trượng từ trong tay Cơ Hạo bay ra, thiên địa linh khí của phạm vi vạn dặm đột nhiên kịch liệt xao động, từng sợi xích thuần túy do thiên địa linh khí ngưng tụ thành, to bằng vại nước từ trong hư không phát ra tiếng leng keng bay ra, nhanh như tia chớp quấn quanh ở trên người Tương Liễu.
Đây là thần thuật giam cầm ‘Tù Thần Gia Tỏa’ Ma Hầu Thần Trượng tự mang, là pháp thuật loại giam cầm cường đại nhất của Nguyên Nguyệt nhất mạch Ma Hầu gia tộc.
Vô số sợi xích thô to phun thiên địa linh khí nồng đậm, phun ra cả mảng lớn điện quang lôi đình, hung hăng cuốn lấy Tương Liễu, chín cái đầu rắn cực lớn chợt cứng đờ, Tương Liễu không dám tin hét lên một tiếng: “Tiểu tử… Ngươi sao có thể…”
Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn đem toàn bộ tinh khí thần ngưng tụ thành một điểm, một viên bản mạng vu tinh duy nhất trong cơ thể cấp tốc sụp đổ, Cửu Dương Qua trong tay phun ra ánh lửa màu vàng dài đến nghìn trượng, bốn chiêu Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt hợp nhất. Sau khi thái dương tinh lực trong cơ thể Cơ Hạo trải qua sự chuyển hóa không hiểu rót vào Cửu Dương Qua, Cửu Dương Qua kim quang vạn trượng đột nhiên bịt kín một tầng lửa ảm đạm màu đen.
Dốc hết toàn lực, chém xuống một đòn.
Tất cả ánh sáng trong thiên địa đều bị một đòn này của Cơ Hạo hấp thu, mọi người đều cảm thấy trước mắt tối sầm, thậm chí có người có một loại cảm giác thống khổ ngọn lửa linh hồn cũng thiếu chút nữa bị cắn nuốt.
Cơ Hạo vẫn là lần đầu tiên toàn lực đánh ra một đòn bốn chiêu hợp nhất, thái dương tinh lực trong cơ thể hắn vốn nóng cháy huy hoàng, tràn ngập khí tức bá đạo không ai bì nổi. Nhưng sau khi trải qua bốn chiêu chuyển hóa, lực lượng hắn đánh ra lại trở nên cực kỳ quái dị.
Đó là một loại lực lượng khủng bố sụp đổ tất cả, diệt sạch tất cả, tuy tu vi Cơ Hạo còn rất nhỏ yếu, nhưng bản chất lực lượng đó lại làm tim người ta đập nhanh. Nhưng khí tức của Bàn Hi Thần Kính bao phủ Cơ Hạo, trừ chính Cơ Hạo, không ai có thể cảm nhận được một tầng ảm đạm lửa màu đen kia bám vào trên Cửu Dương Qua rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.
Một tiếng rú thảm thê lương truyền đến, Cửu Dương Qua bổ vào trên hai cái đầu rắn đã bị thương của Tương Liễu.
Một lực cản thật lớn ập tới, sau đó lực cản nháy mắt biến mất, lửa màu đen tiêu tán, hai cái đầu rắn của Tương Liễu rời cơ thể bay ra, hóa thành một mảng lớn dịch màu đen dinh dính từ trên cao rơi xuống.
Tương Liễu đau đến mức khàn giọng rú thảm, bảy cái đầu rắn còn lại kịch liệt mấp máy, rất nhanh bảy cái đầu rắn kết hợp thành một, cái cổ thật dài cấp tốc co rút lại, cuối cùng hóa thành một cái đầu rắn kích cỡ bình thường ghép ở trên cơ thể hình người của hắn.
Cái đầu rắn dữ tợn đáng ghê tởm hơi nhoáng lên một cái, biến thành khuôn mặt một người trung niên hung ác nham hiểm, âm tà.
Hắn oán độc vạn phần nhìn Cơ Hạo, trong mồm không ngừng phun ra huyết tương màu đen.
‘Phành’ một tiếng vang lớn, hai cái thủ ấn huyền băng Cộng Công Thị đánh ra bị đám người Chúc Long Quỹ liên thủ đánh cho vỡ nát.
Trong thiên địa một mảng tĩnh mịch, mọi người đều nhìn Cơ Hạo và Tương Liễu, không có ai tin tưởng, Cơ Hạo thế mà lại mạnh mẽ chặt rụng hai cái đầu của Tương Liễu!
Loại khủng bố đó, giống như toàn bộ ác mộng của một người trong trăm kiếp luân hồi tập trung hết ở cùng chỗ, ở trong nháy mắt đột nhiên bộc phát ra, sự sợ hãi sâu nhất ở đáy lòng bị đánh thức, mỗi tế bào toàn thân đều tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Đây là khí tức sợ hãi cái đầu của Tương Liễu tự mang, đổi làm người khác, cho dù là Vu Đế bình thường, bị khí tức khủng bố đầu rắn của hắn phát ra lan đến một chút cũng sẽ vỡ nát linh hồn. Rất nhiều lúc, Tương Liễu chính là dùng khí tức bản thân dọa chết tươi kẻ địch, rồ đem kẻ địch ăn sống nuốt tươi.
Tương Liễu, Một trong tám đại trọng thần của Cộng Công thuỷ thần nhất mạch, lão quái vật từ thời thái cổ hồng hoang đã tồn tại mãi đến nay, tồn tại cổ xưa tư cách và sự từng trải so với Chúc Long Quỹ còn cổ hơn.
Nếu không phải Tương Liễu ở thời thái cổ bị thương nặng, vô số năm qua hắn chỉ có thể ngủ say tu dưỡng không gián đoạn, cực ít hiển lộ hành tích trước mặt người khác mà nói, thần tử nổi tiếng nhất Cộng Công nhất mạch tất nhiên là hắn, kiên quyết sẽ không là hai người Hà Bá và Vô Chi Kỳ.
Sinh linh khủng bố từ hồng hoang, vô số năm tu luyện khiến hắn có được thần thông pháp lực không thể tưởng tượng, ngủ say dài đằng đẵng làm khí tức khủng bố tích tụ trong cơ thể hắn càng thêm to lớn mênh mông, khi hắn đánh một đòn toàn lực hướng Cơ Hạo, thân thể Cơ Hạo cũng lâm vào cứng ngắc, nguyên thần cũng hầu như đông lại, cả người sững sờ lơ lửng ở không trung không thể động đậy.
Bàn Hi Thần Kính tự bảo vệ, một đạo u quang dày nặng từ trong cơ thể Cơ Hạo tuôn trào ra.
Màu đen, thâm thúy, tràn ngập thần bí cùng cao quý không thể nói bằng lời, như ẩn tàng tất cả huyền bí của thế gian, thân thể Cơ Hạo ở trong thần quang Bàn Hi Thần Kính phát ra biến mất vô hình, đầu rắn Tương Liễu phun ra mắt thấy có thể cho Cơ Hạo một đòn trí mạng, lại đột nhiên mất đi mục tiêu.
Tất cả dấu vết từng tồn tại của Cơ Hạo đều biến mất vô hình, bao gồm mùi, pháp lực dao động của hắn. Thậm chí tất cả dấu vết có thể khiến người ta truy tìm đều không còn sót lại chút gì, Bàn Hi Thần Kính lau đi tất cả dấu ấn Cơ Hạo từng tồn tại, thật giống như Cơ Hạo chưa bao giờ tồn tại trong thiên địa này.
Cái đầu rắn cực lớn hung hăng lao vào trong đạo u quang dày nặng kia. Trong nháy mắt tiếp theo, ở trong mây độc dinh dính không sạch sẽ, một cái đầu rắn đột ngột từ trong hư không bắn ra. Mang theo vẻ mặt mờ mịt và khó hiểu, cái đầu rắn này cùng một cái đầu rắn thật lớn khác hung hăng va chạm với nhau.
Chợt nghe một tiếng vang lớn, trong thiên địa vang lên tiếng rú thảm đáng sợ, vô số máu độc dinh dính màu xanh lục từ không trung rơi như mưa to. Thiếu Ti kinh hô thành tiếng, hai tay khẽ vung ra, một đạo thần quang xám xịt phun ra, cuốn lên đồng bạn ở đây nháy mắt di động đến trên một cái dốc đất nhỏ ngoài mười mấy dặm.
Hai cái đầu rắn của Tương Liễu hung hăng va vào nhau. Lực lượng hắn dùng to lớn như vậy, dẫn tới hai cái đầu rắn bị đập nát bét máu thịt, ít nhất có nửa cái đầu rắn bị va đập vỡ nát.
Lấy thực lực Tương Liễu, thân thể hắn rèn luyện vô cùng mạnh mẽ, cho dù là đỉnh cấp vu bảo cấp Vu Đế, cũng đừng nghĩ tổn hại của hắn một chút lân giáp nào. Nhưng hắn dùng đầu mình liều mạng đi húc một cái đầu khác, loại hành vi tự mình hại mình này, lại tạo thành thương tổn rất lớn cho hắn.
Tuyến độc thật lớn ở mép đầu của Tương Liễu nổ tung ra, vô số nọc độc tối đen như mực phun xuống, lẫn với máu độc trong đầu rắn của hắn phun ra rơi xuống mặt đất. Mặt đất phạm vi vài dặm đột nhiên hòa tan, theo tiếng vang ‘Xẹt xẹt’ bùn cát, nham thạch, hoa cỏ cây cối đều bị tan thành nước tương màu đen. Nước tương tản mát ra mùi tanh tưởi kịch liệt ăn mòn mặt đất, trên mặt đất rất nhanh đã xuất hiện cái hố to sâu tới trăm dặm.
Kịch độc của Tương Liễu, ác độc như vậy.
Đau đớn khiến chín cái đầu lớn của Tương Liễu trong mây độc điên cuồng lắc lư rú thảm. Tương Liễu điên cuồng phun nọc rắn, hắn khàn cả giọng tru lên, mây độc đều bị quét đi, lộ ra bản thể quái dị của hắn.
Trong mây độc, Tương Liễu mặc một cái trường bào màu đen, nhìn kích cỡ thân thể hắn, cũng chỉ to bằng người thường.
Nhưng cổ hắn lại biến thành thật dài. Cái cổ sau khi vươn ra mấy trăm trượng, liền chia làm chín cái thân rắn thật dài, càng là hướng lên trên thân rắn lại càng thêm to lớn, cuối cùng chín cái đầu rắn của hắn mỗi một cái đầu rắn đều có kích cỡ của một ngọn núi, nhưng thân thể hắn lại chỉ bằng người bình thường.
Thân thể quái dị như thế, khiến Cơ Hạo nhìn mà trong lòng có chút buồn nôn.
Bàn Hi Thần Kính lóe thần quang, Cơ Hạo hiện ra thân thể, kéo theo một đạo kim quang lao thẳng lên trời. Khí tức khủng bố Tương Liễu tự mang đã bị Bàn Hi Thần Kính mài sạch sẽ, vu lực toàn thân Cơ Hạo lưu chuyển tự nhiên, không còn chút trắc trở nào nữa.
Ma Hầu Thần Trượng phun ra tinh quang vạn trượng từ trong tay Cơ Hạo bay ra, thiên địa linh khí của phạm vi vạn dặm đột nhiên kịch liệt xao động, từng sợi xích thuần túy do thiên địa linh khí ngưng tụ thành, to bằng vại nước từ trong hư không phát ra tiếng leng keng bay ra, nhanh như tia chớp quấn quanh ở trên người Tương Liễu.
Đây là thần thuật giam cầm ‘Tù Thần Gia Tỏa’ Ma Hầu Thần Trượng tự mang, là pháp thuật loại giam cầm cường đại nhất của Nguyên Nguyệt nhất mạch Ma Hầu gia tộc.
Vô số sợi xích thô to phun thiên địa linh khí nồng đậm, phun ra cả mảng lớn điện quang lôi đình, hung hăng cuốn lấy Tương Liễu, chín cái đầu rắn cực lớn chợt cứng đờ, Tương Liễu không dám tin hét lên một tiếng: “Tiểu tử… Ngươi sao có thể…”
Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn đem toàn bộ tinh khí thần ngưng tụ thành một điểm, một viên bản mạng vu tinh duy nhất trong cơ thể cấp tốc sụp đổ, Cửu Dương Qua trong tay phun ra ánh lửa màu vàng dài đến nghìn trượng, bốn chiêu Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt hợp nhất. Sau khi thái dương tinh lực trong cơ thể Cơ Hạo trải qua sự chuyển hóa không hiểu rót vào Cửu Dương Qua, Cửu Dương Qua kim quang vạn trượng đột nhiên bịt kín một tầng lửa ảm đạm màu đen.
Dốc hết toàn lực, chém xuống một đòn.
Tất cả ánh sáng trong thiên địa đều bị một đòn này của Cơ Hạo hấp thu, mọi người đều cảm thấy trước mắt tối sầm, thậm chí có người có một loại cảm giác thống khổ ngọn lửa linh hồn cũng thiếu chút nữa bị cắn nuốt.
Cơ Hạo vẫn là lần đầu tiên toàn lực đánh ra một đòn bốn chiêu hợp nhất, thái dương tinh lực trong cơ thể hắn vốn nóng cháy huy hoàng, tràn ngập khí tức bá đạo không ai bì nổi. Nhưng sau khi trải qua bốn chiêu chuyển hóa, lực lượng hắn đánh ra lại trở nên cực kỳ quái dị.
Đó là một loại lực lượng khủng bố sụp đổ tất cả, diệt sạch tất cả, tuy tu vi Cơ Hạo còn rất nhỏ yếu, nhưng bản chất lực lượng đó lại làm tim người ta đập nhanh. Nhưng khí tức của Bàn Hi Thần Kính bao phủ Cơ Hạo, trừ chính Cơ Hạo, không ai có thể cảm nhận được một tầng ảm đạm lửa màu đen kia bám vào trên Cửu Dương Qua rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.
Một tiếng rú thảm thê lương truyền đến, Cửu Dương Qua bổ vào trên hai cái đầu rắn đã bị thương của Tương Liễu.
Một lực cản thật lớn ập tới, sau đó lực cản nháy mắt biến mất, lửa màu đen tiêu tán, hai cái đầu rắn của Tương Liễu rời cơ thể bay ra, hóa thành một mảng lớn dịch màu đen dinh dính từ trên cao rơi xuống.
Tương Liễu đau đến mức khàn giọng rú thảm, bảy cái đầu rắn còn lại kịch liệt mấp máy, rất nhanh bảy cái đầu rắn kết hợp thành một, cái cổ thật dài cấp tốc co rút lại, cuối cùng hóa thành một cái đầu rắn kích cỡ bình thường ghép ở trên cơ thể hình người của hắn.
Cái đầu rắn dữ tợn đáng ghê tởm hơi nhoáng lên một cái, biến thành khuôn mặt một người trung niên hung ác nham hiểm, âm tà.
Hắn oán độc vạn phần nhìn Cơ Hạo, trong mồm không ngừng phun ra huyết tương màu đen.
‘Phành’ một tiếng vang lớn, hai cái thủ ấn huyền băng Cộng Công Thị đánh ra bị đám người Chúc Long Quỹ liên thủ đánh cho vỡ nát.
Trong thiên địa một mảng tĩnh mịch, mọi người đều nhìn Cơ Hạo và Tương Liễu, không có ai tin tưởng, Cơ Hạo thế mà lại mạnh mẽ chặt rụng hai cái đầu của Tương Liễu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.